Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)
Chương 134: Truyền thụ
Bách Hoa điện.
Thầy trò năm người ngồi vây quanh trước bàn ăn, hưởng thụ tài nghệ nấu ăn của Tần Tiểu Lâu. Bỗng nhiên, Bách Hoa tiên tử nói: "Từ ngày mai trở đi, các con đều không cần đến chỗ hòn đá xanh chọn người nữa. ""
Tần Tiểu Lâu ngạc nhiên nói: "Sao lại thế? Chẳng lẽ lại để Tú Tú ra đó nhanh như vậy. ""
"Không phải, ta cảm thấy cách làm của Thanh Sơn không tệ, về sau chúng ta cứ tiếp tục sử dụng cách này. "" Bách Hoa tiên tử nói.
Mọi người nhìn Cố Thanh Sơn với vẻ nghi ngờ, hắn liền nói yêu cầu của mình ra.
Tần Tiểu Lâu vui vẻ nói: "Cái này được đó, bản thiếu gia có thể tự do rồi. ""
Tú Tú cũng thở phào nhẹ nhõm, rồi lẩm bẩm: "Thật tốt quá, mỗi ngày đều phải tự hỏi, đến lúc đó bản thân phải ra đề gì, chuyện này không cần nghĩ nữa. ""
Bách Hoa tiên tử thấy phản ứng của bọn họ, mỉm cười không nói gì thêm.
Sau khi ăn xong, nàng giữ Cố Thanh Sơn lại.
"Chuyện xảy ra khi các người tỷ thí, ta đã biết tất cả rồi. Thiên Tôn là người thù dai và thích bao che khuyết điểm, tuy ta đã giảng hòa cùng với ông ta nhưng không biết ngày nào đó ông ta lại hóa điên, muốn báo thù thay đồ đệ. Tất nhiên ông ta sẽ không dám ra tay công khai, thế nhưng nhất định ông ta sẽ tìm tu sĩ cấp cao âm thầm giám sát con. Sư tôn không có khả năng lực nào bảo vệ con, cho nên con phải nhanh chóng mạnh lên, ít nhất phải mạnh đến mức có thể chạy trốn được. "" Bách Hoa tiên tử nghiêm túc nói.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một lúc rồi hỏi: "Con phải làm thế nào? ""
Bách Hoa tiên tử nói: "Bế quan. ""
"Bế quan ư? ""Cố Thanh Sơn ngạc nhiên nói.
Bách Hoa tiên tử nhìn hắn, bỗng nhiên cười nói: "Đại sư huynh của con đã chọn con đường khác, Nhị sư huynh lại không nên thân, Tú Tú còn nhỏ, chỉ còn lại mình con. Mà con lại chịu khó tu luyện, trời sinh thông minh, quan trọng nhất là tâm tính đủ kiên định, vừa khéo thể hiện được y bát của ta. ""
Cố Thanh Sơn chấn động trong lòng.
Bách Hoa tiên tử Tạ Đạo Linh muốn truyền y bát! Lại còn truyền cho hắn!
Thần kỹ?
Chỉ có thể là thần kỹ, nhưng là thần kỹ nào?
Hư Không Tầm Ảnh ư?
Tụ Lý Càn Khôn ư?
Hay là chiêu thức Vong Xuyên biến thái nhất kia?
Giờ phút này, Cố Thanh Sơn cảm thấy bản thân mình quá may mắn.
Học được một thần kỹ là giấc mộng tốt đẹp nhất mà cả đời một tu sĩ cũng không dám nghĩ đến. Tin rằng ngoại trừ hai vị Thánh nhân Thiên Tôn và Bi Ngưỡng ra thì những kẻ khác đều đồng ý khi có cơ hội làm được việc này.
"Con có bằng lòng hay không? "" Bách Hoa tiên tử hỏi.
Cố Thanh Sơn bắt bản thân tỉnh táo lại rồi hỏi: "Con là kiếm tu, có xung khắc với phương pháp của sư tôn không? ""
"Không hợp tất nhiên sẽ không truyền cho con, ta chọn chiêu này, sẽ không ảnh hưởng đến kiếm thuật của con. "" Bách Hoa tiên tử rất vừa lòng với sự bình tĩnh của hắn.
"Con đồng ý. "" Cố Thanh Sơn nói.
"Tốt lắm. "" Bách Hoa tiên tử đứng lên, đi từng bước tới đối diện Cố Thanh Sơn: "Trước tiên, hôm nay sẽ cho con chút ấn tượng ban đầu, để con biết mình sắp học cái gì. ""
Nàng cười nói: "Ta sẽ ép tu vi đến cảnh giới Trúc Cơ sơ cảnh, con tấn công ta, ta để con lĩnh hội một chút con sắp học cái gì. ""
"Vâng! ""
Cố Thanh Sơn nghiêm túc hành lễ, khẽ dậm chân, lao về phía Bách Hoa tiên tử.
Bách Hoa tiên tử đứng đó mỉm cười, vẫn không nhúc nhích. Nụ cười của nàng, mang theo chút thoải mái và chơi đùa.
Cố Thanh Sơn thấy được, nhất thời khó chịu trong lòng.
Tuy nàng đã ở cảnh giới Phong Thánh, nhưng áp chế tu vi ở Trúc Cơ kỳ mà vẫn còn dám ứng phó như vậy, có phải là xem thường kiếm thuật của hắn hay không?
Mắt thấy khoảng cách giữa hai người nhanh chóng rút ngắn, Cố Thanh Sơn nói: "Sư tôn cẩn thận, con dùng bí kiếm đấy. ""
Bách Hoa tiên tử mỉm cười, không nói gì.
Trình độ cao như vậy sao? Cố Thanh Sơn nghiêm túc, lập tức nhằm về phía Bách Hoa tiên tử.
"Chém cho ta! ""
Hắn quát một tiếng, tay đột nhiên lao vào hư không, không nắm được gì.
Hả?
Kiếm đâu?
Sao không thấy kiếm của hắn đâu?
Trong khoảnh khắc, Cố Thanh Sơn cắn chặt răng, mở túi trữ vật lấy cung Dạ Vũ ra.
Nhưng hắn không lấy cung Dạ Vũ ra được.
Cố Thanh Sơn dùng thần niệm quét qua hai lần, vẫn không thấy bóng dáng của cung Dạ Vũ.
Không có kiếm, không có cung, bản lĩnh của mình không phát huy được thì đánh thế nào?
Nhưng sao không thấy kiếm và cung?
Cố Thanh Sơn bỗng dừng lại.
"Sư tôn chuẩn bị truyền cho con phương pháp Cách Không Thủ Vật ư? "" Hắn hỏi.
Chiêu thức này rất khác thường, ban đầu khi đối địch với Ngũ Đại Yêu Ma, toàn bộ binh khí, pháp bảo của đối phương liên tiếp bị trộm mất, khiến Ngũ Đại Yêu Thánh không có binh khí, nhất thời khiến sức chiến đấu sụt giảm.
"Không phải, kỹ năng lấy vật cách không gian không làm được gì đâu, hơn nữa kỹ năng này là thiên phú trời sinh của ta, không có khả năng truyền cho con. ""
Cố Thanh Sơn có chút thất vọng.
Bách Hoa tiên tử ung dung nói: "Ta muốn truyền cho con là cái này. ""
Nàng vừa dứt lời, người đã ở sau lưng Cố Thanh Sơn, đánh ra một chưởng.
Bốp!
Cố Thanh Sơn bị đánh bay ra ngoài, mãi đến cuối đại điện mới lăn hai vòng, đứng dậy.
Lực đạo của một chưởng này rất kỳ diệu, toàn bộ hóa thành lực lao về phía trước, bao lấy Cố Thanh Sơn rồi ném ra ngoài, thế nhưng không có tổn thương đến thân thể Cố Thanh Sơn chút nào.
"Con thấy rõ được ta di chuyển thế nào không? "" Bách Hoa tiên tử hỏi.
Cố Thanh Sơn nghĩ, phát hiện sư tôn đã áp chế tu vi ở mức Trúc Cơ sơ cảnh, vậy mà hắn vẫn không thể nhìn rõ nàng chuyển động thế nào.
Điều này có chút không thể tưởng tượng nổi.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ, chán nản nói: "Không có. ""
Đang nói, bên cạnh hắn lại truyền tới một lực đánh cực mạnh. Chẳng biết từ khi nào Bách Hoa tiên tử đã xuất hiện bên cạnh hắn, khẽ đánh ra một chưởng.
Bốp!
Cố Thanh Sơn lại bị đánh bay, nhưng còn chưa đợi hắn rơi xuống đất, Bách Hoa đã áp sát như hình với bóng, lại đánh thêm một chưởng.
Cố Thanh Sơn không kịp đánh trả, bị một chưởng mạnh mẽ này đánh bay lên Vạn Hoa bảo tọa, lúc này mới ngừng lại.
"Thấy rõ rồi chứ? "" Bách Hoa tiên tử hỏi.
Cố Thanh Sơn nhìn nàng với vẻ mờ mịt, cố gắng nhớ lại hình ảnh vừa rồi trong đầu.
Thật sự quá nhanh, cho dù Bách Hoa tiên tử đã áp chế tu vi xuống Trúc Cơ sơ cảnh, bản thân hắn vẫn không thể chống đỡ được.
"Thật ra, lần trước lúc hóa thân của ta đi đến tiền tuyến, trong cả cuộc chiến ấy, điểm mấu chốt nhất nằm ở chỗ nào, con có biết không? "" Bách Hoa tiên tử hỏi.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ rồi nói: "Thần kỹ Vong Xuyên ư? ""
Bách Hoa tiên tử nói: "Tổng cộng có chín chín tám mươi mốt pháp ấn khi ta sử dụng Vong Xuyên, chỉ khi nào gặp đám yêu ma quá ngu xuẩn, nếu không thì một chiêu này cũng không dễ dàng thi triển đến vậy. ""
Cố Thanh Sơn ngẫm nghĩ sâu xa rồi nói: "Bàn Long ư? ""
"Cũng không phải. "" Bách Hoa tiên tử nói.
Cố Thanh Sơn cẩn thận cân nhắc rồi lại nói: "Con đã hiểu, chính xác là lúc người đánh Đao Hoàng. ""
"Hả? "" Bách Hoa tiên tử hứng thú hỏi: "Vì sao? ""
"Bởi vì một chiêu này, chúng không dự liệu tới, sợ Đao Hoàng xảy ra chuyện, cho nên mới hiện thân chặn đánh giết người. "" Cố Thanh Sơn càng nói càng chắc chắn: "Bọn chúng bị cảnh tượng giả là người đánh chết Đao Hoàng thu hút, lúc này mới bị người lấy toàn bộ túi trữ vật, mất đi khả năng ỷ vào pháp bảo và binh khí. ""
"Đúng là như vậy. "" Bách Hoa tiên tử gật đầu nói: "Đao Hoàng sợ ta giết hắn, trốn sau lũ yêu ma, vốn không ngờ được rằng ta lại đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn. Ta bất ngờ xông lên giết Đao Hoàng, có thể ép đám Yêu Thánh hiện thân hết thì ta mới có cơ hội ra tay với chúng, cũng để đánh giá rồi quyết định nên chiến đấu thế nào. Cho nên điểm quan trọng của cuộc chiến này, chính là thân pháp giúp ta đột nhiên xuất hiện trước mặt Đao Hoàng. ""
Cố Thanh Sơn tán thưởng nói: "Hôm nay con mới hiểu được, hóa ra bước ngoặt của trận chiến lúc trước là đây. ""
Bách Hoa tiên tử mỉm cười rồi nói: "Những thuật pháp khác của ta đều có rất nhiều hạn chế, hơn nữa phải mất rất nhiều năm tìm hiểu mới sử dụng thuần thục, xem phù hợp với linh căn, thuật pháp thủ quyết nào… Kiếm tu cần phải đặt hết chú ý vào việc luyện kiếm, nếu học thuật pháp của ta, tất nhiên sẽ khiến phân tâm. Ngược lại, nếu học thân pháp này, chắc chắn rất thích hợp với việc tu luyện kiếm. ""
Thầy trò năm người ngồi vây quanh trước bàn ăn, hưởng thụ tài nghệ nấu ăn của Tần Tiểu Lâu. Bỗng nhiên, Bách Hoa tiên tử nói: "Từ ngày mai trở đi, các con đều không cần đến chỗ hòn đá xanh chọn người nữa. ""
Tần Tiểu Lâu ngạc nhiên nói: "Sao lại thế? Chẳng lẽ lại để Tú Tú ra đó nhanh như vậy. ""
"Không phải, ta cảm thấy cách làm của Thanh Sơn không tệ, về sau chúng ta cứ tiếp tục sử dụng cách này. "" Bách Hoa tiên tử nói.
Mọi người nhìn Cố Thanh Sơn với vẻ nghi ngờ, hắn liền nói yêu cầu của mình ra.
Tần Tiểu Lâu vui vẻ nói: "Cái này được đó, bản thiếu gia có thể tự do rồi. ""
Tú Tú cũng thở phào nhẹ nhõm, rồi lẩm bẩm: "Thật tốt quá, mỗi ngày đều phải tự hỏi, đến lúc đó bản thân phải ra đề gì, chuyện này không cần nghĩ nữa. ""
Bách Hoa tiên tử thấy phản ứng của bọn họ, mỉm cười không nói gì thêm.
Sau khi ăn xong, nàng giữ Cố Thanh Sơn lại.
"Chuyện xảy ra khi các người tỷ thí, ta đã biết tất cả rồi. Thiên Tôn là người thù dai và thích bao che khuyết điểm, tuy ta đã giảng hòa cùng với ông ta nhưng không biết ngày nào đó ông ta lại hóa điên, muốn báo thù thay đồ đệ. Tất nhiên ông ta sẽ không dám ra tay công khai, thế nhưng nhất định ông ta sẽ tìm tu sĩ cấp cao âm thầm giám sát con. Sư tôn không có khả năng lực nào bảo vệ con, cho nên con phải nhanh chóng mạnh lên, ít nhất phải mạnh đến mức có thể chạy trốn được. "" Bách Hoa tiên tử nghiêm túc nói.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một lúc rồi hỏi: "Con phải làm thế nào? ""
Bách Hoa tiên tử nói: "Bế quan. ""
"Bế quan ư? ""Cố Thanh Sơn ngạc nhiên nói.
Bách Hoa tiên tử nhìn hắn, bỗng nhiên cười nói: "Đại sư huynh của con đã chọn con đường khác, Nhị sư huynh lại không nên thân, Tú Tú còn nhỏ, chỉ còn lại mình con. Mà con lại chịu khó tu luyện, trời sinh thông minh, quan trọng nhất là tâm tính đủ kiên định, vừa khéo thể hiện được y bát của ta. ""
Cố Thanh Sơn chấn động trong lòng.
Bách Hoa tiên tử Tạ Đạo Linh muốn truyền y bát! Lại còn truyền cho hắn!
Thần kỹ?
Chỉ có thể là thần kỹ, nhưng là thần kỹ nào?
Hư Không Tầm Ảnh ư?
Tụ Lý Càn Khôn ư?
Hay là chiêu thức Vong Xuyên biến thái nhất kia?
Giờ phút này, Cố Thanh Sơn cảm thấy bản thân mình quá may mắn.
Học được một thần kỹ là giấc mộng tốt đẹp nhất mà cả đời một tu sĩ cũng không dám nghĩ đến. Tin rằng ngoại trừ hai vị Thánh nhân Thiên Tôn và Bi Ngưỡng ra thì những kẻ khác đều đồng ý khi có cơ hội làm được việc này.
"Con có bằng lòng hay không? "" Bách Hoa tiên tử hỏi.
Cố Thanh Sơn bắt bản thân tỉnh táo lại rồi hỏi: "Con là kiếm tu, có xung khắc với phương pháp của sư tôn không? ""
"Không hợp tất nhiên sẽ không truyền cho con, ta chọn chiêu này, sẽ không ảnh hưởng đến kiếm thuật của con. "" Bách Hoa tiên tử rất vừa lòng với sự bình tĩnh của hắn.
"Con đồng ý. "" Cố Thanh Sơn nói.
"Tốt lắm. "" Bách Hoa tiên tử đứng lên, đi từng bước tới đối diện Cố Thanh Sơn: "Trước tiên, hôm nay sẽ cho con chút ấn tượng ban đầu, để con biết mình sắp học cái gì. ""
Nàng cười nói: "Ta sẽ ép tu vi đến cảnh giới Trúc Cơ sơ cảnh, con tấn công ta, ta để con lĩnh hội một chút con sắp học cái gì. ""
"Vâng! ""
Cố Thanh Sơn nghiêm túc hành lễ, khẽ dậm chân, lao về phía Bách Hoa tiên tử.
Bách Hoa tiên tử đứng đó mỉm cười, vẫn không nhúc nhích. Nụ cười của nàng, mang theo chút thoải mái và chơi đùa.
Cố Thanh Sơn thấy được, nhất thời khó chịu trong lòng.
Tuy nàng đã ở cảnh giới Phong Thánh, nhưng áp chế tu vi ở Trúc Cơ kỳ mà vẫn còn dám ứng phó như vậy, có phải là xem thường kiếm thuật của hắn hay không?
Mắt thấy khoảng cách giữa hai người nhanh chóng rút ngắn, Cố Thanh Sơn nói: "Sư tôn cẩn thận, con dùng bí kiếm đấy. ""
Bách Hoa tiên tử mỉm cười, không nói gì.
Trình độ cao như vậy sao? Cố Thanh Sơn nghiêm túc, lập tức nhằm về phía Bách Hoa tiên tử.
"Chém cho ta! ""
Hắn quát một tiếng, tay đột nhiên lao vào hư không, không nắm được gì.
Hả?
Kiếm đâu?
Sao không thấy kiếm của hắn đâu?
Trong khoảnh khắc, Cố Thanh Sơn cắn chặt răng, mở túi trữ vật lấy cung Dạ Vũ ra.
Nhưng hắn không lấy cung Dạ Vũ ra được.
Cố Thanh Sơn dùng thần niệm quét qua hai lần, vẫn không thấy bóng dáng của cung Dạ Vũ.
Không có kiếm, không có cung, bản lĩnh của mình không phát huy được thì đánh thế nào?
Nhưng sao không thấy kiếm và cung?
Cố Thanh Sơn bỗng dừng lại.
"Sư tôn chuẩn bị truyền cho con phương pháp Cách Không Thủ Vật ư? "" Hắn hỏi.
Chiêu thức này rất khác thường, ban đầu khi đối địch với Ngũ Đại Yêu Ma, toàn bộ binh khí, pháp bảo của đối phương liên tiếp bị trộm mất, khiến Ngũ Đại Yêu Thánh không có binh khí, nhất thời khiến sức chiến đấu sụt giảm.
"Không phải, kỹ năng lấy vật cách không gian không làm được gì đâu, hơn nữa kỹ năng này là thiên phú trời sinh của ta, không có khả năng truyền cho con. ""
Cố Thanh Sơn có chút thất vọng.
Bách Hoa tiên tử ung dung nói: "Ta muốn truyền cho con là cái này. ""
Nàng vừa dứt lời, người đã ở sau lưng Cố Thanh Sơn, đánh ra một chưởng.
Bốp!
Cố Thanh Sơn bị đánh bay ra ngoài, mãi đến cuối đại điện mới lăn hai vòng, đứng dậy.
Lực đạo của một chưởng này rất kỳ diệu, toàn bộ hóa thành lực lao về phía trước, bao lấy Cố Thanh Sơn rồi ném ra ngoài, thế nhưng không có tổn thương đến thân thể Cố Thanh Sơn chút nào.
"Con thấy rõ được ta di chuyển thế nào không? "" Bách Hoa tiên tử hỏi.
Cố Thanh Sơn nghĩ, phát hiện sư tôn đã áp chế tu vi ở mức Trúc Cơ sơ cảnh, vậy mà hắn vẫn không thể nhìn rõ nàng chuyển động thế nào.
Điều này có chút không thể tưởng tượng nổi.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ, chán nản nói: "Không có. ""
Đang nói, bên cạnh hắn lại truyền tới một lực đánh cực mạnh. Chẳng biết từ khi nào Bách Hoa tiên tử đã xuất hiện bên cạnh hắn, khẽ đánh ra một chưởng.
Bốp!
Cố Thanh Sơn lại bị đánh bay, nhưng còn chưa đợi hắn rơi xuống đất, Bách Hoa đã áp sát như hình với bóng, lại đánh thêm một chưởng.
Cố Thanh Sơn không kịp đánh trả, bị một chưởng mạnh mẽ này đánh bay lên Vạn Hoa bảo tọa, lúc này mới ngừng lại.
"Thấy rõ rồi chứ? "" Bách Hoa tiên tử hỏi.
Cố Thanh Sơn nhìn nàng với vẻ mờ mịt, cố gắng nhớ lại hình ảnh vừa rồi trong đầu.
Thật sự quá nhanh, cho dù Bách Hoa tiên tử đã áp chế tu vi xuống Trúc Cơ sơ cảnh, bản thân hắn vẫn không thể chống đỡ được.
"Thật ra, lần trước lúc hóa thân của ta đi đến tiền tuyến, trong cả cuộc chiến ấy, điểm mấu chốt nhất nằm ở chỗ nào, con có biết không? "" Bách Hoa tiên tử hỏi.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ rồi nói: "Thần kỹ Vong Xuyên ư? ""
Bách Hoa tiên tử nói: "Tổng cộng có chín chín tám mươi mốt pháp ấn khi ta sử dụng Vong Xuyên, chỉ khi nào gặp đám yêu ma quá ngu xuẩn, nếu không thì một chiêu này cũng không dễ dàng thi triển đến vậy. ""
Cố Thanh Sơn ngẫm nghĩ sâu xa rồi nói: "Bàn Long ư? ""
"Cũng không phải. "" Bách Hoa tiên tử nói.
Cố Thanh Sơn cẩn thận cân nhắc rồi lại nói: "Con đã hiểu, chính xác là lúc người đánh Đao Hoàng. ""
"Hả? "" Bách Hoa tiên tử hứng thú hỏi: "Vì sao? ""
"Bởi vì một chiêu này, chúng không dự liệu tới, sợ Đao Hoàng xảy ra chuyện, cho nên mới hiện thân chặn đánh giết người. "" Cố Thanh Sơn càng nói càng chắc chắn: "Bọn chúng bị cảnh tượng giả là người đánh chết Đao Hoàng thu hút, lúc này mới bị người lấy toàn bộ túi trữ vật, mất đi khả năng ỷ vào pháp bảo và binh khí. ""
"Đúng là như vậy. "" Bách Hoa tiên tử gật đầu nói: "Đao Hoàng sợ ta giết hắn, trốn sau lũ yêu ma, vốn không ngờ được rằng ta lại đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn. Ta bất ngờ xông lên giết Đao Hoàng, có thể ép đám Yêu Thánh hiện thân hết thì ta mới có cơ hội ra tay với chúng, cũng để đánh giá rồi quyết định nên chiến đấu thế nào. Cho nên điểm quan trọng của cuộc chiến này, chính là thân pháp giúp ta đột nhiên xuất hiện trước mặt Đao Hoàng. ""
Cố Thanh Sơn tán thưởng nói: "Hôm nay con mới hiểu được, hóa ra bước ngoặt của trận chiến lúc trước là đây. ""
Bách Hoa tiên tử mỉm cười rồi nói: "Những thuật pháp khác của ta đều có rất nhiều hạn chế, hơn nữa phải mất rất nhiều năm tìm hiểu mới sử dụng thuần thục, xem phù hợp với linh căn, thuật pháp thủ quyết nào… Kiếm tu cần phải đặt hết chú ý vào việc luyện kiếm, nếu học thuật pháp của ta, tất nhiên sẽ khiến phân tâm. Ngược lại, nếu học thân pháp này, chắc chắn rất thích hợp với việc tu luyện kiếm. ""
Bình luận truyện