Chương 90: A, quá soái
Editor: Kiều Tiếu
Giám đốc bộ môn ở một bên tấm tắc bảo lạ.
"Không nghĩ tới tập đoàn Nam thị còn giữ một tay. Thiết kế này, quá phù hợp với ý muốn xây dựng làng du lịch của chúng ta a."
Sắc mặt của Quyền Nhung không thể nào đẹp.
Trợ lý ở cạnh cũng đã nhìn ra vấn đề.
Phong cách đặc thù rõ ràng như vậy, cho dù không ký tên cũng có thể liếc mắt một cái đã nhận ra, đây là do Quyền thiếu gia thiết kế.
Dù sao, trên danh nghĩa của tập đoàn Quyền thị có không ít công trình xuất phát từ tay Quyền thiếu gia.
Đều không ngoại lệ, mỗi địa phương đều có kiến trúc hoa lệ độc đáo, rất phù hợp với công tác marketing, nhờ đó mà trở thành thắng địa nghỉ dưỡng cực hot.
Trợ lý nhịn không được nhìn thoáng qua chủ tịch.
"Chủ tịch, ngài có muốn liên hệ với Quyền thiếu gia hỏi rõ tình huống không?"
Trợ lý cảm thấy, có lẽ tập đoàn Nam thị đã sử dụng chút thủ đoạn không hợp pháp gì đó để cho ra bản thiết kế này.
Quyền Nhung không nói chuyện.
Còn hỏi cái gì?
Hỏi xem rốt cuộc Nam Tinh đã rót cho hắn bao nhiêu mê hồn canh?
Quyền Nhung cầm chuỗi hạt châu, mở miệng nói với nhân viên trên bàn họp.
"Mọi người cứ nhìn mà làm."
Nói xong, không ở lại, nhanh chóng rời khỏi phòng họp.
Trong lúc chờ kết quả, Nam Tinh ra khỏi phòng nghỉ, đang muốn gọi điện thoại cho Quyền Tự.
Kết quả vừa bước ra hành lang dài đã gặp phải Chu Mạc.
Chu Mạc mặc một bộ tây trang, dáng người đĩnh bạt, sắc mặt lãnh ngạnh.
Hai người liếc nhau, Nam Tinh xoay người, tính đi về hướng ngược lại.
Chu Mạc bỗng nhiên mở miệng.
"Chuyện ngày sơ thẩm, tôi đã nghe rồi."
Bước chân của Nam Tinh khựng lại, nhìn hắn.
"Cho nên?"
Chu Mạc chậm rãi nói tiếp.
"Cô liều mạng muốn giải trừ hôn ước với tôi, cố gắng bắt lấy sợi dây Quyền Tự, chính là vì lần đấu thầu này?"
Nói xong, Chu Mạc tiến hai bước tới trước mặt Nam Tinh, nhíu mày,
"Liên hôn với tôi, chúng ta hợp tác với nhau để thắng cuộc đấu thầu lần này, ba phương đều có lợi, còn cần dùng đến thủ đoạn đó sao? Tập đoàn Quyền thị có thể thành công được như hôm nay, cô cảm thấy chỉ cần cô leo lên người Quyền Tự là có thể làm lung lay quyết định của bọn họ được à?"
Đang nói chuyện, trong phòng nghỉ truyền ra thanh âm.
"Lần này, bên đấu thầu thành công là tập đoàn Nam thị."
Nghe đến đây, trong phòng nghỉ vang lên tiếng ồn ào hết đợt này đến đợt khác.
Vẻ mặt của Chu Mạc nháy mắt đông lạnh, hắn híp mắt, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Nam Tinh.
Nam Tinh liếc mắt nhìn hắn,
"Muốn chúc mừng tôi không?"
Sắc mặt của Chu Mạc lạnh hơn.
Nam Tinh nhìn Chu Mạc.
"Nghe nói bạn gái mối tình đầu của anh đã trở lại, hai vị ở bên nhau, trời sinh một đôi."
Cô vừa khen một câu, ngay sau đó chuyển chủ đề.
"Hai ta đã chẳng có liên quan gì nữa, gặp mặt thì cứ coi như không nhìn thấy, không cần chào hỏi, cũng chẳng cần đi lên tiếp đón tôi đâu, hiểu không?"
Chu Mạc nhìn Nam Tinh, như thể đang cẩn thận phân biệt ý tứ đằng sau lời nói của cô, là thật lòng hay là giả ý.
Thật lâu sau, hắn nói một câu.
"Nam Tinh, cô không cần hối hận."
Nam Tinh nhẹ nhàng bâng quơ.
"Sẽ không."
Nói xong, đi lướt qua người hắn.
*
Hôm nay là sinh nhật 18 tuổi của Nam Tinh.
Gần hoàng hôn, Nam gia bao một khách sạn 5 sao, mời đông đảo thương quý (những người làm ăn và những người quyền quý) của Tế Thành tới chúc mừng.
Ngay cả Nam Vũ luôn luôn bận rộn cũng đã trở lại.
Vẫn là bộ dáng trang điểm như cũ, mũ lưỡi trai được kéo xuống thấp, nhanh chóng xuyên qua một đám người đang bắt chuyện ngoài đại sảnh, tìm kiếm tung tích của Nam Tinh.
Trong tay còn ôm một cái hộp thật lớn.
Cuối cùng, thấy được Nam Tinh đang ở trong góc.
Nam Tinh mặc chiếc váy dài màu đen, chân váy chạm đến mắt cá chân, mái tóc hơi xoăn màu lục đậm được xõa ra, khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp, không cần trang điểm cũng đã đủ tinh xảo rồi.
Chẳng sợ cô đang đứng ở trong góc, Nam Vũ cũng có thể cảm nhận được những tên đàn ông xung quanh đang không ngừng lia mắt về chỗ chị gái của hắn đang đứng.
Nam Vũ đi qua, bộp, đặt chiếc hộp cao hơn nửa người xuống bên cạnh.
"Sinh nhật vui vẻ, chị."
Lực chú ý của Nam Tinh vẫn luôn đặt trên điện thoại, nghe thấy giọng nói của hắn, ngẩng đầu nhìn.
"Cảm ơn."
"Đây là lễ vật, muốn nhìn một chút không?"
Nói xong, Nam Vũ căn bản không đợi Nam Tinh mở miệng nói chuyện, trực tiếp mở hộp ra.
Là một bức tượng cao hơn nửa người, trông giống với bộ dáng của Nam Tinh, mặc đồng phục Nhất Trung Tế Thành, sợi tóc rối tung.
Tầm mắt của Nam Tinh bị bức tượng này hấp dẫn.
Nam Vũ thấy dáng vẻ của Nam Tinh còn rất thích, hắn đè xuống vành mũ.
Cũng không uổng công hơn nửa tháng qua hắn liều mạng chuẩn bị.
Giọng nói của hắn thanh lãnh.
"Giờ chị đã biết hoa cẩm chướng mà chị tặng em có bao nhiêu qua loa chưa?"
"Ách."
Đang nói chuyện, phía sau Nam Vũ vang lên một giọng nói.
"Tiểu Vũ, đây là chị gái của chúng ta đúng không? Thật là đẹp hơn nhiều so với trong video a."
Nghe tiếng nói chuyện, bốn nam sinh mặc tây trang chỉnh tề đi tới.
Mà bên cạnh, có một nữ sinh tham gia tiệc sinh nhật của Nam Tinh phản ứng lại.
"Đây không phải là nhóm nhạc cực kỳ hot đó sao?"
"Thiếu Niên Không Trung?"
"Đúng đúng đúng."
"Sao bọn họ lại tới? Người ở ngoài đời thật gầy thật soái a."
"A đúng rồi, Nam Vũ là em trai ruột của Nam Tinh, chị gái của người ta làm lễ thành niênz nên mang theo đám anh em tốt tới dự."
"Đột nhiên thật hâm mộ Nam Tinh a. Tự dưng được nhiều em trai soái khí vây quanh như vậy, tui cũng muốn lắm a."
"Aiz, cô thích người nào nhất?"
"Tui thích song bào thai, Lăng Tả và Lăng Hữu. Anh trai thì cao lãnh, em trai thì ôn nhu, ôi chúa, đó là tiểu tâm can của tui a."
Vô luận trong nhà có nhiều tiền thế nào, con gái theo đuổi idol vẫn luôn là hiện tượng bất biến.
"Tui lại thích Cảnh Thịnh hơn. Tương phản manh a, anh trai cao lớn soái khi như vậy lại đi thích màu hồng phấn, ahuhu lúc tui biết tui đã cười chết."
"Cả nhóm này đều thực hỏa a. Quá lợi hại."
"Bên trong vẫn còn người không quá hỏa, là người tên Tửu Từ, vẫn luôn không nói chuyện, nhiều lúc tui còn cho rằng đây là đoàn đội bốn người."
"Ồ, đúng đúng, ha ha ha, tui cũng quên mất trong nhóm này còn có một người như vậy."
"Hình như là người lớn tuổi nhất trong bọn họ? Hình như sắp mười tám tuổi."
Người xung quanh không ngừng bát quái.
Còn Nam Tinh thì, đột nhiên bị nhiều người vây quanh như vậy, há mồm ngậm miệng kêu cô là chị gái.
Từng người đều đưa lên lễ vật của riêng mình.
Không mất bao lâu, Nam Tinh và nhóm nhạc Thiếu Niên Không Trung được đưa lên đỉnh hot search.
Trong ảnh chụp, Nam Tinh ngồi trên sô pha, năm người Nam Vũ vây quanh bên cạnh, trên mặt mỗi người đều hàm chứa nụ cười, mà Nam Tinh thì cúi đầu, trông có vẻ hơi thẹn thùng.
Nhờ nhân khí của Nam Tinh cộng với nhân khí bạo hỏa của nhóm nhạc Thiếu Niên Không Trung, bức ảnh này nháy mắt quét ngang toàn bộ internet.
"Cmn, cmn, đây là tình huống thế nào?!"
"A a a a a a! Mẹ ơi! Quá soái."
"Đột nhiên thật hâm mộ Tiểu Tinh Tinh a."
"Này cũng quá hạnh phúc rồi??"
"Đù, may mà Nam Tinh là chị gái của Khoai Sọ, bằng không tui sẽ ghen ghét muốn chết a."
"Tui đã ghen ghét muốn chết."
"Mẹ ơi, cứu mạng."
Bởi vì Nam Tinh và Nam Vũ có quan hệ chị em ruột, vậy nên fans của nhóm nhạc Thiếu Niên Không Trung khó có được bao dung.
Giả sử như vị trí kia là của nữ minh tinh khác, thì quản cô ta là cọng hành nào, chỉ sợ tổ tông mười tám đời đều sẽ được thăm hỏi.
Nhưng tới lượt Nam Tinh, phong cách lập tức được sửa lại.
Trên mạng một mảnh náo nhiệt.
Phân bộ của tập đoàn Quyền thị.
Quyền Tự ngồi trong phòng hội nghị, bên cạnh là Quyền Nhung đang ngồi trên xe lăn, tay cầm một chuỗi hạt tử đàn, hai người ai cũng chưa nói chuyện.
Bình luận truyện