Chờ! Ta Sẽ Chờ Em
Chương 41: Này thì họp nhóm
7h00' At Bang's House._"Dù ngày mai đời đổi thay, chỉ yêu anh và yêu thôi. Nguyện yêu mãi muôn đời chẳng quên. Dẫu hoa kia tàn phai theo gió giao mùa thì nụ cười này........."._Ola, ai vậy? Thiên Băng cầm dế iu lên sau tiếng hát dài của Bảo Thy.
_Ê gấu, mày nhấc máy mà cũng không ngó màn hình hay sao lại hỏi tao là ai? Đầu dây bên kia khó chịu.
_Ủa chị Hy hả, em xin lỗi, tại em đang coi hài không để ý. Sao có chuyện gì mà giờ này gọi em? Thiên Băng nhét miếng khoai tây vào miệng nhai ngồm ngoàm nói.
_Ăn mình ha.
_Hihi sao chị biết?
_Này xin mẹ qua nhà tao làm bài đi, mày chỉ tao làm văn, tao chỉ mày làm anh. OK. À khoan nhớ cuốn gói luôn nhá, nói với mẹ đem này con không về.
_Chị bị hâm à mẹ mà cho em ngủ nhà chị em cùi sức móng.
_Mày cứ xin đi mọi chuyện để chị mày lo. À, 5' nữa hãy xin nhá. Cúp máy đây. Tút...tút
_Lạ thật, nói cúp là cúp à. Băng nói xong ngồi thản nhiên ăn bánh và tiếp tục xem hài.
5p sau.
_Không được, con gái con đứa, có nhà không ngủ, đi ngủ nhà người ta là sao? Mẹ mà cho mày qua đấy thì có mà hai đứa thức tới sáng chứ ngủ gì hai đứa bay. Mẹ Du nói
_Đi mà mẹ một hôm thôi mà. Thiên Băng năn nỉ.
_Không là không. Mẹ Du cương quyết.
Gâu gâu..... Tiếng con chó Bông nhà Thiên Băng sủa to. Chắc có người lạ. Mẹ Du ra xem.
_Con Bông kia sủa gì mà sủa chứ, tao cho mày làm cầy bảy món giờ.
_Từ Hy cháu qua đây làm gì? Sao không ở nhà học bài đi rồi ngủ sớm mai còn đi học?
_Dạ, má Hương nói cháu đem cho cô ít đồ. Hy nói, tay cầm bịch nho bỏ lên bàn. Trần Hồng Hương là mẹ của Từ Hy là chị ruột của Trần Hồng Du, mẹ của Thiên Băng.
_Ừ, cám ơn nhiều, nói má là cho cô Du cám ơn.
_Cô, cô cho em gấu qua nhà cháu ngủ một hôm nha, tiện thể em chỉ cháu học bài luôn, ngày mai có tiết kiểm tra rồi, nhưng cháu vẫn chưa biết hết bài. Mẹ Du liếc Thiên Băng. Chơi cái trò này là mẹ gục rồi, gì chứ mẹ Du là hơi bị thương Từ Hy, như con gái ruột vậy.
_Được rồi, hai đứa nhớ học xong thì ngủ sớm đi đừng có mà thức muộn, nếu không không có lần sau đâu.
_Dạ cám ơn cô.
_Con cám ơn mẹ, yêu mẹ nhất.
_Cái con này, cho ra khỏi nhà cái mừng, chắc mốt nó lấy chồng quên cả mẹ.
_Không con không lấy chồng, xin thề, xin hứa, xin đảm bảo với mẹ luôn. Băng đang định đi nhưng khi nghe mẹ nói đến việc chồng con là nhảy ngay lên.
_Thôi đi thôi chị chuyện đó mốt tính sau. Từ Hy nói xong kéo Băng đi luôn.
Phòng của Từ Hy.
_Á thoải mái quá đi. Hy nè em ngủ trước nha, mệt quá. Băng nằm lăn lộn trong đống chăn mền thích thú.
_Ngủ mắt mày học bài mai kiểm tra Văn 1 tiết, chị nói cho nghe, sắp tới lịch là hơi bị dài. Tuần sau là thi giữa kỳ, học 4 tuần là thi cuối kỳ thi cuối kỳ nghỉ ngời xong ăn no_ên, nô_ên vào học 2 tuần là kiểm tra liên miên cho đến khi nghỉ tết, nghỉ tết vào sau đó 1 tuần là thi KT tập trung xong 2 tuần sau thi giữa kỳ, 2 tháng sau thi tốt nghiệp, rồi bị đuổi khỏi trường. Đó liệu mà học, chị là thấy mày yếu môn tiếng anh đấy, chỉ biết làm ngữ pháp còn từ vựng thì ôi thôi, yếu vô cùng. Từ Hy lèm bèm.
_Thôi mà em biết rồi, chỉ cần tiếng anh 5đ, toán 7đ, lý 8đ, đậu đại học chắc, không cần trường cao cấp.
_Mày làm như dễ lắm vậy, không nói nhiều ngồi lên học đi.
Và thế là hai chị em ngồi lên học. rất tập trung nghiêm túc từ những phút đầu. 30p sau.
_Á không học nữa. Cả hai vứt bút đồng thanh rồi nhìn nhau cười. Gì chứ tuy trong lớp lý_Anh, điểm thi anh của Băng không trên 8 không dưới 6, nhưng Băng lại ghét môn này và nhất là phần viết, nghe. Băng chỉ thích nói thôi, nhờ học ngữ pháp nên Băng mới có thể kt điểm khá như vậy. Băng nghĩ, từ vựng nhiều, khó nhớ, cứ học ngữ pháp ít, dễ áp dụng dễ lấy điểm, vậy là được. Nhưng Băng đã lầm, biết ngữ pháp mà từ vựng yếu thì cũng đi die vì nhiều bài cần phải dịch hiểu mới làm được. Biết Băng ghét tra từ vậy mà Hy cho Băng một đống từ mới bắt tra nghĩa và phân loại, ôi thôi Băng đi chết còn hơn. Còn Hy thì ngược lại, ngữ văn Hy phải nói còn tệ hơn Tiếng anh của băng, vì Hy là người sống rất thực tế nên cách viết văn của Hy không mượt mà uyển chuyển như những người thích mơ mộng, nó cộc lốc và chán ngắt, Hy không viết được những câu nối làm cho câu văn hay hơn, hay những lúc chuyển câu. Băng cho Hy viết trước một cái đề miêu tả về quê em, nhưng lại phải tả trong tưởng tượng và cảm nhận, ôi trời, cứ như là một cơn ác mộng, 30p Hy chỉ viết được 1 cái mở bài tin không? Vậy là hai cô nàng lại leo lên giường nằm đối đầu vào nhau.
_Theo em nghĩ mình không nên học nhiều làm gì Hy nhỉ? Học để hiểu biết thêm, nếu vậy không hiểu thì không cần phải học, không học để đỡ rối não. Hy không nghe học không chơi đánh rơi tuổi trẻ à?
_Nhưng mà chơi không học bán rẻ tương lại.
_Vì vậy mình mới chọn cả hai, vừa chơi vừa học tương lại huy hoàng.
_Mày á cái gì cũng nói được.
_Em mà.hihi
_Ê sáng mai mình ăn gì đây.
_Ăn phở đi.
_Mày sang quá ha?
_Hy chỉ cần đi với em, còn cả thế giới để em lo.
_Bla...bla... Vậy là tiết học trở thành tiết nói chuyện thâu đêm của hai chị em, hai chị em nhà này nói đủ mọi chuyện trên trời dưới đất, nói một cái đến sáng luôn.
Bar Dark 1h sáng
Trong một góc tối, không một bóng người, chỉ có hai hình dáng quen thuộc nào đó ngồi đấy.
_Ê, mày tính học ở trường Moon gì đó luôn hay sao vậy?
_Học luôn thì có sao, vui mà, tao nói cho mày biết khi nào tao cưa đổ thiên thần thì tao sẽ đi.
_Mày chịu để cho một đứa con gái thua mày 2 tuổi gọi mày là nhóc?
_Sao mày biết chuyện đó?
_Làm sao tao biết, điều đó không quan trọng.
_Được thôi nếu mày muốn thoát khỏi đó sớm thì quay về nói với ba mày là con sẽ đồng ý kết hôn với cái gì mà Phạm Phạm gì đó đi, vậy thì tao cùng mày được giải thoát. Tại ai mà bây giờ còn ngồi đây, than oán, nhờ phúc của mày mà giờ tao được hồi xuân đấy.
_Có chết cũng không. Đập bàn một cái, nam thanh niên trợn mắt, nghiến răng và sau đó đánh ực một ly rượu tây.
_Anh Kỳ không xong rồi ở ngoài có đứa tới phá đám, nghe nói là người của Huyền Bang. Một thanh niên chừng 19 tuổi chạy vào thông báo.
_Đang ngứa tay, lại có đứa đến nộp mạng. Vĩnh Đăng hôm nay tao lo vụ này cho, cứ ngồi mà thư giãn đi. Nói rồi Minh Kỳ đứng dậy.
_"Đứa nào xấu số vậy ta?" Vĩnh Đăng nghĩ rồi cầm ly rượu lên.
Bên ngoài, tiếng đập phá vang một vùng trời.
_Kêu tên đứng đầu ra đây, gọi nó.........Tên miệng hét to chưa kịp nói hết câu thì bị một cái gì đó va vào bụng rồi văng người lên cái bàn, và một tiếng"Choang" cái bàn bể nát.
_Mày là thằng nào? Tên côn đồ lên tiếng. Nhìn người đang đứng trước mặt hắn, là một thanh niên trẻ, mặc chiếc áo sơ mi đen dài tay, cúc áo có 6 chỉ cài 3 cái phía dưới để lộ thân hình săn chắc phía trên, và đeo một cái mặt nạ màu đen.
_Là người đứng đầu. Vô Tình.
_Sao, mày chính là Vô Tình sao, hứ cuối cùng mày cũng ra, bọn bay lên cho tao. Tên du côn nói, xong tức thời 6 tên khác lao vào, người được gọi là Vô Tình đó đánh chân hình vòng cung, quét trên nền nhà nửa hình tròn, và đứng hơi xoay người, nhanh như chớp Vô Tình bắt được hai tên, một dùng chân vắt ngang qua cổ, chân còn lại cũng bay lên, đè lên vai tên đó, hai chân hai vai bắt chéo nhau, còn một tên thì bị nắm chặt đầu, trong 5s ngắn ngủi cùng một cái santo đẹp mắt, hai tên đó ngã xõng xoài trên mặt đất. Bốn tên còn lại lao vào cùng một lúc, mọi người không thấy được gì, chỉ biết sau đó 20s tất cả đều văng ra ngoài, và nằm kêu la. Tên đứng đầu thấy thế chuồn đi. Vô Tình hất mặt cho đám đàn em.
_Cảnh cáo nó xong thả đi. Rồi đi vào trong chỗ cũ ngồi. Để cho đám đàn em thu dọn tàn cuộc.
_4h rồi về thôi lát còn phải đi học nữa. Rồi hai người rời về.
Trường THPT Moon
_Ê mày nhìn hai anh kia đi, đẹp trai ha.
_Ừ nghe nói là học lớp ! Lý_Anh đấy.
_Cái lớp đó tao biết nè, mấy anh chị trên đó toàn hotboy hotgirl của trường thôi, đẹp mà lại còn học giỏi nữa. Trời lớp đó nhiều thiên tài lắm, hôm trước mới phát hiện thêm một thiên tài nữa đấy.
_Hâm mộ quá đi.
_Bla.....bla... Mấy nữ sinh lớp 10 and 11 rảnh rỗi không có gì làm nên đem 12 Lý_Anh ra bàn tán.
Hôm nay lớp 12 Lý_Anh có một hiện tượng lạ, là có 4 con người đi học rất sớm nhưng hình như chỉ mang cái xác đến lớp còn hồn thì rủ nhau cùng đi chơi thì phải, chẳng ai nói tới ai, cũng chẳng ai quan tâm ai, chỉ biết mỗi người một góc và thi nhau ngủ.
Reng. Giờ vào lớp.
_Minh Kỳ cô vô lớp rồi mau dậy.
_Vĩnh Đăng, cô vô kìa, bà này nổi tiếng khắc khe đấy. Một nữ sinh thì thầm tai Đăng.
_Từ Hy dậy đi, "Thiết phiến bà bà" vô. Tất cả đều cố đánh thức những kẻ say giấc mộng dậy, nhưng hình như vô tác dụng. Rồi.......
_Băng à Băng dậy đi cô vô rồi. Vũ Hoàng ngồi kế bên kéo vai Băng. Không lâu sau mọi người nghe một tiếng la oai oái.
_Á........ Như một phản xạ, khi Vũ Hoàng đụng vai Thiên Băng, bằng một động tác đơn giản Thiên Băng đã vòng tay khóa tay Hoàng lại rồi nhấn vai Hoàng xuống, bẻ cao tay lên. Khi nhận ra là người bạn cùng bàn, Băng bình tĩnh thả tay ra.
_Xin lỗi, tao đang mơ thấy có người bắt tao, tự nhiên mày đụng người tao, nên.. Băng nói cả lớp dồn ánh mắt về phía Băng. Kể cả ba con người ngủ say như chết cũng phải tỉnh thức sau tiếng la của Hoàng.
_Haha mọi người lấy vở ra ôn bài đi, chỉ là hiểu lầm thôi mà, hihi cô......cô vào rồi. Băng nói xong quay lên.
_Xin lỗi nha.
_Tao không sao. Hoàng liếc xéo Băng, tay xoa xoa chỗ đau.
_"Ha, cuối cùng thì cũng kiểm tra xong, giờ thì ngủ bù thôi. Nói chung tất cả đều tại chị Hy mà ra, nếu để mình ở nhà thì đã không có việc như sáng nay. Hứ, mà sao mình lại hành động như vậy ta? Khó hiểu." Băng nghĩ rồi tận dụng 15p ra chơi để nghỉ ngơi bù, gì chứ chị này cũng khó hiểu lắm, nhiều khi chuyện quá khó hiểu là chị bơ luôn khỏi hiểu khỏi nhức đầu. Trong lớp giờ chỉ còn mình Thiên Băng, Minh Kỳ . Băng ngủ và Kỳ cũng vậy, cả lớp thì cùng nhau kéo xuống căn tin ăn sáng hết rồi. Cái lớp này lạ một cái cứ có giờ kiểm tra xong là chúng nó ăn mừng, không cần biết kết quả cứ ăn mừng trước đã.
Căn tin trường.
_Bạn Hy xinh đẹp, có cần mình giúp gì không? Tiếng nói của Vĩnh Đăng sau lưng Hy. Kì lạ sao hôm nay thằng này như bị ma nhập vậy?
_Bị sao vậy? Sáng chưa uống thuốc hả? Hy hỏi.
_Đâu có gì đâu bình thường mà.
_Bình thường? Vậy cứ đi theo tôi làm gì? Không nói thì phắn lẹ nha, không chị đây cho ăn "Giày có cánh" thì đừng trách.
_"Trời sao chị em nhà này dữ quá vậy?" Ờ thì tôi muốn quen Thiên Băng nên tới xin sự chấp thuận của người chị tương lai một cái.
_What? Hết người hay sao mà quen em tôi? " Tên này nhìn gian gian, được muốn chơi chị chơi với cưng." Ừ cũng được thôi. Nhưng phải có điều kiện.
_Điều kiện gì?
_Khi nào nhóc làm cho tôi thấy hài lòng thì OK.
_Làm hài lòng? Vậy khi nào cô mới hài lòng?
_Vậy để xem biểu hiện của nhóc đã. Trước tiên việc khiến tôi hài lòng là tránh xa con em tôi ra, việc thứ hai là làm osin cho tôi trong vòng 3 tháng, nếu trong vòng 3 tháng mà nhóc không phiền đến Băng và hoàn thành tốt nhiệm vụ mỗi lần tôi giao thì OK.
_Sao 3 tháng? Osin?
_Không được hả? Vậy nói yêu nó, xạo, con trai đứa nào cũng vậy, lúc nào cũng nói yêu, nhưng đến khi gặp thử thách thì biến xa.
_Được thôi, tôi làm.
_Chắc chưa? Bắt đầu từ hôm nay?
_Chắc đấy. Trương Vĩnh Đăng tôi chưa bao giờ thất hứa.
_Được đấy, vậy việc đầu tiên là mua 2 bánh sandwich, 2 hộp sữa mang lên lớp đi. Nói trước quản sinh trường này khó lắm không dễ mang lên được đâu. Hoặc nếu mang lên mà bị bắt nhóc phải chịu trách nhiệm. Ok
_Tưởng gì, lên lớp trước đi, tôi mang lên sau. Thế là nhờ em mà chị được một osin cao cấp.
5p sau.
_Bánh đây thưa chị. Vĩnh Đăng đặt đồ ăn lên bàn rồi về chỗ ngồi nhìn.
_Tốt lắm. Băng à dậy ăn sáng đi, sáng nay chưa ăn uống gì rồi, không ăn là không xong với mẹ em đâu.
_Dạ......aaaa Tiếng "Dạ" nhẹ nhàng nghe êm tai làm sao, Thiên Băng mắt nhắm mắt mở vơ hộp bánh nhai ngồm ngoàm, rồi uống chút sữa, trông mắt Băng bây giờ không khác gì gấu trúc cả, mặt thì mệt mỏi do thiếu ngủ, xong lại tức khắc nằm xuống. Sở dĩ Hy không sao là do quá quen với việc thức muộn, và thiếu ngủ rồi, nên đối với Hy chuyện này là bình thường. Đúng lúc Hy đang thản nhiên ăn thì một ông thầy quản sinh đi qua nhìn Hy, làm Hy nghẹn, thấy thế Vĩnh Đăng ngồi dưới vội chạy lên mở hộp sữa cho Hy uống rồi nháy mắt ông thầy rời đi.
_Khụ....khụ..
_Này chị ăn uống kiểu gì đấy? Ăn từ từ thôi ai dành ăn với chị mà chị ăn vội vậy? Bỗng Vĩnh Đăng vuốt lưng cho Từ Hy, hành động này đã được ai đó thu vào tầm mắt.
_Dành ăn cái đầu cậu, có thấy "Cô hồn" Đang đứng ngoài kia không? Hy nói mắt nhìn ra cửa.
_Ai?
_Ủa rõ ràng nãy ổng đứng đây mà?
_Mắt chị kém rồi thì có, ai đứng đâu. Mau ăn nhanh đi, mà xuống chỗ chị ngồi đi, để im cho người ta ngủ. Đăng nói.
_Cậu mới là người xuống chỗ mình ngồi đi, nếu không........
_Tôi xuống, tôi xuống là được chứ gì? Vĩnh Đăng bực bội trở về chỗ ngồi.
++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
Reng.......
Giờ ra về.
_Các em ở lại một chút, thầy có thông báo, chỉ còn hai tuần nữa là sẽ thi giữa kì I, sau kì thi này, thầy dựa vào điểm thi mà chia ra đôi bạn cùng tiến, và tất nhiên đôi bạn này sẽ được ngồi cạnh nhau. Vậy nên các em phải cố gắng phấn đấu, chăm học lại đừng ham chơi nữa. Tiếng thầy chủ nhiệm vang vang, trong khi đó học sinh thì lo gôm sách vở đi về.
_Dạ Vâng ạ. chúng em chào thầy handsome ra về. Lũ này thật là, chọc thầy đỏ cả mặt.
____________________(Còn nữa)_________________
_Ê gấu, mày nhấc máy mà cũng không ngó màn hình hay sao lại hỏi tao là ai? Đầu dây bên kia khó chịu.
_Ủa chị Hy hả, em xin lỗi, tại em đang coi hài không để ý. Sao có chuyện gì mà giờ này gọi em? Thiên Băng nhét miếng khoai tây vào miệng nhai ngồm ngoàm nói.
_Ăn mình ha.
_Hihi sao chị biết?
_Này xin mẹ qua nhà tao làm bài đi, mày chỉ tao làm văn, tao chỉ mày làm anh. OK. À khoan nhớ cuốn gói luôn nhá, nói với mẹ đem này con không về.
_Chị bị hâm à mẹ mà cho em ngủ nhà chị em cùi sức móng.
_Mày cứ xin đi mọi chuyện để chị mày lo. À, 5' nữa hãy xin nhá. Cúp máy đây. Tút...tút
_Lạ thật, nói cúp là cúp à. Băng nói xong ngồi thản nhiên ăn bánh và tiếp tục xem hài.
5p sau.
_Không được, con gái con đứa, có nhà không ngủ, đi ngủ nhà người ta là sao? Mẹ mà cho mày qua đấy thì có mà hai đứa thức tới sáng chứ ngủ gì hai đứa bay. Mẹ Du nói
_Đi mà mẹ một hôm thôi mà. Thiên Băng năn nỉ.
_Không là không. Mẹ Du cương quyết.
Gâu gâu..... Tiếng con chó Bông nhà Thiên Băng sủa to. Chắc có người lạ. Mẹ Du ra xem.
_Con Bông kia sủa gì mà sủa chứ, tao cho mày làm cầy bảy món giờ.
_Từ Hy cháu qua đây làm gì? Sao không ở nhà học bài đi rồi ngủ sớm mai còn đi học?
_Dạ, má Hương nói cháu đem cho cô ít đồ. Hy nói, tay cầm bịch nho bỏ lên bàn. Trần Hồng Hương là mẹ của Từ Hy là chị ruột của Trần Hồng Du, mẹ của Thiên Băng.
_Ừ, cám ơn nhiều, nói má là cho cô Du cám ơn.
_Cô, cô cho em gấu qua nhà cháu ngủ một hôm nha, tiện thể em chỉ cháu học bài luôn, ngày mai có tiết kiểm tra rồi, nhưng cháu vẫn chưa biết hết bài. Mẹ Du liếc Thiên Băng. Chơi cái trò này là mẹ gục rồi, gì chứ mẹ Du là hơi bị thương Từ Hy, như con gái ruột vậy.
_Được rồi, hai đứa nhớ học xong thì ngủ sớm đi đừng có mà thức muộn, nếu không không có lần sau đâu.
_Dạ cám ơn cô.
_Con cám ơn mẹ, yêu mẹ nhất.
_Cái con này, cho ra khỏi nhà cái mừng, chắc mốt nó lấy chồng quên cả mẹ.
_Không con không lấy chồng, xin thề, xin hứa, xin đảm bảo với mẹ luôn. Băng đang định đi nhưng khi nghe mẹ nói đến việc chồng con là nhảy ngay lên.
_Thôi đi thôi chị chuyện đó mốt tính sau. Từ Hy nói xong kéo Băng đi luôn.
Phòng của Từ Hy.
_Á thoải mái quá đi. Hy nè em ngủ trước nha, mệt quá. Băng nằm lăn lộn trong đống chăn mền thích thú.
_Ngủ mắt mày học bài mai kiểm tra Văn 1 tiết, chị nói cho nghe, sắp tới lịch là hơi bị dài. Tuần sau là thi giữa kỳ, học 4 tuần là thi cuối kỳ thi cuối kỳ nghỉ ngời xong ăn no_ên, nô_ên vào học 2 tuần là kiểm tra liên miên cho đến khi nghỉ tết, nghỉ tết vào sau đó 1 tuần là thi KT tập trung xong 2 tuần sau thi giữa kỳ, 2 tháng sau thi tốt nghiệp, rồi bị đuổi khỏi trường. Đó liệu mà học, chị là thấy mày yếu môn tiếng anh đấy, chỉ biết làm ngữ pháp còn từ vựng thì ôi thôi, yếu vô cùng. Từ Hy lèm bèm.
_Thôi mà em biết rồi, chỉ cần tiếng anh 5đ, toán 7đ, lý 8đ, đậu đại học chắc, không cần trường cao cấp.
_Mày làm như dễ lắm vậy, không nói nhiều ngồi lên học đi.
Và thế là hai chị em ngồi lên học. rất tập trung nghiêm túc từ những phút đầu. 30p sau.
_Á không học nữa. Cả hai vứt bút đồng thanh rồi nhìn nhau cười. Gì chứ tuy trong lớp lý_Anh, điểm thi anh của Băng không trên 8 không dưới 6, nhưng Băng lại ghét môn này và nhất là phần viết, nghe. Băng chỉ thích nói thôi, nhờ học ngữ pháp nên Băng mới có thể kt điểm khá như vậy. Băng nghĩ, từ vựng nhiều, khó nhớ, cứ học ngữ pháp ít, dễ áp dụng dễ lấy điểm, vậy là được. Nhưng Băng đã lầm, biết ngữ pháp mà từ vựng yếu thì cũng đi die vì nhiều bài cần phải dịch hiểu mới làm được. Biết Băng ghét tra từ vậy mà Hy cho Băng một đống từ mới bắt tra nghĩa và phân loại, ôi thôi Băng đi chết còn hơn. Còn Hy thì ngược lại, ngữ văn Hy phải nói còn tệ hơn Tiếng anh của băng, vì Hy là người sống rất thực tế nên cách viết văn của Hy không mượt mà uyển chuyển như những người thích mơ mộng, nó cộc lốc và chán ngắt, Hy không viết được những câu nối làm cho câu văn hay hơn, hay những lúc chuyển câu. Băng cho Hy viết trước một cái đề miêu tả về quê em, nhưng lại phải tả trong tưởng tượng và cảm nhận, ôi trời, cứ như là một cơn ác mộng, 30p Hy chỉ viết được 1 cái mở bài tin không? Vậy là hai cô nàng lại leo lên giường nằm đối đầu vào nhau.
_Theo em nghĩ mình không nên học nhiều làm gì Hy nhỉ? Học để hiểu biết thêm, nếu vậy không hiểu thì không cần phải học, không học để đỡ rối não. Hy không nghe học không chơi đánh rơi tuổi trẻ à?
_Nhưng mà chơi không học bán rẻ tương lại.
_Vì vậy mình mới chọn cả hai, vừa chơi vừa học tương lại huy hoàng.
_Mày á cái gì cũng nói được.
_Em mà.hihi
_Ê sáng mai mình ăn gì đây.
_Ăn phở đi.
_Mày sang quá ha?
_Hy chỉ cần đi với em, còn cả thế giới để em lo.
_Bla...bla... Vậy là tiết học trở thành tiết nói chuyện thâu đêm của hai chị em, hai chị em nhà này nói đủ mọi chuyện trên trời dưới đất, nói một cái đến sáng luôn.
Bar Dark 1h sáng
Trong một góc tối, không một bóng người, chỉ có hai hình dáng quen thuộc nào đó ngồi đấy.
_Ê, mày tính học ở trường Moon gì đó luôn hay sao vậy?
_Học luôn thì có sao, vui mà, tao nói cho mày biết khi nào tao cưa đổ thiên thần thì tao sẽ đi.
_Mày chịu để cho một đứa con gái thua mày 2 tuổi gọi mày là nhóc?
_Sao mày biết chuyện đó?
_Làm sao tao biết, điều đó không quan trọng.
_Được thôi nếu mày muốn thoát khỏi đó sớm thì quay về nói với ba mày là con sẽ đồng ý kết hôn với cái gì mà Phạm Phạm gì đó đi, vậy thì tao cùng mày được giải thoát. Tại ai mà bây giờ còn ngồi đây, than oán, nhờ phúc của mày mà giờ tao được hồi xuân đấy.
_Có chết cũng không. Đập bàn một cái, nam thanh niên trợn mắt, nghiến răng và sau đó đánh ực một ly rượu tây.
_Anh Kỳ không xong rồi ở ngoài có đứa tới phá đám, nghe nói là người của Huyền Bang. Một thanh niên chừng 19 tuổi chạy vào thông báo.
_Đang ngứa tay, lại có đứa đến nộp mạng. Vĩnh Đăng hôm nay tao lo vụ này cho, cứ ngồi mà thư giãn đi. Nói rồi Minh Kỳ đứng dậy.
_"Đứa nào xấu số vậy ta?" Vĩnh Đăng nghĩ rồi cầm ly rượu lên.
Bên ngoài, tiếng đập phá vang một vùng trời.
_Kêu tên đứng đầu ra đây, gọi nó.........Tên miệng hét to chưa kịp nói hết câu thì bị một cái gì đó va vào bụng rồi văng người lên cái bàn, và một tiếng"Choang" cái bàn bể nát.
_Mày là thằng nào? Tên côn đồ lên tiếng. Nhìn người đang đứng trước mặt hắn, là một thanh niên trẻ, mặc chiếc áo sơ mi đen dài tay, cúc áo có 6 chỉ cài 3 cái phía dưới để lộ thân hình săn chắc phía trên, và đeo một cái mặt nạ màu đen.
_Là người đứng đầu. Vô Tình.
_Sao, mày chính là Vô Tình sao, hứ cuối cùng mày cũng ra, bọn bay lên cho tao. Tên du côn nói, xong tức thời 6 tên khác lao vào, người được gọi là Vô Tình đó đánh chân hình vòng cung, quét trên nền nhà nửa hình tròn, và đứng hơi xoay người, nhanh như chớp Vô Tình bắt được hai tên, một dùng chân vắt ngang qua cổ, chân còn lại cũng bay lên, đè lên vai tên đó, hai chân hai vai bắt chéo nhau, còn một tên thì bị nắm chặt đầu, trong 5s ngắn ngủi cùng một cái santo đẹp mắt, hai tên đó ngã xõng xoài trên mặt đất. Bốn tên còn lại lao vào cùng một lúc, mọi người không thấy được gì, chỉ biết sau đó 20s tất cả đều văng ra ngoài, và nằm kêu la. Tên đứng đầu thấy thế chuồn đi. Vô Tình hất mặt cho đám đàn em.
_Cảnh cáo nó xong thả đi. Rồi đi vào trong chỗ cũ ngồi. Để cho đám đàn em thu dọn tàn cuộc.
_4h rồi về thôi lát còn phải đi học nữa. Rồi hai người rời về.
Trường THPT Moon
_Ê mày nhìn hai anh kia đi, đẹp trai ha.
_Ừ nghe nói là học lớp ! Lý_Anh đấy.
_Cái lớp đó tao biết nè, mấy anh chị trên đó toàn hotboy hotgirl của trường thôi, đẹp mà lại còn học giỏi nữa. Trời lớp đó nhiều thiên tài lắm, hôm trước mới phát hiện thêm một thiên tài nữa đấy.
_Hâm mộ quá đi.
_Bla.....bla... Mấy nữ sinh lớp 10 and 11 rảnh rỗi không có gì làm nên đem 12 Lý_Anh ra bàn tán.
Hôm nay lớp 12 Lý_Anh có một hiện tượng lạ, là có 4 con người đi học rất sớm nhưng hình như chỉ mang cái xác đến lớp còn hồn thì rủ nhau cùng đi chơi thì phải, chẳng ai nói tới ai, cũng chẳng ai quan tâm ai, chỉ biết mỗi người một góc và thi nhau ngủ.
Reng. Giờ vào lớp.
_Minh Kỳ cô vô lớp rồi mau dậy.
_Vĩnh Đăng, cô vô kìa, bà này nổi tiếng khắc khe đấy. Một nữ sinh thì thầm tai Đăng.
_Từ Hy dậy đi, "Thiết phiến bà bà" vô. Tất cả đều cố đánh thức những kẻ say giấc mộng dậy, nhưng hình như vô tác dụng. Rồi.......
_Băng à Băng dậy đi cô vô rồi. Vũ Hoàng ngồi kế bên kéo vai Băng. Không lâu sau mọi người nghe một tiếng la oai oái.
_Á........ Như một phản xạ, khi Vũ Hoàng đụng vai Thiên Băng, bằng một động tác đơn giản Thiên Băng đã vòng tay khóa tay Hoàng lại rồi nhấn vai Hoàng xuống, bẻ cao tay lên. Khi nhận ra là người bạn cùng bàn, Băng bình tĩnh thả tay ra.
_Xin lỗi, tao đang mơ thấy có người bắt tao, tự nhiên mày đụng người tao, nên.. Băng nói cả lớp dồn ánh mắt về phía Băng. Kể cả ba con người ngủ say như chết cũng phải tỉnh thức sau tiếng la của Hoàng.
_Haha mọi người lấy vở ra ôn bài đi, chỉ là hiểu lầm thôi mà, hihi cô......cô vào rồi. Băng nói xong quay lên.
_Xin lỗi nha.
_Tao không sao. Hoàng liếc xéo Băng, tay xoa xoa chỗ đau.
_"Ha, cuối cùng thì cũng kiểm tra xong, giờ thì ngủ bù thôi. Nói chung tất cả đều tại chị Hy mà ra, nếu để mình ở nhà thì đã không có việc như sáng nay. Hứ, mà sao mình lại hành động như vậy ta? Khó hiểu." Băng nghĩ rồi tận dụng 15p ra chơi để nghỉ ngơi bù, gì chứ chị này cũng khó hiểu lắm, nhiều khi chuyện quá khó hiểu là chị bơ luôn khỏi hiểu khỏi nhức đầu. Trong lớp giờ chỉ còn mình Thiên Băng, Minh Kỳ . Băng ngủ và Kỳ cũng vậy, cả lớp thì cùng nhau kéo xuống căn tin ăn sáng hết rồi. Cái lớp này lạ một cái cứ có giờ kiểm tra xong là chúng nó ăn mừng, không cần biết kết quả cứ ăn mừng trước đã.
Căn tin trường.
_Bạn Hy xinh đẹp, có cần mình giúp gì không? Tiếng nói của Vĩnh Đăng sau lưng Hy. Kì lạ sao hôm nay thằng này như bị ma nhập vậy?
_Bị sao vậy? Sáng chưa uống thuốc hả? Hy hỏi.
_Đâu có gì đâu bình thường mà.
_Bình thường? Vậy cứ đi theo tôi làm gì? Không nói thì phắn lẹ nha, không chị đây cho ăn "Giày có cánh" thì đừng trách.
_"Trời sao chị em nhà này dữ quá vậy?" Ờ thì tôi muốn quen Thiên Băng nên tới xin sự chấp thuận của người chị tương lai một cái.
_What? Hết người hay sao mà quen em tôi? " Tên này nhìn gian gian, được muốn chơi chị chơi với cưng." Ừ cũng được thôi. Nhưng phải có điều kiện.
_Điều kiện gì?
_Khi nào nhóc làm cho tôi thấy hài lòng thì OK.
_Làm hài lòng? Vậy khi nào cô mới hài lòng?
_Vậy để xem biểu hiện của nhóc đã. Trước tiên việc khiến tôi hài lòng là tránh xa con em tôi ra, việc thứ hai là làm osin cho tôi trong vòng 3 tháng, nếu trong vòng 3 tháng mà nhóc không phiền đến Băng và hoàn thành tốt nhiệm vụ mỗi lần tôi giao thì OK.
_Sao 3 tháng? Osin?
_Không được hả? Vậy nói yêu nó, xạo, con trai đứa nào cũng vậy, lúc nào cũng nói yêu, nhưng đến khi gặp thử thách thì biến xa.
_Được thôi, tôi làm.
_Chắc chưa? Bắt đầu từ hôm nay?
_Chắc đấy. Trương Vĩnh Đăng tôi chưa bao giờ thất hứa.
_Được đấy, vậy việc đầu tiên là mua 2 bánh sandwich, 2 hộp sữa mang lên lớp đi. Nói trước quản sinh trường này khó lắm không dễ mang lên được đâu. Hoặc nếu mang lên mà bị bắt nhóc phải chịu trách nhiệm. Ok
_Tưởng gì, lên lớp trước đi, tôi mang lên sau. Thế là nhờ em mà chị được một osin cao cấp.
5p sau.
_Bánh đây thưa chị. Vĩnh Đăng đặt đồ ăn lên bàn rồi về chỗ ngồi nhìn.
_Tốt lắm. Băng à dậy ăn sáng đi, sáng nay chưa ăn uống gì rồi, không ăn là không xong với mẹ em đâu.
_Dạ......aaaa Tiếng "Dạ" nhẹ nhàng nghe êm tai làm sao, Thiên Băng mắt nhắm mắt mở vơ hộp bánh nhai ngồm ngoàm, rồi uống chút sữa, trông mắt Băng bây giờ không khác gì gấu trúc cả, mặt thì mệt mỏi do thiếu ngủ, xong lại tức khắc nằm xuống. Sở dĩ Hy không sao là do quá quen với việc thức muộn, và thiếu ngủ rồi, nên đối với Hy chuyện này là bình thường. Đúng lúc Hy đang thản nhiên ăn thì một ông thầy quản sinh đi qua nhìn Hy, làm Hy nghẹn, thấy thế Vĩnh Đăng ngồi dưới vội chạy lên mở hộp sữa cho Hy uống rồi nháy mắt ông thầy rời đi.
_Khụ....khụ..
_Này chị ăn uống kiểu gì đấy? Ăn từ từ thôi ai dành ăn với chị mà chị ăn vội vậy? Bỗng Vĩnh Đăng vuốt lưng cho Từ Hy, hành động này đã được ai đó thu vào tầm mắt.
_Dành ăn cái đầu cậu, có thấy "Cô hồn" Đang đứng ngoài kia không? Hy nói mắt nhìn ra cửa.
_Ai?
_Ủa rõ ràng nãy ổng đứng đây mà?
_Mắt chị kém rồi thì có, ai đứng đâu. Mau ăn nhanh đi, mà xuống chỗ chị ngồi đi, để im cho người ta ngủ. Đăng nói.
_Cậu mới là người xuống chỗ mình ngồi đi, nếu không........
_Tôi xuống, tôi xuống là được chứ gì? Vĩnh Đăng bực bội trở về chỗ ngồi.
++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
Reng.......
Giờ ra về.
_Các em ở lại một chút, thầy có thông báo, chỉ còn hai tuần nữa là sẽ thi giữa kì I, sau kì thi này, thầy dựa vào điểm thi mà chia ra đôi bạn cùng tiến, và tất nhiên đôi bạn này sẽ được ngồi cạnh nhau. Vậy nên các em phải cố gắng phấn đấu, chăm học lại đừng ham chơi nữa. Tiếng thầy chủ nhiệm vang vang, trong khi đó học sinh thì lo gôm sách vở đi về.
_Dạ Vâng ạ. chúng em chào thầy handsome ra về. Lũ này thật là, chọc thầy đỏ cả mặt.
____________________(Còn nữa)_________________
Bình luận truyện