Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 184: Tam thánh nhân tộc (thượng)



Đột nhiên, Huyền Nguyên Thiên Tôn gào lên: "Ta không cản nổi! ""

"Ta đến! "" Tạ Đạo Linh cất giọng nói.

Nàng bỗng nhiên biến mất không thấy đâu, khi xuất hiện lần nữa thì đã đánh một quyền lên mặt Vô Hình Thiên Ma Thánh Vương.

Võ Đạo Quy Tàng, Thiên Băng!

Dưới một quyền này, lực Quy Tàng bộc phát mạnh mẽ như một cơn đại hồng thủy, ngay cả trời cũng có thể bị đánh thủng một lỗ.

Đây không phải là một chiêu thức giả giống như khi hóa thân đánh vào người Đao Hoàng, mà là thực lực thật sự của Bách Hoa tiên tử Tạ Đạo Linh.

Vô Hình Thiên Ma Thánh Vương bị một quyền này đánh trúng, thân hình hóa thành bóng đen bay đi, lướt qua sông Ma Vân đã khô cạn, bay thẳng vào tháp miếu màu đen.

Rầm!

Vang lên một tiếng động mạnh, tháp miếu đổ sụp xuống.

Tạ Đạo Linh đứng lơ lửng trên không, khẽ hừ một tiếng rồi nói: "Cảnh giới cao nhất mà thôi, lúc bắt đầu đấu tranh thực chiến thì ai thắng ai thua còn chưa nói trước được. ""

Nàng bay vút đến chỗ bình sứ, đưa tay vỗ nhẹ, trong nháy mắt bình sứ bay đến trận địa của Nhân tộc, nằm vững vàng trong tay của Huyền Nguyên Thiên Tôn.

Huyền Nguyên Thiên Tôn khẽ thở phào, lật tay lại, thu bình sứ vào túi trữ vật.

Tam Thánh cùng nhìn về phía tháp miếu Ma Cung, nhưng Vô Hình Thiên Ma Thánh Vương còn chưa xuất hiện lại.

Một lát sau, hình như có thứ gì đó động đậy phía trong tháp miếu.

"Muốn làm gì đây? Không dám ra đây sao? "" Tạ Đạo Linh nheo mắt nói.

Bỗng họ nghe thấy trong tháp miếu có tiếng tụng niệm rất to truyền ra.

"Ba ti dạ, ba ti diện, ba tuần du, ba tuần dạ. ""

Lời niệm chú này truyền đi khắp nơi.

Đối mặt với câu thần chú này, mọi tiếng động đều biến mất sạch sẽ.

Đám tu sĩ thử nói chuyện, hô to, vỗ tay tán thưởng... Nhưng không phát ra bất cứ âm thanh gì.

Cả thiên địa này đã mất đi âm thanh.

Sắc mặt Tạ Đạo Linh rất trầm trọng, hai tay vội vàng bắt quyết. Ngay cả nàng, từ trước đến nay cũng chưa từng gặp qua loại chú ngữ nào như vậy, hay trường hợp như thế.

Huyền Nguyên Thiên Tôn lại lấy mấy đồng tiền ra, ném lên mai rùa một cái.

Đồng tiền rơi vào mai rùa leng keng, lăn vài vòng rồi lại rơi hết xuống dưới.

"Đại Hung. "" Ông ta nhìn về phía hai vị Thánh còn lại, khẽ nói: "Nếu chạy nhanh chúng ta có thể sống sót, nhưng thế giới này sẽ gặp đại nạn. ""

Bách Hoa tiên tử nghe xong cau mày lại. Nàng không sợ Thiên Ma, nhưng quái vật Vô Hình Thiên Ma Thánh Vương này là lần đầu tiên gặp phải. Ngay cả chú pháp Thiên Ma kia, nàng cũng chưa từng đối phó qua.

Nếu như thế, vậy cũng chỉ còn cách...

Bỗng nhiên, trên người nàng phát ra một luồng linh quang xanh biếc dữ dội, sau đó, hai tay nàng thay đổi pháp quyết, nhanh chóng kết thành một ấn pháp. Nàng đang thi triển Thần kỹ chứa vài chục pháp ấn, cần chút thời gian mới có thể hoàn thành được.

Vì vậy, nàng quay sang nói với hai Thánh kia: "Hai người giúp ta tranh thủ thời gian. ""

Huyền Nguyên Thiên Tôn thấy nàng dùng thuật pháp này, lông tơ sau lưng nổi hết cả lên. Môi ông ta khẽ giật nhưng không nói gì, chỉ im lặng đứng ra che chắn phía trước Tạ Đạo Linh.

"Tạ thí chủ, pháp môn này của thí chủ rất tổn hại thọ nguyên, mau dừng tay đi. "" Bỗng nhiên, Bi Ngưỡng đại sư thở dài, thì thầm nói.

"Vì sao? "" Bách Hoa tiên tử ngạc nhiên nói.

Bi Ngưỡng đại sư khẽ nói: "Căn cứ vào ghi chép Phật tông thượng cổ của ta, thì kẻ trước mặt đang thi triển một loại thần kỹ Thiên Ma. Thiên Ma không thông thạo võ đấu thông thường, nhưng lại có khả năng kêu gọi vô số Thiên Ma khác tới đây. ""

"Thiên Ma vốn thích ăn thịt linh hồn người sống, nếu không có cách nào giết chết chúng ta ở đây, chúng sẽ ẩn nấp ở một nơi để đợi cơ hội, giết chết từng người từng người tu hành. ""

"Trong một thế giới, nếu Thiên Ma đến, con người sẽ càng ngày càng ít, càng lúc càng ngu dốt, cuối cùng không khác gì súc vật. Cứ tiếp tục như thế, thì thế giới sẽ bị phá hủy. ""

Bách Hoa tiên tử và Huyền Nguyên Thiên Tôn nghe xong, mới hiểu được tính nghiêm trọng của sự việc.

"Thiên Ma ngoại đạo là kẻ thù không đội trời chung với Phật tông của ta, cũng chỉ có Ngã Phật Từ Bi, mới có thể hàng phục yêu ma. Trận này, nếu cần đến thuật pháp hóa giải, vẫn nên để ta chiến đấu. "" Nói xong, Bi Ngưỡng đại sư thong thả bước ra, vượt qua sông Ma Vân, đi đến tháp miếu Ma Cung.

"Hòa thượng... "" Tạ Đạo Linh khẽ gọi.

Huyền Nguyên Thiên Tông nói: "Đúng là Phật tông am hiểu việc đối phó với yêu ma hơn, thôi thì cô và ta đứng sau yểm trợ cho ông ấy, có biến thì lên. ""

Tạ Đạo Linh khẽ gật đầu, dốc sức vào pháp ấn trên tay.

Bi Ngưỡng đại sư vừa đi được nửa đường, bỗng nhiên có vô số yêu cơ tuyệt sắc xuất hiện trong tháp miếu, vui vẻ bay về phía ông ta. Áo các nàng mặc không đủ che thân, mặt đầy tình ý, lúc giơ tay nhấc chân đều lộ ra vẻ quyến rũ khó cưỡng.

"Đặc lợi tất ca, la đế na, la già đa. "" Đám yêu cơ nũng nịu niệm tụng chú ngữ, làm ra đủ loại dáng vẻ mê người, không ngừng uốn éo cơ thể vây quanh Bi Ngưỡng đại sư.

Mỗi một Yêu cơ Thiên Ma được thả vào cõi trần, đều là mỹ nữ tuyệt sắc có thể khiến người tu hành động tâm.

Mười lăm loại ánh sáng khác nhau phát ra từ người các nàng bao trùm lấy Bi Ngưỡng đại sư.

Đủ loại hình ảnh khó coi hiện lên, những hình ảnh đó giống như có sinh mệnh làm người khác mất phương hướng, chen chúc tới lui, tranh nhau muốn kéo Bi Ngưỡng đại sư vào bên trong.

Bi Ngưỡng đại sư vốn là người mặt mũi hiền hậu, bỗng nhiên hai mắt trợn tròn, trong miệng liên tục phát ra tiếng gọi sấm sét.

"Úm, ma la phộc la đà ninh, sa phộc hạ! Úm, xả nê sát tác la, nẵng khất sát đát la, bả la ha ma nẵng lỗ ba dã phổ sắt để ca lý, sa ha!"

Đây là kinh Đà La Ni của Phật tông, chuyên dùng để khắc chế Thiên Ma.

Đà La Ni vừa xuất hiện, giống như một cây cự chùy đánh vào không trung, khiến màn chướng vô hình kia vỡ vụn như băng tan.

Đất trời không ngừng chấn động, mây đen dày đặc bị trận gió cuốn đi, khiến nhật nguyệt trăng sao đều hiện rõ trên trời.

Đám Yêu cơ gào thét chói tai, cùng nhau ngã nhào xuống, chật vật bay lui ra sau.

Trong tháp miếu màu đen, hình như Vô Hình Thiên Ma Thánh Vương đã phát hiện ra tình hình không ổn, lập tức niệm tụng một đoạn chú ngữ.

"Bà la duy ma bà xa bạt đề, ba tỷ duyện ba, ba bỉ pha tuần ba tỷ, bá bì ma ba tuần!"

Niệm xong chú ngữ này, tất cả Yêu cơ Thiên Ma như được tiếp thêm sức mạnh, cơ thể lại chuyển động, lơ lửng giữa không trung.

Từng đám Yêu cơ Thiên Ma che phủ bầu trời, vô số bông hoa ảo ảnh rơi xuống lả tả bao bọc lấy các nàng, nhìn giống như tiên nữ hạ phàm. Các nàng không ngừng xoay tròn vây quanh Bi Ngưỡng đại sư, dần dà giống như một cơn gió lốc lớn, giam Bi Ngưỡng đại sư ở bên trong.

Mà Bi Ngưỡng đại sư đứng một mình trong không trung, hai mắt nhắm lại, không ngừng tụng niệm Đà La Ni, bảo vệ bản thân.

Đột nhiên mấy ngàn yêu cơ cùng tụng niệm chú ngữ giống lúc nãy.

"Đặc lợi tất na, la đế na, la già đa. ""

Tiếng tụng niệm của các nàng phát ra rất lớn, trong nháy mắt đã ngắt lời tụng chú của Bi Ngưỡng đại sư.

Trận địa Nhân tộc cách quá xa, nghe không rõ lắm, nên ít bị ảnh hưởng. Còn đám yêu ma đứng gần sông Ma Vân nghe thấy tiếng tụng kinh này, đều ngã xuống đất gào lên đau đớn, tựa như bị cái gì đó gặm nhấm, lăn lộn đầy đất, chạy trốn, nhưng dù thế nào cũng không trốn được.

Chỉ trong chốc lát, rất nhiều yêu ma đã mất đi sức sống, nhưng bề ngoài của chúng lại không thấy có vết thương nào.

Đám Yêu cơ Thiên Ma tiếp tục tụng niệm.

"Ba ti dạ ba ti du ba tuần dạ, đặc lợi tất na, la đế na, la già đa."

Từng luồng khí đen bay ra từ trên người các nàng, tụ lại thành một đám giữa không trung.

Hình như đám khí đen này là tinh hoa của các nàng, khí đen rời khỏi cơ thể khiến đám Yêu cơ Thiên Ma mệt mỏi hơn rất nhiều.

Khí đen cuồn cuộn trong không trung, tụ thành hình thể, hóa thành một Ma Thần cao vài chục trượng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện