Chuyên Gia Giải Mã Giấc Mơ Ở Giới Giải Trí

Chương 43-44



Chương 61

Editor: Dứa

Beta: Thuỷ Tiên

Trông dáng vẻ của Dương Dương, không biết cậu bé đã nhìn bao lâu rồi, gương mặt vương đầy nước mắt, nước mũi và nước mắt đầm đìa.

Bà nội Dương Dương căng thẳng nhìn cậu bé vài lần, cảm thấy nhịp tim đập rất nhanh, nhưng con trai còn đang nằm dưới đất ngáy khò khò.

Bà ta thích nhất là đứa cháu nội này, ngày thường có thứ gì tốt thì đều dùng cho cậu bé, nhưng biến cố đêm nay thật sự khiến bà ta không hoàn hồn được, cũng không biết nên nói thế nào với cậu bé.

Từ đầu đến cuối Dương Dương chỉ im lặng đứng ở đó.

Bà ta đi xuống thật cẩn thận, chậm rãi, chột dạ nhỏ giọng hỏi: “Dương Dương, cháu về từ bao giờ vậy? Vừa rồi sao không lên tiếng?”

Dương Dương không đáp lại nửa lời.

Chờ đến qua nửa đêm, cuối cùng bà nội Dương Dương cũng ý thức được —— cháu trai bà ta không còn nói chuyện nữa, đã thế, cậu bé cũng không ngủ được, cứ mở to mắt mà ngồi ở đó, ngủ rồi lại khóc đến tỉnh giấc, cứ lặp lại liên tục như thế.

Bà ta biết, chắc chắn cháu trai đã nhìn thấy gì đó.

Nhưng mà bây giờ có thấy được thì đã sao, Lý Tú Hồng cũng chết rồi, cậu bé có khóc thế nào cũng vô dụng thôi, Dương Dương còn nhỏ như vậy, đoán chừng qua hai ngày sẽ quên ngay thôi, bà ta không cần suy nghĩ quá nhiều.

Về phần thằng con trai tỉnh lại vào ngày hôm sau, anh ta đã quên hết sạch bách chuyện tối qua, vết máu cũng bị bà ta mua con gà về lấp li3m, mặc dù có phần nghi ngờ, nhưng trước việc chính miệng mẹ mình nói vợ đã bỏ trốn cùng người khác, anh ta phẫn nộ nhiều hơn là quan tâm.

Không lâu sau, mẹ Vương Hạo tới lấy một thứ, nhìn thấy dáng vẻ của Dương Dương thì hơi lo lắng, đề nghị đưa Dương Dương đến bệnh viện, sau khi kiểm tra thì cũng vô ích, dự định đưa Dương Dương đến nội thành náo nhiệt, có lẽ sẽ tốt hơn nhiều.

Hai ngày nay bà nội Dương Dương luôn bị ánh mắt của cậu bé nhìn đến nỗi chột dạ, vì mắt không thấy tâm không phiền, bà nội Dương Dương thấy mẹ Vương Hạo rất quan tâm cậu bé, bà ta trực tiếp dẫn bé tới, dù sao thì cậu bé cũng không mở miệng cơ mà.

Không ngờ vài ngày sau, bà ta lại biết được tin Dương Dương đã mở miệng, hồn phách cũng bị dọa bay, vội vội vàng vàng hỏi địa chỉ của Vương Hạo, sau đó vội vã chạy tới, cũng may là đến đúng lúc Dương Dương chưa nói gì cả.

Bị dọa sợ như vậy, cuối cùng bà nội Dương Dương cũng cảm thấy bất mãn với đứa cháu đã trở nên ngốc nghếch này.


Cho nên dù ở trên đường hay ở trong nhà, vừa thấy Dương Dương khóc, bà ta lại sợ cậu bé nói ra mọi chuyện, đành phải hung dữ, thậm chí còn khẽ đe dọa, hiệu quả khá tốt.

Ai ngờ đâu, chỉ một lát sau cảnh sát lại ập tới.



Liên Diệc nhanh chóng nắm được thông tin từ chỗ bố của Dương Dương, anh ta uống say, gần như biết gì nói nấy, không giấu giếm nửa lời, nhưng lại không có bao nhiêu ký ức về chuyện ngày hôm đó, chỉ biết mình dạy dỗ Lý Tú Hồng một trận rồi lăn ra ngủ.

Những chuyện phía sau đều do mẹ anh ta kể lại, chẳng có ích gì cả.

Cuối cùng bà nội Dương Dương cũng nhìn thấy người tiến vào phòng thẩm vấn.

Đối với một bà lão ở nông thôn, cảnh sát là một thứ gì đó rất đáng sợ, họ giống như sự tồn tại của bầu trời vậy.

Mặc dù tối nay nổi giận với bọn họ, nhưng hiện giờ đã bị đưa về đồn cảnh sát, trong lòng không tránh khỏi sự bồn chồn thấp thỏm.

Hơn nữa, bà ta bị bỏ lại một mình trong phòng thẩm vấn trong khoảng thời gian khá dài, tâm lý cũng rạn nứt, đã vậy, đây còn là lần đầu tiên giết người, con trai cũng bị bắt theo, gần như không cần hỏi gì nhiều bà ta đã khai ra mọi chuyện.

Theo bản năng thì nội Dương Dương vẫn cho rằng bà ta không nhiều sai bao nhiêu cả, còn cầu xin thay con trai.

Liên Diệc có được tin tức mà mình muốn, cắt ngang lời lải nhải của bà ta: “Được rồi, con trai bà không giết người, bà mới là người giết người, vậy cây búa kia đang ở đâu?”

Bà nội Dương Dương bị khí thế của anh ta dọa sợ, co người về phía sau, nhỏ giọng nói: “Bị tôi ném xuống hành lang tầng một.”

Tầng một của tòa nhà có rất nhiều thứ, bà ta trực tiếp ném vào trong, không có ai lục lọi thì sẽ không biết được.

Bởi vì gần như tất cả mọi chuyện đều do một tay bà ta làm ra, thế nên thông tin rất đầy đủ, người được phái đi cũng nhanh chóng tìm ra cây búa kia, bên trên vẫn còn vết máu không dễ dàng lau sạch.

Thật khó để tưởng tượng, chính cây búa này đã đập nát các khớp xương của Lý Tú Hồng.

Báo cáo của pháp y vẫn chưa được gửi tới, vậy nên hiện tại không thể kết án được, lúc đi ngang qua, Liên Diệc nhìn thấy Dương Dương được Vương Hạo ôm trong lòng, dáng vẻ đáng thương khiến nữ cảnh sát duy nhất trong đồn cũng phải tiếc thương, đang trêu chọc cậu bé nhưng không có ích gì.

Nhớ tới bà nội Dương Dương vô tình tiết lộ về em gái của Lý Tú Hồng, anh ta ngẫm nghĩ, sau đó xoay người đi điều tra thông tin về cô ấy, chẳng mấy chốc đã lấy được phương thức liên lạc.


Em gái của Lý Tú Hồng tên là Lý Tú Bình, ngày thường cô ấy không hay liên lạc với chị gái mình, khuyên chị gái ly hôn cũng không thành công, không ngờ là lần này lại nhận được tin chị gái bị giết, gương mặt đỏ bừng bừng vì phẫn nộ.

“Cái gì, chị tôi bị giết?”

“Tôi biết ngay cái bà già chết tiệt đó không có gì tốt lành rồi mà! Cảnh sát, tôi sẽ mau chóng về nước, sau này tôi sẽ chăm sóc Dương Dương, xin các anh nhất định phải trừng trị hung thủ thật nghiêm khắc vào!”

“Tới giờ tôi vẫn chưa có con, nếu Dương Dương đến nhà tôi, tôi sẽ đối xử với thằng bé như con ruột của tôi, sẽ không để thằng bé phải chịu thiệt thòi!”

Đó là người thân duy nhất của Dương Dương, mấy người Vương Hạo căn bản là không có tư cách nuôi dưỡng, Lý Tú Bình là lựa chọn tốt nhất.

Nhưng tình huống cụ thể vẫn phải đợi Lý Tú Bình trở về, xem xét hoàn cảnh gia đình cô ấy, phán đoán không thể gây hại cho Dương Dương mới được.

Sau khi giải quyết xong chuyện này, Liên Diệc mở nhật ký cuộc gọi, tạm dừng hồi lâu rồi rồi mới bấm gọi.



Sau khi tạm biệt Tô Minh Châu dưới chân tòa nhà, Cơ Thập Nhất nhận được cuộc gọi từ Liên Diệc.

Mặc dù anh ta chỉ nói với cô hai người kia đã bị bắt, không nói bất cứ tình tiết liên quan nào khác, nhưng cô hoàn toàn đoán được, chắc hẳn mọi chuyện đều giống như trong giấc mơ.

“Dương Dương đâu?” Cô hỏi.

Liên Diệc đáp: “Vương Hạo đang trông, dì của thằng bé sẽ mau chóng về nước.”

Có Vương Hạo ở đó, Cơ Thập Nhất cũng thở phào nhẹ nhõm, Dương Dương còn nhỏ đã phải trải qua chuyện như vậy, cô thật sự có phần lo lắng.

Chuyện được giải quyết xong xuôi, trong lòng cô không còn bận tâm quá nhiều, nhàm chán đứng trong thang máy mở Weibo ra.

Từ lúc chiều vào Weibo, cô vẫn chưa mở lại, bây giờ mở ra hầu như tất cả đều là tag và bình luận, con số khiến cô lắp bắp kinh hãi.

Sau khi về đến nhà, cô đã đọc rất nhiều bình luận, thuận tiện ghé mắt nhìn qua bảng hot search, không ngờ lại phát hiện mình vẫn nằm ở vị trí thứ chín.

Chủ đề được tìm kiếm nhiều thứ ba trên Weibo khiến cô phải dừng lại.

Đã mấy ngày kể từ khi xảy ra vụ việc đó, đây là lần đầu tiên Cơ Thập Nhất biết được tin tức liên quan —— Dượng của Lương Ninh Ninh và chủ nhiệm lớp đã khai nhận toàn bộ, không sót bất cứ gì.

Theo lý mà nói, chuyện như vậy không có khả năng bị tiết lộ, thế nên trên Weibo chỉ tiết lộ một nửa, nhưng chút tin tức đó cũng đã đủ khiến cộng đồng mạng kích động.

Mà Cơ Thập Nhất biết được nguyên nhân cũng như là kết quả đều nhờ vào cuộc điện thoại của mẹ Lương.

Nhiều ngày không gặp, từ giọng nói của mẹ Lương, có thể nghe ra nhiều chuyển biến tốt đẹp, không còn dáng vẻ tuyệt vọng muốn chết như trước kia nữa, cô thầm nghĩ như vậy.

Có lẽ bởi vì cô là người đầu tiên giúp đỡ bà, thế nên mẹ Lương rất tin tưởng cô, biết được chuyện gì đều sẽ nói ra hết, trong lời nói cũng ph4t tiết ra nỗi căm hận gắt gỏng.

Cơ Thập Nhất im lặng lắng nghe.

Ở trường học, Lương Ninh Ninh thường xuyên bị bạo lực học đường, cô bé mang theo vết thương trở về nhà trong kỳ nghỉ cuối tháng, lúc trốn trong phòng bôi thuốc bị dượng rình trộm phát hiện, mọi chuyện không cần nói cũng biết, thú tính nổi lên.

Càng bất hạnh hơn nữa chính là, không biết vì lý do gì mà chủ nhiệm lớp lại tới thăm nhà, vừa liếc mắt ông ta đã nhìn ra mọi chuyện, hai kẻ này lại cùng một loại người, nghiễm nhiên Lương Ninh Ninh trở thành đối tượng để bọn họ xuống tay.

“Hai kẻ khốn kiếp đó! Tôi nhất định phải khiến bọn chúng ngồi tù!” Mẹ Lương mắng.

Cơ Thập Nhất thở dài trong lòng, Lương Ninh Ninh không may mắn, thế giới này không đối xử tốt với cô bé, mà tất nhiên mẹ Lương cũng có lỗi, bà không hề nghĩ tới con gái đã gặp phải chuyện gì khi ở trường, con gái nói gì bà cũng tin.

Bây giờ có nói gì cũng đã quá muộn màng rồi.

“Phiên toà sẽ sớm mở, cô Cơ, cảm ơn cô.” Mẹ Lương lại cảm ơn lần nữa, “Cảm ơn cô khi ấy đã cứu tôi…”

Cơ Thập Nhất ấm áp trả lời: “Sống thật tốt, Ninh Ninh sẽ không hy vọng chị sống không vui.”

Mẹ Lương đồng ý.

Sau khi cúp điện thoại, Cơ Thập Nhất xoa thái dương, gần đây mải lo chuyện này chuyện kia, cô phát hiện mình có chút mệt mỏi, sau này vẫn nên cách thời gian dài một chút hoặc là giải những giấc mộng đẹp, như vậy thì tinh thần cũng có thể thả lỏng hơn.

Nghĩ đến đây, cô lại vào Weibo.

Sau đó ngón tay thon dài gõ vài chữ, nhấn nút gửi, trang chủ nằm chết từ lâu cuối cùng cũng sáng lên.

[Cơ Thập Nhất V: Ngày mai giải ba giấc mộng.]


Weibo ngắn ngủi này vừa đăng lên, chẳng mấy chốc đã xuất hiện trên trang chủ của vô số người, khiến nhịp tim của bọn họ đập nhanh hơn nhiều.

Qua chuyện của Vương Ninh, lại đọc các câu trả lời trên Weibo, bây giờ, về cơ bản thì những ai từng dạo qua Weibo của Cơ Thập Nhất đều biết cô giải mộng rất chuẩn, không lệch chút nào, so với mấy gã thầy bói đường phố thì quả đúng là một trên trời một dưới đất.

Chuyện của Vương Ninh đã lan truyền khắp Weibo, đặc biệt là video phỏng vấn trước đó, đủ để nói lên tất cả, không tin thì cũng phải tin, thử nói xem, nào có ai đoán mò chuẩn xác như vậy đâu?

Mà Weibo này có ý gì, hôm nay là giải mộng thuần túy, hơn nữa chỉ có ba giấc mộng, nhưng tiêu chí lựa chọn thì sao? Ai đến trước thì được? Hay là nhìn thuận mắt?

Trong nháy mắt, hầu như tất cả những người nhìn thấy đều mang suy nghĩ này trong lòng, bàn tay không ngừng mở ra, dùng tốc độ chơi game gõ nhanh vài dòng rồi gửi đi, sau đó lại đổi mới, sợ mình trở thành người cuối cùng.

Không lâu sau, những bình luận bên dưới tăng lên với tốc độ phi thường.

“A, tôi đến muộn, có lẽ không kịp rồi, mặc kệ, tôi phải thử xem sao, hy vọng sẽ không bị flop! # hình ảnh”

“Hôm nay tâm trạng đại sư không tốt sao? Một câu chỉ có vài chữ này không phù hợp với hình tượng lắm, chắc chắn là tâm trạng không tốt, hôm nay là Thất Tịch mà, chẳng lẽ bị thất tình rồi sao?”

“Tôi chỉ đến đây xem thôi, cuối cùng cũng có một lần tôi tận mắt nhìn thấy giải mộng ha ha ha, tôi đã lôi kéo tất cả bạn cùng phòng nhìn chằm chằm Weibo này rồi.”

“Cười chết tôi rồi, nhiều người đăng nhanh quá vậy, tôi vừa đi ra ngoài có vài phút mà đã tăng nhiều như vậy rồi sao, đây là vội vàng lên trời í hả?”

“Nghe nói chủ thớt giải mộng rất hay, không khoác lác đó chứ?”

Weibo phân hoá thành hai thái cực, hoặc là viết một đoạn văn thật dài, nói không nổi thì chuyển sang dùng hình ảnh, hoặc là chỉ có vài chữ khiến người xem tò mò, nói tóm lại, số lượng người đang không ngừng tăng lên.

Công việc thường ngày của các tài khoản giải trí là chụp màn hình Weibo do những người nổi tiếng đăng lên, suy đoán ý tứ, sau đó cài cắm thêm suy đoán của mình, cuối cùng ném chủ đề đó ra ngoài để tăng độ hot.

Lần này, mục tiêu của bọn là một người mới – Cơ Thập Nhất, lý do đương nhiên là vì tính cách độc đáo của cô rồi.

Gần như cùng lúc đó, tài khoản công chúng đã đưa ra một thông cáo báo chí.

Ngũ Thanh biết được hành động của bọn họ cũng không có ngăn cản, lựa chọn quạt gió thêm củi, khiến chủ đề giải mộng này leo lên hot search.

Ở một góc nào đó không xác định, ảnh chụp Cơ Thập Nhất và Tô Minh Châu ăn tối cùng nhau cũng được đăng tải.

- -----oOo------

*** 61 ***

Chương 62: Giấc mộng lệ yêu*



Editor: Dứa



Beta: Thuỷ Tiên



(*) Giấc mộng lệ yêu: Chỉ giấc mơ bị quỷ và yêu quái quấy phá, người mơ thấy giấc mơ này thường sẽ khiến tinh thần không tỉnh táo, sau đó ma xui quỷ khiến làm ra chuyện độc ác.



Mà tại đồn cảnh sát, bác sĩ tâm lý do Liên Diệc tìm cũng đến rồi.



Đến bây giờ Dương Dương vẫn không dám mở miệng, biểu hiện không thích hợp cho lắm, hiển nhiên cậu bé đã phải chịu kí.ch thích rất lớn, nhất định phải có người khai sáng để có thể trở lại cuộc sống bình thường.



Đối với một đứa trẻ bốn tuổi mà nói, nhìn thấy cảnh tượng máu me như vậy, có thể sẽ dẫn đến một trong hai hậu quả sau, một là trở nên không thích nói chuyện, mẫn cảm và đa nghi, hai là dấn thân vào con đường chống đối xã hội.



Chống đối xã hội là kết quả mà tất cả mọi người đều không mong muốn nhìn thấy.



Bác sĩ tâm lý là một cô gái rất dịu dàng, để tóc dài, mặc một chiếc váy dài, đôi mắt khi cười rộ lên sẽ khiến người ta buông bỏ phòng bị, mà cô ấy cũng hợp tác với đồn cảnh sát.



“Là đứa bé này sao?” Cô ấy nhìn về bên kia.



Liên Diệc gật đầu, “Thằng bé tên Dương Dương, một tuần trước nhìn thấy bà nội gi.ết c.hết mẹ, ngủ cũng mơ thấy ác mộng, bây giờ nó không chịu mở miệng nói chuyện.”



Bác sĩ tâm lý thở dài: “Dương Dương… thật đáng thương, tôi sẽ cố gắng giúp thằng bé khôi phục, tôi muốn đưa thằng bé đến phòng khám của tôi, hoàn cảnh nơi này không tốt.”



Vương Hạo nhìn thấy bác sĩ tâm lý thì cũng thở phào nhẹ nhõm, nhưng để yên tâm, tất nhiên anh cũng sẽ đi theo, huống hồ chi bây giờ Dương Dương khá ỷ lại vào anh.





Ở bên này, Internet vẫn đang chìm đắm trong niềm vui của lễ Thất Tịch.



Lễ Thất Tịch, nghiễm nhiên Internet trở thành ngày các cặp đôi nổi tiếng thể hiện tình cảm, thông thường, không lâu sau khi đăng lên Weibo, hai người đều sẽ leo lên hot search.



Ý nghĩa của marketing là như vậy mà.



Giới giải trí có đủ các hình tượng, đa tình, dốc lòng, si tình, nghe lời vợ… Mỗi kiểu đều có một nhóm fans, mà hình tượng chính là một điểm quan trọng để nổi tiếng.



Hiện tại Internet phát triển, rất nhiều nam minh tinh đa tình bị vạch trần, từ đó mãi mãi không thể thoát khỏi cái danh kẻ cặn bã, đây là kết cục của người xây dựng hình tượng quá hoàn mỹ, cuối cùng hình tượng đó bị sụp đổ.



Tất nhiên cũng có không ít cặp vợ chồng dựng nên hình tượng tình cảm hòa thuận, các tài khoản giải trí đều thích săn lùng tin tức của những người này, qua vài ngày sẽ đưa ra thông báo hư hư thực thực việc ly hôn hoặc ngoại tình, dù sao thì thiêu thân cũng không bao giờ dừng lại.



Đương nhiên, một số tin tức là giả, nhưng cũng có rất nhiều tin là sự thật.





Nguyên Nguyên là food reviewer.



Hiện tại food reviewer là một nghề mới, tiền lương cao mà lại rất nhẹ nhàng. Food reviewer được nhà hàng mời tới ăn, nếm thử các món ăn của nhà hàng bọn họ, sau đó lên mạng đưa ra đánh giá, công việc này đòi hỏi phải có nhiều fans trên Weibo, hơn nữa, họ không được kén ăn.



Nguyên Nguyên vốn là người livestream ăn uống trên Internet, sau này ngày càng có nhiều fans mới coi đó là nghề nghiệp chính thức, vừa được ăn ngon vừa được nhận tiền lương, quan trọng là đánh giá, điểm nào tốt điểm nào kém, huống hồ chi cô ấy đều ăn ở các nhà hàng nổi tiếng.



Đương nhiên, nhà hàng mèo cũng nằm trong đó, chẳng qua cô ấy đã nhìn thấy một cảnh tượng đặc biệt.



Cô ấy biết Cơ Thập Nhất, là người nổi tiếng dạo gần đây từng leo lên hot search vài lần, bình tĩnh xem xét, cô ấy thích diện mạo của đối phương, lộng lẫy mà không ngấy, cảnh đẹp ý vui, đôi mắt tựa hồ nước.



Bởi vì lý do livestream trực tiếp, thế nên khi đó cô ấy ngồi trong góc, thấy rất rõ ràng về mọi thứ diễn ra phía trước, cuối cùng lúc chuẩn bị rời đi mới chụp vội góc nghiêng của hai người.



Đây là bức ảnh Cơ Thập Nhất sờ đầu Tô Minh Châu.



Vừa đăng tải lên Weibo không bao lâu, mấy trăm vạn fans của cô ấy lập tức bùng nổ.



Buổi chiều Weibo vừa mới nổ tung hai lần vì hai người, lần này thì quả thực tất cả mọi người đều bị một kích trúng ngay tim rồi, sôi nổi ôm cõi lòng tan nát liế.m láp màn hình.



“Tôi vẫn luôn nghĩ đó là một trò đùa trên Weibo, không ngờ hai người lại cùng nhau trải qua lễ Thất Tịch…”



“Cảm giác như nhìn thấy quá trình sản xuất cẩu lương, chuyện buổi chiều hóa ra là thật!”



“Cái sờ đầu này có thể giế.t ch.ết người, trông có vẻ như Cơ Thập Nhất đang chiếm ưu thế ha ha ha, hóa ra tổng giám đốc Tô luôn là cục cưng đáng yêu!”



“Tôi muốn biết cái moah moah kia đã cho @ Tô Minh Châu hay chưa, lần đầu tiên nhìn thấy một vị tổng giám đốc đáng yêu như vậy, khiến cuộc sống của tôi lại tràn ngập hy vọng.”



“Hai người rất xứng đôi, tôi mặc kệ, tôi trở thành fan trước, nhất định là cục cưng đáng yêu theo đuổi Thập Nhất, Nguyên Nguyên, cô làm tốt lắm! Lần sau tiếp tục phát huy!”



Mới đầu bởi vì chuyện giải mộng trên Weibo mà Cơ Thập Nhất từng leo lên cuối bảng hot search, vì vậy, một khi cái tên được xướng lên, hầu như có rất nhiều người nhìn thấy.



Weibo này đã nhanh chóng lan rộng như một đám cháy nhỏ, không lâu sau, hầu hết tất cả mọi người trong giới giải trí đều đã biết chuyện.



Đối với loại chuyện này, Ngũ Thanh tập mãi cũng thành quen, mặt không đổi sắc đưa một số thuỷ quân vô danh ra tẩy trắng, đồng thời cũng giảm bớt nhiệt độ.



Tất nhiên, cô ấy cũng thông báo ngắn gọn cho Cơ Thập Nhất, sau đó chuyển dời sự chú ý sang nơi khác.





Đến buổi chiều ngày hôm sau, số lượt bình luận dưới Weibo mới nhất của Cơ Thập Nhất đã vượt quá hai trăm nghìn.



Khiến không ít người mới và cũ nhìn thấy cũng phải trừng rớt tròng mắt.



Lần cán mốc mười nghìn trước đó, tạm nói đó là chuyện ngoài ý muốn đi, nhưng không ngờ lần này lại vượt quá con số hai trăm nghìn, tổng số fans trên Weibo của cô còn chưa tới hai mươi triệu kia mà, ngôi sao nổi tiếng với bốn, năm mươi triệu fans cũng phải vài ngày mới đạt được con số hai trăm nghìn bình luận trên Weibo đó.



Một người mới chỉ đóng quảng cáo, ngay cả bộ phim truyền hình đã quay cũng chưa được ra mắt, thế nhưng chưa tới một ngày đã vượt quá hai trăm nghìn.



Ngũ Thanh ở trong thang máy công ty nhìn thấy kết quả như vậy, gần như muốn bật cười thành tiếng.



Cửa thang máy mở ra, một ngưới phụ nữ ưu tú bước vào, nhìn thấy Ngũ Thanh, cô ta hừ lạnh một tiếng, cao ngạo lạnh lùng đứng một bên.



Ngũ Thanh cất di động vào.



Người phụ nữ này vốn là đối thủ của cô ấy, đều là người đại diện xuất sắc nổi tiếng trong giới, kết quả là trước đó không lâu lại chuyển sang Giải trí Hoàng Thiên, khi công ty để cô ta chọn người, không ngờ cô ta lại chọn người mà Ngũ Thanh nhìn trúng.



Với tin tức truyền ra, không có chuyện cô ta không biết, chỉ có thể là cố ý. Nhưng chính vì nguyên nhân đó, Ngũ Thanh mới được tự do ký hợp đồng với Cơ Thập Nhất, quả thực là trời cao bồi thường.



Hiện giờ nghệ sĩ của cô ta còn đang đóng phim, bọt nước trên mạng vừa ra đã dừng lại, mà Thập Nhất của cô ấy, chỉ riêng hot search thôi mà một bàn tay đã đếm không hết, ngẫm lại thì đây chính là ý trời.



Ngũ Thanh xoay chuyển tròng mắt, gọi điện thoại cho Cơ Thập Nhất: “Thập Nhất, bình luận trên Weibo của em đã vượt quá hai trăm nghìn rồi, em định làm gì?”



Hiện giờ cô ấy không thực sự tin vào việc giải mã giấc mơ của Cơ Thập Nhất, nhưng lại có sự tín nhiệm.



Cô ấy liếc nhìn đôi mắt muốn tóe lửa giận của người bên cạnh, nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Buổi tối? Được, nhưng lần sau đừng làm ầm ĩ như vậy, kẻo lên hot search sẽ khiến nhiều người hay bịa đặt nói em bỏ tiền ra mua.”



Cửa thang máy mở ra, người phụ nữ kia trừng mắt nhìn Ngũ Thanh, sau đó rời khỏi thang máy.



Ngũ Thanh che miệng cười rộ lên.





Đối với tin tức của cô và Tô Minh Châu, Cơ Thập Nhất cũng không để tâm, mối quan hệ giữa bọn họ rất đơn giản và rõ ràng, huống chi công khai cũng không được bao nhiêu lợi ích, tương lai thì mọi chuyện sẽ tiêu tan dễ dàng thôi.



Từ chỗ chị Thanh biết được số lượng bình luận trên Weibo, cô vội vàng mở Weibo, có chút kinh ngạc khi tận mắt nhìn thấy, nhiều hơn những lần trước không ít.



Tuy nhiên, cô vừa nhấn mở bình luận, hai mắt lập tức mở to ra —— Không ngờ Lục Hành Vân lại là người đầu tiên bình luận.



Cô bấm vào những bình luận bên dưới phần bình luận được cho là của Lục Hành Vân.



“Uầy uầy, đây là tài khoản giả mạo cao cấp ư? Hiện giờ tài khoản giả mạo cũng bắt chước giống đến vậy rồi sao? Suýt chút nữa đã chọc mù hai mắt tôi rồi á.”



“Tôi bấm vào xem mười mấy lần, đúng là Lục Hành Vân!!!”



“Hóa ra nam thần cũng có mộng xuân, haiz, từ nay về sau tôi quyết định sẽ gặp anh ấy trong giấc mơ.”



“Để tôi giải mã cho! Nam thần, giấc mơ của anh có nghĩa là anh sắp cùng em tiến vào lễ đường! Người bạn đời tương lai của anh là em á!”



“A a a a phấn khích quá đi thôi, không ngờ có ngày tôi sẽ chụp được bức ảnh như vậy, đều nhờ Cơ Thập Nhất giải mộng cho nam thần, chắc chắn sẽ đứng đầu Internet!”



Cơ Thập Nhất bấm vào theo, phát hiện quả thật đó là tài khoản của Lục Hành Vân.



Lục Hành Vân luôn đăng Weibo không quá mười chứ, nhiều lắm là ngày nhận giải, tâm trạng tốt mới viết thêm mấy chữ, sao tuyên truyền chỉ vỏn vẹn vài chữ mà người đọc lại thích dáng vẻ này.



Lần này anh ấy bình luận cả một đoạn dài, thế nên khi mới nhìn thoáng qua, cộng đồng mạng đã cảm thấy đó là tài khoản giả mạo, không quá bận tâm, mãi cho đến khi nhấp vào, phát hiện đó chính là Lục Hành Vân có năm mươi triệu người hâm mộ!



Nhưng cô cũng không giải mã giấc mơ của anh ấy trước, mà thay vào đó lại lựa chọn hai giấc mơ còn lại.



Miễn là giải mộng thành công, dù đối mặt trực tiếp hay thông qua các phương tiện truyền thông đều không thành vấn đề, đây cũng là lý do Cơ Thập Nhất lại lựa chọn Weibo, bởi vì có đông đủ cư dân mạng.



Nhưng thường xuyên làm vậy cũng không tốt, không nói tới việc bản thân cô hao tâm tốn sức, có lẽ sau này còn kéo thêm rắc rối, chỉ có thể thi thoảng làm một lần, cô quyết định tương lai mỗi tháng một lần, một lần giống như ngày hôm nay, ba giấc mơ là đủ rồi.



Chẳng mấy chốc cô đã chọn xong hai giấc mơ còn lại.



Giấc mơ đầu tiên, cư dân mạng bình luận nói đó là giấc mơ của bố cô ấy, gia đình đều cảm thấy rất kỳ lạ, bố cô ấy mơ thấy mình được cấp trên ngoáy lỗ tai cho, cấp trên còn đặc biệt vui vẻ, nhưng bố cô ấy lại rất sợ hãi, sau khi về nhà, ông tự mình soi gương, phát hiện mũi mình bị thối rữa, giống như bị mưng mủ, sau cùng là bị cảnh tượng này doạ đến tỉnh giấc.



Cơ Thập Nhất không nhịn được mà cười thành tiếng, đây rõ ràng là giấc mộng đẹp mới đúng.



Cô trả lời: “Cả hai sự việc đều chỉ những điều tốt đẹp, bố của bạn sẽ nhận được tin tức tốt từ cấp trên, nếu tôi không nhầm, chắc hẳn là đề bạt, không phải ác mộng.”



Giấc mơ thứ hai, người đăng bình luận tự nhận là một chàng trai trẻ, anh ta nói mình mơ thấy thiên sứ, nhưng dù anh ta có nói như thế nào, thiên sứ kia vẫn một mực im lặng, anh ta cảm thấy thiên sứ đó bị câm. Sau khi tạm biệt thiên sứ, anh ta lại gặp bạn gái của mình, nhưng trong suốt cả một chặng đường dài, anh ta luôn cãi nhau với bạn gái, cuối cùng thì bỏ rơi bạn gái của mình.



“Tôi rất sợ, từ ngày mơ thấy nó cho đến giờ tôi không dám đi hẹn hò, không dám nói chuyện với bạn gái, nếu nói chắc chắn sẽ bị hủy bỏ hôn ước, tôi không muốn biến thành chó độc thân đâu! Nhưng nhất định phải flop!”



Cơ Thập Nhất nhanh chóng trả lời: “Đừng lo lắng, không có gì to tát, đây là mộng đẹp, bạn sẽ gặp may mắn, ngoài ra, bạn cũng sẽ kết hôn với bạn gái của mình, đây là chuyện tốt.”



Nửa sau của giấc mơ thứ hai rõ ràng là trái ngược với thực tế, ngược lại, đó chính là dấu hiệu tốt.



Sau khi giải mã xong hai giấc mơ, Cơ Thập Nhất lại đặt ánh mắt lên giấc mơ của Lục Hành Vân một lần nữa.



Đọc xong, cô thở phào nhẹ nhõm, giấc mơ của Lục Hành Vân rất thú vị, không sai, đó là một giấc mơ đẹp.



Mới đầu Lục Hành Vân mơ thấy mình ở một nơi mênh mông trống trải, khi cúi đầu, anh ấy phát hiện mình được một pho tượng nữ thần ôm vào lòng, treo lơ lửng trên không trung, mà xung quanh cũng có rất nhiều pho tượng khác nhau.



Nó giống như điện thần trong thần thoại Hy Lạp mà anh ấy đã từng thấy, ngoại trừ không có kiến trúc đặc trưng, lúc anh ấy đang giãy giụa, bỗng nơi này nổi lên một trận gió to, sau đó dần trở thành gió lốc, cuốn từ xa xa đằng trước đến chỗ anh ấy, cuối cùng là cuốn anh ấy vào trong.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện