Chích Ái
Chương 19
“Luật Nhi, qua với mẫu thân nào..... ” Trên bãi cỏ trong hoa viên, có một tiểu oa oa phấn điêu ngọc trác đang bước đi loạng choạng, lảo đảo tiến về phía trước, ở trước mặt đợi bé là một người thân vận bạch y, hai tay mở ra, một mỹ nhân trên mặt tràn đầy ý cười sủng nịch.
Trí Luật đang tập đi, chỉ thấy bé “A ô... A ô... ” bước từng bước về phía trước, đợi khi tiến vào trong lòng Tại Trung, Tại Trung một phen ôm lấy bé, vui vẻ xoay xoay: “Luật Nhi của mẫu thân đã học được bước đi rồi, thật là giỏi quá!” Nói xong liền hôn lên khuôn mặt trắng trắng mềm mềm của Trí Luật một cái, hình ảnh có bao nhiêu dịu dàng a.
Tại Trung ôm lấy Trí Luật, yên lặng suy nghĩ, Duẫn Hạo, ngươi biết không, Trí Luật đã biết đi rồi, nhưng phụ thân lại không ở bên cạnh nó a.
Bùi Sáp Kỳ cùng Tiểu Thúy từ xa đã nhìn thấy kẻ khiến cho nàng ghen tỵ đang hưởng thụ hạnh phúc của y, dựa vào cái gì mà y có thể có được nhiều như vậy, cái tên nam nhân hạ tiện kia. Bùi Sáp Kỳ phẫn hận đi về phía y.....
Tại Trung buông Trí Luật xuống, cổ vũ nói: “Luật Nhi thật là lợi hại, chúng ta đi một lần nữa nhé.... ” Nắm lấy bàn tay nhỏ bé, từng bước từng bước đi về phía trước.
“Tại Phi.... ” Tại Trung sửng sốt một chút, xoay người thấy Kỳ phi đang chậm rãi đi về phía y, dùng tay đỡ lấy phần bụng nhô lên, giống như thị uy mà đứng trước mặt y.
“Kỳ phi.... ” Xuất phát từ lễ tiết, Tại Trung cũng thỉnh an Kỳ phi.
“Tại phi, đang dạy hài tử tập đi sao? Ai nha, hài tử này lớn nhanh thật nha. Chậc chậc, nhìn qua đúng là giống Mân vương a. Thật không hổ là hài tử của Mân vương, bộ dáng rất là giống hắn.” Kỳ phi này, mỗi lần nhìn thấy Tại Trung, vẫn luôn bắt lấy cơ hội mà châm chọc y, hiện tại biết hài tử là của Mân vương thì làm sao có thể bỏ qua cơ hội này.
Tại Trung cắn môi dưới, nhịn xuống xúc động muốn khóc, rõ ràng Trí Luật là của Duẫn Hạo.... Bản thân lại không thể mở miệng để làm sáng tỏ chuyện này, đang lúc Tại Trung muốn tìm Trí Luật, thì lại thấy Trí Luật đang bước từng bước về phía Kỳ phi.
“Không, đừng.... Trí Luật cẩn thận.... ” Tại Trung muốn nắm lấy Trí Luật, nhưng đã không kịp.
“A.... ” Kỳ phi không thấy lúc này tiểu oa oa kia đang đứng ở bên chân nàng, vốn xoay người muốn đi, liền bị dọa sợ. Không cẩn thận trượt xuống, nặng nề ngã trên đất, nàng liền ôm lấy bụng mình, “A... Đau quá, bụng của ta.... ”
Tiểu Thúy thấy chủ tử nhà mình ngã, lập tức chạy tới, cất giọng hô to: “Mau truyền Vương thái y.... Nương nương, người không sao chứ?”
Kỳ phi thống khổ kêu: “Đau quá a, hoàng thượng, cứu thần thiếp với.... ”
Tại Trung ôm Trí Luật vào trong lòng, may là hài tử không có chuyện gì, nhưng hài tử lại không biết chuyện gì đang xảy ra, bé nâng đầu đang vùi trong cổ Tại Trung, tò mò nhìn tất cả chuyện này.... Tại Trung vỗ nhẹ đầu bé: “Luật Nhi, không có chuyện gì, không có chuyện gì.... ”
“A, nương nương, người chảy máu.... Mau truyền thái y.... ” Tiểu Thúy cùng một đám cung nữ, thái giám luống ca luống cuống. Tại Trung đứng ở bên cạnh, chảy máu, vậy hài tử của Kỳ phi không phải sẽ.... Vậy hài tử của Duẫn Hạo, Tại Trung không dám tưởng tượng là Trí Luật, Duẫn Hạo sẽ đối với mình như thế nào, mình là người gián tiếp hại chết cốt nhục của hắn.....
Trong Tịch Lạc Cung truyền ra từng trận kêu thảm.
“Nương nương, đừng tiếp tục kêu nữa.....Nương nương..... ”
“Kỳ phi nương nương.... ”
Duẫn Hạo ở ngoài cửa nghe được không biết phải làm sao, làm thế nào đây? Làm thế nào đây? Mình tuy rằng không thích nàng, nhưng nàng mang chính là hài tử đầu tiên của mình, tại sao lại như vậy? Hơn nữa một đám thái y đợi ở ngoài cửa, Kỳ phi lại chỉ gọi Vương thái y vào....
Ở trong phòng, Kỳ phi đang giả bộ kêu thảm, Tiểu Thúy ở bên cạnh thấy chủ tử như vậy, trong lòng thầm nghĩ nữ nhân này thật sự là vì đạt được mục đích mà bất chấp thủ đoạn a, mình bắt đầu có điểm cảm thấy thương tâm thay Kim Tại Trung nha.
Bùi Sáp Kỳ nhìn hướng Vương thái y: “Vương thái y, ngươi biết nên làm thế nào chứ? Đừng quên, gia quyến của ngươi vẫn còn nằm trong tay bản cung!”
“Dạ dạ.... ” Vương thái y dùng tay áo lau lau mồ hôi trên mặt, “Nương nương, muốn sinh non rất đơn giản, chỉ là.... chỉ là máu này.... ”
Ánh mắt Bùi Sáp Kỳ tản ra nhìn về phía trước, sau đó xốc chăn lên, cầm lấy cây kéo ở bên giường, đâm mạnh một nhát trên đùi mình, máu theo đùi nhanh chóng chảy xuống. Tiểu Thúy che miệng mở to mắt, Vương thái y nhìn thấy cũng sợ ngây người, Kỳ phi cư nhiên.... Cư nhiên dùng kéo đâm lên đùi mình, Búi Sáp Kỳ ném kéo xuống, “Ngươi xem, như vậy không phải có máu rồi sao, ha ha.... ” Ả cười lạnh một chút, rồi nằm lại lên giường.....
Dần dần, tiếng kêu của Kỳ phi ở trong phòng cũng ngừng, cửa mở, Tiểu Thúy bưng một chậu đầy máu đi ra. Duẫn Hạo liền đi tới, Tiểu Thúy khóc nói với Duẫn Hạo: “Hoàng... Hoàng thượng... Nương nương nàng.... Sinh non. Thỉnh hoàng thượng tránh đi, thế này sẽ chạm tới long khí của ngài.... ”
Cái gì, sinh non? Này là có ý gì, hài tử đã không còn. Vương thái y đi ra, quỳ trước mặt Duẫn Hạo, “Hoàng thượng, thứ cho lão thần y học nông cạn, không thể giữ được hoàng tử a.... ” Lão nói trong nước mắt, Duẫn Hạo ngây ngốc tại chỗ, hoàng tử? Ha ha, Kim Tại Trung, thật không ngờ lòng ghen tỵ của ngươi lại mãnh liệt như vậy, thậm chí còn muốn hủy diệt quốc quân tương lai của Thánh Viêm!
Duẫn Hạo đi vào trong phòng, khuôn mặt Bùi Sáp Kỳ rất tiều tụy, nhìn thấy Duẫn Hạo, lại bắt đầu khóc: “Hoàng thượng, thần thiếp vô dụng, không thể giữ được long thai.... ”
Duẫn Hạo an ủi nàng: “Ái phi vừa mới hư thai, thân thể còn rất yếu, không nên vội tức giận.... ”
“Thần thiếp thương hoàng nhi, còn chưa ra đời.... Vậy mà đã.... ” Nói xong lại nước mắt lưng tròng khiến cho người ta thương xót.
“Ái phi trước tiên hãy hảo hảo nghỉ ngơi, chuyện này trẫm nhất định sẽ lấy lại công đạo cho ngươi!” Ánh mắt Duẫn Hạo như sung huyết, gân xanh trên tay nổi lên, đem Kỳ phi ôm vào trong lòng an ủi. Kỳ phi lao vào lòng Duẫn Hạo mà phát ra tiếng nghẹn ngào bi thương, Duẫn Hạo lúc này đã bị phẫn nộ khiến cho váng đầu, cũng không nhìn thấy nụ cười của nữ tử trong lòng.....
***
Tại Trung ở trong phòng đang trêu đùa Trí Luật, tiểu gia hỏa ngủ rất say, làm hài tử thật tốt, không hề có phiền não. Nghĩ tới hài tử của Kỳ phi, trong lòng Tại Trung lại vì nó mà cầu nguyện, hy vọng nó có thể bình an, đến khi Tại Trung đặt hài tử vào trong nôi đắp kín chăn, chuẩn bị cởi y phục đi ngủ, thì cửa đột nhiên bị đẩy ra, Tại Trung sợ tới mức giật mình một cái, xoay người.....
Duẫn Hạo đang nổi giận đùng đùng đi tới.
“Duẫn Hạo, Kỳ phi nàng không sao chứ?” Tại Trung đi tới trước mặt Duẫn Hạo, muốn hỏi thăm thân thể của Kỳ phi còn có hài tử của nàng....
“Ngươi còn mặt mũi hỏi trẫm?” Vung tay tát y một cái, Tại Trung lảo đảo ngã ngồi trên mặt đất, tay che trên mặt mình, trong miệng nháy mắt tràn ngập vị máu tươi.
“Kim Tại Trung, thật không ngờ thì ra ngươi ác độc như vậy, tìm đủ mọi cách muốn hại chết hài tử của trẫm!”
“Ta không có.... ” Thì ra hài tử của Kỳ phi đã chết, nhưng đây thật sự là ngoài ý muốn, y cũng không muốn như vậy, nhưng không thể chấp nhận nhất là Duẫn Hạo cho rằng ngay từ đầu y đã muốn hại chết hài tử của hắn.
Duẫn Hạo kéo thân thể yếu đuối của Tại Trung lên, lại cho y một cái tát nữa: “Còn dám nói không có, vậy hoàng nhi của trẫm tại sao lại chết? Kỳ phi tại sao lại sinh non? Trẫm thật sự là mắt mù mà, đã để ngươi ở lại trong cung.... ”
“Không có, Duẫn Hạo, ta không có muốn hại Kỳ phi, chưa từng có! Đây chỉ là ngoài ý muốn.... ”
“Ngoài ý muốn? Tại sao chuyện ngoài ý muốn này lại trùng hợp mà phát sinh trên người ngươi như vậy, lại còn trùng hợp khiến cho Kỳ phi hư thai?”
“Kim Tại Trung, thật không ngờ ngươi vì báo thù cho Thẩm Xương Mân, lại có thể ẩn nhẫn lâu như vậy, cư nhiên ngoan ngoãn mở lớn hai chân để trẫm chơi đùa lâu như vậy..... Có âm mưu lâu như vậy, (tác giả bị lậm chữ “lâu như vậy” >_<) cuối cùng cũng có cơ hội khiến cho Trịnh thị đoạn tử tuyệt tôn! Ngươi.... Thật độc ác!”
Không phải như vậy, tại sao hắn không tin tưởng mình, còn muốn tiếp tục làm nhục mình....
Tại Trung đẩy Duẫn Hạo ra, ngăn lại bi thương của nội tâm: “Ngươi không tin tưởng ta, tại sao ngươi không tin tưởng ta, ta không có, không có!” Nước mắt đã tràn khỏi mi, từng bước từng bước lui về phía sau. Nam nhân ở trước mắt này không tin tưởng y, hắn cho rằng mình ở bên cạnh hắn đơn thuần chỉ vì giúp Xương Mân báo thù. Chính mình vứt bỏ xấu hổ, vứt bỏ tự tôn.... Quên đi Xương Mân, vì hắn sinh hạ hài tử, ở bên cạnh hắn, hắn cư nhiên.... Hắn căn bản là không tin tưởng y.
“Ha ha.... “Tại Trung nở nụ cười, cười đến yêu mị, máu bên khóe miệng chậm rãi chảy xuống, cười đến khuynh quốc khuynh thành.... “Đúng vậy, ta chính là muốn báo thù! Chính là muốn giết ngươi!” Dù sao mình ở trong mắt hắn cũng chính là người như vậy, nói những chuyện này còn có tác dụng gì?
“Ngươi cho rằng ta vì sao lại ngoan ngoãn ở bên cạnh ngươi, mặc ngươi tùy ý đùa giỡn? Ta chính là muốn nắm lấy cơ hội giết ngươi! Chính là ngươi, chính là ngươi hại, là ngươi giết Xương Mân! Giết người duy nhất yêu ta!”
Duẫn Hạo nghe thấy những chuyện này đã sắp điên rồi, nắm lấy cổ áo Tại Trung. “Hạ tiện! Ngươi đúng là đồ hạ tiện!”
“Đúng, ta hạ tiện!” Ta hạ tiện, hạ tiện đến mức để ngươi làm nhục như vậy mà vẫn yêu ngươi!
“Ngươi.... ”
Duẫn Hạo đem Tại Trung ném lên giường, bản thân cũng lên giường đè chặt y, nâng cằm y lên: “Một khuôn mặt thật mỹ lệ, một trái tim thật ác độc a!”
Tại Trung giãy dụa muốn đứng lên. Nhưng bất đắc dĩ lại bị Duẫn Hạo trói buộc. Y muốn kêu lên, nhưng nhớ tới Trí Luật vẫn còn ngủ ở trong phòng, không thể đánh thức bé.....
“Buông!” Thanh âm không lớn, nhưng rất kiên quyết. Duẫn Hạo nắm lấy hai tay y, hung hăng nói với y: “Ngươi tự cho mình là hạ tiện như vậy, trẫm cũng không cần phải thương hương tiếc ngọc!”
Một tay Duẫn Hạo nắm lấy Tại Trung, một tay xé mở y phục của Tại Trung, khiến thân thể y lộ ra trong không khí, “Ngươi trời sinh đã là một món đồ chơi để nam nhân làm!”
Tại Trung hoảng sợ mở lớn mắt, sau khi ý thức được hắn muốn làm gì, Duẫn Hạo sớm đã nâng một chân của y lên, không có bất cứ thứ gì bôi trơn, hắn nhanh chóng tiến vào hậu huyệt....
“Ân.... ” Tại Trung cắn môi dưới, đề phòng tiếng rên rỉ của bản thân, nhíu lại đôi lông mày thanh tú.
“Ngươi xem bộ dáng hiện tại của ngươi, chỉ xứng mở lớn hai chân cho trẫm làm ngươi!” Duẫn Hạo miệng nói xong lời nhục nhã y, lại càng không ngừng trừu tống vật cự đại của mình. Thân thể của Tại Trung bị Duẫn Hạo mở ra thật lớn, lúc này, lúc này hắn đang xé rách không chỉ có thân thể cùng tâm của y, mà còn có một phần tín nhiệm lẫn nhau của hai người.....
Tại Trung chỉ có thể yên lặng mà thừa nhận thống khổ thật lớn, không thể kêu lên tiếng, bởi vì Trí Luật, mình nhất định phải nhẫn nhịn. Đột nhiên một cảm giác trời đất quay cuồng truyền tới, Tại Trung cảm thấy một trận đau đớn ở hạ thể. Thì ra Duẫn Hạo vẫn giữ tư thế ở trong thân thể của y mà đem y xoay người lại, Tại Trung bây giờ đang quỳ rạp ở trên giường, đầu vùi thật sâu trong chăn đệm, đồn bộ trắng mịn vểnh cao lên, đối diện phía sau chính là nam nhân đang thi bạo trên người y. Tại Trung biết tư thế của bản thân lúc này có bao nhiêu nhục nhã, nhưng y hiện tại chỉ muốn nhanh chóng kết thúc cái loại hành hạ phi nhân tính này!
Duẫn Hạo mỗi một lần đều rút ra rất nhanh, rồi lại tiến nhập thật sâu, giống như nhất định phải chạm tới chỗ sâu nhất.... Tư thế quỳ sấp như vậy đã kích thích tính giao (giao hợp) nguyên thủy nhất của hai người, khiến Duẫn Hạo càng có thể tiến nhập sâu hơn.... Hỗn hợp tinh dịch trắng ngà cùng với từng điểm màu đỏ từ hậu đình của Tại Trung chảy ra, theo bắp đùi trắng nõn chảy xuống, thấm vào trong chăn đệm, vô cùng sắc tình.....Tại Trung cắn chặt chăn, đề phòng tiếng rên rỉ xấu hổ từ trong miệng phát ra, hai tay gắt gao bám lấy khăn trải giường, mái tóc dài ướt mồ hôi dán chặt vào lưng. Đau, đau quá, trái tim Tại Trung lại càng đau, lần này so với lần trước càng đau hơn, đau thẳng đến tận đáy lòng....
Dần dần, rốt cuộc Duẫn Hạo cũng một lần lại một lần bắn ra ở trong cơ thể y, xoay thân thể Tại Trung lại, cái miệng nhỏ nhắn đỏ tươi hơi mở, mồ hôi cùng nước mắt đan xen vào dung nhan tuyệt sắc. Mị nhãn (đôi mắt quyến rũ) như tơ, nam nhân này chính là yêu tinh trời sinh để nam nhân làm, Duẫn Hạo đã động tình, tra tấn dần dần biến thành dục vọng..... Bản thân đã trúng phải chất độc trong thân thể này.....
Hô hấp của hắn lại bắt đầu trở nên dồn dập, trong phòng tản ra vị đạo đặc thù của tình ái, còn có thân thể mỹ lệ ở dưới thân cũng tản ra từng trận u hương (mùi hương thoang thoảng)..... Rất muốn, rất muốn hung hăng chà đạp y, để y khóc lóc ở trong lòng mình...... Cuối cùng cũng kết thúc sao? Trịnh Duẫn Hạo, chúng ta thật sự đã hết rồi.....
Duẫn Hạo lại chen vào hai chân Tại Trung một lần nữa, động tác mạnh mẽ khiến cho Tại Trung bị đau, chân lại bị tách ra thành một loại góc độ khiến cho người ta sợ hãi. Hậu huyệt cũng có dịch thể chảy ra, không biết là thể dịch (dịch của thân thể) của nam nhân kia hay là máu của bản thân, Tại Trung đã không còn sức lực để suy nghĩ những chuyện đó.
Duẫn Hạo đột nhiên cúi xuống cắn lên đầu nhũ của người ở dưới thân, cắn xé, lôi kéo..... Vì sao còn không buông tha cho y? Đã không chịu nổi nữa rồi, cái miệng đã gần như đỏ tím hơi mở ra thở gấp, Duẫn Hạo một đường hướng xuống dưới, trước ngực, trong cổ, thắt lưng, đùi..... Tất cả mọi nơi đều khắc lên ấn ký thuộc về mình......
“Đủ rồi..... ” Thanh âm Tại Trung có chút khàn khàn, không có khí lực, “Buông ta ra!”
Duẫn Hạo nâng người nhìn y, Tại Trung chậm rãi nâng một tay, dùng khí lực toàn thân hung hăng tát nam nhân trên người một cái, “Buông ta ra! Để ta rời đi..... ”
Duẫn Hạo bị y đánh, bản thân là đế vương, chưa từng có ai dám đánh hắn, Kim Tại Trung, ngươi lại dám đánh trẫm, giỏi lắm.
Há miệng cắn lên đầu nhũ còn lại của Tại Trung, hung hăng, cắn phá, chảy máu..... “A... ” Không hề có dấu hiệu nào, Tại Trung kêu lên.....
“Oa.... ” Trí Luật đã thức dậy, từng trận tiếng khóc của hài tử từ trong phòng truyền ra, chuyện Tại Trung sợ hãi nhất đã xảy đến. Duẫn Hạo nhìn phía phòng trong, không.....Không thể.... Tại Trung mở lớn mắt, Duẫn Hạo xuống giường đi vào phòng trong.....
Tại Trung cố gắng nâng thân thể của mình dậy, mặc kệ bản thân lúc này đang toàn thân xích lõa, xuống giường còn chưa kịp đi giày, cũng không chú ý tới hạ thân đang truyền đến cảm giác khó chịu, xông vào phòng trong.
“A ô.... ” Tại Trung đi vào phòng trong, Duẫn Hạo đang nắm lấy hài tử trong nôi đã ngừng khóc nháo, “Buông Trí Luật ra.... ” Tại Trung hướng Duẫn Hạo kêu lên.
“Đều tại nghiệt chủng này! Ngươi đã sinh hạ nghiệt chủng của Thẩm Xương Mân!” Không phải, Tại Trung lắc đầu, “Không phải, nó không phải nghiệt chủng! Duẫn Hạo, buông hài tử..... ” Duẫn Hạo lúc này đã bị cừu hận che mờ mắt, tay cũng bắt đầu với tới chiếc cổ nho nhỏ của Trí Luật....
“Đừng.....” Tại Trung mặc kệ thân thể của mình đang truyền tới từng trận đau đớn, quỳ trên mặt đất, “Duẫn Hạo, buông nó ra, hài tử vô tội, buông nó ra.....” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Trí Luật đã bắt đầu đỏ lên, dường như là thở không nổi.....
Đều tại nghiệt chủng này, nó đáng chết, Thẩm Xương Mân, ngươi đã chết rồi còn muốn lưu lại đồ vật ràng buộc ngươi và Tại Trung.
“Nó vốn đáng chết! Đều là nó.... ”
Tại Trung đứng lên xông tới, “Đem hài tử trả lại cho ta, đem hài tử trả lại cho ta.... Duẫn Hạo, cầu xin ngươi, buông hài tử ra..... ”
“Nghiệt chủng này đáng chết!” Duẫn Hạo nhịn không được mà lại dụng lực thêm một chút
“Không phải.....Không phải, nó là.... Nó là nữ nhi của ngươi, ngươi không thể làm như vậy!” Tại Trung dưới tình thế cấp bách liền nói ra bí mật này.
“Cái gì nữ nhi? A, nghiệt chủng của Xương Mân lại muốn dựa vào trẫm, Kim Tại Trung, ngươi đúng là hạ tiện!”
Hắn lại không tin mình, Luật Nhi, nữ nhi của ta, không thể, không thể để Duẫn Hạo giết chết thân sinh nữ nhi của mình.
“Nó là nữ nhi của ngươi, Duẫn Hạo, ta cầu xin ngươi, buông tha hài tử, nó vẫn còn nhỏ..... Có lẽ ngươi cả đời cũng sẽ không biết, cảm giác mỗi ngày hài tử ở trong bụng ta lớn lên từng chút, ngươi cho tới bây giờ cũng không hề biết cảm giác đó là như thế nào, từng chút động tĩnh của hài tử đều sẽ tác động tới trái tim ta.... Đem hài tử trả lại cho ta, xin ngươi đem hài tử trả lại cho ta..... ” Máu theo đùi của Tại Trung chảy xuống, nhưng y một chút cũng không chú y, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Trí Luật đỏ lên, Tại Trung đau lòng đến không thở nổi, đó là nữ nhi y mang thai mười tháng mới sinh hạ được.....
Tại Trung xông tới bên người Duẫn Hạo, đoạt lấy Trí Luật ôm vào trong lòng, không ngừng giúp bé thuận khí..... Luật Nhi, đừng rời khỏi mẫu thân, đừng rời khỏi ta, mẫu thân chỉ có con.... Tại Trung không ngừng khóc..... Không ngừng khóc..... Hài tử ho một cái, khóc lên, Tại Trung mạnh mẽ thở phào nhẹ nhõm, may quá, đã ho ra rồi. Hài tử một lần nữa lấy được không khí, lại bắt đầu khóc to lên..... Tại Trung đau lòng không ngừng rơi lệ, gắt gao ôm Trí Luật vào trong lòng.....
Duẫn Hạo nhìn Tại Trung, “Kim Tại Trung, ngươi cút cho trẫm! Cút khỏi hoàng cung, trẫm vĩnh viễn không muốn gặp lại ngươi!” Duẫn Hạo sau khi buông ta những lời này cũng không quay đầu lại, sau đó ra khỏi Thánh Tuyết Điện.....
Tại Trung ôm Trí Luật, nước mắt trong suốt không ngừng chảy xuống, thực xin lỗi, Luật Nhi, mẫu thân không thể cho con một gia đình hoàn chỉnh, phụ hoàng con đã không cần chúng ta, hắn đã không cần chúng ta rồi, thực xin lỗi....
Trí Luật đang tập đi, chỉ thấy bé “A ô... A ô... ” bước từng bước về phía trước, đợi khi tiến vào trong lòng Tại Trung, Tại Trung một phen ôm lấy bé, vui vẻ xoay xoay: “Luật Nhi của mẫu thân đã học được bước đi rồi, thật là giỏi quá!” Nói xong liền hôn lên khuôn mặt trắng trắng mềm mềm của Trí Luật một cái, hình ảnh có bao nhiêu dịu dàng a.
Tại Trung ôm lấy Trí Luật, yên lặng suy nghĩ, Duẫn Hạo, ngươi biết không, Trí Luật đã biết đi rồi, nhưng phụ thân lại không ở bên cạnh nó a.
Bùi Sáp Kỳ cùng Tiểu Thúy từ xa đã nhìn thấy kẻ khiến cho nàng ghen tỵ đang hưởng thụ hạnh phúc của y, dựa vào cái gì mà y có thể có được nhiều như vậy, cái tên nam nhân hạ tiện kia. Bùi Sáp Kỳ phẫn hận đi về phía y.....
Tại Trung buông Trí Luật xuống, cổ vũ nói: “Luật Nhi thật là lợi hại, chúng ta đi một lần nữa nhé.... ” Nắm lấy bàn tay nhỏ bé, từng bước từng bước đi về phía trước.
“Tại Phi.... ” Tại Trung sửng sốt một chút, xoay người thấy Kỳ phi đang chậm rãi đi về phía y, dùng tay đỡ lấy phần bụng nhô lên, giống như thị uy mà đứng trước mặt y.
“Kỳ phi.... ” Xuất phát từ lễ tiết, Tại Trung cũng thỉnh an Kỳ phi.
“Tại phi, đang dạy hài tử tập đi sao? Ai nha, hài tử này lớn nhanh thật nha. Chậc chậc, nhìn qua đúng là giống Mân vương a. Thật không hổ là hài tử của Mân vương, bộ dáng rất là giống hắn.” Kỳ phi này, mỗi lần nhìn thấy Tại Trung, vẫn luôn bắt lấy cơ hội mà châm chọc y, hiện tại biết hài tử là của Mân vương thì làm sao có thể bỏ qua cơ hội này.
Tại Trung cắn môi dưới, nhịn xuống xúc động muốn khóc, rõ ràng Trí Luật là của Duẫn Hạo.... Bản thân lại không thể mở miệng để làm sáng tỏ chuyện này, đang lúc Tại Trung muốn tìm Trí Luật, thì lại thấy Trí Luật đang bước từng bước về phía Kỳ phi.
“Không, đừng.... Trí Luật cẩn thận.... ” Tại Trung muốn nắm lấy Trí Luật, nhưng đã không kịp.
“A.... ” Kỳ phi không thấy lúc này tiểu oa oa kia đang đứng ở bên chân nàng, vốn xoay người muốn đi, liền bị dọa sợ. Không cẩn thận trượt xuống, nặng nề ngã trên đất, nàng liền ôm lấy bụng mình, “A... Đau quá, bụng của ta.... ”
Tiểu Thúy thấy chủ tử nhà mình ngã, lập tức chạy tới, cất giọng hô to: “Mau truyền Vương thái y.... Nương nương, người không sao chứ?”
Kỳ phi thống khổ kêu: “Đau quá a, hoàng thượng, cứu thần thiếp với.... ”
Tại Trung ôm Trí Luật vào trong lòng, may là hài tử không có chuyện gì, nhưng hài tử lại không biết chuyện gì đang xảy ra, bé nâng đầu đang vùi trong cổ Tại Trung, tò mò nhìn tất cả chuyện này.... Tại Trung vỗ nhẹ đầu bé: “Luật Nhi, không có chuyện gì, không có chuyện gì.... ”
“A, nương nương, người chảy máu.... Mau truyền thái y.... ” Tiểu Thúy cùng một đám cung nữ, thái giám luống ca luống cuống. Tại Trung đứng ở bên cạnh, chảy máu, vậy hài tử của Kỳ phi không phải sẽ.... Vậy hài tử của Duẫn Hạo, Tại Trung không dám tưởng tượng là Trí Luật, Duẫn Hạo sẽ đối với mình như thế nào, mình là người gián tiếp hại chết cốt nhục của hắn.....
Trong Tịch Lạc Cung truyền ra từng trận kêu thảm.
“Nương nương, đừng tiếp tục kêu nữa.....Nương nương..... ”
“Kỳ phi nương nương.... ”
Duẫn Hạo ở ngoài cửa nghe được không biết phải làm sao, làm thế nào đây? Làm thế nào đây? Mình tuy rằng không thích nàng, nhưng nàng mang chính là hài tử đầu tiên của mình, tại sao lại như vậy? Hơn nữa một đám thái y đợi ở ngoài cửa, Kỳ phi lại chỉ gọi Vương thái y vào....
Ở trong phòng, Kỳ phi đang giả bộ kêu thảm, Tiểu Thúy ở bên cạnh thấy chủ tử như vậy, trong lòng thầm nghĩ nữ nhân này thật sự là vì đạt được mục đích mà bất chấp thủ đoạn a, mình bắt đầu có điểm cảm thấy thương tâm thay Kim Tại Trung nha.
Bùi Sáp Kỳ nhìn hướng Vương thái y: “Vương thái y, ngươi biết nên làm thế nào chứ? Đừng quên, gia quyến của ngươi vẫn còn nằm trong tay bản cung!”
“Dạ dạ.... ” Vương thái y dùng tay áo lau lau mồ hôi trên mặt, “Nương nương, muốn sinh non rất đơn giản, chỉ là.... chỉ là máu này.... ”
Ánh mắt Bùi Sáp Kỳ tản ra nhìn về phía trước, sau đó xốc chăn lên, cầm lấy cây kéo ở bên giường, đâm mạnh một nhát trên đùi mình, máu theo đùi nhanh chóng chảy xuống. Tiểu Thúy che miệng mở to mắt, Vương thái y nhìn thấy cũng sợ ngây người, Kỳ phi cư nhiên.... Cư nhiên dùng kéo đâm lên đùi mình, Búi Sáp Kỳ ném kéo xuống, “Ngươi xem, như vậy không phải có máu rồi sao, ha ha.... ” Ả cười lạnh một chút, rồi nằm lại lên giường.....
Dần dần, tiếng kêu của Kỳ phi ở trong phòng cũng ngừng, cửa mở, Tiểu Thúy bưng một chậu đầy máu đi ra. Duẫn Hạo liền đi tới, Tiểu Thúy khóc nói với Duẫn Hạo: “Hoàng... Hoàng thượng... Nương nương nàng.... Sinh non. Thỉnh hoàng thượng tránh đi, thế này sẽ chạm tới long khí của ngài.... ”
Cái gì, sinh non? Này là có ý gì, hài tử đã không còn. Vương thái y đi ra, quỳ trước mặt Duẫn Hạo, “Hoàng thượng, thứ cho lão thần y học nông cạn, không thể giữ được hoàng tử a.... ” Lão nói trong nước mắt, Duẫn Hạo ngây ngốc tại chỗ, hoàng tử? Ha ha, Kim Tại Trung, thật không ngờ lòng ghen tỵ của ngươi lại mãnh liệt như vậy, thậm chí còn muốn hủy diệt quốc quân tương lai của Thánh Viêm!
Duẫn Hạo đi vào trong phòng, khuôn mặt Bùi Sáp Kỳ rất tiều tụy, nhìn thấy Duẫn Hạo, lại bắt đầu khóc: “Hoàng thượng, thần thiếp vô dụng, không thể giữ được long thai.... ”
Duẫn Hạo an ủi nàng: “Ái phi vừa mới hư thai, thân thể còn rất yếu, không nên vội tức giận.... ”
“Thần thiếp thương hoàng nhi, còn chưa ra đời.... Vậy mà đã.... ” Nói xong lại nước mắt lưng tròng khiến cho người ta thương xót.
“Ái phi trước tiên hãy hảo hảo nghỉ ngơi, chuyện này trẫm nhất định sẽ lấy lại công đạo cho ngươi!” Ánh mắt Duẫn Hạo như sung huyết, gân xanh trên tay nổi lên, đem Kỳ phi ôm vào trong lòng an ủi. Kỳ phi lao vào lòng Duẫn Hạo mà phát ra tiếng nghẹn ngào bi thương, Duẫn Hạo lúc này đã bị phẫn nộ khiến cho váng đầu, cũng không nhìn thấy nụ cười của nữ tử trong lòng.....
***
Tại Trung ở trong phòng đang trêu đùa Trí Luật, tiểu gia hỏa ngủ rất say, làm hài tử thật tốt, không hề có phiền não. Nghĩ tới hài tử của Kỳ phi, trong lòng Tại Trung lại vì nó mà cầu nguyện, hy vọng nó có thể bình an, đến khi Tại Trung đặt hài tử vào trong nôi đắp kín chăn, chuẩn bị cởi y phục đi ngủ, thì cửa đột nhiên bị đẩy ra, Tại Trung sợ tới mức giật mình một cái, xoay người.....
Duẫn Hạo đang nổi giận đùng đùng đi tới.
“Duẫn Hạo, Kỳ phi nàng không sao chứ?” Tại Trung đi tới trước mặt Duẫn Hạo, muốn hỏi thăm thân thể của Kỳ phi còn có hài tử của nàng....
“Ngươi còn mặt mũi hỏi trẫm?” Vung tay tát y một cái, Tại Trung lảo đảo ngã ngồi trên mặt đất, tay che trên mặt mình, trong miệng nháy mắt tràn ngập vị máu tươi.
“Kim Tại Trung, thật không ngờ thì ra ngươi ác độc như vậy, tìm đủ mọi cách muốn hại chết hài tử của trẫm!”
“Ta không có.... ” Thì ra hài tử của Kỳ phi đã chết, nhưng đây thật sự là ngoài ý muốn, y cũng không muốn như vậy, nhưng không thể chấp nhận nhất là Duẫn Hạo cho rằng ngay từ đầu y đã muốn hại chết hài tử của hắn.
Duẫn Hạo kéo thân thể yếu đuối của Tại Trung lên, lại cho y một cái tát nữa: “Còn dám nói không có, vậy hoàng nhi của trẫm tại sao lại chết? Kỳ phi tại sao lại sinh non? Trẫm thật sự là mắt mù mà, đã để ngươi ở lại trong cung.... ”
“Không có, Duẫn Hạo, ta không có muốn hại Kỳ phi, chưa từng có! Đây chỉ là ngoài ý muốn.... ”
“Ngoài ý muốn? Tại sao chuyện ngoài ý muốn này lại trùng hợp mà phát sinh trên người ngươi như vậy, lại còn trùng hợp khiến cho Kỳ phi hư thai?”
“Kim Tại Trung, thật không ngờ ngươi vì báo thù cho Thẩm Xương Mân, lại có thể ẩn nhẫn lâu như vậy, cư nhiên ngoan ngoãn mở lớn hai chân để trẫm chơi đùa lâu như vậy..... Có âm mưu lâu như vậy, (tác giả bị lậm chữ “lâu như vậy” >_<) cuối cùng cũng có cơ hội khiến cho Trịnh thị đoạn tử tuyệt tôn! Ngươi.... Thật độc ác!”
Không phải như vậy, tại sao hắn không tin tưởng mình, còn muốn tiếp tục làm nhục mình....
Tại Trung đẩy Duẫn Hạo ra, ngăn lại bi thương của nội tâm: “Ngươi không tin tưởng ta, tại sao ngươi không tin tưởng ta, ta không có, không có!” Nước mắt đã tràn khỏi mi, từng bước từng bước lui về phía sau. Nam nhân ở trước mắt này không tin tưởng y, hắn cho rằng mình ở bên cạnh hắn đơn thuần chỉ vì giúp Xương Mân báo thù. Chính mình vứt bỏ xấu hổ, vứt bỏ tự tôn.... Quên đi Xương Mân, vì hắn sinh hạ hài tử, ở bên cạnh hắn, hắn cư nhiên.... Hắn căn bản là không tin tưởng y.
“Ha ha.... “Tại Trung nở nụ cười, cười đến yêu mị, máu bên khóe miệng chậm rãi chảy xuống, cười đến khuynh quốc khuynh thành.... “Đúng vậy, ta chính là muốn báo thù! Chính là muốn giết ngươi!” Dù sao mình ở trong mắt hắn cũng chính là người như vậy, nói những chuyện này còn có tác dụng gì?
“Ngươi cho rằng ta vì sao lại ngoan ngoãn ở bên cạnh ngươi, mặc ngươi tùy ý đùa giỡn? Ta chính là muốn nắm lấy cơ hội giết ngươi! Chính là ngươi, chính là ngươi hại, là ngươi giết Xương Mân! Giết người duy nhất yêu ta!”
Duẫn Hạo nghe thấy những chuyện này đã sắp điên rồi, nắm lấy cổ áo Tại Trung. “Hạ tiện! Ngươi đúng là đồ hạ tiện!”
“Đúng, ta hạ tiện!” Ta hạ tiện, hạ tiện đến mức để ngươi làm nhục như vậy mà vẫn yêu ngươi!
“Ngươi.... ”
Duẫn Hạo đem Tại Trung ném lên giường, bản thân cũng lên giường đè chặt y, nâng cằm y lên: “Một khuôn mặt thật mỹ lệ, một trái tim thật ác độc a!”
Tại Trung giãy dụa muốn đứng lên. Nhưng bất đắc dĩ lại bị Duẫn Hạo trói buộc. Y muốn kêu lên, nhưng nhớ tới Trí Luật vẫn còn ngủ ở trong phòng, không thể đánh thức bé.....
“Buông!” Thanh âm không lớn, nhưng rất kiên quyết. Duẫn Hạo nắm lấy hai tay y, hung hăng nói với y: “Ngươi tự cho mình là hạ tiện như vậy, trẫm cũng không cần phải thương hương tiếc ngọc!”
Một tay Duẫn Hạo nắm lấy Tại Trung, một tay xé mở y phục của Tại Trung, khiến thân thể y lộ ra trong không khí, “Ngươi trời sinh đã là một món đồ chơi để nam nhân làm!”
Tại Trung hoảng sợ mở lớn mắt, sau khi ý thức được hắn muốn làm gì, Duẫn Hạo sớm đã nâng một chân của y lên, không có bất cứ thứ gì bôi trơn, hắn nhanh chóng tiến vào hậu huyệt....
“Ân.... ” Tại Trung cắn môi dưới, đề phòng tiếng rên rỉ của bản thân, nhíu lại đôi lông mày thanh tú.
“Ngươi xem bộ dáng hiện tại của ngươi, chỉ xứng mở lớn hai chân cho trẫm làm ngươi!” Duẫn Hạo miệng nói xong lời nhục nhã y, lại càng không ngừng trừu tống vật cự đại của mình. Thân thể của Tại Trung bị Duẫn Hạo mở ra thật lớn, lúc này, lúc này hắn đang xé rách không chỉ có thân thể cùng tâm của y, mà còn có một phần tín nhiệm lẫn nhau của hai người.....
Tại Trung chỉ có thể yên lặng mà thừa nhận thống khổ thật lớn, không thể kêu lên tiếng, bởi vì Trí Luật, mình nhất định phải nhẫn nhịn. Đột nhiên một cảm giác trời đất quay cuồng truyền tới, Tại Trung cảm thấy một trận đau đớn ở hạ thể. Thì ra Duẫn Hạo vẫn giữ tư thế ở trong thân thể của y mà đem y xoay người lại, Tại Trung bây giờ đang quỳ rạp ở trên giường, đầu vùi thật sâu trong chăn đệm, đồn bộ trắng mịn vểnh cao lên, đối diện phía sau chính là nam nhân đang thi bạo trên người y. Tại Trung biết tư thế của bản thân lúc này có bao nhiêu nhục nhã, nhưng y hiện tại chỉ muốn nhanh chóng kết thúc cái loại hành hạ phi nhân tính này!
Duẫn Hạo mỗi một lần đều rút ra rất nhanh, rồi lại tiến nhập thật sâu, giống như nhất định phải chạm tới chỗ sâu nhất.... Tư thế quỳ sấp như vậy đã kích thích tính giao (giao hợp) nguyên thủy nhất của hai người, khiến Duẫn Hạo càng có thể tiến nhập sâu hơn.... Hỗn hợp tinh dịch trắng ngà cùng với từng điểm màu đỏ từ hậu đình của Tại Trung chảy ra, theo bắp đùi trắng nõn chảy xuống, thấm vào trong chăn đệm, vô cùng sắc tình.....Tại Trung cắn chặt chăn, đề phòng tiếng rên rỉ xấu hổ từ trong miệng phát ra, hai tay gắt gao bám lấy khăn trải giường, mái tóc dài ướt mồ hôi dán chặt vào lưng. Đau, đau quá, trái tim Tại Trung lại càng đau, lần này so với lần trước càng đau hơn, đau thẳng đến tận đáy lòng....
Dần dần, rốt cuộc Duẫn Hạo cũng một lần lại một lần bắn ra ở trong cơ thể y, xoay thân thể Tại Trung lại, cái miệng nhỏ nhắn đỏ tươi hơi mở, mồ hôi cùng nước mắt đan xen vào dung nhan tuyệt sắc. Mị nhãn (đôi mắt quyến rũ) như tơ, nam nhân này chính là yêu tinh trời sinh để nam nhân làm, Duẫn Hạo đã động tình, tra tấn dần dần biến thành dục vọng..... Bản thân đã trúng phải chất độc trong thân thể này.....
Hô hấp của hắn lại bắt đầu trở nên dồn dập, trong phòng tản ra vị đạo đặc thù của tình ái, còn có thân thể mỹ lệ ở dưới thân cũng tản ra từng trận u hương (mùi hương thoang thoảng)..... Rất muốn, rất muốn hung hăng chà đạp y, để y khóc lóc ở trong lòng mình...... Cuối cùng cũng kết thúc sao? Trịnh Duẫn Hạo, chúng ta thật sự đã hết rồi.....
Duẫn Hạo lại chen vào hai chân Tại Trung một lần nữa, động tác mạnh mẽ khiến cho Tại Trung bị đau, chân lại bị tách ra thành một loại góc độ khiến cho người ta sợ hãi. Hậu huyệt cũng có dịch thể chảy ra, không biết là thể dịch (dịch của thân thể) của nam nhân kia hay là máu của bản thân, Tại Trung đã không còn sức lực để suy nghĩ những chuyện đó.
Duẫn Hạo đột nhiên cúi xuống cắn lên đầu nhũ của người ở dưới thân, cắn xé, lôi kéo..... Vì sao còn không buông tha cho y? Đã không chịu nổi nữa rồi, cái miệng đã gần như đỏ tím hơi mở ra thở gấp, Duẫn Hạo một đường hướng xuống dưới, trước ngực, trong cổ, thắt lưng, đùi..... Tất cả mọi nơi đều khắc lên ấn ký thuộc về mình......
“Đủ rồi..... ” Thanh âm Tại Trung có chút khàn khàn, không có khí lực, “Buông ta ra!”
Duẫn Hạo nâng người nhìn y, Tại Trung chậm rãi nâng một tay, dùng khí lực toàn thân hung hăng tát nam nhân trên người một cái, “Buông ta ra! Để ta rời đi..... ”
Duẫn Hạo bị y đánh, bản thân là đế vương, chưa từng có ai dám đánh hắn, Kim Tại Trung, ngươi lại dám đánh trẫm, giỏi lắm.
Há miệng cắn lên đầu nhũ còn lại của Tại Trung, hung hăng, cắn phá, chảy máu..... “A... ” Không hề có dấu hiệu nào, Tại Trung kêu lên.....
“Oa.... ” Trí Luật đã thức dậy, từng trận tiếng khóc của hài tử từ trong phòng truyền ra, chuyện Tại Trung sợ hãi nhất đã xảy đến. Duẫn Hạo nhìn phía phòng trong, không.....Không thể.... Tại Trung mở lớn mắt, Duẫn Hạo xuống giường đi vào phòng trong.....
Tại Trung cố gắng nâng thân thể của mình dậy, mặc kệ bản thân lúc này đang toàn thân xích lõa, xuống giường còn chưa kịp đi giày, cũng không chú ý tới hạ thân đang truyền đến cảm giác khó chịu, xông vào phòng trong.
“A ô.... ” Tại Trung đi vào phòng trong, Duẫn Hạo đang nắm lấy hài tử trong nôi đã ngừng khóc nháo, “Buông Trí Luật ra.... ” Tại Trung hướng Duẫn Hạo kêu lên.
“Đều tại nghiệt chủng này! Ngươi đã sinh hạ nghiệt chủng của Thẩm Xương Mân!” Không phải, Tại Trung lắc đầu, “Không phải, nó không phải nghiệt chủng! Duẫn Hạo, buông hài tử..... ” Duẫn Hạo lúc này đã bị cừu hận che mờ mắt, tay cũng bắt đầu với tới chiếc cổ nho nhỏ của Trí Luật....
“Đừng.....” Tại Trung mặc kệ thân thể của mình đang truyền tới từng trận đau đớn, quỳ trên mặt đất, “Duẫn Hạo, buông nó ra, hài tử vô tội, buông nó ra.....” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Trí Luật đã bắt đầu đỏ lên, dường như là thở không nổi.....
Đều tại nghiệt chủng này, nó đáng chết, Thẩm Xương Mân, ngươi đã chết rồi còn muốn lưu lại đồ vật ràng buộc ngươi và Tại Trung.
“Nó vốn đáng chết! Đều là nó.... ”
Tại Trung đứng lên xông tới, “Đem hài tử trả lại cho ta, đem hài tử trả lại cho ta.... Duẫn Hạo, cầu xin ngươi, buông hài tử ra..... ”
“Nghiệt chủng này đáng chết!” Duẫn Hạo nhịn không được mà lại dụng lực thêm một chút
“Không phải.....Không phải, nó là.... Nó là nữ nhi của ngươi, ngươi không thể làm như vậy!” Tại Trung dưới tình thế cấp bách liền nói ra bí mật này.
“Cái gì nữ nhi? A, nghiệt chủng của Xương Mân lại muốn dựa vào trẫm, Kim Tại Trung, ngươi đúng là hạ tiện!”
Hắn lại không tin mình, Luật Nhi, nữ nhi của ta, không thể, không thể để Duẫn Hạo giết chết thân sinh nữ nhi của mình.
“Nó là nữ nhi của ngươi, Duẫn Hạo, ta cầu xin ngươi, buông tha hài tử, nó vẫn còn nhỏ..... Có lẽ ngươi cả đời cũng sẽ không biết, cảm giác mỗi ngày hài tử ở trong bụng ta lớn lên từng chút, ngươi cho tới bây giờ cũng không hề biết cảm giác đó là như thế nào, từng chút động tĩnh của hài tử đều sẽ tác động tới trái tim ta.... Đem hài tử trả lại cho ta, xin ngươi đem hài tử trả lại cho ta..... ” Máu theo đùi của Tại Trung chảy xuống, nhưng y một chút cũng không chú y, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Trí Luật đỏ lên, Tại Trung đau lòng đến không thở nổi, đó là nữ nhi y mang thai mười tháng mới sinh hạ được.....
Tại Trung xông tới bên người Duẫn Hạo, đoạt lấy Trí Luật ôm vào trong lòng, không ngừng giúp bé thuận khí..... Luật Nhi, đừng rời khỏi mẫu thân, đừng rời khỏi ta, mẫu thân chỉ có con.... Tại Trung không ngừng khóc..... Không ngừng khóc..... Hài tử ho một cái, khóc lên, Tại Trung mạnh mẽ thở phào nhẹ nhõm, may quá, đã ho ra rồi. Hài tử một lần nữa lấy được không khí, lại bắt đầu khóc to lên..... Tại Trung đau lòng không ngừng rơi lệ, gắt gao ôm Trí Luật vào trong lòng.....
Duẫn Hạo nhìn Tại Trung, “Kim Tại Trung, ngươi cút cho trẫm! Cút khỏi hoàng cung, trẫm vĩnh viễn không muốn gặp lại ngươi!” Duẫn Hạo sau khi buông ta những lời này cũng không quay đầu lại, sau đó ra khỏi Thánh Tuyết Điện.....
Tại Trung ôm Trí Luật, nước mắt trong suốt không ngừng chảy xuống, thực xin lỗi, Luật Nhi, mẫu thân không thể cho con một gia đình hoàn chỉnh, phụ hoàng con đã không cần chúng ta, hắn đã không cần chúng ta rồi, thực xin lỗi....
Bình luận truyện