Công Tử Đừng Chạy Thật Sự Không Phải Hắc Điếm Mà!

Chương 12: 12: Khách Điếm Có Nhận Người Không




Trong số đó, "Bất Vấn Lưu Niên" là khinh công.

Lục Kiến Vi sửng sốt: "Nhiều như vậy, tôi có học được không?"Theo như cô biết, các cao thủ trong giang hồ thường chỉ chọn một kỹ năng để chuyên tâm học tập, cô lo lắng tham nhiều không tinh.

"Căn cốt của ký chủ phù hợp với những kỹ năng này, hơn nữa tâm pháp tu luyện sẽ giúp ký chủ gia tăng lĩnh ngộ.

" Hệ thống kiên nhẫn giải thích.

Lục Kiến Vi có vẻ xúc động: "Tiểu Khách, hóa ra cậu đã âm thầm làm rất nhiều chuyện cho tôi như vậy, cậu thật tuyệt vời.

"Hệ thống khen ngợi: "Thực ra ký chủ vốn rất có thiên phú, độ tương thích với tâm pháp rất cao.

"Căn cốt tất nhiên rất quan trọng, nhưng ngộ tính mới là điều quan trọng nhất.


Lục Kiến Vi: "Thì ra là vậy.

Tâm pháp còn có công năng gì khác không?"Hệ thống xin lỗi: "Cái này thì cần ký chủ tự mình khám phá.

"Lục Kiến Vi nhíu mày, có nghĩa là còn những lợi ích khác nữa.

Cô cũng không thấy mình thua lỗ gì.

Hệ thống dễ mềm lòng, sau này có thể đi theo đường này để kéo thêm chút lông dê.

Cô xem xét giá bán theo phân tích của hệ thống, thở dài.

"Bất Vấn Lưu Niên" 1000 lượng bạc, "Sơ Tinh Kiếm Quyết" 1500 lượng bạc, "Quyển Sương Đao Pháp" 1500 lượng bạc, "Xuân Thu Dược Kinh" cần đến 5000 lượng bạc!Cô hỏi: "Tiểu Khách, ba cái đầu tiên không phải là đắt nhất trong từng loại, tại sao lại để tôi học chúng? Tại sao "Xuân Thu Dược Kinh" lại đắt như vậy?""Giá không cao nhất vì rất ít người phù hợp với nó, dù cho chúng là kỹ năng hàng đầu, nếu không ai có thể học được thì cũng chỉ có thể gác xó.

"Hiểu rồi, có nghĩa ba cái đều là kỹ năng hàng đầu, nhưng chỉ vì không ai có thể học được cho nên buộc phải bán với giá thấp.

"Xuân Thu Dược Kinh?" Lục Kiến Vi hỏi, "Nó cao hơn gần 1000 lượng bạc so với giá cao nhất của các kỹ năng khác.

""Bởi vì nó ẩn tàng độ cống hiến.

""Có ý gì?"Hệ thống: "Cái này cũng cần ký chủ tự mình khám phá.

"Lục Kiến Vi đã đọc nhiều tiểu thuyết, đầu óc cũng rất linh hoạt, cô nói: "Có phải nó có thể cứu được nhiều mạng sống hơn không?"Hệ thống không nói gì.

"Tiểu Khách, cậu cứ cầu nguyện cho tôi phát tài đi, nếu không đến năm nào tháng nào tôi mới tích góp được tiền mua kỹ năng chứ?""Ừm, chúc ký chủ sớm phát tài.

"Lục Kiến Vi như nghe được tiếng nhạc tiên, đây đúng là lời chúc tuyệt vời nhất.


Đến gần hoàng hôn, mưa rơi tí tách.

Lục Kiến Vi tỉnh dậy từ trong tu luyện, đứng dậy đi đóng cửa sổ, nhưng trong màn mưa cô lại nhìn thấy có người đang chạy về phía khách điếm.

Sau khi tu luyện nội công, các giác quan của cô đều được cải thiện, cô có thể nhìn ra ngay đó là hai tổ tôn đi đến thành Vọng Nguyệt để nương nhờ họ hàng.

Hai người ướt như chuột lột.

Chu Nguyệt gõ cửa khách điếm cầu cứu.

"Tiểu Khách, mở cửa.

" Lục Kiến Vi ra lệnh.

Hệ thống cũng không còn phản cảm khi bị sai khiến nữa, nó tận tâm mở cửa.

Lục Kiến Vi thong thả đi xuống lầu, gặp hai người ở hành lang, mỉm cười dịu dàng nói: "Hai vị có muốn ở lại qua đêm không?""Em… em! " Cả người Chu Nguyệt ướt sũng, sắc mặt bị nước mưa ngâm cho trắng bệch, run rẩy nói: "Chưởng quầy tỷ tỷ, có thể cho chúng em ở lại qua đêm được không?"Lục Kiến Vi thắc mắc: "Ở lại qua đêm?""Chúng em thực sự không còn tiền, có thể cho chúng em nợ được không? Sau khi em kiếm được tiền, sẽ trả gấp đôi cho chị!""Họ hàng ở thành Vọng Nguyệt đâu?"Mắt Chu Nguyệt đỏ lên: "Họ đã chuyển đi rồi, không tìm thấy được.


"Sau khi mua đồ ăn rồi hỏi han thông tin, số tiền còn lại trong người bọn họ đã giảm xuống còn khoảng sáu mươi văn.

"Nếu vậy, sao hai người không tìm một khách điếm khác trong thành mà nợ? Khách điếm của tôi đắt như vậy, không phải hai người sẽ càng tốn hơn sao?" Lục Kiến Vi vẫn mỉm cười.

Trương Bá đột nhiên lên tiếng: "Không biết khách điếm có thiếu tiểu nhị không?"Trong lòng Lục Kiến Vi vui mừng, một võ giả cấp bốn làm tiểu nhị, vô hình trung sẽ tăng thêm phần trang bức.

Nhưng mặt cô không có biểu lộ gì, lạnh nhạt nói: "Nhà trọ khách vắng, không cần nhiều tiểu nhị.

Hơn nữa, khách điếm không nhận người không rõ lai lịch.

"Để có thể ở lại trong khách điếm của Lục Kiến Vi, Chu Nguyệt và Trương Bá đã nghĩ ra một kế hoạch.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện