Chỉ Muốn Hành Hạ Em Cả Ngày Lẫn Đêm (Anh Muốn Em)

Chương 44: Không muốn tôi sao



Tổ Tông chuyển động bánh răng bật diêm, xoay xoay mấy cái qua lại chơi đùa, anh thu vào lòng bàn tay: "Một độ tuổi xuân xanh. Biểu cảm của người đại diện sáng lên: "Ông chủ Thẩm, vậy ý anh là "

Tổ Tông ngậm thuốc lá. “Người ở chỗ nào." Người mẫu nói ở Tô Châu.

Nhà tôi cũng ở đó, nhưng mà là một nơi rất nhỏ, rất nghèo, thành phố của những năm thập niên chín mươi, đoàn bản nghệ ca hát thường xuyên trêи những con phố, tôi còn học theo được một khúc nhạc, lúc đi còn hát cho mọi người có thêm niềm vui, đáng tiếc đầu năm nay lại không có ai thích nghe nữa, đều xem thoát y, lúc ấy vì bị lừa, tôi cũng đi ra ngoài học, mặc váy trong suốt mỏng mạnh, mỏng như không khí, lạnh lẽo.

Có một đợt Tổ Tông mỗi ngày đều đi xã giao, điệu múa cột của hội Lan Đại rất hợp ý của anh, gặp rượu nhất định phải gọi, tôi sợ anh mê hoặc vũ nữ, lúc ấy anh có ba tinh nhân, Kiều Oanh một mình được cưng chiều, tôi và Lê Hạ Vũ chỉ có thể vớt chút cặn bã mà ăn, lại thêm một người nữa thì tôi sẽ không chịu nổi nữa, tôi cầm vòi hoa sen, khoác đồng phục tua rua, chính là ngoại trừ một cái đồng phục từng tua tua sợi sợi, không có mảnh vải nào cả, cứ thế mà nhảy trước mặt anh, vì vậy cũng coi như là giữ vững được dia vi.

Chị Mễ nói, Tổ Tông nhiều tình nhân như vậy, con đường của tôi đi là gian khổ nhất, phần thưởng cũng là nhiều nhất. Tổ Tông hỏi cô ta: “Có biết hát Còn Khúc không?"

Cơ thể của tôi nép mình bên vai của anh sốc một trận.

Thì ra người đàn ông này đang chán cơm thèm phở đây mà, tôi hận không thể lập tức nói cho Tổ Tông biết tôi cũng biết hát, hát tốt 1ơn cô ta nữa, nhưng mà nếu tôi biết trước được như vậy thì tiên cơ sẽ không hiệu nghiệm nữa rồi.

Người mẫu nói rằng cô ta biết được một chút.

Mặt Tổ Tông đang không có biểu cảm gì rốt cục cũng có một tia tiếng cười. "Hát cho tôi nghe Người đại diện thông minh, bình tĩnh hơn người mẫu, cắt đứt giọng hát của cô ta, cười tủm tìm nói: “Ông chủ Thẩm, để Tuệ Mẫn đến phòng anh mà hát cho anh nghe"

Tổ Tông ném điều thuốc lên boong tàu, người phục vụ nhanh mất nhanh tay giảm lên.

Cô gái trẻ, có tài nghệ, thân thể lại sạch sẽ, không nhìn ra tật xấu gì nhiều, Tổ Tông tương đối hài lòng, anh nói bao nhiêu đó xong thì trở về phòng hát.

Sắc mặt tôi trong chốc lát trắng bệch.

Giống như một cái móc câu bằng vàng, cắt đến máu chảy đầm đĩa, tôi nằm chặt mười ngón tay, móng tay đâm vào thịt, không dám kêu đau, chỉ có thể duy trì phong nhã, duy tri phẩm giả, đóng vai một tình nhân rất hiểu chuyện, mọi chuyện đã đến nước này, chẳng lẽ khóc lóc tranh giành, giả làm người phụ nữ đức hạnh chịu đựng hay sao? Nóng nảy gào thét chẳng khác nào đẩy người đàn ông ra xa hơn.

Tổ Tông nói chung cũng không quên tôi, anh nghiêng người hôn lên khóe miệng tôi, thấp giọng nói: “Nghe lời

Tôi hít một hơi thật sâu, nuốt những giọt nước mắt trở vào.

Nếu nước mắt của một người phụ nữ muốn có được sự thương tiếc của một người đàn ông, để bị mắc kẹt trong trái tim của mình, tại thời điểm này chỉ thấy người mới cười, không thấy được người cũ khóc, khóc sẽ phản tác dụng, thể hiện rõ rằng tôi làm kêu và đã ghen tuông.

Tôi cười cười phải cổ áo anh, biết rõ không có khả năng, vẫn kỳ vọng dặn dò một câu: "Em ở trong phòng chờ anh vậy.

Tổ Tông không nói gì, các quan chức khác cùng các thương gia giàu có cũng chọn người mẫu, một nhóm người dưới sự dẫn dặt của ban tổ chức, trở lại trong khoang thuyền, cô gái trẻ đi theo bên cạnh Tổ Tông, cười lấy lòng anh, trong lòng rất hứng thú, Tổ Tông cũng nở nụ cười, ôm eo cô ta trả lời một câu, cô gái trẻ còn nhón chặn hòn anh một cái

Hoa đăng rực rỡ, hư ảo bóng người như nước dào dạt, lượt đi diễn thứ hai là bắt đầu ngay sau đó, một đám con gái trần chuồng đặc biệt nóng bỏng, chen chúc lên đài, đều là nhân tạo, có người là đàn ông trẻ tuổi, không bằng cô gái thuần khiết, nhưng so với non nớt, thì trêи giường cũng là không thể chịu nổi. Lại muốn quan hệ ȶìиɦ ɖu͙ƈ, tâm lý lại thoải mái, cô gái trẻ là thích hợp nhất, chỉ muốn sảng kɧօáϊ, sảng kɧօáϊ đến từng lỗ chân lông, làm cả trăm hiệp cũng chưa hề hấn gì.

Âm nhạc điếc cả tại, có thể che giấu tất cả các cảnh tượng không tốt kia, tôi làm vỡ cốc, những trận náo nhiệt vẫn tiếp tục, sôi động cháy bỏng, cổ họng khô nứt nẻ đau đớn, tôi gọi người phục vụ cách đó không xa cho tôi một ly nước, ngược lại lấy từ bên cạnh đưa tới trước mặt tôi.

Tôi giật mình, chiếc đồng hồ đó rất quen thuộc, nhưng chủ sở hữu của chiếc đồng hồ ngồi ở đầu kia, tôi cũng không biết nó từ đầu mà đến nữa

Cốc còn lưu lại nhiệt độ của anh ta, tôi có chút muốn trả lại cho anh ta, anh ta nhìn chăm chăm, chính trang lại bộ đồ của mình.

Tôi đành phải bỏ cuộc: "Ông chủ Trương đến đế chế cười tôi hay sao?” Anh ta cười như không cười, lưu luyến phong lưu: "Tôi đến là để thương hoa tiếc ngọc, Thẩm Hạo Hiến không hiểu phong tình, nên tôi luyến tiếc thay

Một lời nói càng làm sự việc thêm nghiêm trọng hơn, người này là đặc biệt đến để cầm dao chọc vào tim, chọc đến mức hết lần này tới lần khác đều rất chuẩn: "Ông chủ Trương nhìn trúng người nào vậy”

Anh ta đáp lại rất sảng kɧօáϊ: "Không xem.

Tôi mới không tin, nếu đến thưởng thức show, thân thể đẹp để ai mà không muốn nếm thử, có tư cách để lựa chọn đồ chơi có đàn ông nào mà có thể bỏ qua, tôi một lần nữa nhìn lên sân khấu, lười nói nhảm.

Anh ta giơ cổ tay xoa xoa sống mũi: "Tôi rất mệt mỏi, đang duong than."

Đồng tử của Trương Thành Nam quả thật đang đỏ, có vài phần mê hoặc, giống như vừa híp lại một lát đã tính lại, nhân vật lớn đến thăm ngoại tình, chờ đến khi xếp hàng, từ thời khắc anh ta bước vào Hải Nam, chưa từng sống yên ổn, mệt mỏi cũng có lý

Anh ta lấy tay che miệng, ngáp một cái. "So với sự dịu dàng của cô Trình, tôi đây không có hứng thú với mấy người đó.

Mặc dù lời nói rất hạ lưu, nhưng cũng nghe rất lọt tai, tôi lắc cốc: "Những người phụ nữ đó rất sạch sẽ, không có người đàn ông nào chạm vào "

Ảnh mặt Trương Thành Nam vờn quanh, tất cả mọi người đều hết sức chú ý nhìn chăm chăm vẻ nóng bỏng trêи đài, không chú ý đến tôi và anh ta, anh ta nghiêng người, tôi lui về phía sau, ghế che lại, hơi thở lạnh thấu xương của anh ta lập tức bao phủ xuống, cường thể bao trùm tôi: "Nhưng tôi càng thích, hành động này của cô Trình. "

Tôi im lặng trong hai giây, trở tay quăng cốc nước xuống dưới chân anh ta, anh ta nghiêng một chút, nước đổ ra sàn nhà, chảy xuống biển.

Trương Thành Nam cười càng sâu: "Bộ dáng bướng bỉnh này của em, khiến tôi muốn đặt ở dưới thân để chinh phục ghê.

Anh ta kéo cổ áo ra, đầu lưỡi ɭϊếʍ trêи môi, đã tính lại vừa lưu manh, mặt tôi không chút thay đổi bỏ ly xuống, đứng dậy liên đi, tiệc Hải Thiên Thịnh người mẫu xuất sắc như vậy, là thiên đường cho những người đàn ông này ɖâʍ loạn, là đàn bà, đặc biệt là người đàn bà như tôi, là địa ngục của sự nguy hiểm và ác độc.

Tôi bước vào cabin, người phục vụ chờ đợi để thông báo cho tôi rằng số phòng là tầng hai của tàu du lịch 203, bên cạnh phòng của ông chủ Trương. Bước chân tôi chậm lại, thật sự là âm hồn bất tán, tôi hỏi có thể đổi được không?

Anh ta lắc đầu: "Đều đã sắp xếp xong, ủy khuất chỉ có em.

Tôi lạnh lùng nhìn anh ta, biết sự rẽ ngoặt là bản năng bẩm sinh của mọi người ở các cấp độ khác nhau của xã hội, giới hạn cao thấp, tầm thường tuyệt vời, không có ngoại lệ. Tổ Tông lên giường với cô gái trẻ đó, phòng tôi thì chỉ ở một mình, cho dù có thể đổi, bọn họ cũng sẽ không tốn công sức gì.

Muốn không cố kỵ gì cho sắc mặt người khác, phải học cách nhìn sắc mặt, từng bước bày mưu tính kế bò lên trêи cùng, tự nhiên sẽ được thuận phục thôi,

Tôi tiếp nhận thẻ phòng, đi thang pha lê lên lầu, nửa đầu lối đi rất yên tĩnh, nửa sau phát ra tiếng gào thét, làm cho người là nổi da gà. Sau khu vực 206-210, một cánh cửa đóng kín đột nhiên đập vỡ, một cô gái mặc áo choàng tóc vàng chạy trốn ra ngoài, ôm lấy tôi: "Giúp tôi một việc!

Cô ta hoảng hốt thảo dây chuyền và nhân ra, ném cho tôi “Tặng cho cô đó, kêu ông chủ Tề đến phòng 207 cứu tôi!”

Trêи người cô ta xanh một mảng màu tím, giống như là bị điện giật, lại giống như là bị động vật cần, trêи tóc chảy xuôi những chất dịch màu trắng, mùi tanh rất nặng, vừa nhìn là biết chính là của đàn ông không vệ sinh mà bắn ra, dính dinh qua hai má, tôi cần thận nhìn cô ta, cũng nhìn không rõ, quá chật vật, mơ hồ cảm thấy quen thuộc, nhất thời không nhớ nổi “Ông chủ Tề dùng có để đổi thành gái bán ɖâʍ, một người như cô, còn không biết thức thời. Cô nghĩ đây là nơi nào. Bất kỳ người phụ nữ nào có danh tinh đều có thể trao đổi "

Đi kèm với cảnh báo khăn khăn của người đàn ông, ánh sáng yếu ớt trong phòng lập tức sáng lên, rắc về phía hành lang tối tăm, một vệ sĩ bước ra, kéo cô gái hoảng loạn trở lại, lau người qua, đập vào mặt cô ta, cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao tôi cảm thấy quen thuộc.

Đó là Nha.

Nho là chiều bài của anh Triết, mười lăm tuổi đã lần lên ở bên ngoài, anh Triết mười tám tuổi đắc tội đại ca Hà Bắc sụp đổ, Nho không đến Hải Thiên Thịnh, không có người đại diện, dễ xảy ra chuyện, cô ta vẫn luôn ở khắp nơi trêи đất nước tìm thức ăn hoang dã, cô ta cũng là bộ ngực lớn, đầu sữa giống như quả nho tím, bởi vậy nghệ danh Nho, rất dễ nhớ, trong giới cũng nổi tiếng theo, tên cũng được đồn thổi.

Tục ngữ có nói, một ngọn núi không cho phép hai con hổ, cùng với sữa lớn, cô và Hồng Đào sống chết đối đầu, tôi và Hồng Đào quan hệ cũng tốt, Tổ Tông nuôi dưỡng nội bộ của tôi là Nho đâm ra ngoài, trở lại thường cho tôi vấp ngã.

Lần này cô dường như đã trở lại làm nghề cũ của mình. Tôi thăm dò gọi tên cô ta, cô ấy đang đấu tranh chân tay dừng lại, nhanh chóng quay đầu, chúng tôi nhìn nhau, cô ta cũng nhận ra tôi, nhìn thấy cứu tinh gọi lớn tên tôi. "Trình Bảo Ái! Cô giúp tôi, tôi đã sai rồi, nể tình chúng ta nhiều năm quen biết như vậy, tôi cầu xin cô Có một con rắn trong phòng này

Rần, lươn, cá chạch, vừa là động vật thân mềm vừa là một công cụ chơi với phụ nữ, chúng uốn lượn quanh co chui vào hạ thế, máu tanh và tàn nhẫn, điên cuồng kϊƈɦ thích các giác quan, bùn vàng không có nguy hiểm, nhiều nhất là lấy ra không kịp thời, thì sẽ đẻ trứng trong đáy huyệt, ví dụ này cũng có thật đấy, một câu lạc bộ đêm ở Đông Lâm, một cô gái đã chọc giận phải một tên côn đồ, tên đỏ trói cô lại, trở thành nô ɭệ ȶìиɦ ɖu͙ƈ ở trêи giường ba ngày ba đêm, sau khi thả ra, đi đến bệnh viện kiểm tra thì trong đáy huyệt quả nhiên có vài quả trứng cá chạch.

Nếu như không cần mạng thì cứ việc không chịu đáp ứng, con rần thì không giống vậy, răn ăn thịt, nó một khi vào cơ thể, sẽ căn ở bên trong một miếng, từ bên trong nuốt sống nuốt người.

Hai tay Nho nằm chặt khung cửa, cô ấy không chịu từ bỏ la hét với tôi, cầu xin tôi cứu cô ấy, vệ sĩ nhằm vào ʍôиɠ cô ấy và đá, có ấy ngã xuống đất, tôi không chở cánh cửa đóng lại, cũng không chờ người đàn ông lớn bên trong nhìn thấy tôi, chạy thẳng về phía phòng của tôi.

Không phải là tôi muốn trả thù, nhưng tôi không thể quản được những chuyện đó.

Thành phố này trời xanh mây trắng, lại chỉ trong một đêm mà đã để lại cho tôi một ấn tượng khủng khϊế͙p͙, phong quang, thất vọng, người mới cười, người cũ khóc, tôi còn không thể chăm sóc bản thân mình, làm thế nào có thể đủ tốt để làm bộ tát được.

Chị Mễ nói, bước vào vòng tròn này, sinh tử có mạng, phú quý do tàn nhẫn mà thành. Phải, nguyên nhân là do ác hay không, không phải là do ý trời.

Tàn nhẫn, chịu đựng, độc ác. Kết hợp với túi da đẹp đã để giành được chiến thắng

Một tía dao động và nhân từ, cũng không thể có.

Tôi đã liên tiếp phạm đại kỵ, tôi cứu một người, rất có thể ngày nai, cô ta chính là người sẽ tới hủy hoại tôi.

Hơn nữa tôi lấy cái gì để cứu người ta, cánh chim của tôi vẫn còn chưa đủ cứng, Tổ Tông tôi trải cũng không vững, hiện tại không phải là thời điểm tôi có thể làm bất cứ điều gì mà tôi muốn.

Tôi trở về căn phòng trống rỗng, rõ ràng là ấm áp đến cực điểm, nhưng tôi lại cảm thấy lạnh lẽo đến thấu xương, biến đổi cùng âm u trong chốn gió trăng, tiếp xúc càng nhiều, đối với thế giới này nghi ngờ và mâu thuẫn sẽ càng sâu.

Tôi cởi quân áo, đặt một hồ bơi nước, ngâm trong bồn tắm, nghiêm túc kỳ cọ, tôi sợ nước nhất, nhưng bây giờ so với có nước càng làm cho tôi sợ hãi hơn đó là không được ưa chuộng.

Thế mạnh của cô ta là điểm yếu của tôi, đàn ông thường yêu thích sự phóng đãng, chính là tự mình dạy dỗ một cô gái thuần khiết, để cho cô ấy từ đóa trắng lột xác thành một người phóng đãng, là người con gái phóng đăng chỉ thuộc về của mình, chứ không phải là kết quả của người khác.

Trái tim đau nhức, ngột ngạt, nước đập vào làm đau mắt mắt, từ mép bồn tắm tràn ngập, rồi chảy xuống đất. Tôi tắm rửa một lúc lâu rồi mới đi ra, trong khi quần áo choàng tăm trong khi lật tủ quân áo để tìm rượu vang, chỉ có một chai đầu ngựa, tôi gọi cho bàn dịch vụ du lịch, để gửi một chai rượu vang đỏ.

Đằng kia nói được, hỏi có yêu cầu nào khác không. Tôi suy nghĩ một chút, "Để nữ bồi bàn đưa đến.

Tiệc Hải Thiên Thịnh ở trêи chuyện ɖu͙ƈ tình không có điểm mấu chốt, nam bồi bàn hầu hạ nữ khách hàng, nữ bồi bàn hầu hạ khách hàng nam, rõ ràng là bồi bàn, thực tế cũng là tiểu thư đóng vai, ăn chán người mẫu, đối khẩu vị, bọn họ cũng liên lên làm việc. Tôi cùng Tổ Tông đến đây, những người này lòng dạ sáng ngời, có nam bồi bàn gõ cửa phòng của tôi, vô luận là có vào nhà hay không đều trăm miệng không thể biện minh, người đại diện không có ý tốt nhìn thấy, di chuyển tổ cho người mẫu nhà mình, định bỏ đá xuống giếng, bọn họ nào biết tôi đây có chứng nhận tình nhân, còn tưởng rằng tôi là bạn gái tạm thời.

Bồi bàn đưa tới rất nhanh, tôi kéo ra một khe hở có thể nhét vào rượu vang đỏ, nằm lấy miệng bình, nhân viên phục vụ năm chặt, tôi sửng sốt không lấy đi được, tôi nhíu mày, tay quay trở lại, khe hở mở rộng hơn một chút, đầu có nữ bồi bàn nào, nửa thân mình người đàn ông như ẩn hiện, cái quần ưa thích cùng áo sơ mi trắng, dưới ảnh hoàng hôn trêи bãi biển kinh hồng, trong trí nhớ cũng nhận ra.

Tôi theo bản năng đóng cửa lại, một bóng dáng nhanh nhẹn lướt qua, chưa đầy nửa giây liên bị anh ta bóp nghẹt, khống chế động tác của tôi, khi tôi còn chưa kịp phản ứng, Trương Thành Nam liên đứng ở trong cửa

Tôi làm sao quên được, thủ lĩnh danh đường đao thật thương thật bản lĩnh thật xông vào, trêи người đều có công phu, một cánh cửa tỉnh là cai răm, một bức tường đều có thể đập vỡ Tầm nhìn của tôi lướt qua hành lang, đụng vào chỗ lồi tối tăm.

Có camera ở góc tường

Tôi hoảng hốt, liều mạng đẩy anh ta, anh ta đoán được nỗi sợ hãi của tôi, đặt tôi vào ngực anh ta, râu hơi dài vừa vặn đặt trêи trấn tôi, tóc mai, mơ hồ và có vẻ sac tình. "Camera của tầng này bị hỏng rồi!"

Cơ thể cứng ngắc của tôi dừng lại.

Cầm thanh cứng rắn đâm vào mái tóc của tôi, ngực anh ta co lại, dùng sức ngửi thấy. "Cô thơm quá."

Tôi hơi tức giận, cứng rẫn nói: 'Anh đi ra ngoài đi.

Anh ta trêu chọc ta như chọc một con mèo, tốt tinh ừ một tiếng.

Tôi đặt rượu vang đỏ trêи tủ, thả nước làm mát trong bồn tắm, sau đó ra khỏi cửa còn nửa mở, Trương Thành Nam không đi, còn ngồi trêи giường, đầu ngón tay theo ngược ánh đèn gợi lên chiếc váy ngủ thú vị của tôi, xem ra rất có hứng thú, tôi lập tức khóa cửa chạy tới đoạt lấy, nhét vào trong vali.

Đó là tôi cố ý chuẩn bị cho Tổ Tông, nghĩ đến việc trong tiệc Hải Thiên Thịnh này mỹ nữ nhiều như mây, Tổ Tông nhìn một ngày cũng thấy ngắn, ta ngàn chọn vạn tuyển, mua một món vừa nóng bỏng vừa thần bí, muốn hảo hảo làm hài lòng hắn, nam nhân ở nơi hương diễm kϊƈɦ thích, nếu có thể làm cho một người hầu hạ sảng kɧօáϊ, địa vị liền ổn định, chứng minh nàng chọn ra, kỹ xảo áp lực quân hương.

Tôi còn đi học công phu xoăn lưỡi, đầu lưỡi tôi không đủ dài, —ũng may linh hoạt, khẩu giao cho Tổ Tông nhiều hơn, mệnh căn của anh chỗ nào mẫn cảm nhất tôi cũng biết rõ ràng, không nghĩ tới nửa đường nhào ra một con chim non ɭϊếʍ thay tồi rồi.

Tôi khóa nắp hộp da, thắng thắt lưng giọng nói cứng rắn: "Ông chủ Trương vào nhâm phòng rồi sao" Anh ta lấy ra điều thuốc, quan trọng là không có thời gian rảnh rồi: "Nếu có Trình ở nơi này, vậy thì chứng tỏ tôi không đi sai đường.

Tên khốn da mặt dày này, đũng là lưu mạnh sức chịu đựng phi thường, so với trong xương cốt của người bình thường thì vô lại hơn nhiều. "Nhưng mà tôi bảo anh đi ra ngoài. "Cô Trình, ý nghĩa của từ đi ra ngoài này tôi không hiểu theo tôi biết thì đi ra ngoài, chính là tiền vào" Tôi nằm áo choàng tắm kéo lên, che cổ, "Hạo Hiên sẽ đến đây, ông chủ Trương bị hiểu lầm cũng không sao cả, nhưng mà tôi thì không thể

Anh ta liếc nhìn khuôn mặt của tôi, ước chừng cảm thấy buồn cười, một người tình bị bỏ lại, bất lực đối với việc kim chủ súng hạnh người phụ nữ khác, còn cố gắng chống đỡ không chịu nhận thua, nhất định phải kiếm lại chút mặt mũi, phụ nữ dựa vào đàn ông, mặt mũi chính là do đàn ông cho, nếu như đàn ông không cho, chỉ có thể tự mình giả vở, vợ lớn vợ nhỏ thì đạo lý đều y như nhau.

Đầu thuốc lá chứa đầy bông không hề có dấu hiệu nhét vào miệng tôi, ngọn lửa nhẹ nhàng đè lên, ngọn lửa nhảy lên giữa tôi và anh ta, mặt mày của chúng tôi trở nên nóng bỏng: "Tối nay anh ta sẽ không quan tâm đến cô Trình đâu."

Khói bốc lên tản ra sương mù xám, mí mắt chói mắt, chua xót đến khó chịu, ta không được hung hăng hít một ngụm, là Hoàng Hạc Lâu, Tổ Tông cũng hút cái này là phiên bản năm 1966 trêи thị trường đã sắp tuyệt tích. Anh không cần mua, rất nhiều quan lại chức nhỏ tặng quà cho bố của anh, tặng hết hộp này đến hộp khác, trêи cùng là hai điều thuốc lá, phía dưới đều là hộp rỗng, bên trong có một chồng tiền, cả ba tỉnh Đông Bắc đều biết, cha của Tổ Tông Thẩm Quốc Minh, thích Hoàng Hạc Lâu

Trong nhà tất cả đều là điều thuốc này, Tổ Tông trước kia ở lại chỗ hai tình nhân khác, tôi không ngủ được, lúc đầu chỉ là tranh súng, tranh giành thương hiệu, tranh trang sức, sau đó canh giữ chiếc giường trống rỗng, có đặc biệt muốn khóc, đặc biệt bất lực, chỉ dựa vào việc hút thuốc mới có thể giải sầu, vậy cho nên tôi liên từng điều một rút ra.

Trương Thành Nam và các điều thuốc khác đột nhiên tiến lên, đôi môi mỏng mở ra, ngậm lấy thân khỏi nóng bỏng, khuôn mặt của anh gần như dán lên lồng mày tôi, tôi ngửi thấy mùi thơm của dầu gội đầu của anh.

Miệng tôi buông lỏng và nó đã trượt vào miệng anh ta. Anh ta hút nước bọt còn sót lại của tôi và hút phần còn lại của phần còn lại của sự hoang dã.

Tôi lạnh lùng nói: "Ông chủ Trương dự định ở lại đây luôn sao Lỗ mũi anh ta thở ra hai luồng sương mù cuối cùng, xoắn trêи chạm khắc gỗ ở đầu giường: "Cô Trình sợ gì chứ, tôi chỉ muốn chấm ʍút̼ một chút nữ nhân của Thẩm Hạo Hiện, anh ta mà có tính số thì cũng là đi tìm tôi.” "Anh ấy sẽ." Tôi trong cơn giận dữ, giọng điệu quả cao, vội vàng hạ thấp giọng: "Hạo Hiện sẽ giết tôi."

Trương Thành Nam nói anh ta sẽ không làm thế. Anh ta thề thốt, cứ như rất hiểu ý nghĩ của Tổ Tông vậy, nhưng mà tôi sẽ không bị anh ta mê hoặc, Tổ Tông vừa là quan chức cao cấp, cũng là quan nhị đại, từ nhỏ đến lớn chỉ có anh tức giận, không ai dám giận anh, chỉ dựa vào anh ra tay tàn nhẫn trả thù những người phụ nữ phản bội như vậy, tôi dám ngoại tình dưới mặt anh, thì muốn phế tôi đi chỉ là điều dễ dàng.

Trương Thành Nam trong lúc tôi thất thân, kéo áo choàng ngủ của tôi, mái tóc dài từ trêи cao rơi xuống giữa giường, hai cơ thể cuộn lên gió, rải rác khắp nơi, trôi qua cổ họng cuộn trào của anh ta đám cảnh xuân ở trước ngực tôi.

Nảy lên và xuống trêи đầy nước, giống như một biến thực sự.

Một tay anh ta nằm ở bên hông tôi, tay kia vuốt ve mái tóc đen mềm mượt, sức lực ở đầu ngón tay không nhẹ không nặng, sở đến da đầu ngứa ngáy, ngứa đến từng chỗ toàn thân. "Không muốn tôi sao? Cô là một người phụ nữ không có lượng âm."

Anh vuốt ve vành tai của tôi, đầu lưỡi có kỹ năng trêu chọc, tôi không nói một lời, anh ta nhận thấy sự căng thẳng của tôi, nói với một giọng nói bối rối: "Tôi thường nghĩ về việc làm thế nào để khiến có có thể nhẹ nhàng hơn với tôi. Giống như đối mặt với Thẩm Hạo Hiện, ánh mắt của cô sáng lên, nhưng mà tất cả những điều tốt đẹp đó lại không dành cho tôi."

Tôi nói sẽ không bao giờ.

Anh ta huýt sáo một tiếng, mỗi lưỡi thiệu đốt tại ta: "Nếu như là một hồi thì sao, cô Trình đừng nói khẳng định như vậy." Tôi giơ tay lên, vốn đã cào xước gò má anh ta, anh ta hơi nghiêng một chút, ngược lại bị giam cầm, ý cười của anh ta không giảm: "Nói cho tôi biết, đây là lần thứ mấy cô đánh tôi

Tôi đã nói đây là lần thứ ba rồi.

Mùi anh ta vùi vào bên cổ tôi, hô hấp ẩm ướt huyền hóa thành sương mù Giang Nam, tuyết mạc bắc, lạnh lạnh nóng nóng, xâm nhập vào phối. "Nhớ rõ ràng như vậy sao"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện