Chiếm Đoạt Tiểu Bạch Thỏ

Chương 116: Vừa ăn vừa XXOO



Một tháng sau

Cung Hạ cầm lấy tay nhỏ bé của cháu trai thưởng thức, quay đầu nói với Cung Đông: "Anh, anh xem, cầm thật thích nha."

Cung Đông lườm liếc mắt một cái: "Tiểu Quỷ, đừng đánh thức nó dậy."

Lý Dục cũng đi lại trêu đùa, đứa bé vừa đủ tháng, thịt mềm yếu, làm cho người ta yêu thích không muốn buông tay.

"Nghiên anh thật giỏi a, kế tiếp để Tiểu Tiểu sinh con trai cho tôi."

Trên giường gò má Ninh Tiểu Tiểu đỏ lên, cô vừa làm đủ tháng, dưỡng trắng trắng non mềm, người cũng đầy đặn một ít, cô muốn ra ngoài đi đi lại lại, mấy người kia cũng không cho, muốn cho cô lại  dưỡng thêm vài ngày.

Cô thỏa mãn nhìn con ngủ say, còn tuổi nhỏ đã cảm nhận được một loại gọi là hạnh phúc.

Trương Nghiên nghe Lý Dục nói chỉ cười cười, nhìn vợ cùng đứa nhỏ, anh rất thỏa mãn. Ở một bên Công Tử Lạc lại nói: "Tiểu tử, tuổi còn nhỏ, khẩu khí lại không nhỏ, cậu của ngươi còn ở bên kia nhìn đấy, đừng chọc đến anh ta."

"Cậu cũng không quan trọng, muốn một đứa con, phải có bản lĩnh." Lý Dục nói.

Công Tử Lạc điều chỉnh máy quay, quay rõ tiểu Tông đang ngủ say, để xa mấy người đàn ông đang tỉnh ủy xa xôi đỡ nhớ.

"Hừ." Cung Hạ có chút mất hứng, "Chị nhỏ có thể sinh con cho các ngươi, nhưng mà không thể cho cho tôi."

Lý Dục nhìn cậu một cái: "Cậu có thể gọi chị nhỏ, tôi thì không thể đâu."

Một câu nói chọc cười mọi người.

Tiếng cười khiến tiểu gia hỏa thức giấc, giương mắt to nhìn trái nhìn phải, cái miệng nhỏ nhắn khóc lên.

"Quỷ đói đầu thai, một ngày ăn không biết bao nhiêu lần." Cung Đông ghét bỏ nói, động tác lại rất mềm nhẹ, ôm lấy tiểu gia hỏa đưa vào trong lòng Ninh Tiểu Tiểu.

Công Tử Lạc chuyển màn hình qua, Ninh Tiểu Tiểu nhìn anh một cái: "Đừng quay..."

Công Tử Lạc dĩ nhiên không nghe cô nói, tiếp tục quay chụp.

Ninh Tiểu Tiểu thuần thục ôm đứa nhỏ, đem áo ngực nhấc lên, lộ ra non nửa cái vú, đem nụ hoa hồng nộn nhét vào miệng con, tiểu gia hỏa lập tức nín khóc, dùng khí lực toàn thân bắt đầu bú sữa.

Trương Nghiên nhìn một lát, trong ánh mắt tràn ngập nhu tình cùng hạnh phúc, sau đó anh đi qua.

Sờ bên kia vú Ninh Tiểu Tiểu hỏi: "Bên này có trướng không?"

Ninh Tiểu Tiểu gật đầu: "Có chút trướng."

"Tôi hút cho em, cùng con bú." Trương Nghiên nói, Ninh Tiểu Tiểu đỏ mặt, lại nhẹ nhàng gật đầu.

Trương Nghiên đem quần áo kéo lên trên, đem áo ngực nhẹ nhàng kéo ra, hai cái nhũ phong tuyết trắng đầy đặn tất cả đều lộ ra. Anh vươn bàn tay to bắt đầu xoa nắn, Ninh Tiểu Tiểu cúi đầu nhìn con, miệng lại phát ra tiếng rên rỉ nhẹ nhàng.

Công Tử Lạc nhìn ở trong màn ảnh, Cung Đông, Cung Hạ cùng Lý Dục đều nhìn không dời mắt.

Xoa nhẹ một hồi, cảm giác vú trong tay bắt đầu mềm xuống rất nhiều, Trương Nghiên bắt đầu dùng ngón tay nhẹ nhàng xoa quanh nhũ quầng, đỉnh hồng anh đã hơi hơi đứng thẳng, chậm rãi chảy ra sữa, một giọt rơi xuống dưới.

Trương Nghiên lúc này mới há mồm ngậm lấy, một bên dùng đầu lưỡi thưởng thức nhũ hoa kiên đĩnh, một bên mút sữa.

Âm thanh hút sữa "Táp táp" vang lên ở trong phòng, rất là kích thích.

Cung Đông nhảy lên giường, xốc lên cái chăn mỏng che ở hạ thân Ninh Tiểu Tiểu, để cô nghiêng thân mình đi, đứa nhỏ nằm trên giường uống sữa, anh cởi quần ngủ trên người cô ra, đem một cái chân kéo đến.

Nơi riêng tư hoàn toàn lộ ra trước mặt mọi người cùng anhmera phía dưới.

Trước ngực hai cái vú chợt nặng, cho con trai cùng chồng ăn, chân lại bị anh trai kéo ra, để mấy người đàn ông nhìn thấy hết nởi tư mật của bản thân.

"Anh..." Ninh Tiểu Tiểu ngượng ngùng kêu.

Cung Đông kéo khóa quần ra, giải phóng đại điêu của bản thân, đỡ một chân cô, dùng quy đầu tách hai cánh hoa ra, ở bên trong nhục phùng hoạt động qua lại.

"Ân... Ân..." Thân mình Ninh Tiểu Tiểu có chút run rẩy, động tình rên rỉ lên.

Cung Đông cày một lát, quy đầu ẩm ướt như vừa được nhúng nước, vừa nhẵn mịn lại vừa sảng khoái.

"Anh Nghiên, vợ anh nước thật nhiều." Cung Đông mở miệng trêu đùa Trương Nghiên.

"Không chỉ có phía dưới nước nhiều, sữa cũng nhiều thật." Trương Nghiên chậc chậc hút sữa.

"Anh đi vào." Cung Đông vừa nói vừa thẳng lưng sáp nhập, côn thịt tách cánh hoa ra chậm rãi đi vào.

"Nha a..." Toàn thân Ninh Tiểu Tiểu đều căng thẳng, sữa cũng ít đi nhiều. Chỉ thấy côn thịt đem tiểu huyệt chống đỡ đên cực hạn, một tấc một tấc chen vào.

"Thực chặt, thực dâm." Cung Đông cắn răng chống đỡ, thẳng lưng đâm vào hai cái.

"Nha nha... Ừ ừ..." Thân mình Ninh Tiểu Tiểu chấn động, nụ hoa cũng rung lên, nụ hoa trong miệng đứa nhỏ rơi ra, sữa chảy ra ngoài.

"Oa..." Tiểu Tông khóc lên.

"Ngoan, ngoan, không khóc..." Ninh Tiểu Tiểu vội vã dỗ đứa nhỏ, "Anh, anh không cần gấp, chờ cho tiểu Tông ăn xong rồi lại..."

Ninh Tiểu Tiểu lại đem nụ hoa đưa cho đứa nhỏ, đứa nhỏ tiếp tục bú sữa, Trương Nghiên cũng lại ngậm lấy nụ hoa bên kia.

Cung Đông không dám động, dương vật cứng rắn còn cắm ở trong động em gái, không dám đại làm động tác mạnh, anh liền di chuyển nhẹ nhàng, chậm rãi ma sát, nghiền nát, một dòng dâm thủy chảy ra, khiến anh từng đợt tê dại.

"A... Nha... A... Ân..." Ninh Tiểu Tiểu không ngừng rên rỉ, "Anh... Không cần..."

Tiểu tông uống sữa xong đang ngủ, Lý Dục nhẹ nhàng đi tới, ôm lấy đứa nhỏ, đặt ở trên giường trẻ con, lại quay lại, nhìn thấy Cung Hạ đã qua đi uống sữa, cậu tham lam mở to mồm mút sữa vào.

Cung Đông đã bắt đầu động tác, đâm vào rút ra, côn thịt thô to liên tiếp tiến công, khiến mông nhỏ của Ninh Tiểu Tiểu đều đỏ lên, mật ngọt bắn tung tóe chung quanh trên giường.

Hai cái vú không ngừng lay động, bị bàn tay đàn ông không ngừng vỗ về xoa nắn, nụ hoa bị người gắt gao ngậm trong miệng, bị kéo có chút đau.

"Anh... Chậm một chút... Đau..." Ninh Tiểu Tiểu cũng không rõ là đau hay là kích thích, cũng không rõ là vú đau hay là hạ thân đau.

Máy quay lặng lẽ ghi lại hết các cảnh, truyền qua bên kia.

Tần Chí Xuyên mở di động ra, nhìn thấy chính là cảnh này, Tiểu Tiểu nằm nghiêng, Cung Hạ cùng Trương Nghiên ở trước ngực cô bú sữa, mà phía sau, Cung Đông cầm lấy một chân cô, làm tình.

"Fuck." Tần Chí Xuyên kêu một tiếng, "Vừa ra tháng, bọn họ đã ăn." Đem di động đưa cho Cung Chính cùng Đường Phong xem, đều nhìn đến đỏ mắt.

Bọn họ cuối tuần này cũng phải đi về nhìn xem, đều nghẹn hỏng rồi.

Công Tử Lạc bỏ máy quay, cũng chạy qua, nắm lấy bầu vú căng phồng, nụ hoa căng cứng phun ra một dòng sữa tươi vào ống quay.

"Thật là..." Hình ảnh kiều diễm đã mơ hồ không rõ, Tần Chí Xuyên mắng một tiếng, "Ai vậy? Này!"

Đương nhiên không có người trả lời anh.

Trương Nghiên nhường lại vị trí, để Công Tử Lạc bú sữa, anh đứng ở bên cạnh nhìn, đem toàn bộ màn ảnh đều chặn.

Đường Phong hận không thể đi lên đem Trương Nghiên đá văng.

Cung Đông yêu cầu: "Để tôi cũng ăn một lát."

Công Tử Lạc trừng mắt nhìn anh một cái: "Để cậu làm, bọn tôi còn chưa có làm, cậu còn muốn uống sữa?"

"Tôi muốn vừa bú sữa vừa làm." Cung Đông nói, "Các người không muốn?"

"Bọn tôi đương nhiên muốn." Lý Dục nói, "Các ngươi đều rất hưởng thụ a."

Công Tử Lạc ý bảo Cung Hạ tránh ra, bản thân cũng tránh ra: "Trước hết cho cậu hưởng diễm phúc đi."

Cung Đông đi tới ôm lấy Ninh Tiểu Tiểu, vừa bú sữa vừa kéo một chân cô ra, côn thịt cứng rắn nhanh chóng sáp nhập, thắt lưng động một chút, đâm vào.

"Anh... Nha... A..."

Đầu vú mềm mại bị anh ngậm, sữa tươi bởi vì anh vào ra liên tục biên độ biến biến đổi đột ngột làm sữa cũng lúc ngưng lúc chảy, phá lệ thần kỳ.

Vì hút càng thích, anh đẩy nhanh biên độ, mỗi một lần đều là đâm vào tậm cùng, lại rút ra toàn bộ, lại cắm xuống đến tận tử cung.

Sữa cấp tốc chảy vào trong miệng, trước nay chưa từng có khoan khoái chảy xuôi như vậy.

"Nha a... Ừ ừ..." Ninh Tiểu Tiểu rên rỉ quyến rũ mềm mại.

Cung Đông cảm giác bản thân sung sướng muốn chết... Hiện tại anh ai cũng không hâm mộ, bởi vì bản thân đã hưởng đến cực lạc của thế gian.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện