Chủ Nhân, Thỉnh Uy Ta Ăn No!

Chương 1



Giống như mọi ngày, Chung Húc Phong mơ màng đi ra xe để về nhà, nhưng vừa mở cửa xe thì liền có một người nhào vào lòng ngực hắn ngủ như chết. Hắn không có thói quen đem người lạ về nhà, vì thế liền tìm đến khách sạn sắp xếp cho kẻ kia. Nữ nhân viên khách sạn tò mò nhìn hắn một cách kỳ quái rất lâu, nghĩ rằng Chung Húc Phong có ý đồ không trong sáng, khiến hắn thật muốn đi chỗ khác nhưng tên tiểu quỷ kia lại sống chết túm lấy tay mình mà ngủ. Không có biện pháp, đành phải ngồi xuống ở bên giường, quan sát cậu trai kia, sắc mặt có chút tái nhợt, nhỏ gầy tuy nhiên lại rất tuấn tú, có thể làm say mê rất nhiều nữ sinh, mà còn có cả nam sinh loại đó.

Đang suy nghĩ, thiếu niên đột nhiên tỉnh lại, mở miệng liền nói: ” Ta đói bụng quá, chú có thể hay không cho ta ăn tý gì đó đi a”

Chung Húc Phong có chút tức giận, nghĩ tới hắn chỉ mới có 24 tuổi sao lại có thể bị gọi là ‘chú’, nhìn tới đứa nhỏ khuôn mặt thuần khiết như thiên sứ, còn mắt thì lại mở to chớp chớp nhìn mình, hắn cuối cùng vẫn là cầm điện thoại lên gọi đồ ăn vào.

“Oa! Đồ ăn nhìn ngon thiệt nha, ta tới đây!” Trong một thoáng, Chung Húc Phong nghi ngờ y có phải hay không là do đói mà ngất đi?

“Chú, cám ơn chú nha, ta ăn rất ngon, rất no” cậu trai chùi chùi miệng, bộ dáng rất xinh đẹp, Chung Húc Phong cảm thấy không nên dùng từ như vậy mà hình dung một người con trai nhưng y khiến hắn có cảm giác chỉ có từ ’xinh đẹp’ mới thích hợp để miêu tả y.

“Chú, ta ăn no rồi, đi tắm một cái trước được không?” Chớp đôi mắt to linh hoạt, rất mê người, Chung Húc Phong ở trong lòng lại thầm cảnh cáo chính mình không thể nghĩ bậy bạ.

Một lát sau, cậu trai cả mình nhẵn bóng sáng sủa đi ra, tay cầm khăn tắm lau bọt nước trên tóc, những giọt nước trong suốt chưa khô còn đọng lai trên cơ thể phấn hồng dưới ánh đèn lại càng thêm chợt lóe, Chung Húc Phong cảm thấy được phía dưới của mình cứng lên.....

“Chú, chúng ta có thể bắt đầu rồi” cậu trai vừa nói vừa đi về phía Chung Húc Phong mà dựa vào người y, biểu tình cực kỳ cám dỗ.

“Bắt đầu, bắt đầu cái gì?” Chung Húc Phong nói chuyện có chút thở gấp, thân thể cũng theo bản năng mà lùi về tránh ở phía sau.

“Làm a.” cậu trai cũng lộ ra bộ dáng không hiểu gì, bắt đầu cởi nút áo quần của hắn.

“Cậu có biết cậu đang làm cái gì không?” Chung Húc Phong cảnh cáo mà bắt lấy bàn tay đang không biết an phận kia.

“Đương nhiên biết, chú, chẳng lẽ chú không muốn vậy sao?” Nói xong liền hôn môi Chung Húc Phong, chậm rãi đem đầu lưỡi luồn vào quấy phá, lưỡi của y thực mềm mại cũng thực nóng ướt, Chung Húc Phong chỉ cảm thấy tinh thần điên đảo, tự giác vươn lưỡi ra cuốn lấy y gắng sức mà nút, thật lâu sau hai người mới thở hổn hển yếu đuối mà tách ra, cậu trai liếm đi sợi chỉ bạc bên khóe miệng, mà lời từ trong miệng y nói ra lại làm Chung Húc Phong càng đỏ mặt.

“Chú, ngươi hôn thật hăng hái, đến, chúng ta làm xuống phía dưới đi.” sau đó là một nụ cười quyến rũ, Chung Húc Phong không nhẫn nại được nữa, vươn đầu lưỡi cùng y dây dưa thêm một trận, cậu trai một bên hôn một bên gỡ bỏ quần áo hắn, chỉ chốc lát sau hai người liền trần truồng ở một chỗ mà cuốn lấy nhau. Cậu trai kề người ngậm lấy quả anh đào nhỏ của hắn chậm rãi khiêu khích khiến nó đứng lên, Chung Húc Phong chưa từng chịu qua loại kích thích này, chưa được vài cái liền kêu lên thành tiếng.

“Chú, thực thoải mái phải không, kỹ xảo của ta cũng không tồi nha.” không hiểu vì cái gi khi nghe cậu ta nói kỹ xảo của bản thân không tồi thì Chung Húc Phong có chút khó chịu, nhưng hắn chưa kịp hiểu rõ ràng, y liền ngậm lấy phần đang cứng rắn ở phía trước, dùng sức hút thật mạnh, miệng còn không quên nói những lời khiến người ta thấy thẹn:” Chú, tiểu đệ đệ của chú thiệt lớn, to đến nỗi ta không có cách nào nuốt nó vào ngay lập tức.”

Tay y cũng không nhàn rỗi, vân vê hai quả tiểu cầu phía dưới, lực đạo vừa đủ, Chung Húc Phong lại rên rĩ ra tiếng, hắn nghĩ đây cũng không gọi là xâm phạm cậu ta phải không? Đột nhiên cậu trai đưa toàn bộ vật cứng của hắn nhét vào trong miệng, dùng sức hút, nhìn thấy khuôn mặt của y đỏ ửng, lại nhìn thấy vật cứng của chính mình tại cái miệng nhỏ nhắn ấm áp của cậu ta ra ra vào vào, Chung Húc Phong cảm thấy toàn bộ các tế bào trong cơ thể mình đang kêu gào đòi nổi dậy, sau khi y dùng sức hút xuống một cái, một cỗ nhiệt lưu bắn thẳng vào trong miệng của cậu trai.

Cậu ta một bên ho khan một bên oán giận:” Muốn bắn ra trước nói cho người ta một tiếng chứ, đáng ghét, hại người ta đều sặc cả”  nhưng vẻ mặt một chút cũng không nhìn ra là có phần nào chán ghét, Chung Húc Phong lại cảm thấy chính mình lại vừa cứng lên lần nữa.

Cậu trai không biêt từ khi nào đã đem ra một tuýp thuốc mỡ:”Không trơn một tý thì sẽ có chút đau” nói xong liền đem tuýp thuốc ném cho Chung Húc Phong, còn bản thân thì quỳ trước mặt hắn đem cái mông trắng mịn mềm mại đối diện với ‘Lão Nhị’ đang ngẩng cao đầu của Chung Húc Phong, Chung Húc Phong nhìn đến cái mông trắng nõn trơn bóng kia, lại nhìn đến cái điểm màu hồng nằm chính giữa, đầu nổ ‘Oanh’ một tiếng, khoét một phần thuốc mỡ ở nơi mà cậu ta chỉ đến, vói một đầu ngón tay vào trong cúc hoa mà quấy, tiểu huyệt giống như có ý thức mà gắt gao hút lấy đầu ngón tay của hắn, tiếp theo hắn lại duỗi tay tiếng vào thêm hai lóng, phát hiện ngón tay hắn khi ấn đến một điểm nào đó thì y sẽ kêu lên những tiếng đặc biệt động lòng người. Sau khi hắn luồn vào được ba ngón tay, cậu trai cuối cùng chịu không nổi nữa, đong đưa cái mông ” Chú, tiến vào, mau lên, ta phải.... Ta phải, a a...... ”

Là người ai có thể chịu nổi sự thỉnh cầu nhiệt tình như vậy, Chung Húc Phong chính là thật sự  không kiềm nén được, rút ngón tay ra, động thân một cái liền đi vào, cậu trai kêu thảm thiết một tiếng, Chung Húc Phong bế tắc, hắn không biết phải làm thế nào cho phải, chính bản thân mình cũng rất đau ” Chú thật ngốc, ngươi lại dùng sức lớn như vậy, đâm đến cái mông của người ta đau quá” sau đó y mới một bên điều chỉnh xuống ” Ân, chú có thể động rồi” được sự cho phép, Chung Húc Phong liền điên cuồng vùng lên chuyển động.

“Ân ~~ a......... A...... Chú ~ nhanh lên... A ~~ chính là chỗ kia... Lại dùng sức đâm” cậu trai một bên kêu một bên vuốt mông của Chung Húc Phong, có một chút đau nhưng chính là khi nghe đến tiếng kêu đầy ma lực của y, hắn lại càng ra sức đâm chọc vào bên trong tiểu huyệt, một trận rồi lại một trận khoái cảm đánh úp lại, hắn chưa bao giờ cảm nhận được một cỗ vui sướng đến vậy liền theo một tiếng gầm nhẹ mà thoải mái bắn ra, đồng thời cũng cúi đầu hôn cậu trai, sau đó là nghĩ muốn ôm y ngủ, hắn thật sự mệt mỏi, tiểu yêu tinh này thật hăng hái. Tiểu yêu tinh nằm trong lòng nam nhân vặn vẹo vài cái rồi bất mãn nói ” Chú, ta ăn còn chưa no.”

“Vậy ta kêu người đem đồ ăn lên lần nữa” mới vừa rồi làm kịch liệt như vậy y đói bụng là phải.

“Không phải, ta còn muốn ăn ngươi” nói xong lại còn cắn cái mông của Chung Húc Phong một ngụm, Chung Húc Phong cười lớn, tiểu yêu tinh này rốt cuộc là làm cái gì, chính mình đều đã mệt đến vậy, hắn thế nhưng vẫn còn có thể làm.

“Không tin ngươi nhìn này.”

Cậu trai đem cái mông nhỏ nhắn đưa tới trước mắt của Chung Húc Phong, hắn nhìn tới tiểu huyệt vừa rồi đã làm cho mình đạt được khoái cảm cực hạn đang hé ra hợp lại, phần thịt quyến rũ màu hồng phấn cũng có chút lộ ra bên ngoài, phần tinh lực còn lại của hắn tăng lên ngay lập tức bay đến vị trí nào đó, mắng một câu tiểu yêu tinh, xoay người lại bắt đầu luật động nguyên thủy nhất cũng là cực lạc nhất.

Lúc Chung Húc Phong mở mắt ra cũng đã là giữa trưa, đưa tay hướng qua bên cạnh sờ người đã ở bên mình tối qua thì phát hiện y đã không còn ở đó nữa, nếu toàn thân không đau nhức thì hắn còn hoài nghi xem đó có phải hay không chỉ là một giấc mơ, mà trên đầu giường còn lưu lại một tờ giấy:

” Chú, ngày hôm qua ta thật sự ăn rất no nga, bất quá thể lực của chú có chút không tốt. Còn có ngày hôm qua là lần đầu tiên của ta đó, cho nên ta đem tiền trong ví của chú cầm đi hết, nhưng chú yên tâm, tiền khách sạn ta đều đã thanh toán hết rồi.

Không cần phải nhớ người ta quá nha, ta đói bụng thì sẽ tìm đến chú!”

Chung Húc Phong cầm lấy từ giấy mà run rẩy ” Ngươi tốt nhất là đừng có tìm được ta!!!”

Ta( chắc là chỉ tác giả) ở trong một căn phòng nhỏ rùng mình một cái ••••••

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện