Chương 7: 7: Săn Giết Hung Thú 1
Bên ngoài thành phố Tam Hà.Ra khỏi trung tâm thành phố, cảnh vật càng lúc càng hoang vu, ra ngoài lúc này còn đáng sợ hơn.
Giang Hà cầm chắc dao găm trong tay, cẩn thận đi tới.
Chính phủ chỉ có thể đảm bảo an toàn cho khu vực nội thành, vùng ngoại thành quá lớn, sẽ luôn có vài con hung thú đi lang thang.Xung quanh chỉ thấy cây cối cùng cỏ dại, ánh mặt trời xuyên qua từng lớp lá cây, để lại trên mặt đất những bóng râm kỳ lạ, nhìn có chút đáng sợ.Dao găm trong tay Giang Hà bị siết chặt hơn.Nơi này trước kia là một mảnh ruộng, sau đó bị phóng xạ ảnh hưởng, xuất hiện loài chuột có khả năng sinh sản mạnh đã chiếm lấy khu này, thường xuyên ở khắp nơi quậy phá, giết mấy lần cũng không hết! Giang Hà đã từng nghe nói qua sự tàn phá của loài chuột, nhưng hắn chưa tận mắt nhìn hình dáng của đám chuột này.“Mấy con chuột này ở đâu rồi? Dưới đất sao?”Giang Hà tìm kiếm trên mặt đất.“Soạt——”Một tiếng vang nhỏ truyền đến.Tai Giang Hà khẽ nhúc nhích.Sau khi được cường hóa năng lượng tối, thính lực mạnh hơn rất nhiều so với trước kia, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng có mãnh thú đánh đến từ phía sau, thậm chí còn nghe thấy tiếng gào thét.“Vút!”Giang Hà đột nhiên quay đầu lại, chỉ nhìn thấy bóng đen ở trước mắt càng lúc càng lớn.Chạy trốn?Không kịp rồi!Giang Hà quay người, xoay dao găm trong tay, hung hăng đâm tới.“Keng!”Tiếng va chạm của kim loại vang lên, một lực rất lớn thổi bay Giang Hà ra sau, làm hắn lùi lại 4 5 mét mới đứng vững.“Cái thứ quái quỷ gì đây?”Giang Hà cố nén đau đớn nhìn lại, trong lòng kinh ngạc tột độ.Bóng đen đó lại là một con dã thú nhìn giống lợn rừng, cao khoảng nửa mét, cực kỳ cường tráng, thế nhưng cái miệng cùng khuôn mặt nhọn nhọn ấy lại không giống một con lợn rừng…“Từ từ, chẳng lẽ là…”Giang Hà bỗng hít một ngụm khí lạnh.Thú chuột đen!Đây là con chuột sau khi biến dị thành hung thú!Con chuột nhỏ bé lúc đầu sau khi biến dị lại trở thành con quái vật như vậy, khả năng sinh sản cực lớn và có sự biến dị đáng sợ, làm đám chuột ở đây thành loài vật cực kì khủng khiếp! Nhưng mà sau khi biến dị cũng đâu thể lớn thành như vậy? Cái này chắc cũng phải lớn hơn gấp mấy chục lần?Ngươi cho rằng ngươi là miếng bọt biển hả?Mà điều làm Giang Hà hoảng sợ chính là, con thú chuột đen này trúng một đòn của hắn, hoàn toàn không bị thương.Không thể gây sát thương?Vậy còn đánh cái rắm gì nữa!Giang Hà có ý định rút lui, hắn dám đi mạo hiểm nhưng không đồng nghĩa với việc chịu chết.
Con chuột đen yếu nhất cũng có mình đồng da sắt, vậy hắn còn đánh làm gì nữa?Nhưng mà Giang Hà muốn lui, con chuột đen đối diện lại không có ý định buông tha cho hắn.“Vèo!”Con chuột đen bật nhảy một cái rồi lại xông lên.“Đáng chết.”Giang Hà chật vật trốn vài lần, không thể tránh khỏi liền dùng dao găm để phòng ngự, mặc dù không bị móng vuốt của chuột đen làm bị thương, nhưng bị nó đụng vài lần, xương sườn đau như sắp gãy ra.“Đêm nay không thuận lợi rồi…”Sau một hồi hoang mang, Giang Hà rốt cuộc bình tĩnh lại, không thể tiếp tục như vậy mãi! Không cần suy nghĩ về việc bỏ chạy, chỉ cần quay lưng lại, đoán chừng sẽ bị con chuột đen này dẫm chết.Nếu không chạy được, phải nghĩ cách xử lý ngươi!Ánh mắt Giang Hà dần trở nên tàn nhẫn.Ánh mắt quét qua con chuột đen, có ý muốn tìm ra nhược điểm của nó, phần đầu? Cái răng nanh nhọn kia, có thể cắn nát dao găm! Tay chân? Mấy cái móng vuốt sắc bén… Ánh mắt Giang Hà đảo quanh một lát, cuối cùng dừng lại ở bụng của chuột đen, nơi đó có vẻ như là chỗ mềm mại nhất?“Thử xem sao.”Vẻ mặt Giang Hà tươi tỉnh hẳn lên.“Rầm!”Chuột đen lại va chạm lần nữa, Giang Hà liên tục tránh né vài lần, mãi đến khi con chuột đen bay lên trời, chuẩn bị giết hắn, Giang Hà mới bộc phát sát ý mãnh liệt.“Chính là lúc này!”“Xoát!”Dao găm đột nhiên đâm tới.Con chuột đen đang ở không kia, hiển nhiên không nghĩ rằng Giang Hà vẫn luôn phòng ngự và tránh né, đột nhiên lại bùng nổ, con dao găm chứa năng lượng tối tạo ra một vệt ảnh trong không khí rồi đâm thẳng vào bụng con thú.“Phụt.”Một nhát đâm vào, gọn gàng.Sát khí trong mắt Giang Hà sục sôi, thoáng thấy móng vuốt con chuột lóe lên dưới ánh mặt trời, hắn nhanh chóng bình tĩnh lại, xoay dao găm trong tay nhanh chóng rút ra đâm tới.“Phốc!”Máu tươi văng khắp nơi!Con chuột đen bị ném trên mặt đất.“Chít chít!”Bụng con chuột đen xuất hiện một cái lỗ lớn, sát thương này được tạo ra do năng lượng tối.
Đây là cách tốt nhất để đối phó với những con hung thú cấp thấp, khả năng chữa trị mạnh mẽ đến đâu cũng vô dụng.
Nó chỉ có thể đau đớn vùng vẫy trên mặt đất.
Trên mặt đất có vô số dấu chân sâu chừng nửa mét chồng chéo lên nhau.Giang Hà đứng xa xa nhìn, âm thầm nuốt nước bọt, đây là thực lực của con thú cấp thấp sao?Quá là khủng bố!Mười mấy giây sau, con chuột đen không còn động tĩnh.“Ong ——”Một dao động âm thầm lóe sáng.Một luồng năng lượng nhàn nhạt tỏa ra tiến thẳng vào cơ thể Giang Hà, đó chính là năng lượng tối thuần khiết nhất! Sau khi thú chuột đen chết, năng lượng tối trong nó bị tiêu tan, một lượng nhỏ bị hắn trực tiếp hấp thụ.Giang Hà nhìn dụng cụ ghi chép thông tin một chút.“Năng lượng tối: 10.2%.”Năng lượng tối chỉ tăng 0.2%, vậy có nghĩa là Giang Hà phải giết 5 con chuột cường đại như vậy, mới có thể tăng thêm 1%!“Khó khăn quá rồi.”Giang Hà tổng kết một chút.Thú chuột đen, cả thân là mình đồng da sắt, vũ khí bình thường không thể đánh bại nó, khả năng công kích của nó lại càng khủng khiếp, răng nanh cùng móng vuột vô cùng sắc bén, cho dù Giang Hà chỉ bị trầy xước nhẹ, nhưng hắn cũng phải tính toán nằm xuống.
Điểm yếu duy nhất của nó, chỉ là phần thịt nhỏ ở bụng.“Haiz.”Giang Hà di chuyển cơ thể một chút.Hắn đánh thắng nhưng cơ thể như rã ra làm nhiều mảnh, cho dù không bị móng vuốt cào trúng, nhưng bị con chuột đen đó đụng vài lần cũng vô cùng đau đớn.Lần đầu tiên săn giết hung thú, thật sự nguy hiểm!.
Bình luận truyện