Công Lược Tính Phúc

Chương 88: TG5 NT2 [Quỷ súc hiệu trưởng - End]



“Phải làm sao bây giờ? Làm sao có thể tiếp tục giảng bài?” Lạc Quyến rút ngón tay ướt đẫm ra, đem cô từ trên mặt bàn ôm xuống.

Trên mặt bàn hỗn độn, lọt vào mắt là một mảnh dâm mĩ, Thẩm Thanh Hàm đỏ bừng mặt dựa vào ngực Lạc Quyến, hai chân trắng nõn thon dài cọ cọ vào người Lạc Quyến, đáng thương hề hề nhìn hắn: “Lão sư….. người ta không cố ý…..”

“Vậy sao? Lúc nãy ngón tay của lão sư chưa làm em ăn no?” Lạc Quyến tà ác cười, một tay ôm lấy eo thon, một tay chụp lên cánh mông kiều đĩnh, ngón tay ái muội vuốt ve.

Sau khi trải qua cao trào, cơ thể của Thẩm Thanh Hàm tự nhiên vô cùng mẫn cảm, hoa huy*t bị Lạc Quyến khiêu khích lại bắt đầu chảy ra d*m thủy, hai mắt ướt át vô tội nhìn Lạc Quyến, thanh âm ủy khuất mà câu nhân: “Lão sư ~”.

Lạc Quyến ánh mắt tối lại, buông cô ra, lập tức ngồi xuống ghế, nhướng nhướng mày: “Muốn thì tự mình động”.

Thẩm Thanh Hàm hai chân mềm nhũn ghé vào mặt bàn, cắn cắn môi nhìn túp lều nho nhỏ của Lạc Quyến, cô miễn cưỡng dùng sức lại gần, đôi tay run rẩy cởi quần của Lạc Quyến ra, cự vật nóng hôi hổi lập tức bật ra, gân xanh dữ tợn che kín thân gậy đỏ tím, đỉnh quy đầu cực đại hình nấm, trên đỉnh còn có một lỗ kim lớn rỉ ra chất lỏng trắng đục.

Nhìn thấy một màn này, Thẩm Thanh Hàm tưởng tượng đến cảnh mình bị côn th*t làm cho chết đi sống lại, dưới thân càng ướt lợi hại.

Thấy Thẩm Thanh Hàm nhìn chằm chằm phân thân của mình, Lạc Quyến càng thêm hưng phấn, dưới thân côn th*t thô to đại trướng vài phần, mắt phượng dài hẹp mang theo vài phần đắc ý cùng sắc tình, ngữ khí hưng phấn nói: “Thế nào? Đại côn th*t của lão sư có vừa lòng em hay không? Nhanh ngồi lên nó, làm lão sư giúp huyệt nhỏ của em gãi ngứa, đổ đổ d*m thủy”.

Nghe vậy, Thẩm Thanh Hàm hô hấp càng dồn dập, cô tách hai chân ra ngồi lên người Lạc Quyến, nâng mông đem tiểu huyệt ướt át nhắm thẳng côn th*t thô dài ngồi xuống, đỉnh quy đầu cực đại nóng bỏng vừa tiếp xúc với hoa huy*t mẫn cảm, liền bị một cỗ d*m thủy tưới ướt đẫm.

“A…… Lão sư……Của lão sư thật lớn a….” Thẩm Thanh Hàm thong thả đem côn th*t chen vào hoa huy*t, đỉnh quy đầu vừa mới đi vào, hoa huy*t liền căng trướng, khó có thể đi tiếp.

“Ân hừ…..Thanh Thanh hoa huy*t  thật hẹp, bên trong vừa ướt vừa ấm, kẹp lão sư thật sảng” Lạc Quyến thẳng lưng dùng sức một cái, côn th*t hoàn toàn nhét vào động nhỏ chật hẹp mất hồn, hắn thoải mái rên rỉ ra tiếng, hận không thể hung hăng làm Thẩm Thanh Hàm.

“Ân a…… Thật lớn a lão sư……” Thẩm Thanh Hàm cảm giác hoa huy*t càng ngày càng căng trướng, chờ đến khi thích ứng được kích cơ, hai tay liền leo lên vai Lạc Quyến, vặn vẹo vòng eo, bởi vì côn th*t quá mức thô dài cùng với tốc độ đùa nghịch vừa thong thả vừa mê người cho nên hoa huy*t cùng bụng nhỏ căng trướng tê dại không thôi.

“Lão sư….. em không được…..” Hơn mười phút sau, Thẩm Thanh Hàm mệt mỏi ghé đầu vào vai Lạc Quyến, thở hổn hển.

“Thật vô dụng, nhanh như vậy liền không được?” Lạc Quyến nói xong, hung hăng dùng sức một cái, sau đó bỗng nhiên ôm Thẩm Thanh Hàm đứng dậy.

“A, lão sư……A….thầy muốn làm gì….” Thẩm Thanh Hàm thét lên một tiếng kinh hãi, ôm chặt lấy cổ Lạc Quyến, chỉ sợ bị té ngã.

“Lão sư khát nước, muốn uống một ly nước” Trên mặt tươi cười, hảo ý nói. Lạc Quyến ôm chặt nữ nhân đang treo trên người, đi ra cửa phòng, dưới thân côn th*t không ngừng thọc vào rút ra, ra ra vào vào bên trong hoa huy*t.

“A ha…… Lão sư…… Không cần như vậy a…… Ân ân a a……” Thẩm Thanh Hàm không ngừng rên rỉ, đặc biệt là lúc xuống cầu thang, mỗi một lần Lạc Quyến bước xuống, côn th*t thô dài liền hung hăng dùng sức chạm vào hoa tâm, những thanh âm tấm tắc đảo lộng không ngừng vang lên, d*m thủy tí tách rơi trên bậc cầu thang tạo thành một đường dâm mĩ uốn lượn.

Dưới lầu, mục đích của Lạc Quyến tự nhiên không phải là uống nước, mà là muốn tìm địa phương khác làm cô.

Từ phòng khách đến sô pha, từ mặt đất đến bàn ăn cơm, ngay cả chỗ kệ bếp hắn cũng không buông tha, dùng các loại tư thế thao Thẩm Thanh Hàm, đem toàn bộ hơi thở hoan ái tràn ngập mọi góc gách trong nhà.

Cả đêm, Thẩm Thanh Hàm không biết mình đã hôn mê bao nhiêu lần, cuối cùng chỉ có thể khóc lóc cầu xin Lạc Quyến dừng lại, cô chỉ biết, có lẽ cô phải nghỉ ngơi hai ngày mới có thể xuống được giường.

Xong việc Lạc Quyến hướng tới cô nhận sai cùng sám hối, đảm bảo lần sau sẽ không như vậy nữa, Thẩm Thanh Hàm mềm lòng tha thứ cho hắn, không nghĩ tới vài ngày sau vị gia hỏa này lại diễn trò cũ, làm Thẩm Thanh Hàm sinh khí không để ý đến hắn, trở về nước, đem Lạc bảo bảo quay trở về.

Hai tháng sau, nhà trẻ Lạc Minh theo học rốt cuộc cũng khai giảng, Thẩm Thanh Hàm lại ném cho Lạc Quyến một quả bom, hắn lại phải làm ba ba……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện