Chiếm Đoạt Tiểu Bạch Thỏ

Chương 49: Đại minh tinh



Editor: Dâu Tây Nhỏ

Ninh Tiểu Tiểu đi tới chỗ của Công Tử Lạc. Thời gian đúng vào giữa trưa, tất cả mọi người đều bắt đầu ăn cơm, có người chỉ cho Ninh Tiểu Tiểu xe của Công Tử Lạc, Ninh Tiểu Tiểu đi qua, tất cả mọi người liền bắt đầu khe khẽ bàn tán, đoán thân phận của cô.

Lần đầu tiên Ninh Tiểu Tiểu nhìn thấy chiếc xe xa hoa như vậy, ở trong lòng không khỏi cảm thán một chút, quả nhiên không hổ là người trẻ tuổi. Còn chưa đi gần, liền nghe được tiếng "Gào khóc thảm thiết", một cậu thiếu niên cùng một cô gái đều ôm đầu, bên trong xe không ngừng có cái gì đó quăng ra ngoài, bánh bao, bánh ngô thậm chí thịt viên, hai người này muốn tránh cũng không dám tránh.

Thanh âm của Công Tử Lạc truyền ra " Các người dám cho tôi ăn cái thứ khó ăn này, muốn tôi đói chết, bản thân các người tự ăn đi."

Người chung quanh đều vùi đầu ăn cơm, tựa hồ thấy nhưng không thể trách, Ninh Tiểu Tiểugặp tình hình này liền bị dọa, ngây người một lát, cô mới chạy nhanh tới.

" Đừng ném... A..." 

Một chiếc bánh bao vừa vặn nện ở trên trán cô, cô theo bản năng che cái trán, kêu một tiếng. Nghe được tiếng kêu của thiếu nữ, bóng dáng cao lớn "Vèo" một cái từ trong xe lao ra ngoài, thân thủ này đại khái không khác biệt mấy so với phim võ hiệp.

" Thế nào lại là em? Thực xin lỗi... Thật sự thực xin lỗi..." Công Tử Lạc liên tục xin lỗi.

" Đau lắm sao? Đến, cho tôi xem..." Anh đẩy tóc mái Ninh Tiểu Tiểu cẩn thận kiểm tra. Ninh Tiểu Tiểu ngược lại có chút ngượng ngùng, đối với sự chuyển biến đột ngột của Công Tử Lạc quả thực cô không kịp thích ứng.

" Tôi không sao... Thật sự không có việc gì..."

Một chiếc xe cách đó không xa, diễn viên Trần Băng Khiết nheo đôi mắt đẹp hướng bên này nhìn, lần đầu tiên cô thấy trên gương mặt cao lãnh của Công Tử Lạc xuất hiện loại vẻ mặt này, anh hơi cúi thấp người, ngón tay không ngừng vỗ về mặt của cô gái nhỏ, trong ánh mắt đầy quan tâm. Mà bộ dáng của cô gái kia cũng chỉ mười bốn mười năm tuổi, thân mình cũng chưa phát dục hoàn toàn. 

Không biết vì sao, vốn dĩ tâm tình cô đang tốt lại bắt đầu cảm thấy có điểm tệ.Ninh TiểuTiểu đi theo Công Tử Lạc lên xe, bên trong xe quả thực chính là một ngôi biệt thự nhỏ, phòng ngủ, toilet thậm chí có cả quầy bar.

" Thế nào? Xe này có gì không được sao?"

" Lần đầu tiên tôi nhìn thấy chiếc xe cao cấp như vậy." Ninh Tiểu Tiểu nói xong, đem chiếc hộp giữ ấm trong tay đặt lên trên bàn cơm, lấy từng ngăn nhỏ trong hộp ra, lại đem đôi đũa đưa cho Công Tử Lạc. Công Tử Lạc dùng sức hít một hơi, một mặt hưởng thụ.

Anh đột nhiên nghĩ đến gì đó, duỗi tay đẩy tóc của cô xem xét " Thật sự không có việc gì?"

" Không có việc gì." Ninh Tiểu Tiểu đẩy tay anh ra " Nhanh ăn đi, không sẽ nguội mất."

" Được." Công Tử Lạc đáp lời nhưng cũng không động đũa, anh nắm lấy tay cô vuốt ve hai, đột nhiên cúi đầu.

" A..." Ninh Tiểu Tiểu thét chói tai, tay cô truyền tới cảm giác đau đớn, Công Tử Lạc thế nhưng lại hung hăng cắn cô một ngụm. Thời điểm anh nới miệng ra, trên cổ tay cô đã hơn một vòng dấu răng thật sâu.

" Anh làm gì?" Người này là sói sao? Vừa mới còn một mặt khẩn trương quan tâm cái trán của cô, hiện tại cư nhiên hạ miệng cắn cô một ngụm, kém chút cắn chảy máu.

" Ai kêu em lâu như vậy không đến thăm tôi, tôi muốn cho em nhớ kỹ mùi vị này như thế nào, thật đau." 

Công Tử Lạc nói năng hùng hồn đầy lý lẽ. Ninh Tiểu Tiểu quả thực không nói gì. Công Tử Lạc mang hòm thuốc tới, quấn một tầng băng gạc quanh cổ tay cô. Thời điểm anh băng bó cho cô, Ninh Tiểu Tiểu cảm thấy thật quẫn bách, bởi vì còn có hai người ở trong xe, đó vừa vặn là đối tượng mà Công Tử Lạc phát tiết "Bạo lực". Công Tử Lạc ngẩng đầu nhìn hai người bọn họ liếc mắt một cái.

" Các người... Thế nào còn ở trên xe?"

Hai người bốn mắt nhìn nhau, chuẩn bị yên lặng đi ra ngoài. Ninh Tiểu Tiểu lại nói: " Anh còn chưa giới thiệu đâu, bọn họ là..."

" Tôi là Tiểu Viên, là trợ lý thứ hai của Lạc" Cô gái 20 tuổi nhanh nhẩu nói.

" Ta gọi Đại Hùng. Là trợ lý thứ nhất của Lạc." Cậu thiếu niên cũng tiếp lời giới thiệu. TiểuViên, Đại hùng... Này đều là tên gì a, Ninh Tiểu Tiểu cũng ngượng ngùng hỏi " Tôi là Ninh Tiểu Tiểu, là tiểu bảo mẫu nhà họ Cung."

Thời điểm cô nói ra thân phận của mình, Tiểu Viên cùng Đại Hùng nhìn thoáng qua nhau.

" Giới thiệu xong rồi?" 

Công Tử Lạc nhìn Ninh Tiểu Tiểu, lại chuyển hướng sang hai vị trợ lý, hai người vội vàng ra khỏi xe, đem cửa xe đóng lại. Công Tử Lạc vừa ăn một bên tán thưởng trù nghệ của Ninh Tiểu Tiểu. Ninh Tiểu Tiểu nâng cằm nhìn anh, trong lòng không thể không cảm thán Công Tử Lạc thật sự là nhất đẳng mỹ nam tử, trên người anh còn mặc diễn phục, đại khái là thời kì dân quốc, nếu không phải tướng ăn bán đứng anh, thì trông anh rất giống một công tử có bộ dáng nhẹ nhàng, trách không được đạo diễn lại tìm tới anh.

" Trần Băng Khiết đâu? Cô ấy không phải là nữ nhân vật chính của bộ phim này sao?" Ninh Tiểu Tiểu tò mò hỏi, cô chỉ nhìn qua diễn viên này trên tạp chí tại, cô còn rất thích Trần Băng Khiết.

" Miễn bàn tới cô ta, nhắc đến tôi liền thấy ngán." Công Tử Lạc khó chịu nói.

" Vì sao? Cô ấy đắc tội với anh?" Ninh Tiểu Tiểu hỏi, trong nhận thức của cô, tuấn nam, mỹ nữ ở cùng nhau không phải rất hợp sao, nhưng khi nhắc tới Trần Băng Khiết Công Tử Lạc lại một bộ ghét bỏ.

" Cái gì đắc tội? Em muốn cho tôi nhổ sao?" Công Tử Lạc ngẩng đầu hỏi.

" Không có." Ninh Tiểu Tiểu vội vàng xua tay " Được, tôi không hỏi."

Công Tử Lạc vỗ về bụng " Thật no... Em, tiểu nha đầu xấu xa, tính kế tôi."

" Tôi không có..." Ninh Tiểu Tiểu một mặt vô tội, không biết bản thân mình lại làm sai ở đâu, này Công Tử Lạc thật sự xảo trá tai quái.

" Em cố ý đem đồ ăn ngon như vậy, hại tôi ăn rất nhiều, liền không có bụng ăn thêm em." Hai tròng mắt tinh quái của Công Tử Lạc nhìn chằm chằm cô. 

Công Tử Lạc đi qua, đem cô ôm lấy đặt ở trên gối, sau đó đẩy tóc của cô ra, thân cái gáy trắng noãn. Anh hít thật sâu, đôi môi nóng bỏng dán lên gáy cô 

" Thơm quá, giống hồi nhỏ nằm mơ, ngửi thấy hương vị của hoa lài." 

Ninh Tiểu Tiểu lại khanh khách nở nụ cười " Ngứa... Rất ngứa a..."

" Tiểu yêu tinh, lời kịch quá kém... Hiện tại thật muốn một ngụm đem em nuốt vào." Người đàn ông đã cương, vật cứng rắn chọc cả vào cô. 

" Đều tại em đem tôi uy no như vậy... Phía dưới đều đau muốn chết, trước để tôi sờ một chút." Nói xong tay anh bắt đầu không thành thật.

" Không được... Lạc... Anh còn phải làm việc."

" Gọi anh tôi là cha nuôi, lại gọi tôi Lạc?" Công Tử Lạc tức giận bất bình.

" Chú Lạc, không nên động..." Ninh Tiểu Tiểu khẩn cầu.

" Hừ, chú, tôi già như vậy sao?" Công Tử Lạc hừ nhẹ, ngón tay đã kéo khóa quần phía sau lưng cô.

" A..." Ninh Tiểu Tiểu kêu nhỏ, người đàn ông này quả rất khó hầu hạ, cô còn chưa kịp nói chuyện, anh đã đẩy áo ngực của cô, hai tay nắm lấy bầu ngực mềm mại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện