Chương 606
Chương 606
“Đạo diễn, không có giao lưu mà.”
Lâm Khinh Khinh hỏi.
Đạo diễn nói: “Vừa thêm xong.”
Buổi tối, Lâm Khinh Khinh thực sự được xếp ngồi cạnh Tạ Mãn Thận ăn tối: “Đạo diễn, hay là tôi đổi chỗ cho anh nhé?” Lâm Khinh Khinh yêu ớt nói.
Sau khi cô ấy nói xong lời này, Tạ Mẫn Thận đặt đũa xuông.
Đây là không hài lòng.
Lâm Khinh Khinh đành phải ngồi bên cạnh Tạ Mẫn Thận, cảm nhận được khí thế mạnh mẽ của người đàn ¡ ông bên cạnh, Lâm Khinh Khinh muốn khóc nhưng không có nước mắt, lúc ăn cũng lơ đãng.
“Khinh Khinh, cô mời thị trưởng Tạ một ly đi.”
“Hả?” Cô ấy không biết uống rượu.
Đới Tường là người ít nói, nhưng anh ấy có thể đề ý mọi thứ.
“Tôi mời thị trưởng Tạ một ly thay cho Khinh Khinh.” Đới Tường mời rượu, danh không chính ngôn không thuận, Tạ Mẫn Thân hỏi: “Cậu dựa vào đâu mà thay cô ấy?”
“Thị trưởng Tạ, chúng tôi là nghệ sĩ của cùng một công ty, Khinh Khinh không biệt uống rượu.” Thật ra Đới Tường đã có bạn gái, Lâm Khinh Khinh cũng biết chuyện, chính vì biết nên Đới Tường mới dám mời rượu.
Tạ Mẫn Thận trông nghiêm túc: “Cô ây nói với cậu không biết uỗông rượu khi nào?”
Hai mắt Lâm Khinh Khinh ủ rũ đứng lên: “Được rôi, Đói Tường, anh uông ít một chút, tôi không sao.
Nói rồi cô ấy rót một ít rượu vào ly cho mình và Tạ Mẫn Thận, cô ấy nâng ly, nói: ” Thị, thị trưởng Tạ, tôi mời anh.”
“Mời tôi cái gì?”
Lâm Khinh Khinh sững sờ, cô ấy cũng không biết.
“Tôi mời anh, chuyện thăng quan.”
Tạ Mẫn Thận ngắng đầu lên, uống cạn trong một ngụm.
Lâm Khinh Khinh cầm ly, do dự mãi mới nâng lên, đặt ở bên miệng, nín thở rồi nuốt xuống.
Sau khi Lâm Khinh Khinh uống xong mới hỏi: Trong rượu thật sự không thêm ớt chứ?
Trong bữa ăn tối, Lâm Khinh Khinh ăn một cách lơ đãng, trên mặt cô ấy xuất hiện hai vết ửng hồng.
Tạ Mẫn Thận vẫn đang ăn chậm rãi.
Cuối cùng, khi mọi người đã ăn xong, chuẩn bị rời đi, Tạ Mẫn Thận hỏi: “Mọi người vê như nào?”
Họ đều có ô tô, nhưng sau khi uống một chút rượu, họ đều bắt taxi trước mặt thị trưởng Tạ.
Tạ Mẫn Thận hỏi: “Nhà của ai ở phía đông? Có thẻ đi chung xe về với tôi.”
Nhà của Lâm Khinh Khinh ở phía đông, nhưng… cô ây không biệt phương hưởng, cô ây chỉ biết lên, xuống, trái, phải, không có đông, nam, bắc, tây.
Đi chung xe với thị trưởng Tạ, vinh dự biết bao: “Có ai nhà ở phía đồng không?”
Không ai trả lời.
“Không phải chứ, đi xe miễn phí mà không có ai may I mắn như vậy.” Đạo diễn kích động vô ích.
Sau đó, ánh mắt của Tạ Mẫn Thận dán chặt vào Lâm Khinh Khinh, hai má đang ửng hông.
Bình luận truyện