Chỉ Muốn Hành Hạ Em Cả Ngày Lẫn Đêm (Anh Muốn Em)

Chương 114: Trình Bảo Ái, em đang trốn cái gì?



Anh tỉ mỉ quan sát tôi, trong mắt Tổ Tông chính là tôi sợ anh nhất.

U ám, lạnh lùng và giận dữ.

Tôi run rẩy không nói nên lời, cả cằm của tôi đều nằm trong sự giam cầm của anh giống như bị đóng đinh trong một cái thớt sắc nhọn, cảm giác rất đau đớn và nóng bừng.

Anh cười hả hệ: “Trình Bảo Ái, em đang trốn cái gì?”

Đôi con người mờ nhạt của anh phản chiếu khuôn mặt nhợt nhạt và bối rối của tôi. Giờ phút này tôi rất sợ, chút can đảm để bốc đồng đó hoàn toàn biến mất dưới sự tra tấn và giám sát của anh. Tôi dùng sức lắc đầu như Tổ Tông nắm lấy tôi chỉ bằng một tay và tay kia kéo khóa quần ra. Tiếng kim loại cọ sát vang lên tiếng sột soạt làm tôi nhất thời rùng mình, anh luôn thích hãm hϊế͙p͙ để trừng phạt tôi vì anh không thể nào ra tay đánh tôi. Vì là người có địa vị cao nên không nên đánh phụ nữ, điều này nếu truyền ra ngoài thì sẽ rất mất mặt nhưng tra tấn trêи giường thì nó còn đáng sợ hơn mấy cái tát.

Tôi sợ đến mức đẩy anh ra rồi cuộn người lại để bảo vệ bụng dưới của mình. Anh dùng lực ở cổ tay rồi ném tôi về phía trước, quỳ gối trước chân của anh. Qυầи ɭót lúc này đã được mở ra như ẩn như hiện, thứ đó vốn đã nhờn bóng như bóng nước, to lớn bành trướng và khủng bố nói không nên lời.

Tổ Tông không cho tôi có thời gian thích ứng, lập tức mở miệng, mở nướu và cắm vào gốc lưỡi để tôi ngậm vào rồi cọ xát dữ dội. Tôi cảm nhận được rõ ràng thứ đó đang sưng phồng lên, tôi sững sờ vì hàm răng của tôi còn không cứng rắn bằng một phần mười nó.

Khuôn miệng mềm mại thanh tú giống như một miếng bọt biển hoàn chỉnh và mang theo sự càn quét, tàn phá và thô bạo của anh. Sau một vài giây thì trượt ra, đánh vào môi và sống mũi đau đến mức khiến trước mắt tôi chỉ còn một mảng đen.

Tôi không thể lui, thân thể đã bị Tổ Tông đùa giỡn như một cây cầu hình vòm. ʍôиɠ của tôi bị ép chặt vào lưng ghế lái phụ đến mức muốn biến dạng. Toàn thân anh căng thẳng, khống chế động tác, sức lực và nhịp điệu của tôi. Anh rút ra một hai giây để tôi có thể thở, lúc đó thì tôi phát hiện ra khuôn mặt dữ tợn của anh đang lặng yên không một tiếng động ngăn cản.

ɖu͙ƈ vọng này, anh đã dự định sẽ chịu đựng một thời gian để phần nổi của tảng băng trôi lộ ra từng chút. Đó không phải là thứ tôi có thể lật úp và dò xét, càng không phải là đứa nhỏ càng ngày càng không rõ lai lịch có thể thay đổi.

Tổ Tông thật sự rất tức giận nên tôi không dám từ chối, cũng không dám vung tay đánh anh. Tôi chỉ có thể cầu xin và thuận theo lấy lòng để có được một chút mềm lòng và xúc động. Tôi rơi nước mắt, mặt cũng đỏ bừng và kêu nức nở đến mức khàn khàn nhưng sự phản kháng và đau đớn của tôi cũng không khiến Tổ Tông thức tỉnh mà buông tha cho tôi. Anh vẫn còn đang ra sức một cách tàn nhẫn và ngang ngược, thắt vẽ ra một đường vòng cung mãnh liệt trong ɖu͙ƈ vọng. Vì chưa bao giờ bị xâm nhập như vậy nên thực quản bị kéo căng gần như vỡ vụn đến trong suốt. Tôi không biết đó có phải là một vết máu hay không nhưng nó từ từ tràn ra ngập cả môi và lưỡi.

Sự ham muốn được sinh sản từ sự tức giận là không thể kiểm soát được, anh không còn hài lòng với sự đơn độc nữa nên thậm chí còn bắt đầu túm tóc tôi để tôi phục vụ cho anh.

Tôi nhớ lời anh nói, tôi không chỉ có thể vui vẻ ở phía bên dưới mà ở trong miệng cũng có thể vui vẻ. Mặc dù không thể so sánh với những cái miệng xinh đẹp tinh xảo kia nhưng trời sinh cổ họng rất mềm mại nên cũng có một hương vị khác. Lúc trước tôi cũng đã dùng tới lưỡi nhưng có một lần kim chủ không thích, anh ta nói không cẩn thận lại đụng vào thịt khiến cho thứ đó bị đâm đến hoảng hốt. Tôi hoảng sợ khi lưỡi của mình không giống với lưỡi của những cô gái bình thường. Thế là đầu lưỡi bị đâm thủng và hai bên chôn nát đầu lưỡi nhỏ, nói như thế nào đây, chiếc lưỡi nhìn rất xinh đẹp nhưng cái giá phải trả tăng gấp đôi khi chảy ra rất nhiều máu và có một cái lỗ không thể lấp đầy được. Điều đó làm tôi mất đi vị giác ở phía bên phải nên đến giờ khi ăn tôi cũng không thể cảm nhận được.

Cái lỗ để lại như vậy thì quá xấu xí mà đặc điểm hàng đầu của nhân tình không cho phép khiếm khuyết về thị giác. Cho nên tôi đã phải bổ sung một con chip ngay bên cạnh gốc lưỡi, nếu không có vài kiến thức và kinh nghiệm thì sẽ trực tiếp khóc.

Công phu sắp kết thúc khiến tôi gần như bay lên trong khoang phía sau, cơ thể run rẩy khiến tôi khó giữ thăng bằng. Qua lớp kính cửa sổ phía sau, tôi thấy mình giống như một con cho đang bò và thở hổn hển. Cứ tưởng tôi đang cố gắng hết sức để sống một cuộc sống trêи vạn người nhưng con đường này sao lại đầy sương mù khiến tôi không thể phân biệt được.

Những lời mà Tưởng Lan nói như gây sốc và đầy thú vị. Cô ta nói đúng, trò chơi này, đúng hay sai, thiện hay ác, tội lỗi và trừng phạt, tình cảm và thù hận đều không phải là thứ mà tôi có thể kiểm soát. Nó thuộc về phạm vi của đàn ông mà chính xác hơn là chiến trường của những kẻ mạnh.

Tôi không nhịn được phun ra một ngụm nước chua loãng, màu vàng trắng bắn lên ngực Tổ Tông làm ướt đẫm quần áo và cơ bắp. Anh không có phản ứng gì, chỉ là mặt không có chút thay đổi nắm lấy tóc tôi và giữ ở phía sau đầu tôi, anh một lần nữa chống hông không cho tôi rời đi.

Anh kìm nén cơn tức giận, cầm lấy mặt tôi và lau bằng một chiếc khăn vuông thật nhẹ nhàng và cẩn thận. Tôi không thể hiểu anh, trước kia tôi cảm thấy mình rất hiểu Tổ Tông, ít nhất tôi cảm thấy so với mười mấy cô tình nhân của Tổ Tông thì tôi vẫn hiểu anh hơn nhưng giờ phút này thì mọi nhận thức của tôi đều sụp đổ.

Trương Thành Nam thì u ám lẫn bên trong và bên ngoài, còn Tổ Tông thì chỉ u ám ở bên trong.

Sự u ám của anh không thấy núi mà thấy sương, anh tính toán với tất cả mọi người, kể cả khi tôi ngủ bên cạnh anh.

Anh ôm tôi vào lòng rồi nhẹ nhàng vỗ lưng tôi, anh nói tôi đừng khóc.

Tôi không khỏi nghẹn ngào, anh vén mái tóc dài ướt đẫm mồ hôi của tôi rồi nhìn một hồi lâu. Sau đó, dùng môi hôn lên chóp mũi của tôi, cũng không ghét bỏ mùi tanh trêи mặt tôi: “Vâng lời.

Tổ Tông ở đây năm ngày và chúng tôi trở về Thanh Tân vào tối ngày thứ sáu. Sự việc vẫn chưa được giải quyết thì đã bước vào giai đoạn quyết liệt. Ba thế lực khổng lồ đang giằng co với một số thế lực nhỏ, Tổ Tông để lại Hai Sói, cong Trương Thành Nam thì nghe nói còn ở Trình Sảo.

Trương Thành Nam luôn đánh một cách vững vàng và thắng như mong đợi, cho dù thua thì cũng nằm trong mục đích của anh ta chứ không phải là thua một cách đơn thuần. Tổ Tông thì rất giỏi trong việc gây bất ngờ, dương đông kϊƈɦ tây và những mưu kế mà anh ném ra không phải là để sử dụng cuối cùng.

Lúc nguy cấp anh ta không chỉ không ở trong tỉnh mà còn chạy ra ngoài tỉnh để đối thủ có cơ hội triển khai. Trương Thành Nam biết rõ điều này, đây không phải là do anh ta hồi đồ mà là anh ta lựa chọn án binh bất động để hai bên lấy trí để chơi trò chơi này.

Trong thời gian tôi và Tổ Tông ở bên ngoài mấy ngày nay thì các hộp đêm ở Long Giang đã bị đàn áp nội dung khiêu ɖâʍ và hơn chục tụ điểm đã bị phá hủy. Thanh Tân đã thoát khỏi đại họa, một mặt là do Trương Thành Nam ra mặt trấn áp. Nếu không trấn áp phố Hoàng thì cũng không có cách nào trấn áp những nhà khác, dù sao phố Hoàng cũng là khu tài chính lớn nhất. Mặt khác quá nhiều xáo trộn mà Tổ Tông đã bỏ lỡ nên đích thân thư ký của anh đã gọi điện cho Sở công an tỉnh nhưng Thanh Tân không có động tĩnh gì.

Người ta nói cả Long Giang náo loạn vì không có việc gì làm thì thật là viển vông. Cho nên câu lạc bộ Lan Đại mới mở gần đây đã trở thành vật hiến tế, khi Mễ Loan gọi cho tôi và nhờ tôi cứu mấy cô gái dưới quyền của cô ta. Ở đây như một mớ hỗn loạn vì có hàng chục chiếc xe cảnh sát đang lao tới vun vút và bao vây cả cửa trước và cửa sau Lan Đại.

Tôi lái xe đến thì thấy nhóm phụ nữ thứ hai được áp giải từ trong sảnh lớn đi ra và xếp hàng như những con rồng cong dài với quần áo và tóc xõa không chỉnh tề, hai người trong số họ, ʍôиɠ vẫn còn dính chặt bao cao su mà người đàn ông đã dùng theo bản năng.

Tôi hỗn loạn đi ngang qua và kéo tay một cô gái, tôi nhận ra đó là người dưới quyền của Mễ Loan. Cô ta rất tuấn tú, mắt hồ ly và khuôn mặt xinh đẹp cùng với bộ ngực silicon thông qua phẫu thuật thẩm mỹ để lấy lòng và đánh cắp công việc kinh doanh của cô ta. Tôi tìm thấy cô ta ở cuối danh sách những cô gái này, cô ta cũng nhìn thấy tôi. Vì tôi và Mễ Loan có giao tình nên điều này xảy ra chắc chắn là vì muốn tìm kiếm một người đàn ông để cô ta có thể đi theo nhưng ngay bây giờ lại cảm thấy bất an, cô ta thoát khỏi sự tra tấn và chạy về phía tôi.

Tôi muốn hỏi nhưng cũng chẳng có ích gì, Tổ Tông tuy tốt nhưng cũng không thể lãng phí trong dịp này. Nếu lạm dụng quyền lực thì chỉ làm cho mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn, tới lúc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện