Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)
Chương 683: Tích lũy
Người mặc chiến giáp Du Kích Tướng quân, tay cầm Địa kiếm nặng tám mươi sáu triệu, ba trăm bảy mươi nghìn cân, một kích toàn lực của Cố Thanh Sơn có thể dễ dàng giải quyết được trận chiến.
Suy cho cùng, nơi này nhằm vào những người trẻ dưới ba mươi tuổi đến đây theo lời mời.
Mà trong số những người này, thực lực cá nhân của Cố Thanh Sơn đủ mạnh rồi.
Mấy phút sau.
Cố Thanh Sơn đã đến tầng hai trăm ba mươi chín.
Tầng này có một nhập ma giả.
Cố Thanh Sơn hít sâu, toàn lực vung Lục Giới Thần Sơn kiếm ra.
Đoạn Thủy Lưu!
Ầm!
Bức tường bị nổ tung tạo thành một lỗ hổng lớn.
“Đi!”
Cố Thanh Sơn nói.
Triều Âm kiếm bay ra, chui thẳng vào trong sa mạc.
Kiếm quyết của Cố Thanh Sơn di chuyển.
Bí kiếm Hồng Lưu!
Ánh kiếm nhỏ vụn tập trung thành luồng, hóa thành nước sông cuộn trào mãnh liệt không thể ngăn cản, lao ra khỏi bề mặt của sa mạc.
Những hạt cát trong sa mạc bị ánh kiếm bao bọc, tất cả chảy ngược lên tít cao trên trần nhà.
Nhập ma giả kia không thể ẩn núp được nữa, liền vung trường kiếm chém ra từng đạo ánh kiếm.
Hắn ta bay ra ngoài, treo giữa không trung, ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Đây là một tu sĩ đến từ thế giới tu hành, cũng là một thích khách xuất sắc.
Hắn ta nhìn chằm chằm vào Triều Âm kiếm đang bay ngược trở về, lạnh lùng nói: “Thì ra cũng là kiếm tu.”
“Ta là kiếm tu, còn ngươi không phải.” Cố Thanh Sơn đáp.
Người nọ vỗ nhẹ vào thanh trường kiếm trong tay, tràn đầy ý chế giễu nói: “Ngươi mù à?”
“Ta nhìn thấy rất rõ, ngươi chỉ là một con rùa rụt cổ ẩn núp trong sa mạc mà thôi.” Cố Thanh Sơn nói.
“Ngươi muốn chết hả!”
Người nọ giận dữ.
Hắn ta rút kiếm định phi thân lên phía trước, giết chết người đã nói xấu mình.
Rất nhanh, một thanh kiếm đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt của hắn ta.
Đây là một kiếm vừa khéo.
Vào giây phút hắn ta bị chọc giận, thân hình vừa di chuyển, thanh kiếm này đã niêm phong hướng tiến lên của hắn ta.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, thân hình của hắn ta đã di chuyển nên không có cách nào lùi lại, chỉ có thể đón nhận một kiếm này.
Trong lòng người nọ đã hiểu ra.
“Thì ra là trường phái Tâm Kiếm giỏi tính kế!” Hắn ta cười lạnh nói.
Nếu như đã biết đối phương đang cố ý chọc tức mình, đang mưu tính xuất kiếm đối phó với mình, vậy thì hắn ta liền nhanh chóng bình tĩnh lại.
Hắn ta vốn dĩ là thích khách hạng nhất, lấy lại sự bình tĩnh là bản lĩnh không thể thiếu.
Kiếm tu đối phó với trường phái Kiếm Tâm, tốt nhất là dùng hình thức tấn công nhanh để áp chế lối đánh của đối phương.
Một khi kiếm tu của trường phái Kiếm Tâm không có đủ thời gian để tính toán, việc giành thắng lợi sẽ trở nên dễ dàng hơn chút.
Chỉ trong chớp mắt, thích khách dày dặn kinh nghiệm đã đưa ra quyết định.
Hắn ta nắm chặt trường kiếm, đâm theo chiều gió.
Lập tức có bốn mươi chín đạo ánh kiếm tản ra, nhanh chóng xẹt qua trời cao, chém về phía Cố Thanh Sơn.
Đồng tử của Cố Thanh Sơn đột nhiên co lại, hắn vội vã hồi kiếm ngăn cản.
Mặc dù đây không phải kiếm trận, nhưng trong bốn mươi chín kiếm đó, kiếm này lại mạnh hơn kiếm kia, uy lực như vậy, nhất định là một chiêu bí kiếm vô cùng lợi hại.
Đối phương rõ ràng là thích khách, nhưng lại không hề thận trọng chút nào, vừa lên liền xuất ra tuyệt chiêu.
Triều Âm kiếm hóa thành tàn ảnh lộn xộn hoa mắt, đánh bay bốn mươi chín đạo ánh kiếm này.
Trong nháy mắt, thích khách đã đến rồi.
Nhân lúc Cố Thanh Sơn đang ngăn cản bốn mươi chín đạo ánh kiếm, thích khách đã nhìn trúng khe hở, lại xuất một kiếm.
“Chết đi!” Hắn ta quát lên.
Cố Thanh Sơn không kịp hồi kiếm, đành phải dùng tay kia cầm Địa kiếm để ngăn cản.
Binh!
Hai thanh kiếm chạm vào nhau, phát ra tiếng vang đinh tai nhức óc.
Khóe miệng của thích khách nhếch lên một nụ cười.
Ngăn cản thì sẽ không sao ư?
Chỉ thấy sáu đạo ánh kiếm xuyên qua nơi hai kiếm giao nhau, bay thẳng đến chỗ Cố Thanh Sơn.
Một kiếm của Cố Thanh Sơn đã xuất ra, một kiếm khác thì vừa mới ngăn cản đối phương, chỉ có thể gọi Lục Giới Thần Sơn kiếm từ trong hư không, hóa thành tầng tầng lớp lớp kiếm ảnh màu đen.
Bí kiếm Họa Ảnh!
Kiếm ảnh nở rộ trên không trung, đánh bay sáu đạo ánh kiếm sắp đột kích tới.
“Chính là lúc này!”
Thích khách nắm lấy cơ hội, đột nhiên há miệng phun ra một tia sáng xanh lam.
Đây mới là sát chiêu thật sự của hắn ta!
Phong Minh, Thấu Trận, Phi Châm, liên tiếp ba đạo bí kiếm, có thể trực tiếp đưa đối thủ đi đến chỗ chết.
Đặc biệt là đạo “Phi Châm” sau cùng, có thể phá bỏ tầng tầng lớp lớp phòng ngự trong một kích, trực tiếp chém giết kẻ thù.
Đây là ánh kiếm mà thích đã khách ngưng kết nhiều năm, là bí kiếm ám sát mạnh nhất!
Chỉ dựa vào ánh kiếm Họa Ảnh phân tán bắn ra bốn phía, không có cách nào ngăn cản được một kích này.
Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm vào tia sáng xanh lam, nhận thấy được sự nguy hiểm đáng sợ ở trong đó.
Hắn cũng không ngờ rằng, kiếm thuật của tên thích khách này lại cao như vậy.
Đặc biệt là bí kiếm của thích khách, hết kiếm này đến kiếm kia, bất kể là nối tiếp hay phối hợp, gần như đã đạt tới trình độ mượt mà thành thạo.
Kiếm pháp giết người như vậy, thật sự là đáng tán thưởng.
Cho nên Cố Thanh Sơn cũng đành phải nghiêm túc hơn chút.
Thần kỹ Di Hình Hoán Ảnh!
Tia sáng xanh lam trong nháy mắt đã tráo đổi vị trí với hắn, phá vỡ bầu trời.
Cơ thể của Cố Thanh Sơn nghiêng về phía trước, chém ra một kiếm bình thường không có gì lạ về phía thích khách.
Thích khách ngạc nhiên.
Sát chiêu liên hoàn kín đáo như vậy, đối phương tránh thoát như thế nào vậy?
Trong lúc hắn ta suy tư, kiếm chiêu của Cố Thanh Sơn đã tới.
Thế nhưng kiếm thuật ở trình độ này, thích khách chỉ tùy ý cũng ngăn cản được.
Thích khách không chút lơ là, toàn lực vung kiếm nghênh địch.
Binh!
Hai kiếm chạm vào nhau một lần nữa.
Thích khách đang muốn sử dụng một bí kiếm khác.
Đợi đã nào...!
Trong tầm mắt của thích khách, kiếm tu toàn thân mặc chiến giáp màu vàng kim nhạt đã xuất xong một kiếm, nhưng lại không hề nhìn hắn ta, thân hình di chuyển bay xuống phía dưới.
Người này đánh được một nửa, rồi bỏ chạy như vậy sao?
Hắn sợ rồi ư?
Thích khách đang cảm thấy khó tin trong lòng, thì có một đạo ánh kiếm nhàn nhạt nhô ra từ phía sau lưng, chém bay đầu của hắn ta.
Bí kiếm Yên Quy.
Laura trốn trong ngực Cố Thanh Sơn, ôm chặt lấy hắn.
Trải qua mấy phút rơi xuống, cô đã thích ứng được một chút.
“Anh thật sự là kiếm tu của trường phái Kiếm Tâm?” Cô lớn tiếng hỏi.
“Trường phái hay không trường phái cái gì, dùng phương thức trường phái để phán đoán ra kiếm thuật của đối thủ, sẽ rất dễ bỏ lỡ chân tướng.” Cố Thanh Sơn thản nhiên nói.
Trong tầm mắt của hắn, hai giao diện một xanh lam một đỏ đồng thời xuất hiện một hàng chữ.
[Hồn lực giành được: 1700.]
Cố Thanh Sơn có chút bất ngờ.
Thực lực của người vừa rồi rất bình thường, tại sao lại thu được nhiều hồn lực như vậy?
Hắn thầm hỏi giao diện Chiến Thần: “Ta ước đoán với thực lực của hắn ta, có thể cho ta khoảng 700 hồn lực, nhưng tại sao lại nhiều như thế kia?”
[Bởi vì hồn lực do hắn ta giết người có được đều đã bị ngài lấy hết.] Giao diện Chiến Thần trả lời.
Cố Thanh Sơn bừng tỉnh.
Bọn họ tiếp tục rơi xuống.
Bảy phút.
Cố Thanh Sơn rơi xuống đất.
Ngoại trừ nhập ma giả, không có một người nào phải bỏ mạng nữa.
Cũng có không ít người rơi vào cảnh nguy hiểm, được Cố Thanh Sơn cứu giúp.
Cố Thanh Sơn cởi dây thừng ra.
Laura hạ xuống đất, u oán liếc nhìn hắn.
“Anh lúc nào cũng không để ý đến cảm nhận của con gái như vậy sao?” Cô tức giận chất vấn.
“Đó là sợi dây thừng mềm nhất, được làm ra từ tơ tằm ngàn năm, hẳn là sẽ không khiến em bị thương.” Cố Thanh Sơn giải thích.
“Em bị tổn thương trái tim đây này.” Laura nói.
“Sau hôm nay, trái tim của em sẽ càng mạnh mẽ hơn.” Cố Thanh Sơn nói.
Laura hừ hừ quay đầu sang một bên.
Cô vẫn ôm chặt lấy Cố Thanh Sơn, không hề buông tay.
Ánh mắt của Cố Thanh Sơn thì dời lên giao diện Chiến Thần.
Một hàng chữ đom đóm nhỏ đã xuất hiện.
[Ngài đã thu thập thành công 1000 điểm hồn lực, phát động lần tích lũy thứ nhất.]
[Xin hãy chọn kỹ năng ngươi muốn tích lũy.]
[Giải thích: Sau khi kỹ năng khi trải qua tích lũy, uy lực công kích sẽ tăng lên gấp đôi, hiệu quả này sẽ chỉ tồn tại một lần.]
Cố Thanh Sơn bắt đầu cân nhắc kỹ năng muốn tích lũy.
Đáng tiếc là “tích lũy” chỉ có hiệu quả với kỹ năng.
Nếu như tích lũy có thể dùng ở thần thông, hắn nhất định sẽ tiến hành tích lũy “Đoạn Ly” một lần.
Bây giờ xem ra, thật ra cũng không có gì muốn lắm.
“Ta chọn Thái Ất kiếm trận.”
[Ngươi khẳng định chứ?]
“Khẳng định.”
[Hệ thống đã cố định kỹ năng này, lần tới khi ngài sử dụng kỹ năng này, lực công kích sẽ gia tăng gấp đôi.]
Nhìn hàng chữ đom đóm nhỏ này, trong lòng Cố Thanh Sơn đã tăng thêm một chút tự tin.
Kiếm trận Thái Ất là kiếm pháp có uy lực mạnh nhất của hắn, nếu như có thể liên tục tăng cường, uy lực ẩn chứa trong đó sẽ đạt đến trình độ kinh người.
Trận chiến lần này thật sự rất nguy hiểm và đáng sợ, Cố Thanh Sơn cần một đòn sát thủ như vậy.
“Chuyện nhiệm vụ thì thế nào?”
Cố Thanh Sơn tiếp tục hỏi.
Suy cho cùng, nơi này nhằm vào những người trẻ dưới ba mươi tuổi đến đây theo lời mời.
Mà trong số những người này, thực lực cá nhân của Cố Thanh Sơn đủ mạnh rồi.
Mấy phút sau.
Cố Thanh Sơn đã đến tầng hai trăm ba mươi chín.
Tầng này có một nhập ma giả.
Cố Thanh Sơn hít sâu, toàn lực vung Lục Giới Thần Sơn kiếm ra.
Đoạn Thủy Lưu!
Ầm!
Bức tường bị nổ tung tạo thành một lỗ hổng lớn.
“Đi!”
Cố Thanh Sơn nói.
Triều Âm kiếm bay ra, chui thẳng vào trong sa mạc.
Kiếm quyết của Cố Thanh Sơn di chuyển.
Bí kiếm Hồng Lưu!
Ánh kiếm nhỏ vụn tập trung thành luồng, hóa thành nước sông cuộn trào mãnh liệt không thể ngăn cản, lao ra khỏi bề mặt của sa mạc.
Những hạt cát trong sa mạc bị ánh kiếm bao bọc, tất cả chảy ngược lên tít cao trên trần nhà.
Nhập ma giả kia không thể ẩn núp được nữa, liền vung trường kiếm chém ra từng đạo ánh kiếm.
Hắn ta bay ra ngoài, treo giữa không trung, ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Đây là một tu sĩ đến từ thế giới tu hành, cũng là một thích khách xuất sắc.
Hắn ta nhìn chằm chằm vào Triều Âm kiếm đang bay ngược trở về, lạnh lùng nói: “Thì ra cũng là kiếm tu.”
“Ta là kiếm tu, còn ngươi không phải.” Cố Thanh Sơn đáp.
Người nọ vỗ nhẹ vào thanh trường kiếm trong tay, tràn đầy ý chế giễu nói: “Ngươi mù à?”
“Ta nhìn thấy rất rõ, ngươi chỉ là một con rùa rụt cổ ẩn núp trong sa mạc mà thôi.” Cố Thanh Sơn nói.
“Ngươi muốn chết hả!”
Người nọ giận dữ.
Hắn ta rút kiếm định phi thân lên phía trước, giết chết người đã nói xấu mình.
Rất nhanh, một thanh kiếm đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt của hắn ta.
Đây là một kiếm vừa khéo.
Vào giây phút hắn ta bị chọc giận, thân hình vừa di chuyển, thanh kiếm này đã niêm phong hướng tiến lên của hắn ta.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, thân hình của hắn ta đã di chuyển nên không có cách nào lùi lại, chỉ có thể đón nhận một kiếm này.
Trong lòng người nọ đã hiểu ra.
“Thì ra là trường phái Tâm Kiếm giỏi tính kế!” Hắn ta cười lạnh nói.
Nếu như đã biết đối phương đang cố ý chọc tức mình, đang mưu tính xuất kiếm đối phó với mình, vậy thì hắn ta liền nhanh chóng bình tĩnh lại.
Hắn ta vốn dĩ là thích khách hạng nhất, lấy lại sự bình tĩnh là bản lĩnh không thể thiếu.
Kiếm tu đối phó với trường phái Kiếm Tâm, tốt nhất là dùng hình thức tấn công nhanh để áp chế lối đánh của đối phương.
Một khi kiếm tu của trường phái Kiếm Tâm không có đủ thời gian để tính toán, việc giành thắng lợi sẽ trở nên dễ dàng hơn chút.
Chỉ trong chớp mắt, thích khách dày dặn kinh nghiệm đã đưa ra quyết định.
Hắn ta nắm chặt trường kiếm, đâm theo chiều gió.
Lập tức có bốn mươi chín đạo ánh kiếm tản ra, nhanh chóng xẹt qua trời cao, chém về phía Cố Thanh Sơn.
Đồng tử của Cố Thanh Sơn đột nhiên co lại, hắn vội vã hồi kiếm ngăn cản.
Mặc dù đây không phải kiếm trận, nhưng trong bốn mươi chín kiếm đó, kiếm này lại mạnh hơn kiếm kia, uy lực như vậy, nhất định là một chiêu bí kiếm vô cùng lợi hại.
Đối phương rõ ràng là thích khách, nhưng lại không hề thận trọng chút nào, vừa lên liền xuất ra tuyệt chiêu.
Triều Âm kiếm hóa thành tàn ảnh lộn xộn hoa mắt, đánh bay bốn mươi chín đạo ánh kiếm này.
Trong nháy mắt, thích khách đã đến rồi.
Nhân lúc Cố Thanh Sơn đang ngăn cản bốn mươi chín đạo ánh kiếm, thích khách đã nhìn trúng khe hở, lại xuất một kiếm.
“Chết đi!” Hắn ta quát lên.
Cố Thanh Sơn không kịp hồi kiếm, đành phải dùng tay kia cầm Địa kiếm để ngăn cản.
Binh!
Hai thanh kiếm chạm vào nhau, phát ra tiếng vang đinh tai nhức óc.
Khóe miệng của thích khách nhếch lên một nụ cười.
Ngăn cản thì sẽ không sao ư?
Chỉ thấy sáu đạo ánh kiếm xuyên qua nơi hai kiếm giao nhau, bay thẳng đến chỗ Cố Thanh Sơn.
Một kiếm của Cố Thanh Sơn đã xuất ra, một kiếm khác thì vừa mới ngăn cản đối phương, chỉ có thể gọi Lục Giới Thần Sơn kiếm từ trong hư không, hóa thành tầng tầng lớp lớp kiếm ảnh màu đen.
Bí kiếm Họa Ảnh!
Kiếm ảnh nở rộ trên không trung, đánh bay sáu đạo ánh kiếm sắp đột kích tới.
“Chính là lúc này!”
Thích khách nắm lấy cơ hội, đột nhiên há miệng phun ra một tia sáng xanh lam.
Đây mới là sát chiêu thật sự của hắn ta!
Phong Minh, Thấu Trận, Phi Châm, liên tiếp ba đạo bí kiếm, có thể trực tiếp đưa đối thủ đi đến chỗ chết.
Đặc biệt là đạo “Phi Châm” sau cùng, có thể phá bỏ tầng tầng lớp lớp phòng ngự trong một kích, trực tiếp chém giết kẻ thù.
Đây là ánh kiếm mà thích đã khách ngưng kết nhiều năm, là bí kiếm ám sát mạnh nhất!
Chỉ dựa vào ánh kiếm Họa Ảnh phân tán bắn ra bốn phía, không có cách nào ngăn cản được một kích này.
Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm vào tia sáng xanh lam, nhận thấy được sự nguy hiểm đáng sợ ở trong đó.
Hắn cũng không ngờ rằng, kiếm thuật của tên thích khách này lại cao như vậy.
Đặc biệt là bí kiếm của thích khách, hết kiếm này đến kiếm kia, bất kể là nối tiếp hay phối hợp, gần như đã đạt tới trình độ mượt mà thành thạo.
Kiếm pháp giết người như vậy, thật sự là đáng tán thưởng.
Cho nên Cố Thanh Sơn cũng đành phải nghiêm túc hơn chút.
Thần kỹ Di Hình Hoán Ảnh!
Tia sáng xanh lam trong nháy mắt đã tráo đổi vị trí với hắn, phá vỡ bầu trời.
Cơ thể của Cố Thanh Sơn nghiêng về phía trước, chém ra một kiếm bình thường không có gì lạ về phía thích khách.
Thích khách ngạc nhiên.
Sát chiêu liên hoàn kín đáo như vậy, đối phương tránh thoát như thế nào vậy?
Trong lúc hắn ta suy tư, kiếm chiêu của Cố Thanh Sơn đã tới.
Thế nhưng kiếm thuật ở trình độ này, thích khách chỉ tùy ý cũng ngăn cản được.
Thích khách không chút lơ là, toàn lực vung kiếm nghênh địch.
Binh!
Hai kiếm chạm vào nhau một lần nữa.
Thích khách đang muốn sử dụng một bí kiếm khác.
Đợi đã nào...!
Trong tầm mắt của thích khách, kiếm tu toàn thân mặc chiến giáp màu vàng kim nhạt đã xuất xong một kiếm, nhưng lại không hề nhìn hắn ta, thân hình di chuyển bay xuống phía dưới.
Người này đánh được một nửa, rồi bỏ chạy như vậy sao?
Hắn sợ rồi ư?
Thích khách đang cảm thấy khó tin trong lòng, thì có một đạo ánh kiếm nhàn nhạt nhô ra từ phía sau lưng, chém bay đầu của hắn ta.
Bí kiếm Yên Quy.
Laura trốn trong ngực Cố Thanh Sơn, ôm chặt lấy hắn.
Trải qua mấy phút rơi xuống, cô đã thích ứng được một chút.
“Anh thật sự là kiếm tu của trường phái Kiếm Tâm?” Cô lớn tiếng hỏi.
“Trường phái hay không trường phái cái gì, dùng phương thức trường phái để phán đoán ra kiếm thuật của đối thủ, sẽ rất dễ bỏ lỡ chân tướng.” Cố Thanh Sơn thản nhiên nói.
Trong tầm mắt của hắn, hai giao diện một xanh lam một đỏ đồng thời xuất hiện một hàng chữ.
[Hồn lực giành được: 1700.]
Cố Thanh Sơn có chút bất ngờ.
Thực lực của người vừa rồi rất bình thường, tại sao lại thu được nhiều hồn lực như vậy?
Hắn thầm hỏi giao diện Chiến Thần: “Ta ước đoán với thực lực của hắn ta, có thể cho ta khoảng 700 hồn lực, nhưng tại sao lại nhiều như thế kia?”
[Bởi vì hồn lực do hắn ta giết người có được đều đã bị ngài lấy hết.] Giao diện Chiến Thần trả lời.
Cố Thanh Sơn bừng tỉnh.
Bọn họ tiếp tục rơi xuống.
Bảy phút.
Cố Thanh Sơn rơi xuống đất.
Ngoại trừ nhập ma giả, không có một người nào phải bỏ mạng nữa.
Cũng có không ít người rơi vào cảnh nguy hiểm, được Cố Thanh Sơn cứu giúp.
Cố Thanh Sơn cởi dây thừng ra.
Laura hạ xuống đất, u oán liếc nhìn hắn.
“Anh lúc nào cũng không để ý đến cảm nhận của con gái như vậy sao?” Cô tức giận chất vấn.
“Đó là sợi dây thừng mềm nhất, được làm ra từ tơ tằm ngàn năm, hẳn là sẽ không khiến em bị thương.” Cố Thanh Sơn giải thích.
“Em bị tổn thương trái tim đây này.” Laura nói.
“Sau hôm nay, trái tim của em sẽ càng mạnh mẽ hơn.” Cố Thanh Sơn nói.
Laura hừ hừ quay đầu sang một bên.
Cô vẫn ôm chặt lấy Cố Thanh Sơn, không hề buông tay.
Ánh mắt của Cố Thanh Sơn thì dời lên giao diện Chiến Thần.
Một hàng chữ đom đóm nhỏ đã xuất hiện.
[Ngài đã thu thập thành công 1000 điểm hồn lực, phát động lần tích lũy thứ nhất.]
[Xin hãy chọn kỹ năng ngươi muốn tích lũy.]
[Giải thích: Sau khi kỹ năng khi trải qua tích lũy, uy lực công kích sẽ tăng lên gấp đôi, hiệu quả này sẽ chỉ tồn tại một lần.]
Cố Thanh Sơn bắt đầu cân nhắc kỹ năng muốn tích lũy.
Đáng tiếc là “tích lũy” chỉ có hiệu quả với kỹ năng.
Nếu như tích lũy có thể dùng ở thần thông, hắn nhất định sẽ tiến hành tích lũy “Đoạn Ly” một lần.
Bây giờ xem ra, thật ra cũng không có gì muốn lắm.
“Ta chọn Thái Ất kiếm trận.”
[Ngươi khẳng định chứ?]
“Khẳng định.”
[Hệ thống đã cố định kỹ năng này, lần tới khi ngài sử dụng kỹ năng này, lực công kích sẽ gia tăng gấp đôi.]
Nhìn hàng chữ đom đóm nhỏ này, trong lòng Cố Thanh Sơn đã tăng thêm một chút tự tin.
Kiếm trận Thái Ất là kiếm pháp có uy lực mạnh nhất của hắn, nếu như có thể liên tục tăng cường, uy lực ẩn chứa trong đó sẽ đạt đến trình độ kinh người.
Trận chiến lần này thật sự rất nguy hiểm và đáng sợ, Cố Thanh Sơn cần một đòn sát thủ như vậy.
“Chuyện nhiệm vụ thì thế nào?”
Cố Thanh Sơn tiếp tục hỏi.
Bình luận truyện