Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 240-5



Nhưng tôi vẫn âm thầm kinh sợ. Dựa theo giải thích của Kim Đạt Hải, hắn ta có được nhật ký của Diệp Phong cũng mới bốn năm, cho dù thuật pháp Diệp Phong ghi lại có tuyệt diệu thế nào đi nữa thì hắn ta cũng không có khả năng chỉ trong bốn năm đã trở nên lợi hại như vậy. Nuôi ra hồn tích không nói, bản lãnh nuôi yêu còn so được với gia chủ Diệp gia, dường như đây là chuyện không thể, trừ phi hắn ta còn có chuyện chưa nói cho tôi.

Tôi liền hỏi Giao tiên: “Ông vừa mới nói Tô Mộc cùng Kim Đạt Hải đều đi vào trong cửa đá, cửa đá ở đâu?”

“Làm gì? Chẳng lẽ ngươi muốn đi vào trong cửa đá tìm bọn họ? Chuyện này có làm cũng là để Long Phù kia đi, người đừng nghĩ tới, không có ông đây ở bên cạnh ngươi thì ngươi đừng có tới gần cửa đá kia nửa bước!” Giao tiên liếc tôi một cái, mặt đầy đề phòng nói.

Tôi ngừng một chút, đã sớm nên nghĩ đến Giao tiên sẽ không để cho tôi đi, suy nghĩ một chút, tôi nói: “Ai bảo ông không ở bên cạnh tôi, mặc dù bây giờ ông đang bị cấm chế nhưng tôi thì không, chẳng phải ông còn có thể trở lại trong thân thể tôi sao, tôi mang ông thử đi qua một chút, nếu như không được sẽ để cho Đường Dũng tự đi.”

Nghe tôi nói Giao tiên đã ngây ngẩn, chờ sau khi tôi nói xong thì Giao tiên đã không kịp đợi bay lên, lưỡi rắn liếm vào mặt tôi, ha ha cười to, nói: “Hay, Dương Dương thông minh, ngay cả chiêu này cũng có thể nghĩ ra được. Chờ ông đây đi vào.”

Lời còn chưa dứt thì bóng người ông ta đã biến mất ở dấu ấn con rắn trên cổ tay tôi, sau đó trong đầu tôi xuất hiện tiếng của Giao tiên, ông ta bảo tôi đi về phía trái, trong góc có một cái tủ, phía sau tủ kia là một tường đá, chỉ cần điều ra một tia yêu khí chạm lên tường đá thì cửa đá tự nhiên sẽ xuất hiện.

Vừa nghe tôi đã đi hướng tới cái tủ, Đường Dũng cũng theo sát sau lưng tôi. Mặc dù anh ta không nghe được lời của Giao tiên nhưng đã sớm đoán được ý của Giao tiên, thấy tôi đi tới tủ liền dừng lại bên cạnh, sau đó anh ta dùng người tì ở một bên tủ, dùng sức đẩy chiếc tủ ra. 

Quả nhiên phía sau lộ ra một tường đá, nhìn giống như làm bằng đá núi, phía trên đó không có bất kỳ dấu vết nhân tạo nào, giống như không có bất kỳ liên quan nào tới thư viện vậy.

Tôi dựa theo lời của Giao tiên liền rút ra một tia yêu khí, đem yêu khí phủ lên tường đá. Yêu khí cùng vách đá vừa tiếp xúc lại giống như gặp bọt biển vậy, hoàn toàn bị hấp thu vào trong vách đá.

Chờ đến khi vách đá hấp thu yêu khí xong thì có ba vạch đỏ như máu xuất hiện trên vách đá tạo thành hình dáng một cách cửa.

Sau khi cửa kia tạo thành hoàn toàn liền phát ra âm thành ầm ầm, tự động lùi về sau để lộ ra lối đi phía sau vách đá.

Tôi sợ Kim Đạt Hải mai phục phía sau, không dám tùy tiện đi vào mà chỉ thận trọng thò đầu nhìn một cái.

Nhưng chỉ liếc một cái tôi đã khiếp sợ suýt chút nữa hồn vía bay cả ra ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện