Chương 10: Bị Cắn Trả Một Miếng
Khi Tô Hoài Dương về đến nhà, thì cả gia đình đang ngôi trên bàn ăn cơm, còn Thiên An con gái mình thì đang ngủ ở trong phòng.
Anh còn chưa kịp nghỉ ngơi, ba vợ đã lạnh lùng quát nạt: “Cái tên phế vật này, còn dám quay trở về đây nữa.
Mẹ vợ Ngô Tâm cũng sa sầm mặt mắng: “Cậu nhìn xem hôm nay cậu đã làm ra chuyện gì, cậu còn dám đánh giám đốc của tập đoàn Ánh Dương, nếu không phải là chủ tịch Chu Hoàng Nhật khoan dung độ lượng, thì cậu đã hại chết gia đình chúng tôi rồi, cậu có biết không hả?”
Vợ anh Giang Ngọc Hằng cũng thở dài: "Anh muốn tới Ảnh Dương xin việc là chuyện tốt, nhưng anh quả thật không nên nóng nảy như vậy, suýt chút nữa là hại chết Ngọc Như rồi."
Tô Hoài Dương nghe vậy không khỏi sững người.
Tình huống gì thế này? Rõ ràng là mình đã giải cứu Giang Ngọc Như khỏi tên biến thái đó, làm sao đến miệng vợ mình lại bị nói thành liên lụy đến Giang Ngọc Như rồi?
Ngay sau đó, anh vội vàng giải thích: "Mọi người có phải đã hiểu lầm rồi không, chuyện xảy ra ngày hôm nay là vì Ngọc Như bị người khác lợi dụng, nên tôi mới ra tay cứu giúp em ấy, làm sao lại thành liên lụy em ấy rồi."
Giang Ngọc Như ở một bên khinh thường nói: “Ai muốn anh giúp tôi chứ? Anh đã giúp tôi thế nào? Chẳng qua chỉ là đi vào nói được hai câu? Cho dù không có anh, sau khi chủ tịch Chu Hoàng Nhật đi tới, cũng sẽ giúp tôi dạy dỗ tên biến thái đó thôi."
Nói đến đây, cô ta còn tức giận nói: "Vả lại anh còn dám đánh giám đốc nhân sự của Ánh Dương, lỡ như anh ta không bị đuổi việc, sau này đến trả thù nhà chúng tôi, thì anh chính là tội đồ của gia đình chúng tôi, tôi đáng muốn chết đấy anh có biết không?"
Giang Ngọc Hằng lúc này mới biết được, hóa ra là chồng mình thực sự đã giúp em gái dạy dỗ tên biến thái đó.
Lúc đầu em gái chưa từng nói một lời nào đề cập đến vấn đề này.
Nghe vậy, cô liền nói với Giang Ngọc Như: "Ngọc Như, anh em cũng là vì quan tâm em, cho nên mới xảy ra mâu thuẫn với người ta, em đừng có ở đây ép người quá đáng nữa.
Giang Ngọc Như vô cùng kiêu ngạo nói: "Chị à, chị đừng nói anh ta là anh rể của em, em không muốn phải mất mặt đâu.”
Cô ta vừa nói vừa trừng mắt nhìn Tô Hoài Dương: “Anh ăn bám chị gái tôi cũng không quan tâm, nhưng bây giờ tôi làm việc tại Ảnh Dương, có mức lương hàng năm đến tận bảy tỷ, sau này nhà này đều là do tôi nuôi, cho nên bắt đầu từ hôm nay, anh không được phép ăn chung bàn với chúng tôi, anh nghe rõ
Tô Hoài Dương nghe vậy sắc mặt trở nên u ám, còn Ngôi Tâm và Giang Chí Lâm ở trên bàn đều nở nụ cười tươi.
Ngô Tâm nhanh chóng đút một miếng thịt cho Giang Ngọc Như, nịnh nọt nói: ơi, Ngọc Như con ăn nhiều một chút, sau này nhà này đều phải trông cậy vào con đó.
Con gái có lương hàng năm đến tận bảy tỷ, mẹ nói ra ngoài hãnh diện biết bao, nhưng sau này số tiền lương này sẽ giao cho mẹ giữ con biết chưa?"
Giang Ngọc Như ừ một tiếng nói: "Mẹ, đến lúc đó con sẽ đưa thẻ lương cho mẹ, từ nay về sau con sẽ chăm sóc cái nhà này.
Giang Chí Lâm cũng chế nhạo Tô Hoài Dương: "Ngọc Như nhà ba đúng thật là ưu tú, chỉ là cái nhà này còn phải nuôi thêm một tên phế vật, nếu bị người khác biết được loại người này cũng có thể làm con rể của chúng ta, còn không phải sẽ khiến cho người khác coi thường Ngọc Như sao?
Ngô Tâm cũng căn dặn Giang Ngọc Như: vậy, Ngọc
Như à, sau này con chọn người phải biết chú ý vào, đừng chọn một người vô dụng giống như Tô Hoài Dương đó."
Giang Ngọc Như đang hăm hở được mọi người tung hộ, liên mim cười gật đầu, lại quay sang khuyên bảo Giang Ngọc Hãng: "Chị à, chị ưu tú như vậy, mau ly hôn với tên phế vật Tô Hoài Dương đi, bây giờ em gái chị đã là người có thân phận rồi, hơn nữa chị muốn tìm người đàn ông hoàn hảo nào em cũng có thể giúp chị mai mối mà."
Tô Hoài Dương nghe được lời nói này, trong lòng không khỏi cảm thấy buồn cười.
Cô em vợ này của mình, đúng thật là có mắt không tròng.
Cô ta căn bản còn không biết được, công việc với mức lượng hàng tháng bảy tỷ này của cô ta chính là do Chu Hoàng
Nhật nể mặt mình nên mới cho cô ta.
Nếu không có anh ở đó, có ta dựa vào đâu mà giành được phần công việc này? E là ngay cả tập đoàn Ánh Dương cô ta cũng không vào được nữa.
Lúc này, mẹ vợ Ngô Tâm khinh thường liếc nhìn Tô Hoài Dương một cái, sau đó nói với Giang Ngọc Như: "Con gái ngoan, con mau đưa cho mẹ xem tờ thông báo nhậm chức của tập đoàn Ánh Dương gửi cho con đi, để mẹ chụp ảnh đăng lên trang cá nhân, cho mấy chị em đó của mẹ mở mang kiến thức, cũng cho mẹ nở mặt nở mày”
Giang Ngọc Như nghe mẹ mình nói vậy, vội vàng nói: “Mẹ, nếu mẹ không nói con cũng quên mất, e rằng thông báo nhậm chức lúc này đã được gửi đến hộp thư của con rồi, để con kiểm tra xem."
Nói xong, Giang Ngọc Như vội vàng lấy điện thoại ra, mở phần mềm hộp thư, tải lại một lần nữa, kinh ngạc nói: “Ủa, thật kỳ lạ, sao còn chưa có nhỉ?” Ngô Tâm vội vàng hỏi: “Có phải là bọn họ đã quên gửi rồi không?”
Giang Ngọc Như cau mày nói: "Chuyện chủ tịch đã đích thân căn dặn, ai dám làm ngo chứ?"
Ngô Tâm lại hỏi: “Chẳng lẽ chủ tịch quên căn dặn bọn họ rồi?"
Giang Ngọc Như bĩu môi nói: "Có khả năng, con sẽ gọi điện thoại cho nhân sự hỏi bọn họ xem như thế nào?”
Tô Hoài Dương đứng ở một bên nghe thấy vậy, trong lòng đột nhiên nảy sinh một ý định.
Anh cũng lấy điện thoại ra, trực tiếp gửi một tin nhắn cho
Chu Hoàng Nhật: "Sắp xếp cho Giang Ngọc Như vào vị trí nghiệp vụ cực khổ và khó nhọc nhất, đồng thời đặt ra mức lương thấp nhất.
Giang Ngọc Như phía bên này cũng bắt đầu gọi điện thoại cho bộ phận nhân sự, ngạo nghễ nói: "Này, tôi là Giang Ngọc Như, tại sao đến bây giờ mail thông báo nhậm chức còn chưa được gửi đến điện thoại của tôi? Tôi là trợ lý ban giám đốc do đích thân chủ tịch Nhật tuyển chọn, nếu như làm lỡ ngày nhậm chức của tôi, coi chừng tôi sẽ đuổi việc cô đấy.”
Nữ nhân viên bộ phận nhân sự ở đầu bên kia điện thoại vội vàng nói: "Cô Giang Ngọc Như phải không? Bên tôi vừa nhận được mệnh lệnh của chủ tịch, bây giờ tôi sẽ gửi thông báo nhậm chức đến điện thoại của cô ngay.
Giang Ngọc Như hài lòng nói: “Như vậy mới được chứ, năng suất làm việc của cô sau này còn cần phải nâng cao hơn nữa, nếu không tôi nhất định sẽ báo cáo chuyện này cho chủ tịch biết đấy."
Sau đó, Giang Ngọc Như liền cúp điện thoại.
Ngô Tâm ở một bên cười hề hề nói: "Ây ya, con gái mẹ thật là oai phong mà, trợ lý của ban giám đốc, mấy người nhân viên cấp thấp đó sao có thể so sánh được? Đợi con vào làm việc, nhân viên của tập đoàn này còn không tranh nhau đến nịnh nọt con sao."
Giang Chi Lâm cũng kiêu ngạo cười nói: "Đúng vậy, đến lúc tới ngày dịp lễ, ba đoán chừng còn có không ít người đến nhà ta biểu quà đẩy
Giang Ngọc Như vô cùng đắc ý, vừa định nói chuyện, thì điện thoại đã nhận được mail thông báo nhậm chức.
Cô ta kích động nói: “Có thông báo rồi."
Ngô Tâm buột miệng nói: "Đưa mẹ xem nào.
Giang Chi Lâm cũng vội vàng nói: "Cũng đưa cho ba xem nữa nào."
Hai vợ chồng lập tức sáp về phía trước, Giang Ngọc Như vô cùng kiêu ngạo mà mở bản mail thông báo nhậm chức.
Cô ta vừa mở ra xem, cả gia đình lập tức ngây ngốc.
Nội dung bên trên chỉ vỏn vẹn một câu: "Cô Giang Ngọc Như hiện được thông báo tới nhậm chức tại tập đoàn Ánh Dương vào ngày mai.
Vị trí: Nhân viên kinh doanh thực tập tại bộ phận kinh doanh.
Cả ba người lập tức đồng thanh kêu lên: “Nhân viên kinh doanh thực tập? Chuyện này là như thế nào?”
Giang Ngọc Như cũng sững sở, tức giận nói: “Cô nhân viên này đúng là khốn nạn, sao có thể viết trợ lý của ban giám đốc thành nhân viên kinh doanh thực tập được.
Xem ra cô ta không muốn làm phần công việc này nữa rồi, con sẽ gọi điện mắng cô ta ngay.
Ngô Tâm nhân hùa theo phụ họa: "Đúng, màng cô ta đi, mắng chết cô ta.
Mẹ nó, làm việc kiểu gì thế này, đúng là thiếu đòn mà "
Giang Ngọc Như lập tức lại cầm điện thoại gọi đi, cuộc gọi vừa được kết nối, cô ta liền lạnh giọng chất vấn: “Tôi nói cô làm việc kiểu gì vậy? Chức vụ của tôi là trợ lý của ban giám đốc, chứ không phải nhân viên kinh doanh quèn đó, đến cái này cô cũng có thể gửi sai được, có phải là không muốn làm nữa không?
Nhân sự bị Giang Ngọc Như măng cho một trận, cũng tỏ ra tức giận nói: "Không có gửi sai, phía trên chủ tịch thông báo cho tôi biết chức vụ của cô chính là nhân viên kinh doanh thực tập"
Giang Ngọc Như nghe được lời này, trong đầu nổ vang lên một tiếng, vội vàng truy hỏi: “Không phải là trợ lý của ban giám đốc sao? Làm sao có thể trở thành nhân viên kinh doanh được?"
Đầu dây bên kia nói: “Đây là quyết định của nội bộ công ty, cụ thể tôi không biết rõ được, tôi chỉ phụ trách truyền đạt "Cái gì?” Giang Ngọc Như bắt đầu hoảng hốt, buột miệng nói: "Vậy lương hàng năm của nhân viên kinh doanh thực tập tôi là bao nhiêu? Có được đến mấy tỷ không?”
Đầu dây bên kia cười nhạo nói: "Lương hàng năm? Xin lỗi, cô chỉ là nhân viên kinh doanh thực tập, không xứng nói đến tiền lương hàng năm.
Lương cơ bản của kỳ thực tập một tháng cũng chỉ có bảy triệu mà thôi.
Cô muốn làm thì làm, không làm thì thôi.”.
Bình luận truyện