Chúa Tể Hắc Ám

Chương 3: 3: Bỏ Văn Theo Võ 1





“Cái này...”“Lão Giang, sao ngươi có thể như vậy?”Mấy nhà khoa học thổi râu trợn mắt*, không có thiên phú chỗ nào chứ, đây rõ ràng là thiên tài! “Nếu như có thể kéo Giang Hà về phòng thí nghiệm của chúng ta, tiến độ nghiên cứu sẽ tăng ít nhất 50%, thậm chí có thể xuất hiện một nhà khoa học huyền thoại trong tương lai.” Đây chắc chắn đủ để trở thành một cột mốc quan trọng.*dáng vẻ tức giậnMột đám nhà khoa học tức giận.“Ta không đồng ý.”Giang Tần lạnh lùng nói.“Lão Giang, đừng quá đáng quá.”Các nhà khoa học giận dữ: “Chúng tôi tôn trọng ngươi là tổ trưởng, nhưng ngươi cũng không thể làm loại chuyện này được, cấp trên sẽ xử lý đấy, còn đứa trẻ Giang Hà này, ta nhất định phải đưa vào phòng thí nghiệm.”“Cho dù không phải là tổ trưởng thì ta cũng là ba của nó!”Giang Tần vỗ bàn, các nhà khoa học tức giận.“Ông---”Cửa thủy tinh của phòng thí nghiệm lại mở ra, vậy mà Giang Hà lại đến vào lúc này.“Ai cho ngươi vào đây.”Giang Tần trừng mắt.“Con tự đến ạ.”Giang Hà hít sâu một hơi: “Ba, con biết mình đã thua rồi, cho dù phải trở về tu luyện con cũng chấp nhận.

Nhưng mà trước khi rời đi, con muốn biết rốt cuộc vấn đề là ở đâu.”Cả phòng hoàn toàn yên tĩnh.“Haiz.”Giang Tần thở dài.Giang Hà chỉ muốn một đáp án, mà cái này, hắn lại không thể cho được.“Hừ, làm gì có vấn đề gì.”Một nhà khoa học lớn tuổi bước ra, cười híp mắt nhìn Giang Hà: “Chàng trai trẻ, mặc kệ ba ngươi đi, hắn ta không cần ngươi thì ta cần.


Yên tâm, hôm nay ta sẽ làm chủ cho ngươi, nào, để ta kể ngươi nghe, lúc nãy rốt cuộc là chuyện gì...”“Oành!”Phòng thí nghiệm bỗng nhiên chấn động, đất trời rung chuyển!“Có chuyện gì thế?”“Cẩn thận.”Mọi người hoảng loạn đỡ lấy vách tường.“Hu hu---”Đột nhiên vang lên tiếng chuông báo động chói tai, toàn bộ khu vực thí nghiệm hoảng loạn ầm ĩ, màu đỏ của còi báo động lập lòe, sắc mặt mọi người đều thay đổi.Kẻ thù tấn công.“Đội cảnh vệ làm ăn kiểu gì thế!”“Nhanh lên, thông báo cho quân đội!”Phòng thí nghiệm cực kỳ hỗn loạn.Trong hoàn cảnh bình thường, khi có kẻ địch tấn công, cảnh vệ sẽ âm thầm giải quyết mà không làm ảnh hưởng đến các nhà khoa học đang thí nghiệm, chưa bao giờ để xảy ra tình huống báo động trực tiếp như thế này.

Báo động đỏ là mức cảnh báo cao nhất.

Đã xảy ra chuyện gì, đội cảnh vệ đâu hết rồi ?“Để con đi xem xem.”Giang Hà bước tới trước màn máy tính, quan sát màn hình giám sát của khu thí nghiệm.Mọi người vừa nhìn, sắc mặt đã thay đổi ngay lập tức.Bên trong, hàng trăm thi thể cảnh vệ nằm la liệt, một thanh niên mặc áo gió chậm rãi bước đi trong vũng máu, sắc mặt lạnh lùng, toàn thân phát ra khí thế kinh người, giống như một cơn cuồng phong, khiến người ta không kiềm được bị cuốn vào, cuối cùng bị xé nát thành từng mảnh.“Người đó là ai?”Giang Hà khiếp sợ không thôi.“Tây Phong.”Một nhà khoa học thốt ra tên của hắn, tất cả mọi người mặt xám như tro .Tây Phong, gián điệp siêu cấp của Vĩnh Dạ Quốc.Sức chiến đấu miễn bàn!Hai quốc gia của nhân loại ngoài mặt hòa bình, nhưng lại cân bằng và áp chế lẫn nhau, mà khoa học của nhân loại là nơi công kích mạnh mẽ của đối phương.

Có vô số vụ ám sát thiên tài trong bóng tối, mặc dù trạng thái chính thức của Tây Phong là bị Vĩnh Dạ Quốc truy nã nhưng tất cả mọi người đều biết rằng Tây Phong là người của Vĩnh Dạ!Đây là một cường giả khủng khiếp!Thường xuyên ám sát các học viên, các nhà khoa học tài năng và phá hủy tài liệu nghiên cứu khoa học.


Xác suất thành công của các nhiệm vụ hơn 80%, số lượng các cơ sở nghiên cứu khoa học bị phá hủy nhiều không đếm xuể.“Hắn ta không thể vào được đâu.”Một nhà khoa học nuốt nước bọt, lo lắng: “Mức độ an ninh của chúng ta rất cao, dù cửa được làm bằng thủy tinh nhưng có thể chống đạn, hắn lại chỉ có một mình...”Trong camera.Tây Phong đưa tay lên, ấn nhẹ.Một móng vuốt sư tử to lớn đột nhiên xuất hiện trên không, cùng lúc đó tay phải của Tây Phong đập xuống, tiếp theo nghiền nát toàn bộ cơ sở nghiên cứu khoa học!“Mau tránh đi.”Mọi người hoảng sợ kêu lên.“Cạch!”Đột nhiên Giang Tần ấn một cái nút nào đó, trên bức tường phía sau xuất hiện một cánh cửa bí mật.

Các nhà khoa học nhanh chóng trốn vào trong.

Đây là cánh cửa một chiều, từ bên trong có thể nhìn thấy tình hình bên ngoài, khi móng vuốt sư tử to lớn rơi xuống trước mắt Giang Hà, toàn bộ căn cứ thí nghiệm đều tan thành mảnh nhỏ.Giang Hà trơ mắt nhìn thành quả hai năm nghiên cứu của mình, toàn bộ nát bấy bởi một đòn.Vô số người bỏ mạng tại chỗ!Vô số vật liệu đã biến mất!Với cú đánh kinh hoàng này, tiến độ của toàn bộ phòng thí nghiệm đã lùi lại ít nhất 5 năm!Tây Phong dửng dưng bước vào phòng thí nghiệm, nhìn các nhà khoa học đang chạy trốn trước mặt, trong mắt hiện lên một tia hưng phấn kỳ lạ, há miệng, gầm lên một tiếng."Rầm."Một làn sóng âm thanh kinh hoàng quét qua!“Mau bịt tai lại.”Giang Tần vội vàng nhắc nhở.Nhưng mà, làm sao tránh kịp? Vô số nhà khoa học lớn tuổi chết tại chỗ, ngay cả người ở trong đường hầm bí mật cũng khó mà bịt tai, nhà khoa học già vừa nói chuyện với Giang Hà đã xuất huyết ở lỗ tai, ngã xuống đất, bị chất động chết!Giang Hà ngây người nhìn cảnh này.Trong suy nghĩ của hắn, nhà khoa học là nghề nghiệp an toàn nhất, được đãi ngộ tốt và có địa vị cao.


Dù có ra ngoài thì cũng có vô số vệ sĩ đi theo bảo hộ miễn phí.

Tuy nhiên cảnh tượng hiện tại đã làm thay đổi nhận thức của hắn về nghề này, ngay cả qua lớp cửa kính bí mật, Giang Hà cũng có thể cảm nhận được mùi tanh nồng của máu!Đó là mùi của cái chết.Những nhà khoa học cấp cao trong lòng hắn, những nhà khoa học được kính trọng ấy, giống như những con cừu non bị giết thịt, chật vật chạy trốn, thậm chí, không có sức mạnh để phản kháng!Bước chân của Tây Phong vẫn chậm rãi nhưng giống như một cuộc dạo chơi của tử thần.Mọi nơi hắn đi qua đều đẫm máu!Rất nhanh Tây Phong lấy ra một con chíp từ đống đổ nát và nói: “Nhiệm vụ đã hoàn thành.”“Ong ong---”Máy bay quân sự đã đến, quân cứu viện tới rồi!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện