Công Lược Tra Công Kia
Chương 3-4
Ánh mắt đạm mạc của Chu diệc Triết từ trên người của Tạ Hà xẹt qua, lạnh lùng nhìn A Kiện, “Thả cậu ta ra.”
“Này… Cái này…” A Kiện không biết làm sao, gã nhìn về phía Đinh Minh.
Đinh Minh mặc dù có chút sợ hãi đối với Chu Diệc Triết, nhưng chẳng qua là cảm thấy có hơi xấu hổ, Chu Diệc Triết quả chuyện của gã thì đúng là có lý, y cũng không phải ba của hắn, miễn cưỡng cười nói: “Chu tổng, chúng tôi đây là đùa giỡn với cậu ta thôi.”
Tuy rằng dáng vẻ không tệ, nhưng cũng không muốn buông tay, gã không nghĩ đến sức hấp dẫn của Tạ Hà ảnh hưởng tới gã như vậy, đều là cùng một mặt hàng giống nhau, nếu không gã khẳng định sẽ không chừa mặt mũi cho Chu Diệc Triết, nhưng hiện tại lại bất đồng, cho nên cũng có chút luyến tiếc.
Chu Diệc Triết lúc này mới nhìn thẳng vào hắn, đường nhìn mang theo một tia lãnh ý, pha lẫn một tia trêu tức, chậm rãi nói: “Người không biết thì không có tội, tôi không muốn truy cứu hai người, thế nhưng hiện tại…. Hai người đã động đến người của tôi, vậy cũng nên cho tôi một lời giải thích.”
“Cái gì?” Đinh Minh và A Kiện bắt đầu sợ hãi, sắc mặt tái nhợt, đây là người của Chu Diệc Triết? Người của Chu Diệc Triết sẽ đi làm phục vụ? Hố chết bọn họ! Lý trí hoảng sợ rốt cục áp ế được tình dục.
Không đợi Chu Diệc Triết mở miệng, A Kiện lập tức buông Tạ Hà ra, sợ hãi lùi về sau một bước, “Tôi, tôi không biết…”
Sắc mặt của Đinh Minh cự kỳ khó nhìn, vốn dĩ chuyện này Chu Diệc Triết không có tư cách quản, nhưng nếu đây là người của Chu Diệc Triết, vậy thì hoàn toàn khác nhau, chỉ sợ cha của gã sẽ trừng trị gã. “Cái này… Chúng tôi… Thực sự không biết chuyện này. Xin lỗi xin lỗi…”
Khóe miệng nhỏ của Chu Diệc Triết không thể nhận kéo lên một chút, thản nhiên nói: “Ta hiện tại sẽ dẫn cậu ta đi, chuyện này, vẫn là mời Đinh tổng tới giải thích vơi ta.”
Khuôn mặt Đinh Minh xám như tro tàn, chỉ có thể trơ mắt nhìn Chu Diệc Triết mang Tạ Hà rời khỏi.
Tạ Hà đã bước đi không nổi, cả người của hắn đều dán lên người của Chu Diệc Triết, hắn chỉ cảm thấy cả người khô nóng đến khó chịu, muốn đến gần người đàn ông này một chút, hấp thụ mát mẻ từ trên người của y.
Chu Diệc Triết lạnh lùng nhìn Tạ Hà, không một chút ôn nhu quăng hắn xuống giường của khách sạn. Đây chính là tên mà em trai thích, đơn giản là một người ngu ngốc, người khác đưa rượu cũng dám tùy tiện uống. Tên tiểu tử của Đinh gần đây thường đùa giỡn người khác quá trớn, ngày hôm nay nếu y không đi ra ngoài, nếu ngày mai Triệu Thanh mà tỉnh dậy chắc là muốn đi tìm chết.
Tạ Hà mất đi cảm giác mát mẻ, cảm thấy càng nóng thêm khó chịu, thần trí càng không rõ, bắt đầu dùng tay kéo quần áo của mình xuống, không bao lâu thì lòng ngực được lộ ra, da thịt trắng nõn nhiễm một tầng nhàn nhạt màu hồng, tản ra sức mê người rực rỡ. Lông mi buông xuống, giọt nước mắt động ở trên mặt, yếu ớt muốn rơi xuống, tiếng than nhẹ nhàn nhạt trong cổ họng được ra, rơi vào trong tai, làm cho lòng người khác nhè nhẹ rung động.
“Này… Cái này…” A Kiện không biết làm sao, gã nhìn về phía Đinh Minh.
Đinh Minh mặc dù có chút sợ hãi đối với Chu Diệc Triết, nhưng chẳng qua là cảm thấy có hơi xấu hổ, Chu Diệc Triết quả chuyện của gã thì đúng là có lý, y cũng không phải ba của hắn, miễn cưỡng cười nói: “Chu tổng, chúng tôi đây là đùa giỡn với cậu ta thôi.”
Tuy rằng dáng vẻ không tệ, nhưng cũng không muốn buông tay, gã không nghĩ đến sức hấp dẫn của Tạ Hà ảnh hưởng tới gã như vậy, đều là cùng một mặt hàng giống nhau, nếu không gã khẳng định sẽ không chừa mặt mũi cho Chu Diệc Triết, nhưng hiện tại lại bất đồng, cho nên cũng có chút luyến tiếc.
Chu Diệc Triết lúc này mới nhìn thẳng vào hắn, đường nhìn mang theo một tia lãnh ý, pha lẫn một tia trêu tức, chậm rãi nói: “Người không biết thì không có tội, tôi không muốn truy cứu hai người, thế nhưng hiện tại…. Hai người đã động đến người của tôi, vậy cũng nên cho tôi một lời giải thích.”
“Cái gì?” Đinh Minh và A Kiện bắt đầu sợ hãi, sắc mặt tái nhợt, đây là người của Chu Diệc Triết? Người của Chu Diệc Triết sẽ đi làm phục vụ? Hố chết bọn họ! Lý trí hoảng sợ rốt cục áp ế được tình dục.
Không đợi Chu Diệc Triết mở miệng, A Kiện lập tức buông Tạ Hà ra, sợ hãi lùi về sau một bước, “Tôi, tôi không biết…”
Sắc mặt của Đinh Minh cự kỳ khó nhìn, vốn dĩ chuyện này Chu Diệc Triết không có tư cách quản, nhưng nếu đây là người của Chu Diệc Triết, vậy thì hoàn toàn khác nhau, chỉ sợ cha của gã sẽ trừng trị gã. “Cái này… Chúng tôi… Thực sự không biết chuyện này. Xin lỗi xin lỗi…”
Khóe miệng nhỏ của Chu Diệc Triết không thể nhận kéo lên một chút, thản nhiên nói: “Ta hiện tại sẽ dẫn cậu ta đi, chuyện này, vẫn là mời Đinh tổng tới giải thích vơi ta.”
Khuôn mặt Đinh Minh xám như tro tàn, chỉ có thể trơ mắt nhìn Chu Diệc Triết mang Tạ Hà rời khỏi.
Tạ Hà đã bước đi không nổi, cả người của hắn đều dán lên người của Chu Diệc Triết, hắn chỉ cảm thấy cả người khô nóng đến khó chịu, muốn đến gần người đàn ông này một chút, hấp thụ mát mẻ từ trên người của y.
Chu Diệc Triết lạnh lùng nhìn Tạ Hà, không một chút ôn nhu quăng hắn xuống giường của khách sạn. Đây chính là tên mà em trai thích, đơn giản là một người ngu ngốc, người khác đưa rượu cũng dám tùy tiện uống. Tên tiểu tử của Đinh gần đây thường đùa giỡn người khác quá trớn, ngày hôm nay nếu y không đi ra ngoài, nếu ngày mai Triệu Thanh mà tỉnh dậy chắc là muốn đi tìm chết.
Tạ Hà mất đi cảm giác mát mẻ, cảm thấy càng nóng thêm khó chịu, thần trí càng không rõ, bắt đầu dùng tay kéo quần áo của mình xuống, không bao lâu thì lòng ngực được lộ ra, da thịt trắng nõn nhiễm một tầng nhàn nhạt màu hồng, tản ra sức mê người rực rỡ. Lông mi buông xuống, giọt nước mắt động ở trên mặt, yếu ớt muốn rơi xuống, tiếng than nhẹ nhàn nhạt trong cổ họng được ra, rơi vào trong tai, làm cho lòng người khác nhè nhẹ rung động.
Bình luận truyện