Chồng Yêu Là Quỷ
Chương 222
Tôi gật đầu một cái, thừa dịp Trương Đán thay quần áo tôi lại gần an ủi Giao tiên, nói vừa rồi tôi cũng cảm nhận được cảm giác đồng loại bị giết, nhìn tận mắt đồng loại bị giết quả thật không thể tiếp nhận nổi, nếu như ông ta thật sự muốn giết Trương Đán báo thì thì tôi cũng sẽ không nói gì, lát nữa lúc ăn cơm sẽ chuốc cho cậu ta chút rượu, sau đó có thể đưa tới một nơi yên tĩnh.
“Thôi đi Dương Dương, ngươi đang có chủ ý quỷ quái gì sao ông đây có thể không biết? Đừng quên ông đây lúc nào cũng có thể biết ngươi đang suy nghĩ gì, nói cho ngươi, muốn hòa giản cho ông đây cùng hắn, không thể nào!” Giao tiên hừ lạnh một tiếng, vạch trần tôi.
Tôi có chút lúng túng, không biết làm sao đành chỉ những con rắn còn lại ở trong bình kia, nói: “Ông xem, những con rắn này đều bị nhốt ở đây, cho dù ông giết Trương Đán trả thì thì rắn sẽ không bị người khác ăn sao? Anh ta chết còn có người nhà anh ta, thậm chí ngoại trừ chợ này ra thì trong những chợ khác cũng bán thịt rắn, ông định giế tất cả những người giết thịt rắn sao? Ông sống nhiều năm như vậy hẳn đã sớm biết đây chính là một thế giới mạnh ăn hiếp yếu, ông giết anh ta thì người nhà anh ta lại càng điên cuồng giết rắn để trả thù, chi bằng cho anh ta một bài học để anh ta hoàn toàn đổi tính, sau này không dám đụng nửa ngón tay tới rắn.”
“Người… có kế hoạch?” Mặt Giao tiên âm trầm. Những đạo lý này thật ra ông ta cũng hiểu, chỉ là Trương Đán xui xẻo lại giết rắn đúng lúc Giao tiên đi qua, lại còn hỏi Giao tiên có muốn ăn thịt rắn không, rắn mới giết thịt còn rất tươi, khó trách Giao tiên đột nhiên nổi giận như vậy.
Thấy Giao tiên có ý nhả, tôi liền gật đầu, nói chuyện này thật ra rất dễ làm, một lát ăn cơm ông ta đừng nói chuyện, chờ lúc tôi cần thì ông ta phối hợp một chút là được.
Nói xong thì Trương Đán đã thay quần áo đi ra, anh ta bởi chuyện kinh sợ vừa rồi nên đối với Giao tiên vẫn ghi hận trong lòng, nói nếu tôi muốn thay Giao tiên tạ tồi thì chỗ ăn cơm phải do anh ta chọn, phải tới khách sạn Hilton ăn một bữa.
Hilton, tôi hít vào một hơi, Trương Đán này thật không khách khí với tôi, lại chọn nơi đắt tiền như vậy. Tôi cùng Tô Mộc lần đầu tiên gặp Tô Đoàn chính là ăn ở đó, nếu tôi nhớ không lầm thì bữa cơm ba người đó ít nhất phải hết một vạn tệ, đấy là còn không uống chút rượu nào.
Cho dù bây giờ tôi có chút tiền nhưng vì anh ta mà tiêu nhiền tiền như vậy tôi vẫn rất đau lòng, liền cười khổ hỏi Trương Đán có thể đổi sang nhà hàng khác hay không, Hilton quá đắt.
Trương Đán trơ tráo không cười nhìn Giao tiên, nói vừa rồi anh ta suýt chút nữa bị gã thần kinh này bóp chết, bây giờ nếu tạ tội thì phải có chút thành tâm, không có ai để lấy máu thì anh ta nuốt không trôi cơn giận này.
“Thôi đi Dương Dương, ngươi đang có chủ ý quỷ quái gì sao ông đây có thể không biết? Đừng quên ông đây lúc nào cũng có thể biết ngươi đang suy nghĩ gì, nói cho ngươi, muốn hòa giản cho ông đây cùng hắn, không thể nào!” Giao tiên hừ lạnh một tiếng, vạch trần tôi.
Tôi có chút lúng túng, không biết làm sao đành chỉ những con rắn còn lại ở trong bình kia, nói: “Ông xem, những con rắn này đều bị nhốt ở đây, cho dù ông giết Trương Đán trả thì thì rắn sẽ không bị người khác ăn sao? Anh ta chết còn có người nhà anh ta, thậm chí ngoại trừ chợ này ra thì trong những chợ khác cũng bán thịt rắn, ông định giế tất cả những người giết thịt rắn sao? Ông sống nhiều năm như vậy hẳn đã sớm biết đây chính là một thế giới mạnh ăn hiếp yếu, ông giết anh ta thì người nhà anh ta lại càng điên cuồng giết rắn để trả thù, chi bằng cho anh ta một bài học để anh ta hoàn toàn đổi tính, sau này không dám đụng nửa ngón tay tới rắn.”
“Người… có kế hoạch?” Mặt Giao tiên âm trầm. Những đạo lý này thật ra ông ta cũng hiểu, chỉ là Trương Đán xui xẻo lại giết rắn đúng lúc Giao tiên đi qua, lại còn hỏi Giao tiên có muốn ăn thịt rắn không, rắn mới giết thịt còn rất tươi, khó trách Giao tiên đột nhiên nổi giận như vậy.
Thấy Giao tiên có ý nhả, tôi liền gật đầu, nói chuyện này thật ra rất dễ làm, một lát ăn cơm ông ta đừng nói chuyện, chờ lúc tôi cần thì ông ta phối hợp một chút là được.
Nói xong thì Trương Đán đã thay quần áo đi ra, anh ta bởi chuyện kinh sợ vừa rồi nên đối với Giao tiên vẫn ghi hận trong lòng, nói nếu tôi muốn thay Giao tiên tạ tồi thì chỗ ăn cơm phải do anh ta chọn, phải tới khách sạn Hilton ăn một bữa.
Hilton, tôi hít vào một hơi, Trương Đán này thật không khách khí với tôi, lại chọn nơi đắt tiền như vậy. Tôi cùng Tô Mộc lần đầu tiên gặp Tô Đoàn chính là ăn ở đó, nếu tôi nhớ không lầm thì bữa cơm ba người đó ít nhất phải hết một vạn tệ, đấy là còn không uống chút rượu nào.
Cho dù bây giờ tôi có chút tiền nhưng vì anh ta mà tiêu nhiền tiền như vậy tôi vẫn rất đau lòng, liền cười khổ hỏi Trương Đán có thể đổi sang nhà hàng khác hay không, Hilton quá đắt.
Trương Đán trơ tráo không cười nhìn Giao tiên, nói vừa rồi anh ta suýt chút nữa bị gã thần kinh này bóp chết, bây giờ nếu tạ tội thì phải có chút thành tâm, không có ai để lấy máu thì anh ta nuốt không trôi cơn giận này.
Bình luận truyện