Cô Thư Ký Quyền Lực Của Tổng Tài

Chương 32: Ăn vạ



Đang ăn thì Vương phu nhân lên tiếng

- ***Mẹ nghĩ Thiên Thanh nên về đây ở để tiện chăm sóc cho cả hai mẹ con và cũng " AN TOÀN" hơn cho con bé***

Mẹ anh nhìn anh trừng mắt và nhấn mạnh chữ an toàn

- ***Mẹ!! sao mẹ nói vậy mẹ không nên chia cách đôi uyên ương, vợ con phải ở với con chứ. Cô ấy ở đâu con ở đó***

- ***Mày còn hỏi nữa, vợ mày đang mang thai nên hạn chế chuyện đó mà cắt luôn thì càng an toàn***

- ***Có chuyện gì sao con ( Vương lão phu nhân hỏi mẹ anh***)

- ***Dạ là thằng này biết vợ nó đang mang thai mà vẫn hú hí muốn làm chuyện đó***

Thiên Thanh lúc này đỏ mặt không dám nói gì

- ***Mẹ cháu nói cũng đúng, nên mang con bé về đây cho chúng ta chăm sóc ( Ông nội anh cũng lên tiếng***)

- ***Vậy con sẽ về cùng cô ấy***

- ***Không đến lượt con quyết định ( mẹ anh***)

- ***Bác sĩ nói qua 3 tháng có thể rồi mẹ à, chỉ cần nhẹ nhàng mà trước giờ con có bao giờ làm mạnh khiến cô ấy đau đâu***

- ***Thiên Thanh, con thấy sao***

- ***Da.... mọi người muốn sao thì con theo vậy ạ***

- ***Ngoan lắm chứ không như thằng tiểu quỷ kia ( ba anh***)

Cả nhà ăn trưa xong thì cô muốn ở lại phụ dọn dẹp nhưng không ai cho, đành phải lên phòng nghỉ ngơi

- ***Nếu em không thấy thoải mái khi ở đây thì cứ nói, anh sẽ nói lại với mẹ sau, không cần gượng ép đâu***

- ***Không sao, ở đây cũng tốt mà có ông bà ba mẹ mà còn cấm dục được anh nữa***

***Hoàng Thiên không nói gì bê thẳng cô lên giường sau đó khóa trái cửa lại***

- ***A.....anh...làm gì vậy***

- ***Cần không gian riêng tư để giải quyết chuyện vợ chồng***

- ***T..thôi..em buồn ngủ rồi em ngủ trước đây***

Cô chuồn lẹ chứ không tí nữa chỉ có cô khổ. Anh lắc đầu cười rồi leo lên giường ôm cô ngủ. Một lúc sau mẹ anh lấy khóa mở cửa đi vào kiểm tra thấy cả hai đang ngủ thì yên tâm đóng cửa đi ra.

Nhưng bà đâu ngờ dưới lớp chăn đang phủ lên hai người thì có bàn tay không an phận đang tham lam vuốt ve đôi gò bồng của cô. Thiên Thanh biết nhưng cũng mặc kệ anh, lòng cô lo sợ không biết anh sẽ nhịn kiểu gì mà cô cũng có nghe nói nếu như đàn ông nhịn việc đó nhiều quá thì không tốt chút nào.

3h chiều cô mơ màng tỉnh dậy thì không biết anh đã lật người cô lại để rúc mặt vào ngực ngủ khi nào. Cười thầm rồi vuốt ve tóc đến đôi mày rậm của anh và cúi xuống hôn nhẹ lên trán anh đầy yêu thương

- ***Em dậy rồi sao***

Hoàng Thiên vẫn giữ tư thế cũ ôm cô hỏi

- ***Ừm, em làm anh thức giấc sao***

- ***Không, anh dậy lâu rồi***

- ***Xuống nhà thôi anh***

- ***Ừm***

Anh và cô xuống nhà ra vườn dạo thì thấy bà nội và mẹ anh ở đó

- ***Hai đứa dậy rồi sao ( Bà nội***)

- ***Dạ vâng ạ ( anh***)

- ***Ra đây chơi đi, ta và mẹ con vào nhà cho anh đứa không gian riêng ( bà nội***)

Đợi hai người lớn vào nhà thì anh kéo cô lên đùi mình ngồi, tay đặt lên bụng cô

- ***Khi nào đến lịch khám thai hả em***

- ***Dạ là thứ 3 tuần sau***

- ***Ừm, anh dẫn em đi***

- ***Vâng***

Cô ôm cổ anh hôn chụt một phát

- ***Em hãy để yên cho tiểu huynh đệ của anh ngủ nào bà xã***

- ***Không thích***

Thiên Thanh nhích người cọ xát vào hạ thân của anh và thành công moi đầu nó dậy

- ***Em chết chắc rồi cô nương à***

- ***Oaaaaa....oaaaaa ông bà ba mẹ ơi anh Thiên ăn hiếp con....huhuhu***

- ***Em lại thêm trò ăn vạ đó nữa à***

- ***Thì sao lêu lêu, anh mà không kiềm được thì tối nay ngủ ngoài cửa***

- ***Em hay lắm***

Lần đầu anh thấy cô con nít như vậy, trước đây cũng có nhõng nhẽo nhưng không ăn vạ như hôm nay làm anh thích thú

- ***Tiểu công chúa à, anh lại thương em nhiều hơn rồi***

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện