Cố Chấp - Linh Lạc Thành Nê

Chương 17: Chứng cứ



Tần Tuyên Tuyên ngồi ở phòng khách im lặng chờ đợi không hề hay biết trong phòng hội nghị bên kia đang xảy ra một cơn bão táp trong yên lặng, mắt thấy đã qua thời gian hẹn gặp, mà người bên kia vẫn chưa có dấu hiệu liên lạc, Tần Tuyên Tuyên đứng ngồi không yên. Có lẽ tổng tài của Minh Khải là tới thị sát tình hình, không biết bọn họ sẽ phải họp bao lâu. Cô cố tình hỏi thăm đôi chút, ít nhất phải biết thời gian cụ thể, để bản thân còn có chút hy vọng. Vừa mới bước ra khỏi phòng khách, chỉ thấy cửa phòng họp ở cuối hành lang mở ra, Đỗ Mộ Ngôn dẫn đầu đoàn người đi tới.

Tần Tuyên Tuyên theo bản năng lùi lại phía sau, lại cảm thấy nếu làm như vậy thì thật không tốt, cũng không lễ phép, Đỗ Mộ Ngôn hiển nhiên đã nhìn thấy cô, cô không thể làm gì khác đành phải đứng lại.

‘’Tần tiểu thư, tại sao cô lại ở đây?’’ Đỗ Mộ Ngôn đi đến bên cạnh Tần Tuyên Tuyên thì dừng lại, vẻ mặt lạnh đạm hỏi thăm. Nét mặt cũng ánh mắt hắn khi đối diện với cấp dưới cũng không có gì khác biệt, thậm chí còn mang theo một tia lãnh ý, thật giống như Tần Tuyên Tuyên chỉ giống như một người quen bình thường mà thôi.

Biểu hiện của hắn như vậy làm cho cả người cô đều thả lỏng. Đôi mặt với vẻ ôn hòa trước kia của hắn khiến cho cô không được tự nhiên, thì cô càng thích hắn hiện tại đem cô đối xử như người xa lạ, dù sao, bọn họ vốn chính là không quen thân, hắn cùng ba cô có qua lại, chứ đâu có quan hệ gì với cô đâu.

‘’ Tôi có chút công việc ở đây.’’ Tần Tuyên Tuyên cũng không có nói rõ, cô không muốn để cho Đỗ Mộ Ngôn nghĩ rằng cô là muốn dựa vào ấn tượng với hắn mà đi cửa sau.

‘’Vậy sao?’’ Đỗ Mộ Ngôn nhẹ nhàng đáp lại, tầm mắt liếc qua phía sau.

Các lãnh đạo lớn nhỏ vốn đi theo hắn lập tức có người chảy mồ hôi lạnh đi ra, nói: ‘’ Cô chính là nhân viên công ty thiết kế Tụ Mĩ Tần Tuyên Tuyên tiểu thư sao? Thật ngại quá để cho cô phải chờ lâu.’’

‘’Không có việc gì, cũng không phải là quá lâu.’’

Bị đủ loại ánh mắt nhìn chằm chằm, Tần Tuyên Tuyên không được tự nhiên kéo kéo khóe miệng. Ánh mắt bọn họ nhìn cô thật kì lạ, tràn ngập tìm tòi nghiên cứu, hiển nhiên là đang đoán quan hệ của cô cùng Đỗ Mộ Ngôn, nhưng hắn đối với cô xa lạ như vậy, bọn họ không có cách nào đoán được đi?

Đỗ Mộ Ngôn liếc mắt nhìn người đang nói chuyện một cái, phát hiện chính mình không biết tên anh ta, trong phòng hội nghị lúc nãy mỗi người cũng đã tự giới thiệu qua, căn bản là Đỗ Mộ Ngôn không có chú ý nghe, cho nên ngoại trừ tổng giám đốc mới Trịnh Thành, hắn một người cũng không biết tên.

Trong lòng Đỗ Mộ Ngôn mãnh liệt áp chế ý nghĩ này, chỉ thản nhiên nói một câu: ’’ Mọi người cứ nói chuyện đi.’’

Sau đó, hắn vững vàng bước đi.

Lý Tái làm trợ lý, đương nhiên có thể thay thế Đỗ tổng biểu đạt sự xem trọng đối với các nhân viên của Minh Khải, hy vọng bọn họ trong tương lai vì công ty sử dụng tài năng của mình tạo nên những thành quả lớn hơn. Nói xong hắn liền vội vàng đuổi kịp Đỗ tổng, xoay người nhịn không được liếc mắt nhìn Tần Tuyên Tuyên một cái.

Có một số việc liên quan đến Đỗ tổng đều qua tay hắn, cho nên Lý Tái rất rõ ràng, Đỗ tổng đối với Tần Tiểu thư này có một loại tâm lý gần như cố chấp. Hắn đi theo Đỗ tổng nhiều năm như vậy, chưa từng gặp người phụ nữ nào có thể làm cho ngài tốn nhiều tâm tư đến vậy, nhưng kỳ lạ chính là, Đỗ tổng rõ ràng muốn có Tần tiểu thư như thế, gần đây lại làm ra bộ dáng không quan tâm, ngài không hề sang cao ốc bên cạnh tìm Tần tiểu thư, gặp mặt cũng chỉ là một bộ dáng lạnh lùng thản nhiên, làm cho hắn không hiểu rõ rốt cuộc ngài đang nghĩ cái gì. Nhưng hắn cực kỳ rõ ràng, tình cảm cố chấp của Đỗ tổng đối với Tần tiểu thư chưa bao giờ thay đổi, hôm nay ngài bỏ hết mọi công việc trong tay, vội vàng chạy đến đây, nói là muốn nghe báo cáo công tác, nhưng hắn đi theo bên người Đỗ tổng nhiều năm như vậy, như thế nào không thấy được vẻ phong độ ngày thường của ngài? Cho nên hắn đoán, Đỗ tổng tới nơi này, chẳng qua chỉ là có thể quang minh chính đại gặp Tần tiểu thư một lần, nhưng vừa gặp cô, vì cái gì lại bày ra bộ dạng như người xa lạ, đây không phải là việc hắn có thể đoán được. Từ trước đến nay tâm tư Đỗ tổng đều rất kín đáo, hắn không nên suy đoán bừa bãi thì hơn.

Ánh mắt của Lý Tái phóng tới quá mức quỷ dị, Tần Tuyên Tuyên cau mày nhìn lại, nhưng chỉ thấy anh ta đang vội vàng đuổi kịp bóng dáng Đỗ Mộ Ngôn, cô có cảm giác vô cùng kì lạ, chợt nghe thấy người vừa nãy đứng ra khách khí nói: ’’ Tần tiểu thư, tôi là trưởng phòng phòng hành chính Ngiêm Hàn, chúng ta tới văn phòng của tôi nói chuyện đi.’’

‘’Được, Ngiêm trưởng phòng.’’ Tần Tuyên Tuyên hoàn hồn, đi theo Ngiêm Hàn, cảm giác lỳ lạ vừa rồi, hoàn toàn bị cô ném ra sau đầu.

‘’Nha, là thế này.’’ Tần Tuyên Tuyên nghĩ nghĩ, vẫn thấy là nên nói thật, ‘’ Qúy công ty có phải hay không gần đây cần cố vấn cho kịch lịch sử? Đỗ tổng bởi vì chuyện này mà tìm ba tôi, muốn ông ấy đảm đương chức vụ này. ‘’Thấy biểu tình nghi hoặc của Nghiêm Hàn, Tần Tuyên Tuyên lại giải thích một câu ‘’Ba tôi là giáo sư hệ lịch sử.’’

‘’Hóa ra là như vậy.’’ Nghiêm Hàn cười gật đầu, cũng không nói thêm vấn đề này, ngược lại bàn đến công việc.

Tần Tuyên Tuyên nghiêm túc giải thích cho Nghiêm Hàn, hắn cũng chăm chú nghe, thỉnh thoảng đưa ra vài vấn đề, nhưng cô có cảm giác, trên thực tế Nghiêm Hàn trong tư tưởng vẫn chưa tiếp thu những gì cô nói. Sau khi nghe chuyện cô nói Đỗ tổng mời ba cô làm cố vấn, chỉ sợ Nghiêm Hàn cũng đã quyết định để công việc lần này cho Tụ Mĩ làm rồi?

Tần Tuyên Tuyên cũng không nghĩ muốn có liên quan gì với Đỗ Mộ Ngôn, nhưng hiện tại cô xem như là đang lợi dụng việc ba cô làm cố vấn để tạo ra loại quan hệ này, điều này làm cho tâm trạng cô không ít áp lực, nhận thức được điều này nên cô đem những lời dự định nói đều nói ra hết.

Hai người hàn huyên nửa giờ, cuối cùng Nghiêm Hàn khách khí tán thưởng thiết kế của Tụ Mĩ, kết quả cuối cùng hai người đều thông suốt.

Ngay sau đó, Tần Tuyên Tuyên cáo từ rời đi, trên đường quay về Tụ Mĩ, cô cảm thấy bản thân có chút bực bội khó hiểu, tự an ủi chính mình chỉ là vì cùng ba cô có quan hệ, nhưng rốt cuộc vẫn là bởi vì Đỗ Mộ Ngôn.

Tần Tuyên Tuyên trở lại công ty không bao lâu, Minh Khải gọi điện tới, đối phương xác nhận muốn đem văn phòng thiết kế giao cho Tụ Mĩ. Cô ít nhiều cũng không cảm thấy quá bất ngờ, sau khi đem bản hợp đồng sửa qua loa, đưa đối phương xác nhận, cô yên lặng ngồi một lúc, cầm con dấu phác thảo hợp đồng, gõ cửa văn phòng Mạc tổng. Dù sao đây cũng là công việc Mạc tổng chính mình giao cho cô, cô vẫn nên báo cáo cho hắn biết.

Thấy là Tần Tuyên Tuyên, Mạc Tùng lộ ra ý cười, để cô ngồi xuống.

Tần Tuyên Tuyên đem bản hợp đồng đặt trước mặt Mạc tổng, nói: "Mạc tổng, tôi cùng Minh Khải bên kia bàn bạc tốt lắm, ngài xem nếu không có vấn đề gì, xin hãy ký vào đây."

Mạc Tùng trong mắt hiện lên kinh ngạc, vội tiếp lấy hợp đồng, nhìn qua một chút, trong lòng lại cảm thán ánh mắt nhìn người của mình thật chính xác. Hắn xác định việc lần này tìm Tần Tuyên Tuyên là không sai, nhìn xem, buổi sáng vừa mới dặn dò, buổi chiều liền thành công thu phục rồi. Nếu cuộc làm ăn đầu tiên cùng Minh Khải có thể làm cho đối phương vừa lòng, này không phải về sau hợp đồng cứ thế mà tới tận tay sao?

Mạc Tùng ra sức khen ngợi năng lực làm việc của Tần Tuyên Tuyên, bảo cô để hợp đồng lại, hắn xem kỹ qua sẽ tìm cô sau.

Tần Tuyên Tuyên đáp ứng, rời khỏi văn phòng, tuy nhiên tâm trạng cũng không vui vẻ vì đã ký hợp đồng thành công. Cho dù biết rõ xã hội này chính là người với người trong lúc đó mà tạo thành quan hệ, có thể lôi kéo được quan hệ cũng là người có bản lĩnh, nhưng trong lòng cô vẫn là cảm thấy không thoải mái. Có lẽ, cô không thích hợp làm việc tại bộ phận tiêu thụ này.

Hôm nay sau khi tan tầm, Tần Tuyên Tuyên không nhìn thấy Tống Kì, cô cũng không biết trong lòng là loại cảm giác gì, mệt mỏi trở về nhà. Ăn tối tắm rửa xong, cô tìm lý lịch sơ lược của mình, sửa lại qua loa, tìm thông báo tuyển dụng trên mạng của các công ty thiết kế, gửi đi không ít lý lịch xin vào vị trí thiết kế. Cô không muốn làm ở bộ phận tiêu thụ, bộ phận thiết kế ở Tụ Mĩ chỉ sợ cô không trở về được, không còn cách nào khác là tìm việc ở công ty thiết kế khác.

Ngày hôm sau, Tần Tuyên Tuyên vừa vào văn phòng, liền từ trong miệng Đan Quyên biết được thông báo của Mạc tổng, ngày kia là ngày nghỉ đi suối nước nóng ở Chu Song. Tần Tuyên Tuyên thấy gần đây bản thân phiền lòng nhiều việc, cô nghĩ đi ra ngoài cho khuây khỏa cũng tốt.

Tần Tuyên Tuyên như cũ tìm kiếm đơn đặt hàng xí nghiệp tại khu phố mới, trừ bỏ giữa trưa nhận được một cái để cho cô ngày mai gọi điện phỏng vấn, thì không còn chuyện gì khác. Hai ngày nay cô vẫn luôn chạy ra ngoài làm việc, ngày mai tranh thủ thời gian đi gặp mặt một lần, thì không có người nào biết.

Thời điểm tan tầm, Tống Kì rốt cuộc xuất hiện, biểu tình trên mặt mang theo chút hưng phấn, hắn trực tiếp kéo cô qua, ‘’ Tuyên Tuyên, em đi theo anh.’’

Tần Tuyên Tuyên rút tay khỏi hắn: ’’ Tống Kì, anh đừng như vậy.’’

Tống Kì cũng không mạnh mẽ ép buộc cô nữa, chỉ nhìn cô nói: ’’ Anh tìm thấy bằng chứng rồi, Tuyên Tuyên, em đi theo anh gặp một người, cô ta sẽ đem hết chân tướng nói cho em biết.’’

Trong lòng Tần Tuyên Tuyên khẽ động, nếu những video ngày đó là giả....

Thời điểm phục hồi lại tinh thần, Tần Tuyên Tuyên đã ngồi trên xe Tống Kì, hắn không nói gì, nhưng có thể nhìn ra được, tâm trạng của hắn rất tốt.

Xe dừng lại rất nhanh, Tống Kì xuống xe, vòng sang bên kia mở cửa xe cho Tần Tuyên Tuyên. Cô đi theo Tống Kì vào một quán café. Đi đến chiếc bàn bốn người ngồi, bên đó đã có một người từ bao giờ, chính là người phụ nữ đòi tiền chơi gái ngày hôm đó.

Tống Kì cùng Tần Tuyên Tuyên ngồi xuống, người phụ nữ đó đang chơi đùa móng tay mình, cô ta ngẩng đầu một cách phong tình vạn chủng liếc mắt nhìn Tần Tuyên Tuyên một cái, cười duyên nói: ’’ Tôi họ Hoàng, hai người so với tôi đều nhỏ tuổi hơn, tôi không ngại hai người gọi tôi chị Hoàng.’’

Tần Tuyên Tuyên hơi hơi nhăn mày, Tống kì bên kia đã mở miệng trước: ’’ Hoàng tiểu thư, xin cô đem lại những lời cô đã nói với tôi nói lại với Tuyên Tuyên một lần nữa.’’

Giờ phút này Tống Kì không còn tiều tụy giống như như mấy ngày trước, hắn mỗi buổi tối đều đợi ở quán bar, thật vất vả mới tìm thấy Hoàng tiểu thư, hắn khẩn thiết dò hỏi tới cùng, cô ta mới bằng lòng nói ra buổi tối hôm đó tất cả đều đã được thiết kế, kỳ thật bọn họ cái gì cũng không xảy ra. Về việc ai động thủ, cô ta cũng không biết đó là ai. Hắn sớm hay muộn cũng sẽ tìm ra cái người hại hắn, nhưng hiện tại quan trọng nhất vẫn là nói cho Tuyên Tuyên biết chân tướng, Cho nên hắn mới hẹn Hoàng tiểu thư để Tần Tuyên Tuyên cùng đến nơi này.

Tần Tuyên Tuyên nhìn Tống Kì một cái, lại nhìn về phía Hoàng tiểu thư, trong lòng vô cùng khẩn trương. Cô ta muốn nói cho cô biết chân tướng, cô có nên kỳ vọng hay không?

Hai người không để ý tới lời của cô ta, Hoàng tiểu thư cũng không để ý, chỉ cười nói: ’’ Tiểu mỹ nữ, buổi tối ngày hôm đó là có người bảo tôi đem bạn trai cô đến khách sạn, tôi cố ý quay đoạn video kia, thật ra chúng tôi cái gì cũng không làm.’’

Tống Kì nhìn Tần Tuyên Tuyên kích động nói: ’’ Tuyên Tuyên, em nghe thấy chưa? Anh cùng cô ta cái gì cũng không xảy ra.’’

Tần Tuyên Tuyên cảm thấy trái tim mình dường như thả lỏng hơn, tâm tình cũng tốt lên đôi chút, lại nhìn Hoàng tiểu thư hỏi: ’’ Là ai bảo cô làm như vậy?’’

Hoàng tiểu thư còn chưa mở miệng, chợt nghe thấy Tống Kì nói: ’’ Tuyên Tuyên, em còn nhớ rõ Đỗ tiên sinh ngày đó thổ lộ với em không? Anh có cảm giác đó là anh ta.’’

Trong lòng Tần Tuyên Tuyên nhảy dựng lên, bật thốt: ’’ Không có khả năng!’’

Người như Đỗ Mộ Ngôn sao có thể làm ra loại việc này? Tuy đúng là anh ta đã từng thổ lộ với cô, nhưng cô cảm thấy người có thân phận như anh ta, sẽ không làm ra loại chuyện hèn hạ như thế này. Huống hồ, sau khi bị cô mạnh mẽ cự tuyệt, Đỗ Mộ Ngôn liền không hề để ý tới cô nữa, căn bản là không cần phải làm ra loại chuyên này.

Không nghĩ tới Tần Tuyên Tuyên hoàn toàn phủ nhận suy đoán của mình, Tống Kì có chút bất ngờ, đang muốn nói gì đó, chợt nghe thấy Hoàng tiểu thư cười khanh khách đứng lên.

‘’Tiểu mỹ nữ, những lời tôi vừa nói, cô thật sự tin sao?’’

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện