Con Rể Quyền Quý

Chương 2908



Chương 2908

Hai tay Trần Hữu Thừa vung lên, một anh linh cao đến một trăm hai mươi mét xuất hiện sau lưng Trần Hữu Thừa, đây đã là cực hạn, anh linh một trăm hai mươi mét này, đã xem như Trần Hữu Thừa đột phá cấp bậc tôn chủ, cũng chẳng trách Thiên Nhã Trúc kiêng ky ông ta như thế.

Đối mặt với loại cao thủ cấp bậc này, Trương Thác cũng không tiếp tục như thế nữa, bốn chiến linh cũng không cách nào tạo thành uy hiếp gì với loại cao thủ này.

Lãnh vực Nhật Nguyệt hình thành sau lưng Trương Thác, linh khí trong trời đất nhanh chóng tụ lại quanh người Trương Thác.

Bốn chiến linh bảy mươi mét xuất hiện sau lưng Trương Thác, chẳng qua lần này những chiến linh đó cũng không phát động bất kỳ thế công gì, mục đích mà bọn họ xuất hiện chỉ là vì cung cấp năng lượng cho Trương Thác mà thôi, lân này Trương Thác không tiếp tục làm ra quá nhiều chiêu thức lòe loẹt, đối mặt với loại người như Trần Hữu Thừa, trực tiếp đánh ra một kích mạnh nhất cho thuận tiện.

Linh khí giữa trời đất nhanh chóng ngưng tụ, Diệt Thế Ma Kiếm trong tay Trương Thác gần như tăng vọt lên mấy chục mét chỉ trong nháy mắt, uy áp cường đại bản ra bốn phía, rất nhiều kiến trúc trong phủ thành chủ vào lúc này đều hoàn toàn sụp đổ, tất cả đều bởi vì luồng uy áp cường đại này.

Ánh mắt Trần Thanh Sơn đột nhiên co rụt vào, nhìn thanh kiếm lớn màu tím kia, ông ta cảm nhận được uy lực khiến ông †a khó mà địch nổi.

Thiên Nhã Trúc lùi sang một bên, chỉ đứng bên cạnh Trương Thác thôi mà bà ta cũng đã cảm thấy khó chịu, có một luồng gió sắc bén mỗi lúc mỗi giây đều lướt qua, không hề uy hiếp bà ta, mục tiêu chủ yếu của nó cũng không phải Thiên Nhã Trúc.

Ngày đó khi toàn bộ lãnh vực mở ra, tất cả lực lượng ngưng tụ tập trung vào Diệt Thế Ma Kiếm, sẽ sinh ra uy lực.

như thế nào, chính bản thân Trương Thác cũng không có bất kỳ một khái niệm nào, còn nhớ rõ lần trước mình cũng dùng hết toàn lực ngưng tụ ra Diệt Thế Ma Kiếm, vẫn là lúc đối kháng với Kiếm Bảo Đinh, thời điểm đó Trương Thác kém xa, không mạnh như lúc này, cũng chưa bước vào khống linh.

Mà bây giờ Trương Thác chẳng những bước vào cảnh giới khống linh, càng là bản thân có lãnh vực Nhật Nguyệt, so với lúc trước thì mạnh không biết bao nhiêu lần, Diệt Thế Ma Kiếm có khả năng tạo thành uy lực, cơ bản cũng không phải là lúc trước có thể so sánh được.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Đồng thời dưới tác dụng của ẩm nguyệt, linh khí trời đất nhanh chóng ngưng tụ, lại có bốn chiến linh khiến cho năng lượng được bổ sung, trong thời gian vô cùng ngắn, Trương Thác cầm Diệt Thế Ma Kiếm, năng lượng đã ngưng tụ tới một loại cực hạn, mặc dù không giống như lần trước khiến cánh tay của Trương Thác khô gầy, nhưng cũng khiến cho Trương Thác của hiện tại, ngay cả tay cầm kiếm cũng đang run lên.

Trương Thác hít một hơi thật sâu, anh không dám để cho năng lượng Diệt Thế Ma Kiếm lại tiếp tục ngưng tụ thêm, bởi vì anh sợ chính mình không cách nào khống chế được, giống như trước đó, xảy ra phản hệ tại trạng thái của Thế Ma Kiếm lúc này đã đủ để đối phó với người trước mắt rồi.

Tất cả mọi chuyện mà Trương Thác làm, nói ra thì rất dài dòng, nhưng trên thực tế mọi chuyện xảy ra chỉ trong vài giây ngắn ngủi mà thôi, lúc Trần Hữu Thừa kịp phản ứng thì Diệt Thế Ma Kiếm đã hình thành.

Nhìn thanh kiếm lớn màu tím trước mặt, trong mắt Trần Hữu Thừa lóe lên ngưng trọng, ông ta có thể cảm nhận được rất rõ ràng, cuộc chiến lần này sẽ rất nhanh, nhưng đồng thời cũng rất gian nan, chỉ cần mình có thể ngăn cản được một kiếm này, như vậy mọi chuyện cũng theo đó kết thúc, nhưng chính mình có thể đỡ được một kiếm này ư?

Hiện tại trong lòng Trần Hữu Thừa đã hoàn toàn luống cuống.

Thần kiếm màu tím từ không rơi xuống chém về phía Trần Hữu Thừa.

“Tất cả lui lại!” Thiên Nhã Trúc hét to một tiếng, cùng lúc đó thì cây cối xung quanh phủ thành chủ điên cuồng bay vút lên, hình thành bức tường cây cối, hoàn toàn bao vây toàn bộ phủ thành chủ, phòng ngừa kiếm khí màu tím kia lan ra ngoài.

Hiện tại chỉ dựa vào sức của thần kiếm màu tím trong tay Trương Thác này, nói không chút nào khoa trương, lúc uy lực của nó bạo phát ra, tuyệt đối có thể hủy đi thành Lục Đô.

Thiên Nhã Trúc làm như thế chẳng qua là tạo ra một chiến trường cho Trương Thác và Trần Hữu Thừa.

Đại thụ che trời bao trùm phủ thành chủ, từng sợi dây leo quấn lên, khiến cho bức tường cây này càng thêm kiên cố, gia cố của dây leo lên đến ba bốn mét độ dày, giống như từng con mãng xà lớn quấn lên.

Bên trong bức tường cây này xảy ra chuyện gì, không ai biết, chỉ có ánh sáng màu tím tràn ra khe hở, sau đó những dây leo này hoàn toàn đứt ra, vết cắt rất vuông vức, nhìn qua là bị lợi khí chém.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện