Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 197-3



“A, chẳng lẽ em thật sự cho rằng cô ta sợ em?” Tô Mộc im lặng cười một tiếng, đẩy người tôi ra một chút, nghiêm mặt nói: “Hồ yêu kia mới tấn thăng tứ hạch, mặc dù yêu khí vẫn chưa hoàn toàn ổn định lại nhưng cô ta ít nhất cũng có yêu lực cấp tam hạch, em thì sao, trên người có mấy yêu hạch, em cảm thấy thật sự cô ta sẽ sợ em sao?”

“Ách…” Tôi nghe Tô Mộc nói nhất thời không phản bác được, Tô Mộc nói rất có lý, cô ta ở cấp bậc so với tôi lợi hại hơn nhiều như vậy, quả thật không có lý do để sợ tôi.

“Vừa rồi cô ta chạy trốn chẳng qua là không suy nghĩ ra, bởi vì cô ta cảm ứng được âm khí của anh trên người em, anh mặc dù là lệ quỷ, cũng khoảng cùng cấp bậc với cô ta nhưng âm khí đối kháng với yêu khí sẽ rất thua thiệt, cô ta đường như đã nhận định mình thắng, lúc đó từ trên người em tiết ra yêu khí, dù chỉ là một chút nhưng cũng khiến cô ta hoảng loạn, hư hết tính toán của cô ta nên mới hoảng hốt chạy trốn.” Tô Mộc nói.

“À… Ra là vậy…” Tôi liền giống như quả bóng bị xì hơi, thì ra nói hồi lâu cuối cùng vẫn là cô ta sợ Tô Mộc, yêu khí trên người tôi chỉ khiến cô ta rối loạn một chút mà thôi. Tôi lại không khỏi lo lắng, hỏi Tô Mộc chúng tôi với hồ yêu kia rốt cuộc ai lợi hại hơn, anh ấy có nắm chắc sẽ giải quyết được hồ yêu không?

“Lúc nãy thì không, bây giờ thì có.” Tô Mộc nhìn tôi cười mốt tiếng, đáy mắt thoáng lóe lên.

Tôi lập tức hỏi anh ấy tại sao, Tô Mộc nói hồ yêu sở dĩ sẽ chạy trốn nhất định là không nghĩ ra tại sao trên người lệ quỷ lại có yêu khí, có nghi vấn này khi cô ta ra tay sẽ rất băn khoăn, hơn nữa anh ấy đã thấy, ban ngày chúng tôi sở dĩ không tìm được chỗ hồ yêu ẩn thân là bởi vì cô ta không ẩn núp ở một địa phương cụ thể mà bị phong ấn ở vậy nào đó có thể phong bế toàn bộ yêu khí, chỉ có đến buổi tối mới giải phong ấn, mỗi đêm chỉ có thể ra được một lần. Cô ta vừa sợ hãi trợ về, ít nhất tối nay sẽ không đi ra ngoài nữa, chờ lát nữa Tô Đoàn tỉnh chúng tôi sẽ tìm lại lần nữa, cô ta mới quay lại đồ bị phong ấn thì vật kia nhất định sẽ lưu lại yêu khí đậm đà.

“À!” Chắc chắn hồ yêu tối nay không đi ra nữa tôi liền có cảm giác an toàn tràn ngập, đồng thời âm thầm bội phục trong lòng, Tô Mộc không hổ là một lão quỷ hơn trăm năm, cũng sống thành tinh, thời gian ngắn như vậy mà anh ấy có thể nghĩ ra được nhiều chuyện như vậy, thì ra từ khi bước vào căn biệt thự này chi tiết tối nay cùng giao đấu với yêu hồ đã hình thành trong đầu anh ấy.

Chẳng trách anh ấy luôn nói tôi ngu ngốc, ở trong mắt anh ấy tôi nhất định là kẻ không có đầu óc đi?

Ngay khi tôi còn đang sùng bái Tô Mộc như nước sông cuồn cuộn thì Tô Đoàn đã hít mạnh một hơi, sau đó đột nhiên ngồi dậy giống như xác chết chết sống lại, mờ mịt nhìn tôi cùng Tô Mộc, tay đưa lên huyệt thái dương day day giống như đang nhức đầu vậy.

Thấy Tô Đoàn tỉnh, tôi lập tức lúng túng chui ra khỏi ngực Tô Mộc, sau đó đứng lên giống như không có chuyện gì, nhìn Tô Đoàn một cái, nói: “Tỉnh rồi à, vậy chúng ta cùng nhau đi bắt hồ yêu.”

“Ông Hai, bà Hai! Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Tại sao tự nhiên cháu ngất xỉu?” Mặt Tô Đoàn vẫn mơ màng, vừa hỏi vừa từ từ bò dậy từ dưới đất, đi ra khỏi khu vực an toàn của tơ đồng.

Thấy Tô Đoàn hỏi, Tô Mộc liền nhìn tôi một cái, tỏ ý tôi đừng đem chân tướng nói cho Tô Đoàn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện