Có Cơ Hội Thừa Nước Đục Thả Câu

Chương 51



Người dùng trở về từ nước ngoài, đặt vé máy bay của Duyệt Đồ, hơn nữa còn nhận được phiếu xác nhận nhưng khi tới sân bay lại bị báo là vé không có giá trị, người dùng này đặt máy bay cất cánh lúc bốn giờ, nhưng đến bây giờ Duyệt Đồ bên nay vẫn chưa có biện pháp đối phó trả lời khách hàng.
Giang Gia Niên kéo di động giải khóa nhìn nhìn thời gian, đã sắp bảy giờ, đối phương không thể nào đuôi kịp máy bay.
Vô cùng khó làm.
Nếu xuất hiện vài trường hợp như vậy còn có thể bồi thường một phần hoặc toàn bộ để xử lý, nhưng nhiều người như vây, đã không chỉ dùng bồi thường là có thể xử lý.
Hứa Hoan Nhan cười ngồi ở một bên, nhìn bộ dáng nhíu mày suy tư của Giang Gia Niên, khóe miệng giống như lơ đãng mà cong lên một chút.
So với Giang Gia Niên đang bối rối, cô ta lại có vẻ bình tĩnh thanh thản hơn nhiều, giống như công ty lâm vào nguy cơ cũng không làm cô ta nóng nảy chút nào.
Từ Nhiên của bộ phận kỹ thuật ngẫu nhiên nhìn cô ta, đều bị tươi cười của cô ta trấn an lại, hai người lén lút giao lưu, vô cùng bí ẩn.
"Giang tổng, hiện tại không ngừng có điện thoại của bên truyền thông đến hỏi về sự cố lần này, chúng ta cần phải phát tin tức thanh minh để trấn an dư luận một chút, nếu không sự tình càng nháo càng lớn, chủ tịch cùng hội đồng quản trị bên kia..."
Giám đốc bộ phận xã giao lên tiếng, Giang Gia Niên sao lại không rõ, nhưng bọn họ cần phải tìm ra căn nguyên vấn đề trước.
Tầm mắt của cô nhanh chóng chuyển sang phía Hứa Hoan Nhan bên kia, Hứa Hoan Nhan ngồi cùng Từ Nhiên, anh ta bị cô nhìn chằm chằm có chút khẩn trương, nhưng thật ra Hứa Hoan Nhan lại vô cùng bình tĩnh, còn giống như trào phúng mở miệng nói: "Sao vậy, Giang tổng cảm thấy vấn đề ở trên người chúng tôi sao? Ngài phải biết rằng, mỗi một hợp đồng Duyệt Đồ đặt vé hoặc là công ty hàng không đều qua ngài ký tên mới có hiệu lực, mặc dù công ty là chúng tôi làm việc nhưng ngài đối với việc này cũng không thể trốn tránh trách nhiệm."
Cô ta vừa mở miệng liền nói không chút lưu tình đánh trả như vậy, trong nháy mắt đã mang Giang Gia Niên kéo xuống nước, mà Giang Gia Niên đối với việc này chỉ cười một chút bình tĩnh nói: "Hứa phó tổng gấp như vậy làm gì, tôi cũng chưa nói gì, cô lại nói nhiều như vậy, cô đây là chột dạ sao?"
Cô nói như vậy, Hứa Hoan Nhan liền thoáng có chút không thể bình tĩnh, cô ta ngồi thẳng thân mình nói: "Cô có ý gì? Phiền Giang tổng dùng từ cẩn thận một chút, tuy rằng chúng ta là đồng nghiệp nhưng nếu cô có ý dẫn lửa lên người tôi, thì tương tự tôi cũng có thể buộc cô tội bôi nhọ cùng phỉ báng."
Vô cùng kiên cường đánh trả, tự bảo hộ mình chặt chẽ như vậy, Giang Gia Niên khinh thường nhìn lại, kéo kéo khóe miệng nói với Từ Nhiên: "Đi tra xem những người dùng này đặt vé là lựa chọn công ty nào, làm một cái danh sách cho tôi, tôi muốn biết bên đó bọn họ xử lý như thế nào, sao có thể xảy ra chuyện này."
Giang Gia Niên và Hứa Hoan Nhan đều không dễ chọc, Từ Nhiên đương nhiên cũng có chút hoảng hốt, anh ta nhanh chóng gật đầu đi chuẩn bị, danh sách này không có ai rõ hơn anh ta, thậm chí anh ta đã tổng kết ra từ sớm, chỉ chờ Giang Gia Niên hỏi đến.
Cũng chỉ vài phút thời gian, Từ Nhiên liền mang theo tài liệu trở lại, những đồng nghiệp khác mắt sáng quắc mà nhìn chăm chú, anh ta đem danh sách giao cho Giang Gia Niên, cô mở ra nhìn một chút, kỳ thật số lượng công ty không nhiều lắm, cũng chỉ có 5 cái, trong đó vé giả xuất hiện nhiều nhất là .....
"An Bình?" Giang Gia Niên nhăn mi lại, không thể tưởng tượng nói, "Sao lại là An Bình?"
Là công ty hàng không hợp tác chiến lược chủ yếu gần đây nhất của Duyệt Đồ, cũng là công ty cô chính tay ký hợp đồng, địa vị và ý nghĩ của An Bình ở Duyệt Đồ không cần nói cũng biết.
Nghi vấn của Giang Gia Niên cũng là thắc mắc của mọi người, Từ Nhiên liếc mắt một cái nhìn Hứa Hoan Nhan, cố gắng nhẹ nhàng nói: "Đúng vậy Giang tổng, chính là hãng bay An Bình, lần này 70% vé giả đều là hãng bay An Bình, người sử dụng trả tiền đặt vé của An Bình, nhiều chuyến bay trong nước và quốc tế, hệ thống của chúng ta hiển thị bọn họ đã xử lý chấp nhận vé nhưng tới sân bay người dung lại báo vé này không có giá trị, vấn đề này rất lớn, tôi suy đoán có thể là An Bình bên kia xảy ra vấn đề."
An Bình là hãng bay dân dụng số một số hai trong nước, nhiều tuyến bay, máy bay nhiều, nhân viên cũng rất nhiều, nhiều năm qua vẫn luôn là đại biểu của đường hàng không dân dụng trong nước, tìm Duyệt Đồ hợp tác cũng là nhìn trúng khách hàng cao cấp của Duyệt Đồ, bọn họ sao có thể phạm sai lầm như vậy?
Giang Gia Niên không tin, nội tâm tràn ngập nghi ngờ, nhưng số liệu hiện ở đây, cô muốn không tin cũng không được.
"Giúp tôi chuẩn bị xe, cả Hứa phó tổng, cùng tôi đến An Bình một chuyến, bộ phận xã giao ở bên này chờ điện thoại của tôi chuẩn bị phát tin tức thanh minh, hiện tại liền có thể bắt đầu nghĩ."
Loại thời điểm này nếu còn chờ người của An Bình đến đây mà ngồi chờ cũng không phải tác phong của Giang Gia Niên, loại vấn đề xã giao này cần phải nắm chắc thời gian, cho nên kể cả người bên An Bình có khả năng đều đã tan tầm, cô cũng phải dẫn người qua đó.
Trước khi đi đương nhiên cũng phải gọi điện thoại thông báo một tiếng, bằng không nếu thật sự vồ hụt thật đúng là lãng phí thời gian.
Làm ra phiếu giả, mặc kệ là đối với trang web đặt vé của Duyệt Đồ hay công ty hàng không An Bình đều là gièm pha vô cùng nghiêm trọng, sự việc vừa xảy ra, An Bình bên này liền vô cùng coi trọng, Duyệt Đồ gọi điện thoại đến bọn họ liền tăng ca để chờ.
Hôm nay Hạ Kinh Chước bay trong nước, sau khi tan tầm đang chuẩn bị đến phòng chuẩn bị thủ tục rời máy bay nộp tài liệu, vừa lúc nghe đồng nghiệp đang bàn luận.
"Cô có nghe nói không, khách của Duyệt Đồ đặt vé ở chỗ chúng ta, thanh toán xong đã có phiếu xác nhận nhưng đến sân bay lại không có giá trị, người dùng không lên được máy bay, khách hàng Duyệt Đồ nói đây là trách nhiệm của chúng ta." Một người nói sinh động như thật, "Cô không cảm thấy buồn cười sao? Công ty chúng ta thành lập đã bao nhiêu năm, chưa từng xảy ra tình huống như vậy, vừa mới hợp tác với bọn họ liền gặp sự cố, cư nhiên còn trong tối ngoài sáng ám chỉ chúng ta bán vé giả, này không phải là vũ nhục người sao?"
Bước chân của Hạ Kinh Chước dừng lại, không tiếp tục đi về phía trước, Ân Mạn đi vài bước thấy anh không đi theo liền lui trở về, nghiêng mắt hỏi anh: "Hạ cơ trưởng, làm sao vậy? Có chuyện gì sao?"
Hạ Kinh Chước thu hồi tầm mắt liếc cô ta một cái, không nói gì, cũng không hề đáp lại, nhấc chân liền vội vàng rời đi, phảng phất như muốn vội vàng đi làm gì đó.
Ân Mạn kỳ quái mà nhìn theo phương hướng anh vừa nhìn, mấy nhân viên đã lục tục rời đi, âm thanh bàn luận cũng xa dần nhưng vẫn còn có thể nghe được một ít.
Bán vé giả? Rốt cuộc tại sao lại thế này?
***
Đoàn người Giang Gia Niên tới hãng bay An Bình đã là 8h.
24 giờ đầu tiên sau khi sự cố xảy ra chính là lúc tất cả các tin tức ác liệt giống như virus truyền bá trong đám người, trừ phi công ty có thể nhanh chóng đưa ra phản hồi tích cực, nếu không nguy cơ xã giao này có hiệu quả hay không cũng đã không còn quan trọng.
Trước mắt bọn họ cũng không còn nhiều thời gian lắm.
Giang Gia Niên cảm thấy có chút mệt, hình như gần đây làm việc quá sức, thân thể có chút không chịu nổi, bây giờ đi nhanh như vậy, chân đều có chút muỗn nhũn ra.
Cô theo bản năng che bụng lại, sau đó nhanh chóng bỏ tay ra, cảm giác mơ hồ không khỏe làm cô nhíu nhíu mày, nhưng cô biết chuyện gì lúc này cũng phải nhịn một chút, chờ giải quyết vấn đề lại nói sau.
Người của hãng bay An Bình nhận được tin đã sớm đợi bọn họ, giờ phút này đã đợi được một lúc lâu.
Giang Gia Niên cùng Hứa Hoan Nhan trước sau vào phòng khách của đối phương, bên trong đặt máy tính, hai người quản lý cùng vài nhân viên, cùng với người phụ trách hệ thống đặt vé điện tử đều ở,trong đó có Lý chủ nhiệm, người ăn cơm cùng Giang Gia Niên trước đó.
Trước khi Giang Gia Niên tiếp nhận dự án hợp tác với An Bình, Hứa Hoan Nhan chính là người trực tiếp làm việc với An Bình, cho nên bọn họ cũng vô cùng quen thuộc với cô ta.
"Giang tổng, Hứa phó tổng, hai người tới rồi."
Lý chủ nhiệm đứng lên chào hỏi, sắc mặt nghiêm túc, hiển nhiên đối với chuyện này ảnh hưởng ác liệt đến An Bình cũng vô cùng bất mãn, tư thế kia tựa hồ không chỉ là không cảm thấy bọn họ có xảy ra vấn đề, còn muốn tìm Duyệt Đồ lấy lời giải thích.
Giang Gia Niên tự nhiên cũng nhận ra, bước chân hơi chậm lại một chút, vẫn bình tĩnh mà ngồi xuống vị trí.
Hứa Hoan Nhan quay đầu nhìn Giang Gia Niên, thấy cô không hoảng loạn, khóe mặt toát ra vài phần ý vị thâm trường.
Chờ tất cả mọi người đều ngồi xuống, Lý chủ nhiệm liền đi thẳng vào vấn đề nói: "Giang tổng, sự việc hôm nay bên này chúng tôi cũng đều nghe nói, cấp trên cũng rất coi trọng, chúng ta xem như vừa mới bắt đầu hợp tác, liền nháo ra chuyện này, tôi nói trắng ra, hội đồng quản trị công ty chúng tôi rất bất mãn."
Vừa nghe đối phương trực tiếp bắt đầu hỏi tội, không hề đề cập đến sai lầm của chính mình, người Duyệt Đồ bên này ít nhiều cũng có chút bất bình.
Nhưng Giang Gia Niên cũng không bất mãn với việc này, tiếp tục bảo trì trầm mặc.
Ít phút sau, Giang Gia Niên bưng ly nước trên bàn uống một ngụm, nước ấm vừa vặn, uống xong cảm giác không khỏe ở bụng hình như giảm bớt một ít, không biết có phải tác dụng tâm lý hay không.
"Lý chủ nhiện, tôi rất xin lỗi xảy ra chuyện ngoài ý muốn như vậy, đây cũng là chuyện chúng tôi không ngờ được, cho nên sự việc vừa mới phát sinh liền đến đây gặp mặt ngài."
Thái độ của Giang Gia Niên vô cùng tốt, tựa hồ còn tán thành cách nói của Lý chủ nhiệm, ông ta thấy vậy, biểu tình bĩnh tĩnh một chút, nhưng vẫn cau mày nói: "Bên quý công ty hiện tại muốn giải quyết như thế nào? Chuyện này ảnh hưởng vô cùng không tốt , tôi hy vọng bên quý công ty có thể giải thích với bên ngoài, thẳng thắn nói đây là do sơ hở trong quản lý của bên công ty cô."
Giang Gia Niên nghe vậy nhướng máy, nhấc ngón tay trên mặt bàn gõ một chút, nhìn chằm chằm Lý chủ nhiệm, lời nói lại nói với Từ Nhiên: "Tư Nhiên, anh tới nói cho Lý chủ nhiệm nguyên nhân sự việc đi." Nói xong, mỉm cười nói, "Giới thiệu một chút, đây là người phụ trách bộ phận kỹ thuật công ty chúng tôi, Từ Nhiên."
Lý chủ nhiệm nhìn về phía Từ Nhiên ngồi bên cạnh Giang Gia Niên, đối phương khoảng hơn 30 tuổi, trạng thái không được tốt lắm, sắc mặt khó coi, nghe thấy Giang Gia Niên nói xong, chần chờ một chút mới nói: "Lý chủ nhiệm, sự việc là như thế này, chúng tôi tra được người dùng đã đặt vé ở An Bình bên này, An Bình cũng đã làm phiếu xử lý, sao cuối cùng vé ở sân bay lại mất giá trị?"





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện