Chí Tôn

Chương 742: Tấn chức thành Hoàng




Cho tới lúc này, Sở Vân mới hiểu được bản chất của khí vận một cách sâu xa và triệt để đến như vậy. Hết thảy đều trở nên rõ ràng, tựa như thể hồ quán đỉnh.

- Khó trách Đế cấp tấn chức Hoàng cấp cần thu thập tín ngưỡng. Bởi vì tín ngưỡng chính là tư tưởng thống nhất, tư tưởng thống nhất ngưng tụ thành đại khí vận. Bởi vậy cường giả Hoàng cấp có thể nhìn trộm lực lượng vận mệnh bọn họ đều là những người khí vận tề thiên, trên người ngưng tụ khí vận, so với một đầu khí vận kiếp yêu lớn hơn gấp mấy chục lần, thậm trí hơn trăm lần.

Sở Vân lâm vào hoa quang, trong mắt không ngừng tỏa ra quang mang trí tuệ. Hắn mơ hồ đã chạm được vào điều gì đó, một luồng linh cảm tuyệt diệu thoắt ẩn thoắt hiện trong đầu hắn, trơn tuột tựa như một con lươn, hắn muốn dùng sức bắt lại nhưng trong lúc cấp thiết lại không thể giữ lại được.

Hắn xem tiếp, quả nhiên đoạn sau của quyển sách có nhắc đến tín ngưỡng. Tín ngưỡng là tin phục, tôn sùng thậm chí là sợ hãi. Mọi người tin phục cường giả, tôn sùng thánh hiền, nhưng đối với các hiện tượng thiên văn, yêu vật thần kỳ... Sẽ sinh ra một tia sợ hãi, hết thảy đều là tín ngưỡng. Tín ngưỡng giả bao quát vũ trụ vạn vật, nhân loại sẽ sinh ra tín ngưỡng, động vật sẽ sinh ra tín ngưỡng, thực vật sẽ sinh ra tín ngưỡng, thậm chí là sông núi, đất đai đều sẽ sinh ra tín ngưỡng. Đối tượng tín ngưỡng cũng bao gồm đủ loại. Truyện Sắc Hiệp

Có thể là người, có thể là yêu, cũng có thể là sông núi đất đai, thậm chí là đạo lý, hoặc là một thứ căn bản là không tồn tại.

- Nhân loại, yêu vật sẽ sinh ra tín ngưỡng điểm ấy ta có thể lý giải, nhưng vì cái gì sông núi đất đai cũng có thể sinh ra tín ngưỡng?

Sở Vân dần nhíu mày. Bản chất khí vận bắt đầu trở nên thâm ảo, mặc dù với trí tuệ như của hắn cũng có vài chỗ khó có thể lý giải.

Hắn tiếp tục nhìn xuống.

Trong sách chia tín đồ thành năm cấp. Vô tín giả, ngụy tín giả, phiếm tín đồ, tín đồ thành kính, cuồng tín đồ. Vô tín giả chỉ có ở tồn tại thuộc tính hỗn độn, tỷ như Tiên Thiên Thần Ma, chúng trời sinh không có tín ngưỡng, cũng vĩnh viễn không có tín ngưỡng.

Trừ chúng ra, cũng có thể tồn tại ở những sinh vật có thuộc tính trật tự trong thời kỳ đặc biệt . Tỷ dụ như trẻ sơ sinh, hoặc là người kinh lịch qua đại biến cố, giá trị vốn có bị phá vỡ, giá trị mới không được kiến lập, tư tưởng con người trở nên hỗn loạn.

Đối với sinh linh trong tiên nang thế giới mà nó, vô tín chỉ là một loại trạng thái ngắn ngủi.

Mặc dù một người không tín ngưỡng thánh hiền, cường giả hoặc tự nhiên nhưng hắn cũng biết tôn sùng giá trị quan. Loại giá trị vô hình này cũng được xem là một loại tín ngưỡng.

Vô tín giả sẽ không sinh ra tín ngưỡng.

Ngụy tín đồ nói thẳng ra là trước một đằng sau lưng một nẻo. Tổng thể mà nói, tín ngưỡng lực của bọn hắn rất yếu.

Tín ngưỡng của phiếm tín đồ rất yếu, đồng thời cũng rất rộng. Muốn thu thập tín ngưỡng của những tín đồ này, cách thông minh nhất chính là dùng số lượng để thủ thắng. Du Hoàng tại Tinh Châu sáng tạo ra chức nghiệp du hiệp, Thư Hoàng thành lập thư viện, bởi vậy sinh ra đại bộ phận tín đồ đều thuộc loại này.

Tín ngưỡng của tín đồ thành kính vô cùng tinh khiết, chất lượng thượng thừa. Tín ngưỡng lực của một tín đồ thành kính so với phiếm tín đồ gấp mười lần có thừa. Đáng tiếc số lượng loại tín đồ này tương đối ít. Trong trăm người có được một người đã là rất tốt rồi.

Cuồng tín đồ là tín đồ thành kính nhất trong những tín đồ thành kính. Tín ngưỡng lực của bọn hắn so với tín đồ thành kính lớn gấp trăm lần. Nhưng số lượng lại càng nhỏ, trong ngàn người chưa có được đến một người.

- Khoan đã!

Thần sắc Sở Vân đột nhiên chấn động, hai mắt bắn ra thần quang chưa từng có từ trước đến nay.

Rốt cục hắn cũng bắt được tia linh cảm như có như không kia.

Hắn thu hồi quyển "bản chất khí vận", cất vào trong tiên nang thế giới, đi tới một tòa thành trì ở phụ cận.

Mục Mã Thành.

Đây là một tòa thành trì tọa lạc bên trong một thảo nguyên rộng lớn, cỏ xanh mơn mởn, dưỡng dục ra đủ loại tuấn mã, phi ưng, quần lang.

Mục Mã Thành cũng lấy việc mục mã (chăn ngựa) là chính, ngự yêu sư trong thành đều lấy việc đào tạo tuấn mã làm chủ. Mục Mã Thành vốn là thành trì bên trong tiên nang thế giới của Quả Đế, trải qua một loạt biến hóa cùng phát triển, hiện nay ước chừng đã đạt tới mốc ba mươi vạn nhân khẩu.

- Người bên ngoài dừng bước, tiến vào bổn thành, cần giao nộp ba cuộn tơ lụa.

Vệ binh ở cửa thành mang theo vẻ mặt lạnh lùng ngăn cản Sở vân.

Đà Châu cùng Tinh Châu bất đồng, Tinh Châu dùng địa sát thạch tệ, thiên cương thạch tệ làm đơn vị tiền tệ mà Đà Châu thì lấy tơ lụa làm tiền tệ.

Sở Vân cười:

- Ta không có tơ lụa, không biết cái này có được hay không?

Hắn mở tay ra, nhưng vệ binh không nhìn thấy bất cứ thứ gì, hai tay Sở Vân trống trơn.

Vệ binh không khỏi giận giữ.

- Tiểu tử, ngươi dám hí lộng ta?!

Sở Vân mỉm cười, ngón tay trỏ bắn ra một đạo bạch quang đánh trúng mi tâm vệ binh.

Vệ binh ngay cả ngự yêu sư cấp Tuấn Kiệt còn chưa đạt tới, trúng đạo bạch quang này lập tức biến sắc, bịch một tiếng, quỳ rạp xuống dưới chân Sở Vân. Ngay sau đó, hắn bò về phía Sở vân, hôn lên mũi giày Sở Vân, kích động hô lớn.

- Thánh hiền hành tẩu trong đại địa, ngài là thiên địa chi phụ, vạn vật chi chủ. Ngài hành tẩu trong đại địa, vì vạn vật mang đến hạnh phúc, tôi tớ hèn mọn của ngày, cung nghênh ngài hàng lâm!

- Tiểu Cường, Tiểu Cường ngươi làm sao vậy?

Một vài binh sĩ gác thành thấy một màn này, cả kinh trừng mắt níu cả lưỡi, kinh hoàng quát lớn.

Ánh mắt Sở Vân di dời, nhìn về phía vệ binh la lớn này, sâu trong đôi mất hiện lên một tầng quang huy màu sáng bạc.

Tên vệ binh này lập tức im bắt, tựa như khôi lỗi đứng nguyên bất động.

Sau đó biểu lộ khiếp sợ, khủng hoảng của hắn hoàn toàn biến mất, trong mốc mắt chảy ra hai hàng lệ nóng, ánh mắt nhìn về phía Sở Vân mang theo tràn đầy sùng bái, đồng dạng quỳ rạp xuống đất, kích động không nói thành lời.

- Đây là chuyện gì?

Dị biến của vệ binh đưa tới sự chú ý của nhóm người phụ cận, bọn họ bàn tán to nhỏ, nhìn về phía Sở Vân ánh mắt tràn đầy kinh nghi bất định. Nụ cười trên mặt Sở Vân càng ngày càng đậm. Đối phó với Đại Đế, hắn cần phải trực tiếp bắn Nhân Đạo Vô Lượng vào trong mi tâm bọn họ, mới có thể phát huy ra tác dụng của thần thông bản mạng. Nhưng đối phó với những ngự yêu sư cấp thấp này, hắn hoàn toàn không cần phiền toái như vậy.

Không chút nào để ý đến ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Sở Vân khoan thai cất bước đi vào bên trong thành, đồng thời trên người hắn bắt đầu tràn ra quang huy màu sáng bạc.

Dưới quang huy của Nhân Đạo Vô Lượng, ánh mắt kinh dị của mọi người nhanh chóng biến thành cuồng nhiệt, sùng bái, tôn kính, kích động... Một chi thương đội tiến vào Mục Mã Thành đã xảy ra hỗn loạn. Nhóm ngự yêu sư cưỡi trên tuấn mã nhao nhao nhảy xuống ngựa quỳ xuống mặt đất triều bái Sở Vân. Tiến vào nội thành, một đôi thanh niên tình nữ đang ôm hôn nhau nồng nhiệt. Quang huy chiếu vào trong mắt người con trai, toàn thân hắn run rẩy một cái, sau đó mạnh mẽ đẩy ngã nữ tử xuống đất.

- Chàng điên rồi sao?

Nữ tử vô cùng nghi hoặc, vừa sợ vừa giận chứng kiến nam tử phủ phục người trên mặt đất.

Nàng quay đầu nhìn lại! Trong mắt xuất hiện thân ảnh Sở vân, trên mặt nàng lập tức hiện ra si mê cùng sùng bái.

- Thánh hiền vĩ đại, ngài không gì không làm được, không gì không biết, không đâu không có. Tôi tới ca ngợi ngài, ca ngợi đại năng, từ ái, công nghĩa, thánh khiết cùng tình yêu thương của ngài.

Nữ tử thì thào, kích động đến toàn thân run rẩy.

Mục Mã Thành phồn hoa huyên náo nghênh đón một hồi đại biến trong sử sách chưa từng xuất hiện. Sau một vài hỗn loạn, cuồng nhiệt ca tụng, nguyện cầu cùng tiếng ca tụng hòa thành một cơn sóng dữ, thanh thế càng lúc càng lớn, cuối cùng nhấn chìm toàn bộ
tòa thành. Bất kể là nơi nào, từ thị tập huyên náo ổn ào, cho đến hoa uyển ưu nhã, u tĩnh, chỉ cần Sở Vân xuất hiện, nơi đó sẽ vang vọng tiếng ca tụng.

Cuối cùng hắn đi tới trung ương tòa thành, sau đó từng bước từng bước đạp lên không trung tựa như đang dẫm lên một cầu thang vô hình. Cúi đầu nhìn xuống Mục Mã Thành dưới chân, trong thành vô số người phủ phục trên mặt đất, hướng hắn khấu bái.

Có một vài cá nhân thậm chí ngất đi vì kích động. Sở Vân chậm rãi nhắm hai mắt lại, đồng thời quang huy trên người hắn càng ngày càng thịnh, hào quang Nhân Đạo Vô Lượng bao phủ toàn bộ thành trì. Chỉ sau chốc lát, cả tòa thành trì hơn ba mươi vạn người đều trở thành tín đồ cuồng nhiệt nhất của hắn. Tựa như xuyên phá một tầng cửa sổ, thân hình Sở Vân nhẹ nhàng chấn động.

Một loại lực lượng thăng hoa hoàn toàn mới, từ sâu bên trong linh quang hắn tán ra.

Tuy rằng khí tức loại lực lượng này còn yếu ớt nhưng đã hoàn toàn áp chế Đại Đế chi lực.

Dưới sự biến đổi về chất, một luồng linh áp so với Đế cấp càng thêm khổng lồ, rộng lớn, mênh mông, uy nghiêm phát ra từ trên người Sở Vân.

Linh áp Hoàng cấp!

- Ha ha, quả nhiên ta đoán không sai. Dưới tác dụng của Nhân Đạo Vô Lượng, đại đa số nhân loại đều sẽ chuyển biến thành cuồng tín đồ của ta!

Sở Vân cười ha hả, giờ phút này hắn đã tấn chức thành Hoàng!



Ba tháng sau, trên bầu trời Tinh Châu, Tinh Thánh Điện.

Tam hoàng ngũ đế tề tụ, bầu không khí vô cùng ngưng trọng.

- Triệu tập chư vị đến đây không phải chuyện gì khác đúng là thương thảo đối sách trong tình hình hiện tại.
Tu vi Du Hoàng cao nhất, xứng đáng đứng đầu trong tam hoàng. Thời gian ba tháng so với Đế Hoàng vạn thọ vô cương mà nói, chỉ tựa như là một cái chớp mắt. Nhưng cái chớp mắt này, bọn họ lại cảm thấy dài dằng dặc.

Tiên Thiên Thần Ma tựa như vô cùng vô tận, hạo hạo đãng đãng tựa như đại giang trường hà, đổ ập xuống cửu châu. Cho dù cửu châu đã có thủ đoạn dự phòng, cường giả Đế Hoàng dốc lòng chiến đấu cũng khó có thể ngăn cản cơn sóng dữ, cứu vớt muôn dân trăm họ. Mượn Tinh Châu mà nói, mới đầu đại quân tiên thiên thần mà chỉ chiếm hữu được bầu trời, nhưng đến hiện tại gió mây chiến hỏa đã lan khắp đại địa Tinh Châu, vô số người ly tán khắp nơi, tao ngộ kịch biến.

Thanh âm trầm trọng của Du Hoàng quanh quẩn trong Tinh Thánh Điện.

- Đây là một trường hạo kiếp chưa từng có trong lịch sử. Ta có một tin tức xấu muốn thông báo cho chư vị, trước đó không lâu Qua Đế đã lọt vào mai phục của mấy trăm đầu Tiên Thiên Thần Ma, thân tử đạo tiêu, đã vẫn lạc.

Nghe được lời này, chúng Đế Hoàng đều biến sắc, sắc mặt hơi đổi, ánh mắt mờ mịt, nhìn về phía Sở Vân.

Ba tháng qua, đã vẫn lạc tám vị cường giả Đế cấp, tổn thất một vị cường giả Hoàng cấp, đối với cửu châu Đế Hoàng có thể nói là tổn thất thảm trọng. Trong số tám vị cường giả Đế cấp, có đến bảy vị từng bị Nhân Đạo Vô Lượng của Sở Vân nô dịch qua. Tiên nang thế giới của bọn hắn bị Sở Vân chiếm đoạt, chính vì như thế, thực lực bọn hắn giảm mạnh, khó có thể bảo tồn tính mệnh trong trường hạo kiếp này.

Long Đế hừ lạnh một tiếng, là người đầu tiên lên tiếng.

- Qua Đế đã chết, nghe nói cục diện Đà Châu vốn đã rất không lạc quan, hiện tại Qua Đế vừa chết, quả thực không khác gì đã rét vì tuyết giờ lại lạnh vì sương. Linh Đế, đây đều là chuyện tốt mà ngươi ban cho đó!

Sở Vân nhắm mắt dưỡng thần, mắt điếc tai ngơ.

- Này, Linh Đế ngươi điếc sao, không nghe thấy lời ta nói?

Long Đế phẫn hận nghiến răng nghiến lợi, nhưng hết lần này tới lần khác không làm gì được Sở Vân. Ánh mắt Thư Hoàng lóe lên, nhìn về phía Sở Vân.

- Lại nói tiếp, những chuyện này xác thực đều có quan hệ lớn cùng Linh Đế ngươi. Hiện tại, các vị Đế Hoàng cửu châu đối với ngươi có ý kiến rất lớn. Bất quá đã có ta Du Hoàng cùng với Nhân Hoàng chống đỡ những áp lực này, ngươi cũng không cần quá mức e ngại.

Du Hoàng gật đầu.

- Đúng vậy, hiện tại Cửu châu gặp phải hạo kiếp, tình thế trước mắt cực kỳ nghiêm trọng, chúng ta phải hợp tác chân thành, đoàn kết đồng lòng. Hơn nữa trong cửu châu, tình hình Tinh Châu cùng Nữ Châu chúng ta là lạc quan nhất. Nhưng dù vậy, chúng ta đã bắt đầu không ngăn nổi thế công của Tiên Thiên Thần Ma rồi. Thực tế trong gần một tháng này, rất nhiều Tiên Thiên Thần Ma đã vượt qua phòng tuyến của chúng ta, hạ xuống mặt đất làm hại muôn dân trăm họ.

Nhân Hoàng lập tức phụ họa.

- Bởi vì nguyên nhân này, ta đề nghị mọi người không ngại khai thành bố công, cống hiến một nửa lực lượng của mình. Chỉ có trở nên mạnh mẽ hơn chúng ta mới có thể vượt qua trường hạo kiếp này. Ta đi đầu làm gương, cống hiến pháp môn luyện chế tiên nang Ảnh Tử, chia sẻ cùng mọi người.

Long Đế, Bạch Đế, Vũ Đế thậm chí là Tần Đế sau khi nghe xong những lời này đều không khỏi động dung.
Tiên nang Ảnh Tử được xưng là đệ nhị tiên nang, phương pháp chế tạo mười phần độc đáo, coi như là cường giả Hoàng cấp, cũng có rất ít người nắm giữ trong tay, hơn nữa tuyệt đối giữ kín không truyền ra ngoài.

Nhân Hoàng dưới ánh mắt chú ý của mọi người, cười đắc ý.

- Có lẽ các vị cũng đã đoán được. Không sai, tiên nang Ảnh Tử này được gọi là đệ nhị tiên nang không thể tồn tại độc lập mà phải dựa vào tiên nang tuyệt phẩm. Chỉ cần có tiên nang Ảnh Tử này, có thể mở ra không gian thứ hai trong tiên nang thế giới của các vị.

Lập tức, khuôn mặt tứ đế không át nổi sự vui mừng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện