Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện

Chương 560



Chương 560

Đàm Nhạc nói: “Ba đến nước Nam không phải chỉ để thăm họ hàng, có lễ là vì một mảnh đắt, kế hoạch nội bộ của công ty là phát triển bắt động sản ở nước Nam, vừa hay chính phủ nước Nam đã công bố một mảnh đất một trăm mẫu, ba tôi đã đến để kiểm tra.”

Vương San: “Cậu chắc chắn?”

Từ khi đến nước Nam đến nay, có thấy mảnh đất một trăm mẫu ở đâu?

Đàm Nhạc: “Có lẽ ba bị lừa rồi.”

Trên đường phố nước Nam, Chụ Yên nói với mẹ: “Mẹ, con về nước Bắc trước, Đàm Trung sẽ do mẹ chăm Sóc, giờ ông ta không thể xảy ra chuyện gì được.”

Trước khi Chu Yên đi, cô ta đã đưa cho mẹ mình một sô tiền lớn, đối với Chu Yên, số tiền đó chỉ như giọt nước trong thủng, nhưng lại chiêm được trái tim của mẹ cô ta.

Đàm Nhạc nhận được các hóa đơn tài chính của công ty vào buổi tối, anh ta thấy chỉ phí, thu nhập của mỗi hóa đơn đều bình thường.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Vương San câm lẫy xem xét, dù sao từng làm bà Đàm mười năm, cô ta biết đọc số sách: “Có ván đề, nhìn xem, năm nay ảnh thị tiàn Hoặc thu hút ba trăm triệu tiền vốn.”

Ngay sau đó, Vương San đã chỉ ra vấn đề: “Thành lập công ty chỉ nhánh khác ở nước Nam, số vốn đăng ký là mười triệu, này, cậu xem, ba cậu đã đăng ký năm trăm triệu.”

Vương San càng nhìn xuống càng không tin: “Đàm Nhạc, ba cậu ở trên thương trường mây chục năm, mới tới nước Nam, sẽ không đầu từ năm trăm triệu một ‘cách hấp tấp như vậy.

Chỉ phí gân đây nhất của ông ây là mua mảnh đât một trăm mẫu với ba mươi tỷ,”

Đàm Nhạc nghe Vương San nói, anh ta cầm lên nhìn kỹ, phát hiện nêu không đọc ở phím: sau, thì những thứ này quá bình thường.

“Lúc nãy cậu chỉ nhìn thây tiền chỉ và thu từ phía sau tài vụ nên mới ảnh hưởng đến phán đoán của cậu, để tôi dạy cậu một công thức, chỉ mình tôi có. Nhìn hoá đơn, ánh mắt đầu tiên đại khái là số tiền, không có nghi ngờ, hoặc không nghỉ ngờ nhiều sẽ không nhìn phía sau, không thể vừa nhìn đã bị bối rối, còn tưởng chỉ tiêu của người ta là chính xác.”

Vương San ở lại với Đàm Nhạc ở thành phố phía nam thêm hai tuần nữa.

Vương Sạn phải quay trở lại làm việc, tổ sản xuất sẽ không cho phép. một diễn viên tuỳ ý như vậy, vừa nồi tiếng đã bắt đầu vắng mặt, xin nghỉ.

“Mẹ nhỏ, cô về trước đi, tôi đi tìm ba rôi trỏ vê.”

Vương San do dự, Đàm Nhạc nói: “Cô và ba đã ly hôn, không có nghĩa vụ phải tìm ông ây. Tương lai của cô rất quan, trọng, năm nay cô mới ba mươi tuổi.”

Vương San đến nước Nam định giúp Đàm Nhạc, nhưng cuỗi cùng thậm chí cô ta còn chưa thây mặt của Chu Yên, cũng không tìm thấy Đàm Trung.

“Có chuyện gì thì gọi cho tôi, thiếu tiền tôi chuyền cho, ba cậu đã cho tôi phí ly hôn, tôi chưa có tiêu.”

Đến tối, Đàm Nhạc đây Vương San vào sân bay, không ngừng bảo cô ta cứ yên tâm.

Chu Yên ngồi ở vị trí Đàm .Irung trong bắt động sản Hạo Tường ở nước Bắc, cô ta đã chinh phục được một số cổ đông của bắt động sản Hạo Tường bằng kỹ năng diễn xuất của mình, còn lại là chuyện tiền giải quyết được.

Vương San về tới nhà mới biết, có thể Đàm Trung đã bị kiểm soát.

Bất động sản Hạo Tường nên thuộc về con trai cô ta, không phải của Chu Yên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện