Chương 1037
Chương 1037:
“Sử Vân, đừng nói nhảm!” Toàn Dũng hét lên với cô gái trẻ, sau đó nói với Trương Thác: “Anh Trương, chúng tôi biết chuyện vừa rồi ở nhóm của anh. Chúng tôi thật sự không giấu giếm nhau. Lần này, chúng tôi đang truy đuổi một kẻ chạy trốn.
Trong tay anh ta có ít nhất ba vụ án. Hôm nay anh ta đã đến châu Xuyên. Chúng tôi nghi ngờ chuyện này có liên quan gì đến kẻ đào tẩu. Mong các ngươi có thể hợp tác”
“Hợp tác?” Trương Thác chế nhạo: “Cách hợp tác của tôi là trả lời không cần thiết với các người, nhà họ Lâm chúng tôi có chuyện gì đáng xấu hổ?”
Sử Vân vừa nói vừa lạnh lùng, khịt mũi: “Tên tên họ Trương, anh phải hiểu rằng chuyện này không phải vì chúng tôi, mà là vì chính nh. Kẻ đào tẩu, mấy vụ án gần đây phạm phải đều liên quan đến việc bắt cóc con tin trong tay hắn. Không ai trong số họ sống sót. Trong ba trường hợp trước, anh ta yêu cầu bên kia cung cấp cho anh tôi một số tài liệu nghiên cứu.
Theo điều tra của chúng tôi, những tài liệu nghiên cứu đó không minh bạch. Bây giờ anh ta đã đặt mục tiêu vào tập đoàn Nhất Lâm. Rõ ràng, tập đoàn Nhất Lâm, có một nhiều điều không minh bạch, phải không?”
Trương Thác gật gật đầu, duỗi ngón tay cái đối với Sử Vân: “Phân tích chuyên nghiệp, kỹ càng, uy lực!”
Sử Vân sao không nhìn ra được sự giễu cợt trong mắt Trương Thác: “Tên họ Trương, tôi không muốn đùa giỡn với anh. Lần này tôi đã bắt được kẻ đào tẩu rồi. Nếu không có anh †a đến châu Xuyên đột ngột, lẽ ra anh ta đã bị bắt vào lúc này.
Chuyện là do tập đoàn Nhất Lâm của anh gây ra, đúng là gây thêm phiền phức!”
Trương Thác giễu cợt cười: “Nếu có năng lực thì đi tìm cái người gọi là đào tẩu, bắt được một lần thì có thể bắt được hai lần, nếu không có năng lực thì đừng mà đổ lên đầu của tập đoàn Nhất Lâm của chúng tôi”
“Anh!” Sử Vân nhìn chăm chằm.
“Được rồi, bớt nói vài câu đi!” Toàn Dũng trừng mắt nhìn Sử Vân rồi nói với Trương Thác: “Anh Trương, tôi hy vọng anh có thể nói cho chúng tôi biết tất cả những gì anh biết, và phối hợp với chúng tôi để bắt kẻ đào tẩu sớm hơn. Đó cũng là một điều tốt cho anh. Ba con tin trước đó đều đã chết. Tôi không nghĩ rằng anh muốn người vợ yêu quý của mình chết, phải không?”
Trương Thác vẻ mặt khó hiểu nhìn mấy người trước “Tôi rất ngạc nhiên, nghỉ vấn của ông muốn hỏi tôi và việc bắt kẻ chạy trốn có quan hệ gì? Chẳng lẽ tôi chỉ nói một lời kẻ trốn chạy sẽ lộ diễn?”
“Điều này sẽ giúp chúng tôi!” Sử Vân nói.
“Ồ?” Trương Thác tò mò: “Giúp được gì? Gây cho tôi thêm phiền phức để giải thích nghi hoặc cho các người?”
“Anh chỉ cần phối hợp là được, có gì mà phiền phức!” Sử Vân tức giận hét lên.
“Xin lỗi, tôi không có thời gian chơi ở đây với mọi người.
Với hiệu quả của các người, e rằng ba năm các người cũng không muốn bắt được kẻ chạy trốn” Trương Thác vẫy tay, nhanh chân sải một bước dài.
“Người tên họ Trương, dừng lại cho tôi!” Sử Vân bước tới trước mặt Trương Thác: “Tên họ Trương, tôi nói cho anh biết, nếu anh không nói, anh không được đi!”
“Nghĩa là cô không bắt được kẻ chạy trốn, chuẩn bị bắt tôi sao?” Trương Thác buồn cười nói.
“Anh Trương, đúng là nhiệm vụ của chúng tôi không chỉ có bắt kẻ đào tẩu” Toàn Dũng bước tới, vội vàng đối với Trương Thác: “Vậy tôi xin anh phối hợp. Việc này tốt cho anh và tôi.”
“Được” Trương Thác gật đầu: “Tôi cũng nói rất rõ ràng với các người, tập đoàn Lâm Nhất chúng tôi không làm chuyện không minh bạch, hiện tại tôi đi tìm vợ của tôi, nếu các người lại ngăn cản, tôi sẽ nghi ngờ các người và bọn bắt cóc cùng nhau liên minh. Các người cố tình trì hoãn thời gian của tôi: “Chậm trễ thời gian, anh cho rằng ngươi là cái thá gì?” Sử Vân khinh thường hỏi.
Trương Thác cũng lười để ý đến bọn họ nữa, tránh sang một bên, sải bước đi ra ngoài.
“Đứng lại!” Toàn Dũng hét lớn: “Trương Thác, tôi sẽ nói cho anh biết, nếu như anh không muốn hợp tác, đừng trách tôi dùng bất cứ biện pháp cưỡng chế nào!”
Trương Thác xoay người, lạnh lùng nhìn mấy người Toàn Dũng, nói: “Tôi sế nói cho các ngươi biết, nếu lại làm phiền tôi, tôi không ngại giết hết các ngươi!”
Bình luận truyện