Chương 2: Chương 2
“A, Cảm ơn!” Tiếp nhận khăn choàng cổ đỏ thẫm mà bạn tốt đưa, Kỳ Trâm xúc động không nói nên lời, theo ý của Mỹ Trán sửa sang lại trang phục và tóc tai.
Cán bộ hội học sinh suốt ngày bắt việc này, mẫn cảm nhất với loại sự tình này, nghe lời của cô ấy là đúng.
Thật vất vả chống đến chuông hết giờ học vang lên, Kỳ Trâm đứng lên chào, thầy giáo cất bước, liền gục xuống bàn, chuẩn bị ngủ bù.
“Đứng lên cho mình!” Mỹ Trán mới không có khả năng làm cho cô qua ngày tốt như vậy, nắm chặt cánh tay Kỳ Trâm, hơi kéo mạnh làm cô loạng choạng.
“Cậu làm gì vậy?” Mệt muốn chết, sao lúc này Mỹ Trán không cho cô ngủ?
Tức giận ngồi thẳng người, trừng cô.
“Làm gì sao? Thành thật khai báo ngày hôm qua cậu đi lêu lổng với ai, dấu vết trên người của cậu từ đâu mà có?” Kéo Kỳ Trâm đến một góc, muốn cô kể rõ ràng.
“Quên! Mình không có hỏi tên.” Kỳ Trâm lộ vẻ buồn ngủ.
“Cậu chơi trò tình một đêm sao?” Mỹ Trán trừng lớn mắt, chưa từng nghĩ tới bạn tốt lại có thể phóng túng như vậy, lại có thể cùng lăn lộn với người xa lạ.
“Uống say bất tỉnh...!liền...” Biểu lộ có chút ngượng ngùng nhưng vẫn thừa nhận.
“Nam?!” Kỳ thật Mỹ Trán rất quan tâm chuyện này.
Dù sao Kỳ Trâm cũng nổi tiếng, cũng là một trong chủ đề các nữ học sinh thảo luận sau khi học xong.
“Nói nhảm!” Bằng không cùng nữ sao! Tức giận trừng mắt, Kỳ Trâm mới phát hiện Mỹ Trán nghiêm túc, không khỏi kinh ngạc.
Cô sẽ cùng cô gái trên giường sao? Đừng nói giỡn! Hình ảnh kia cô còn không tưởng tượng được...
“Hắc! Đừng nóng giận, ta chỉ là hỏi hỏi mà thôi.” Mỹ Trán tùy ý khoát khoát tay, muốn che dấu vấn đề bà tám trong suy nghĩ.
“Tốt nhất là vậy!” Trợn mắt một cái, Kỳ Trâm chẳng muốn tức giận.
Tuy bạn tốt nhất cũng hiểu lầm cô, làm trong lòng cô có chút khổ sở.
Bất quá khổ sở thế nào vẫn phải ngủ bù.
Hiện tại cô thật sự rất muốn ngủ...
Vấn đề quan trọng đều trả lời, vậy cô có thể ngủ chưa?
Dùng tư thế một tay chống đầu, Kỳ Trâm dùng mái tóc dài đen nhánh che bớt khuôn mặt, che đậy việc ngủ trộm trong giờ vi tính này, lần này không chỉ sử dụng cách cũ thường dùng, cô còn có màn hình máy vi tính có thể che chắn nữa.
Cô muốn vùi ở phía sau, ngủ đến mụ mị đầu óc...
“Bạn học này?” Đang gọi cô sao? Tiếng nói trầm thấp giống như từ thế giới khác truyền đến, thanh âm dễ nghe làm cho cô có chút phân tâm...
“Kỳ Trâm! Kỳ Trâm!” Mỹ Trán lại nữa rồi! Liều mình gọi cô.
“Ừ? Không cần phải ầm ĩ –” Kỳ Trâm mở mắt ra, muốn mắng Mỹ Trán dừng lại, không ngờ lại chứng kiến gương mặt làm cô kinh tâm động phách.
Hả...! Người đàn ông kia! Người đàn ông tình một đêm với cô...!lại sống sờ sờ đứng ở trước mặt cô, còn dùng vẻ mặt nghiêm túc nhìn cô? Tình hình bây giờ là như thế nào? Sao có thể chạy tới đây được?
Hay là cô đang nằm mơ?
“Bạn học này, dậy học đi!” Tống Trọng Hi dùng ánh mắt nghiền ngẫm nhìn cô gái làm phiền anh một đêm rồi còn bỏ chạy.
Cô gái nhỏ đã ói đầy người anh, thì ra là học sinh trường ở trường này?
Thật tốt quá! Đi khắp nơi tìm chẳng thấy, đến khi thấy được lại chẳng phí công.
Nếu anh không đáp ứng dạy thế, cũng không thể tìm được người...!Quả nhiên, thế giới này phải có tâm thánh thiện, mới có thể được báo tốt...
“Oh.” Kỳ Trâm ngây ngốc nhìn người đàn ông trước mặt, ngay cả dũng khí hỏi đều biến mất.
Làm sao có thể xuất hiện ở trong này? Đầu cô đầy nghi hoặc.
“Tan học tới tìm tôi!” Thấy biểu lộ kinh ngạc của Kỳ Trâm, trong lòng Tống Trọng Hi cảm thấy buồn cười, nhanh chóng để lại lời dặn, lại đi lên bục giảng, bắt đầu nói về bài luận tính toán thật sự rất nhàm chán.
Giảng những nguyên lý khô khan này, khó trách học sinh muốn ngủ...
Ai! Nếu anh không đứng giảng bài, còn phải ghi bảng, anh cũng rất muốn ngủ...
Kỳ Trâm lúng túng đứng ở trước bàn làm việc nhìn Tống Trọng Hi, nhờ có anh đến Thanh Tâm dạy thế, cô mới biết được tất cả tên của anh...!Sao cô lại may mắn như vậy, đối tượng tình một đêm là thầy giáo dạy thế?
Vì tốt cho cả hai, chuyện tối ngày hôm qua không cần phải nhắc tới nữa, coi như không có chuyện này, bọn họ có thể tiếp tục trải qua thời gian hạnh phúc vui vẻ..
Bình luận truyện