Cực Phẩm Vú Em

Quyển 1 - Chương 10: Mỹ nữ cứu anh hùng



Cao Lôi Hoa đang sảng khoái ngủ, bỗng nhiên hắn nghe thấy tiểu tử kia kêu dồn dập.

“Hả?” Cao Lôi Hoa he hé mắt nhìn về phía tiểu tử kia:

- Nhóc con làm sao vậy?

“Sli~m~e~~” Tiểu tử kia dùng cơ thể bé nhỏ của mình đẩy đẩy Cao Lôi Hoa.

- Làm sao vậy?

Cao Lôi Hoa vỗ vỗ cái đầu vẫn còn hơi choáng hỏi.

“Slime~” Tiểu tử kia dùng cánh tay nhỏ bé chỉ chỉ về phía trước.

Cao Lôi Hoa trợn tròn mắt nhìn phía trước. Ack! Cao Lôi Hoa sững sờ, cả người giống như bị sét đánh!

Theo hướng chỉ của tiểu tử chính là một con sói cực lớn! Con sói này to như con trâu, hơn nữa lại có một đôi cánh to!

“Sói bay?” trong đầu Cao Lôi Hoa hiện ra hai chữ.

Con ma thú trước mắt cũng là một loại ma thú khá nổi danh, tên nó là Phong Lang!

Phong Lang, là phong hệ ma lang. Ma thú trung giai bậc thấp! Tuy rằng giai cấp không cao nhưng nó cũng là loại có tiếng tăm trong ma thú. Bởi vì tốc độ phi hành của nó có thể so với cự long, là một trong những ma thú bay nhanh nhất hiện nay. Đồng thời cũng là một trong tọa kỵ (thú cưỡi) lý tưởng của con người.

- Sặc, vừa mới đánh một con chó, lại tới một con sói!

Cao Lôi Hoa nắm thanh trường đao xương sườn định bò dậy, nhưng vừa đứng lên lại ngồi bệt xuống đất.

Hắn bị cảm, tình trạng hiện giờ còn kém hơn so với lúc ứng phó với chó ba đầu, lần này hắn ngay cả đứng lên cũng không nổi!

- Đáng chết thật! Sao lại như thế này!

Cao Lôi Hoa hung hăng chửi một tiếng, ông trời đang đùa hắn sao! Tự nhiên liên tiếp mang phiền toái tới cho hắn, mà tình trạng thân thể hắn thì lại càng ngày càng kém!

“Ngao~~” Phong Lang rống lớn một tiếng, tao nhã bước về phía Cao Lôi Hoa. Nó chẳng qua nhằm vào con tam đầu khuyển nằm chết phía sau Cao Lôi Hoa! Thân thể của siêu giai ma thú chính là thuốc bổ đối với ma thú khác. Tuy từ lỗ trên đầu của con tam đầu khuyển có thể thấy rằng không còn ma tinh, nhưng cho dù là không có ma tinh thì thân thể của tam đầu khuyển cũng thuốc bổ hiếm có. Hơn nữa sinh vật bên cạnh tam đầu khuyển cũng được tính là thức ăn ngon.

Hai mắt tiểu tử kia nhìn chằm chằm vào Phong Lang, chẳng qua tình trạng tiểu tử kia bây giờ cũng không tốt hơn Cao Lôi Hoa là mấy. Cho nên chỉ có thể dùng ánh mắt nhìn chòng chọc Phong Lang.

Phong Lang gặp ánh mắt của tiểu tử kia lập tức có cảm giác rợn “lông” gáy! Đặc biệt trên người tiểu tử kia lờ mờ phát ra khí tức của thượng vị ma thú khiến Phong Lang có chút sợ hãi!

“Gàooo~~” Phong Lang do sợ mà giận gầm lớn một tiếng, há rộng miệng, một cỗ hào quang màu xanh ngưng tụ trong miệng Phong Lang!

Cao Lôi Hoa vừa thấy động tác này của Phong Lang lập tức liền nghĩ tới bộ dáng cái đầu màu xanh bên trái của con tam đầu khuyển khi phát ra phong nhận (đao gió).

Thật không hổ cùng là loài chó! Ngay cả chiêu số cũng đều giống nhau! Rõ ràng Phong Lang bây giờ muốn bắn ra phong nhận.

Quả nhiên, như Cao Lôi Hoa sở liệu, mắt thường có thể nhìn thấy một quả cầu gió được bắn ra từ trong miệng Phong Lang, hình thành một đạo phong nhận chém về phía Cao Lôi Hoa cùng tiểu tử kia.

Trong mắt tiểu gia hỏa cùng Cao Lôi Hoa đều lộ ra ánh mắt tuyệt vọng, Cao Lôi Hoa đã không còn một chút khí lực, mà tiểu tử kia vừa trải qua nghi thức “tiến hóa” cũng suy yếu vô lực

“Lần này chỉ sợ không có ai đến cứu ta rồi.” Cao Lôi Hoa nghĩ thầm, trơ mắt nhìn phong nhận càng lúc càng chém gần về phía hắ …

Lúc này Cao Lôi Hoa lại một lần nữa cảm thấy sự tử vong như đang cận kề với mình. Gần tới mức như với tay là có thể chạm vào.

Nhưng mà đúng lúc này.

Đinh ~ một tiếng, trước đạo phong nhận đột nhiên xuất hiện một thân ảnh! Trường kiếm trong tay thân ảnh dễ dàng chặn đứng và đánh tan đạo phong nhận chém về hướng tiểu Lôi (tiểu tử + Lôi hoa)!

“A.” Thấy có viện binh, Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng cười, hắn thả lỏng cơ thể, rốt cuộc suy yếu không chịu nổi, ngồi bịch xuống đất.

Cảm cúm làm hán tử tráng kiện như vậy cũng suy yếu đến nhường này!

“Slime~ slime~” Tiểu tử kia khần trương đi tới bên người Cao Lôi Hoa, dùng đầu lưỡi liếm mặt hắn.

Thân ảnh cứu Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng nhíu mày, sau đó nhanh chóng xuất kiếm, một đạo hào quang kim sắc từ trên thân kiếm của nàng chém ra.

Phong Lang trước mặt thân ảnh cũng không kịp phản kháng, dễ dàng bị đạo kim sắc kiếm khí chém thành hai đoạn!

Phong Lang chẳng qua là ma thú trung giai cấp thấp, tương đương với thực lực nhân loại bậc ba. Mà kim sắc kiếm khí của nhân ảnh trước mặt đã chứng tỏ thực lực của nàng - cường giả bậc sáu - đại kiếm sư! Thực lực chênh lệch quá lớn, Phong Lang căn bản là vô lực phản kháng.

Thân ảnh đút kiếm vào bao, sau đó xoay mặt về hướng Cao Lôi Hoa.

Dưới ánh mặt trời, hình dáng của nàng hiện ra trước mắt Cao Lôi Hoa!

Tóc dài màu lam, cùng với đôi mắt màu ngọc bích khắc sâu vào lòng Cao Lôi Hoa.

Sau khi vừa thấy nàng, Cao Lôi Hoa lại xác định được bản thân không ở thế giới của mình nữa. Bởi vì trong thế giới của mình làm gì có người tóc màu lam.

Sự xinh đẹp của nàng làm Cao Lôi Hoa không kìm được run lên, nhưng mà hắn lập tức từ trong kinh ngạc thanh tỉnh trở lại.

Không thể phủ nhận là nàng thực sự hấp dẫn Cao Lôi Hoa. Nàng rất đẹp, có thể nói là người xinh đẹp nhất mà Cao Lôi Hoa từng thấy.

Nhưng đây cũng không phải là nguyên nhân chủ yếu hấp dẫn Cao Lôi Hoa.

Chủ yếu là khí chất của nàng, khí chất lạnh lùng giống hệt Vũ Hinh. Hơn nữa nàng dường như so với Vũ Hinh còn lạnh lùng hơn vài phần.

Chính khí chất này, làm Cao Lôi Hoa rất thích. Có lẽ, Cao Lôi Hoa đúng là có xu hướng biến thái, nếu không tại sao lại thích loại nữ nhân làm người ta phát run chứ?

Mỹ nữ kiếm sĩ nhìn về phía Cao Lôi Hoa, lập tức nàng liền thấy được cái xác ton lớn của tử vong tam đầu khuyển phía sau Cao Lôi Hoa. Trong con mắt màu ngọc bích của nàng lộ ra một tia kinh ngạc.

Cao Lôi Hoa không biết không có nghĩa là mỹ nữ trước mắt cũng không biết xem hàng nha!

Nàng liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra cái xác này đúng là của siêu giai ma thú tử vong tam đầu khuyển tiếng tăm lừng lẫy! Sánh ngang với nhân loại thánh cấp. Hơn nữa, cho dù là cường giả thánh cấp cũng không dám một mình đấu với ma thú cường đại này! Nếu ít hơn ba cường giả thánh cấp thì không thể chiến đấu với tử vong tam đầu khuyển!

Nhưng xác tử vong tam đầu khuyển rõ ràng nằm ở đây, xem ra chết chưa được bao lâu. Nói như vậy, chẳng lẽ nam nhân trước mắt này giết chết tử vong tam đầu khuyển?

Mỹ nữ kiếm sĩ không khỏi nhìn Cao Lôi Hoa vài lần.

Cao Lôi Hoa ngượng ngùng khép chân lại, phải biết rằng hiện tại cả người hắn trên dưới chỉ có mảnh vải rách nơi đũng quần thôi, mà mỹ nữ trước mắt lại nhìn nhìn hắn như vậy, cho dù da mặt hắn dày đến đâu cũng không khỏi đỏ lên.

Mỹ nữ kiếm sĩ nhìn hắn, sau đó chỉ chỉ xác tử vong tam đầu khuyển phía sau Cao Lôi Hoa.

- Sao? Có ý tứ gì?

Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi.

Mỹ nữ kiếm sĩ nhẹ nhàng lắc đầu, cũng không nói lời nào.

Thấy nàng không nói gì, Cao Lôi Hoa có chút khẩn trương.

- Nàng có hiểu lời ta nói không?

Cao Lôi Hoa khẩn trương hỏi, bây giờ hắn rất muốn biết bản thân đi tới thế giới khác không biết có bất đồng ngôn ngữ hay không.

Mỹ nữ kiếm sĩ gật gật đầu, ý bảo bản thân có thể hiểu Cao Lôi Hoa nói.

- Vậy vừa rồi nàng muốn hỏi con chó to này là ta giết có phải không?

Cao Lôi Hoa thử bắt chuyện với mỹ nữ.

Mỹ nữ kiếm sĩ nhẹ nhàng gật gật đầu, mỉm cười với Cao Lôi Hoa…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện