Con Rể Quyền Quý

Chương 2938



Chương 2938

Trong mắt hơn ba mươi cường giả của Anh Linh Điện lộ ra vẻ hoảng sợ, bọn họ là cao nhân lánh đời, cho dù những người có cấp bậc tôn chủ đối mặt với bọn họ thì cũng không chiếm được lợi gì. Nhưng mà bây giờ, bọn họ lại bị càn quét như vậy.

Đây là thành viên của Anh Linh Điện, năm đó đã thống nhất cả tâm trái đất và bề mặt trái đất, là những thành viên có sức mạnh cao nhất, nhưng dưới tình huống đã chuẩn bị sẵn sàng, đang vây lấy tấn công một người, lại bị đánh cho chạy khắp nơi.

Đúng lúc này, một tiếng hô vang lên, mưa máu khắp trời cũng hơi ngừng lại.

“Lục Giả Hành! Đây chính là học trò tốt mà ông đã dạy!

Cậu ta tâm tư bất chính, đã bị mê muội rồi, bây giờ lại dám giết hại người trong môn phái! Cậu ta không xứng với vị trí người thừa kế Anh Linh Điện này, bây giờ tôi sẽ tới chấp chưởng môn quy!”

Tiếng hô này vang lên từ trên trời.

Hơn ba mươi cường giả của Anh Linh Điện đang chạy thục mạng bỗng nghe được giọng nói này, trong mắt đều lộ ra vẻ vui mừng.

Một người mặc áo đạo sĩ, cầm phất trần, xuyên qua những đám mây đen nhuốm máu trên trời mà đi xuống, ánh sáng tỏa ra xung quanh.

Người này thân hình nhỏ bé, nhưng lúc quơ phất trần, lại có thể đánh tan kiếm mang màu đỏ mà Trương Thác chém ra.

Đoạn Vân Long, phó môn chủ Anh Linh Điện!

Đoạn Vân Long vãy tay, bảo vệ được tính mạng của hơn ba mươi thành viên Anh Linh Điệ Đoạn Vân Long đứng giữa không trung, đối mặt với cái bóng to lớn đen như mực sau lưng Trương Thác mà không hề sợ hãi.

Đoạn Vân Không khiến cho mưa máu trên trời trở lại màu sắc bình thường.

“Nhãi ranh to gan, hôm nay, tôi phải giết cậu!” Đoạn Vân Long quơ phất trần lên, trời đất trông như bình thường, nhưng trên tấm khiên màu vàng mà cái bóng sau lưng Trương Thác đang cầm lại xuất hiện những gợn sóng.

Đợt công kích của Đoạn Vân Long không có tiếng động, nhưng trong sự im lặng ấy lại xen lẫn quyết tâm muốn giết người. Đợt công kích kinh khủng của ông ta khiến tấm khiên kia xuất hiện gợn sóng, cũng khiến dãy núi xung quanh đó vỡ nát.

“Ha ha ha!” Bên trong Thành Thánh màu trắng, người phụ nữ kia nhìn thấy Đoạn Vân Long xuất hiện, lập tức cười lớn: “Thần châu chính là thần châu, dù chỉ để lộ ra chút uy lực, cũng đủ khiến Đoạn Vân Long đứng ngồi không yên. Người đâu, mở cửa thành cho tôi!”

Thành Thánh màu trắng toả ra từng chùm sáng trắng, cánh cửa đã đóng chặt khoảng hai mươi lăm năm đang chậm rãi mở ra.

Đoạn Vân Long nhìn vê phía Thành Thánh màu trắng.

Người phụ nữ mặc giáo bào cũng không che giấu được dáng người nóng bỏng kia bay lên từ giữa Thành Thánh, quát: “Đoạn Vân Long, hôm nay ông dám động vào một sợi lông của cậu ấy, thế giới thần thánh sẽ không ngừng đuổi giết ông!”

Đoạn Vân Long nhướng mày, lạnh lùng nói: “Lạc Thiên Cơ, đây là chuyện của Anh Linh Điện, cô cũng muốn nhúng tay vào sao?”

“Sao nào? Không được à?” Lạc Thiên Cơ loé lên, xuất hiện bên cạnh Trương Thác.

Khắp người Trương Thác đều là máu, đứng trước Anh Linh đen ngòm, trông như lạnh lùng, nhưng đến gần mới biết được giờ anh đã mất hết sức lực, cơ thể tràn đầy vết thương lảo đảo muốn ngã, máu tươi không ngừng trào ra khỏi miệng, đối mặt với sự tấn công của Đoạn Vân Long, anh không thể đánh trả được, chỉ có thể bị động chịu đựng.

Trong mắt Lạc Thiên Cơ lộ ra chút đau lòng, cô ta vẫy tay, ánh sáng màu trắng nhanh chóng bao lấy Trương Thác.

Ánh sáng màu trắng giống như một cái kén tằm, hoàn toàn bọc lấy Trương Thác, mà bóng đen khổng lồ phía sau Trương Thác cũng từ từ biến mất.

Lạc Thiên Cơ nhìn về phía Đoạn Vân Long: “Chuyện của cậu ấy chính là chuyện của thế giới thần thánh chúng tôi, bây giờ, ông không thể động vào cậu ấy!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện