Chú Thạch Sư

Chương 75: Âm mưu.



“Lưu Phàm, chúng ta dựng lên sa hình này là để tự nhắc nhở, rằng ngày hôm nay chúng ta sẽ làm gì để không bỏ phí đi công sức của người đi trước, không phải là để trầm cảm nhìn vào trong sợ hãi.” Đỗ Xung cắt ngang.

“Ngươi xem, bên này là sa hình của một năm gần đây, mật độ tấn công của chúng là cực kì dày đặc, hơn nữa, ta cảm giác chúng như đang cúng cho ta mạng.”

Lưu Phàm nhìn vào một sa hình nhỏ hơn bên cạnh, số lượng trận chiến rất nhiều, nhưng, quy mô đều không quá lớn, hơn nữa đều là màu xanh chiến thắng của Âu Lạc.

“Nói cách khác, qua trận thua cực kì đậm vừa rồi, ngươi nhận định bọn chúng có âm mưu khác, thậm chí đạt đến độ muốn thắng liền thắng, muốn thua liền thua ??” Lưu Phàm mở lời.

“Ta e là như vậy.” Đỗ Xung nói.

“Có thể liên quan đến vấn đề long mạch không, bỗng dưng Triệu Quốc mấy năm gần đây chiếm được một nguồn long mạch khủng, có thể cực tốc bồi dưỡng nhân tài, thiên kiêu cũng tự động đản sinh chẳng hạn ??” Lưu Phàm nêu lên ý kiến.

“Không phải không thể, thậm chí dựa trên chất lượng lính của bọn chúng, ta có thể nhận ra sự khác biệt so với những năm trước, nhưng, Lưu Phàm, ngươi biết long mạch là phạm trù không phải muốn đổi là đổi không ?? ”

“Nếu vậy...ngươi biết gì về Thông Thiên Nghiên Cứu Hội ?” Lưu Phàm nói.

“ Bọn chúng là kẻ tôn sùng một tên thần, một tên thần mà không ai biết tên, càng là không ai biết đến sự tồn tại, việc bọn chúng là chính là đang cố gắng thu thập điều kiện để hồi sinh tên thần ấy, qua đó vọng tưởng rằng ước nguyện của bản thân có thể hoàn thành.” Đỗ Xung vắn tắt kể lại.

“Hiểu, ta không thấy sự liên quan của bọn hắn đến việc Triệu Quốc chiếm thượng phong, nhưng, không phải là không có, chúng ta cần đầu tư thêm cho giả thuyết này.” Lưu Phàm nói ra.

Đỗ Xung không đáp, lẳng lặng nhắm mắt nghĩ ngợi.

“Lưu Phàm, với danh hiệu Toàn Tinh Tượng của ngươi, ta đã nghe An Dương Vương nói qua, lúc này ngươi với ngươi trước lúc phong chức đều không có mấy sai biệt, chung quy là nên cẩn thận một chút, đừng nhúng quá sâu vào Thông Thiên Nghiên Cứu Hội sự tình.” Đỗ Xung nói.

“Ta là người biết tiến biết lùi, không dễ bị xiết chết như vậy đâu.” Lưu Phàm gật đầu.

“Tốt lắm, ngươi có thể bắt đầu điều tra về vấn đề này, ta tin Thông Hành Lệnh của An Dương Vương cho ngươi đủ quyền hành để truy cập vào bất cứ thứ gì.” Đỗ Xung nói.

“Trong khoảng thời gian tiếp theo, một số tình báo nói bên bọn chúng sẽ có một đợt chiến dịch lớn, ngươi cũng phải túc trực, chỉ cần có thể bảo trì lực lượng, chúng ta có thể thắng về lâu dài.” Đỗ Xung tiếp lời.

...

Đã một tháng kể từ lúc Lưu Phàm vắng mặt ở Hưu Thạch Học Viện, chuyện về pháp trận cũng chưa hoàn thành, hắn lúc này căn bản rất bận.

“Ơ...cái gì tình huống đây ??” Lưu Phàm nhìn khung cảnh Hưu Thạch Học Viện, cảm thấy một sự khác biệt không hề nhỏ.

“Lưu đệ, ngươi đã về !!” Lãnh Nhã Cơ xuất hiện, lao đến ôm cổ Lưu Phàm.

“ Lãnh tỉ, ta thấy mọi chuyện có vẻ rất khả quan, không biết đã xảy ra thứ gì ??” Lưu Phàm cười dài, lòng bất giác cảm thấy vô cùng thoải mái, nói.

“Ừm ừm, có một học viên đã hoàn thành trận pháp của người, hệ thống ‘đồng’ đã được đưa vào sử dụng được một thời gian rồi, mọi chuyện vào guồng nhanh hơn ngươi dự đoán, càng là học viên cũng có thể nhận ra được hiệu quả tích cực !!” Lãnh Nhã Cơ vùi đầu vào ngực Lưu Phàm, chậm rãi kể lại.

“Học viên ?? Pháp trận này chí ít ở mức độ của Khổng Linh Trận, là thứ cần triều đình đặt xuống, đâu phải một học viên có thể hoàn thành ??” Lưu Phàm lộ ra vẻ không tin.

“Ta cũng nghĩ như vậy, năng lực của ngươi thuộc hàng khá siêu việt, thông tin về pháp trận đều là từ cổ thư lấy ra, thực sự là lúc đầu không có chút nào hi vọng với học viên kia.” Lãnh Nhã Cơ cười nhẹ.

Lưu Phàm trầm tư, nếu như một học viên có thể hoàn thành pháp trận ấy, lại còn có thể đưa vào hoạt động, chứng tỏ khả năng tư duy về các lý thuyết của ma pháp và linh khí rất ổn, thậm chí có thể nói là tinh thông.

“ Đi thôi, gặp tên ấy nào.” Lưu Phàm bắt đầu dấn bước, nói.

Không mất mấy lâu, Lưu Phàm đã dừng lại trước một phòng kí túc xá, chính là ngay cạnh phòng hắn lúc trước. Khẽ một điểm thở dài, hắn đẩy cửa bước vào.

“Ai ???” Từ bên trong truyền ra một cái nữ nhân giọng nói.

Vẹo nó, lại là nữ, e rằng phen này việc nghiên cứu và thăm dò sẽ bội phần khó khăn !!

“Là ta, Lưu Phàm.” Hắn đáp lại.

“Là Lưu sư huynh sao, ai nha ai nha, ta thực là rất hâm mộ ngươi !!” Cái kia nữ học viên lanh lảnh nói.

Lưu Phàm nhăn mặt, cách nói chuyện này...hắn ngược lại cảm giác như đã thấy ở đâu...

“Ngươi mới là kẻ đáng để ngưỡng mộ, có thể hoàn thành pháp trận ấy, chính là vượt qua ta một bậc !” Lưu Phàm theo phép lịch sự, đáp.

Phòng kí túc xá nhỏ quy về nhỏ, nhưng, chí ít cũng có những vị trí sẽ bị che khuất nếu nhìn từ cửa vào, chung quy là Lưu Phàm vẫn chưa thể xác định nhân dạng của đối phương.

“Lưu sư huynh, ta thực sự là đang rất muốn giúp đỡ Âu Lạc đánh thắng Triệu Quốc, bước đầu này...có thể coi như món quà khai lễ thôi, không đáng để nhận hai chữ ‘ngưỡng mộ.” Nữ học viên đáp.

“Người ta vẫn nói, khiêm tốn quá chính là đang kiêu ngạo, ngươi bớt bớt một chút.” Lưu Phàm khó chịu nói ra.

-Bụp !!-

Nữ học viên kia bước ra, bên ngoài đồng phục Hưu Thạch học viện là một lớp áo choàng, có chút giống với áo blouse hiện đại, chỉ là mang một sắc đỏ sẫm, toàn thân tản mát ra một loại khí tức trầm u. Nàng hai bên tai đeo lấy hai cái cực kì lạ họa tiết khuyên vàng, có thể nhìn thấy chúng chầm chậm từng bước xoay tròn.

Hai tay chống hông, nữ học viên nhìn thẳng Lưu Phàm, bỗng dưng cúi đầu tạ lỗi.

“Lưu sư huynh, có thể là ta mới trồi lên, trước giờ ẩn tàng cũng chỉ vì không tìm được ai cùng đẳng cấp...kiêu ngạo có lẽ là không tránh khỏi, xin được thứ lỗi...”

Lưu Phàm thoáng nghi ngờ, kiểu ăn mặc hiện đại thế này cho hắn một cảm giác rất lạ.

“Không sao, hệ thống trận pháp được triển khai là chuyện tốt, ta cũng không có lý do để trách cứ tài năng của ngươi.” Hắn đáp.

“Nếu không phiền, Lưu sư huynh có muốn đi cùng ta một chuyến, có không ít sự tình nghiên cứu ta muốn được thấy từ góc nhìn của người khác.” Vị kia học viên nói ra.

“Cũng được.” Lưu Phàm thoáng chần chừ, đáp.

Dọc theo hành lang dài, Lưu Phàm bước đi, đứng từ phía sau mà quan sát Lý Lệ Thanh.

“Cách bộ hành này...có chút thể hiện sự phóng khoáng của chủ nhân, chân bước rất đều, rất nặng, không hề gấp, chứng tỏ hắn một là đang ẩn tàng cực sâu, hai là đang thật lòng không hề giấu diếm gì.” Lưu Phàm đưa ra nhận xét.

Dần dần lộ ra trước mặt Lưu Phàm là một cái cửa đá to, bên trên khảm nạm một cái ấn kí, chung quy cho người ta một cảm giác không cách nào phá đi.

“Học viện mới cấp cho ta phòng nghiên cứu này, Lưu sư huynh cho mấy lời nhận xét liền tốt.” Lý Lệ Thanh nói ra, mạnh tay mở cửa đá ra.

Lưu Phàm ánh mắt từ trầm ngâm ngay lập tức trở thành cực điểm nặng nề và chấn động, hình ảnh trước mắt, căn bản có thể so sánh cùng các loại khoa huyễn viễn tưởng cũng không sai, cách bài trí và thiết bị đều toát lên một vẻ thời thượng.

“Lưu sư huynh, có thể những thứ này nằm ngoài tầm nhận thức của ngươi, cũng có thể là khá xa lạ...” Lý Lệ Thanh nhìn nét mặt đối phương, cười nhạt một tiếng.

“Cái này...là để chiết xuất Nguyên Tố Chi Lực từ Linh Thạch ra, nói cách khác là lẫn vào cả linh lực, ngươi định làm một cái gì cần đến lực lượng bộc phát, có thể nháy mắt chuyển đối sao ??” Lưu Phàm nhìn qua một cái đồ ấn, nói.

Lý Lệ Thanh mất mấy khắc lặng người, khả năng đọc hiểu ấn kí và trận pháp của Lưu Phàm là cực kì cao, nhưng, kiểu bài trí này, nàng căn bản tự tin thiên hạ chưa một ai dùng giống như vậy, có phần khó hiểu và hoài nghi.

Lưu Phàm có Thư Thần Thiên Chức, khả năng là đọc, bất kể thứ gì đều có thể đọc, ấn kí hay cổ ngữ đối với hắn là không có bao nhiêu sai biệt, kĩ năng tự tin thuộc hàng đầu thế gian này.

“Lưu sư huynh, không giấu gì ngươi, ta được truyền thừa Toàn Thể Tượng thần khí, chỉ là nó đã bị người tiền nhiệm dùng đến mất đi chức năng, ta đành phải giành ra nửa đời để cố gắng sửa lại.” Lý Lệ Thanh nói.

Lưu Phàm:...

“Ngươi thuộc Cung ĐÌnh Xạ Tuyến ??”

“Nha, Toàn Thể Tượng số hiệu 07, người chưởng khống độc nhất vô nhị Huyễn Thiên Mãn Thương, là xạ thủ một mình một loại khí cụ, chắc hẳn ngươi chưa từng nghe qua ??” Lý Lệ Thanh đáp.

Lưu Phàm nhìn Lý Lệ Thanh triệu hồi ra khí cụ, bất giác cảm thấy quen thuộc, thứ này...hắn đã thấy qua rất nhiều a !!

Một dạng như súng, trên thân là ngang dọc không biết bao nhiêu rãnh, từng đường từng nét đều toát lên vẻ công nghệ cao, nhưng, những ấn kí bên trên lại phản ánh đó là sản phẩm của ma pháp, dựa vào lực lượng của linh lực và Linh Thạch để vận hành.

Thân phận của Lý Lệ Thanh...thực sự để Lưu Phàm khởi tạo lên không biết bao nhiêu giả thuyết.

“ Nó là thứ đồ mạnh, nhưng, hiệu suất hoạt động không phải quá vượt trội, ta nhận được vị trí Toàn Thể Tượng cũng vì sự thiếu khuyết này, đã bị vô hiệu thần khí đến với một cái chưa hoàn hảo người sử dụng.” Lý Lệ Thanh nhẹ vuốt ve Huyễn Thiên Mãn Thương, nói.

Lưu Phàm miệng hơi mở ra, rất nhanh rút lại, lời định nói cũng không bật ra.

“Hân hạnh, được mở mắt như vậy, quả thực là có phúc.” Hắn cười cợt.

, thể loại hắc thủ sau màn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện