Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện

Chương 627



Chương 627

Tạ Mẫn Tây hỏi: “Chị dâu, mặc dù thừa nhận chị là người mê tiền, nhưng em vẫn muôn biết tại sao chị lại đặt tên cho cháu trai nhỏ của em là Tiểu Tài Thần.”

“Mùng năm Tết, ngày Thần Tài.”

Tên của Tiểu Tài Thần được xem là đã định.

Tạ Mẫn Hành dành chút thời gian đi thêm đứa nhỏ vào hộ khẩu.

Đợi Vân Thư xuất viện, đã đến bữa tiệc đầy tháng của đứa nhỏ.

Nhà họ Tạ tổ chức, nhất định chắn động toàn thế giới.

Vân Thư sinh con xong, dáng người càng thêm uyên chuyên, hôm nay là tiệc đầy tháng của con trai, Vân Thư mặc một bộ sườn xám, ôm con trai đi dạo một vòng.

Tiểu Thần Tài được Vận Thư cho ăn sữa trở nên mập mạp.

Vân Thư bề một lúc thì cánh tay tê dại, bà Tạ với bà Vân thay phiên nhau bề.

Vân Thư đã gầy đi, trở về vóc dáng ban đầu nhưng lại gợi cảm hơn trước.

Nhà họ Tạ mở tiệc, lãnh đạo, người nổi tiếng các giới lẫn lượt xuất hiện.

Hoàng thất nước Nam cũng lệnh cho Nam Mặc đến nước Bắc hỏi thăm.

Tiểu Tài Thần không chút sợ hãi, đôi mắt to đen nhánh của cậu bé nhìn.

một lượt ở hội trường, Cuôi cùng tầm mắt rơi vào trên người Tạ Mẫn Hành, cậu bé đang ở trong lòng của bà nội, há miệng ngậm bàn tay nhỏ bé, trong miệng: “A al” Nói không rõ.

Tạ Mẫn Hành nhìn thoáng qua bên này, quay đầu lại, tiếp tục tiếp đãi khách khứa.

Ya, bạ phớt lờ mình. Tiểu Thần Tài bắt đầu bĩu môi, chuẩn bị khóc lớn.

Vân Thư thấy vậy, CÔ nói với Tiểu Tan thi “Đừng giả vờ, ba con đang xã giao, lát nữa sẽ lại đây ô ôm con.

Tiểu Tài Thần nằm sắp sau lưng bà nội, ánh mắt vô tội đáng thương nhìn mẹ mình.

Trái tim Vân Thư lập tức mềm nhũn: “Mẹ ôm được không?”

Nói xong, Vân Thư nhận Tiểu Tài Thân mập mạp từ trong ngực bà Tạ.

“Cục cưng ngoan, con xem ba đang tiếp đãi mây chú mắy bác, con ngoan ngoãn ở trong ngực mẹ, chúng ta cùng đợi ba đến.”

Lâm Khinh Khinh thấy được hạnh phúc từ trên người của Vân Thư.

Trước khi nhìn thấy cô vẫn còn là một cô gái trẻ, bây giờ cô đã là một người mẹ, một người mẹ dịu dàng.

Tiểu Tài Thần nhìn thấy nhiều người, cậu bé năm sắp trong ngực Vân Thư nhìn đám người qua lại.

Cao Duy Duy và Bạch Phàm tiến lên: “Tiểu Thư, đây là món quà nhỏ mà tôi và Bạch Phàm mua cho cậu bé.”

Vân Thư đón lấy: “Cảm ơn cô.” Cao Duy Duy tặng một thỏi vàng có hình dáng đáng yêu.

Tay Bạch Phàm luôn kéo Cao Duy Duy, anh ta nhìn Vân Thư ôm cậu nhóc mập mạp, hỏi: “Đứa nhỏ vừa mới sinh ra đã mập mạp như vậy sao?”

“Ngốc.” Cao Duy Duy mắng.

“Đứa nhỏ nhà ai vừa mới sinh đã lớn như vậy? Anh chưa từng sinh nhưng diễn xuất ở trường quay cũng đã gặp qua.”

Bạch Phàm: “Đứa trẻ ở trường quay đó không phải mới được sinh ra.”

Cao Duy Duy cảm thấy tên này quá ngỗc: “Tiểu Thư, chúng tôi đi qua đó trước. Đợi cô quay lại công ty, chúng ta sẽ nói chuyện.”

“Ừm, được. Cô nhớ phổ cập kiến thức về đứa bé cho đối tượng của cô đôi chút.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện