Cực Phẩm Vú Em

Quyển 2 - Chương 325: Lão Cao nhận đồ đệ (thượng)



Là ngươi bức ta!

Cao Lôi Hoa rất tức giận. Đối với Cao Lôi Hoa, quan trọng nhất là trở về đại luc. Mà Minh Long lại không cho hắn trở về. Điều này không phải bức hắn ra tay thì là gì.

Nhìn đao mang mà Cao Lôi Hoa phát ra, Minh Long giơ tay phải của mình lên đỡ lây đao mang này.

Đnag!

Đao mang của Cao Lôi Hoa dừng trên người Minh Long, chỉ thấy một vết dường như không thể thấy. Mà dưới năng lực của Minh Long vết nứt đó liền biết mất.

- Rống!

Minh Long rất tức giận:

- Nhân loại, ngươi quá đáng rồi đó.

- Cút!

Cao Lôi Hoa nổi giận gầm một tiếng, rồi đánh về phía Minh Long. Ngay khi Cao Lôi Hoa vừa động, thần lực được vận hành theo phương thức vận khí. Lôi Thần lực nhanh chóng trần ngập toàn thân Cao Lôi Hoa, từng trận thần uy tràn ra.

- Rống, không cần thi triển thần uy.

Minh Long thấy Cao Lôi Hoa thi triển thần uy liền hét to một tiếng

- Cho ngươi chết nè.

Cao Lôi Hoa rít lên một tiếng, rồi chém một kiếm về phía Minh Long.

- Ta… …

Minh Long tự trách mình. Nó cũng không muốn phát sinh chuyện gì với Cao Lôi Hoa. Nhưng hắn là loại người nói không suy nghĩ. Tuy hắn không muốn xung đột với Cao Lôi Hoa, nhưng câu nói của hắn lại khiến Cao Lôi Hao tức giận

Minh Long cũng không phải sợ Cao Lôi Hoa. Thân là chủ thần, Cao Lôi Hoa cũng chưa thể làm hắn sợ. Nhưng quyết đấu ở đây là không sáng suốt vì ở thần điện này có một tên điên cuồng đang ngủ say.

Khi thần cùng thần chiến đầu, sẽ phát ra thần uy. Đối với tên kia mà nói thì đó chính là một thứ thuốc kích thích.

Nhưng hiện tại đã muộn. Cao Lôi Hoa vừa thi triển thần uy đã dẫn tên kia tới đây.

- Dừng tay mau.

Nhìn thấy Cao Lôi Hoa chém tới, Minh Long đột nhiên nói với Cao Lôi Hoa.

- Như thế nào, nhường chúng ta đi qua sao?

Thân ảnh Cao Lôi Hoa dừng ở không trung, kiếm chiêu cũng dừng lại. Điều này thể hiện sự khống chế siêu việt của Cao Lôi Hoa.

- Không phải.

Minh Long lắc đầu nói:

- Không cần đánh nữa.

- Có ý gì?

Cao Lôi Hoa lạnh nhạt nói, rồi nắm chặt tài quyết chi nhận lại.

- Bởi vì.

Minh Long dường như muốn nói tới điều gì đó. Nhưng trong thần điện một thân ảnh màu bạc phá không bay ra cắt đứt điều Minh Long định nói.

*******.

- Oa, ha ha ha!

Thân ảnh màu trắng kia bay ra ngoài rồi cười điên cuồng.

Nghe được tiếng cười này, Cao Lôi Hoa cũng quay đầu lại nhìn.

Chỉ thấy trên thần điện, một thân ảnh màu trắng đang đứng đó điên cuồng cười. Tay trái hắn cầm một trường đao cũ nát, trên đó có vô vết nứt biểu thị cho sự lâu đời của nó.

- Bên ngoài vẫn thật thoải mái.

Thân ảnh màu trắn kia cười một tiếng rồi chuyển mắt nhìn đám người Cao Lôi Hoa.

Nhóm độc nhãn cự nhân cũng nhìn tên vừa cười này. Người này khoách một chiếc áo choàng màu trắng cũ nát. Bên trong là bộ quần áo màu đen.

- Vừa rồi, ta dường như cảm giác được hơi thở của lão bằng hữu – Lôi Thần. Thân ảnh đó vừa xuất hiện liền nói với Cao Lôi Hoa:

- Lôi Thần ở nơi nào? Chẳng lẽ vừa thấy lão tử ra liền chạy mất sao.

- Thần của con, tên khốn nạn này đang nói về ngài sao?

Độc nhãn cự nhân nói với Cao Lôi Hoa.

- Lôi Thần đây.

Cao Lôi Hoa từ trong đám người độc nhãn cự nhân đứng dậy. Tài Quyết Chi Nhận trong tay hắn lóe từng đạo hồng quang.

- A, Tài Quyết?

Thân ảnh màu trắng nhìn trên tay của Cao Lôi Hoa là Tài Quyết Chi Nhận, đồng tử hắn liền co rút lại, rồi lại lộ ra vẻ mặt hưng phấn.

- Là ngươi! Chính là ngươi! Lôi Thần! Mấy vạn năm không gặp rồi. Cho ta thấy lại cảm giác chiến đấu đi!

Sau khi đồng tử của tên kia co rút lại, hăn giơ đao lên, nhảy xuống chém tới Cao Lôi Hoa.

Chiến đầu không cần lí do. Đao của thân ảnh màu trắng này toát ra một khí thế cuồng bạo! Vô tình! Thậm chí còn có một cảm giác hủy diệt, không chỉ hủy diệt người khác mà còn hủy diệt cả chính mình. Đây mới chân chính là người điên.

Phù!

Cao Lôi Hoa hít sâu một hơi. Hắn cũng không dám coi thường một đao tùy ý này của thân ảnh áo trắng kia. Hắn giơ hai tay lên định đỡ đao này.

Cao Lôi Hoa bị đao này ép xuống dưới, bàn chân hắn đã lún vào trong cát.

Đây thuần túy là năng lượng vật lý. Sức mạnh cường đại này khiến hai tay của Cao Lôi Hoa run lên.

- Mẹ, hóa ra không phải là tên Lôi Thần kia.

Thân ảnh màu trắng sau khi chém một đao, cũng không chém đao thứ hai. Hắn khẽ gắt một tiếng rồi đem đao đeo trên lưng:

- Ta còn tưởng rằng là tên Lôi Thần kia, ai ngờ chỉ là một hạ vị thần. Ngươi chính là người nối ngiệp Lôi Thần?

Cao Lôi Hoa trầm mặc. Đôi mắt đen của hắn nhìn chằm chằm vào thân ảnh màu trắng. Cao Lôi Hoa có cảm giác minh bị khinh thường.

Minh Long ở bên cạnh nhìn mọi thứ. Khi thân ảnh màu trắng chém Cao Lôi Hoa một đao xong, hắn rất kinh ngạc. Minh Long nghi hoặc nghĩ, Huyết Sắc Minh Vương khi nào lại biết phân rõ trái phải? Trước kia, người nào đứng trước mặt hắn đêu bị chém chết, không ngờ hôm nay hắn lại không giết người.

- Lôi Thần – Cao Lôi Hoa.

Cao Lôi Hoa nhấc chân ra khỏi cát.

- A, tân nhiệm Lôi Thần à. Ngươi lĩnh ngộ được linh vực tầng mấy rồi.?

Huyết Sắc Minh Vương hỏi.

- Tầng một.

Cao Lôi Hoa thản nhiên nói.

- Vậy ngươi đã lĩnh ngộ lĩnh vực được bao năm rồi?

Huyết Sắc Minh Vương hỏi tiếp.

- Vài tháng.

Cao Lôi Hoa chậm rãi giơ Tài Quyết lên rồi hướng về phía Huyết Sắc Minh Vương.

- Ha ha ha, muốn khiêu chiến ta sao?

Huyết Sắc Minh Vương nhìn Cao Lôi Hoa rồi điên cuồng cười.

- Mới lĩnh ngộ đc lĩnh vực được vài tháng mà không ngờ đã được thành tựu như vậy. Có lẽ mấy vạn năm nữa ngươi mới có tư cách đấu với ta. Nhưng hiện tại ta không có hứng thú với ngươi.

Huyết Sắc Minh Vương nâng đao lên:

- Kêu tên tiền nhiệm Lôi Thần tới đây thì còn có thể. Còn người, thì quên đi.

Mắt của Cao Lôi Hoa tối sầm lại, đây là lần đầu tiên hắn bị làm nhục tại dị giới. Lôi quang ngưng tụ bên người clh. Cuồng bạo lôi điện biểu thị cho sự phẫn nộ của hắn. Có lẽ hắn có thể kém mấy lão bất tử nhưng ko ai có thể khinh thị hắn.

- Ý của ngươi là, ta không có đủ tư cách làm đối thủ của ngươi.

Cao Lôi Hoa ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào Huyết Sắc Minh Vương.

- Chính là thế.

Huyết Sắc Minh Vương cười nói:

- Thật sao? Mắt ngươi có thể thấy sao?

Cao Lôi Hoa cười lạnh một tiếng:

- Chỉ nhìn thấy thôi cũng chưa chắc là sự thật.

Trên mặt đất, thân ảnh Cao Lôi Hoa vừa động! Ngay cả “Chủ thần” Minh Long cũng không thấy rõ được. Hắn chỉ thấy một đạo bạch quang lao về hướng Huyết Sắc Minh Vương.

- Nhanh quá!

Đồng tử của Huyết Sắc Minh Vương co rút lại, hắn không thấy đc lực lượng dao động trên người Cao Lôi Hoa, nhưng tại sao tốc độ của hắn lại nhanh vậy?!

Ngay lúc lao đến, Cao Lôi Hoa khẽ lầm bầm:

- Tốc độ lĩnh vực!

- Di, ngươi không phải là Lôi Thần hay sao? Tại sao ngươi lại có tốc độ lĩnh vực?

Huyết Sắc Minh Vương kinh ngạc nhìn Cao Lôi Hoa.

Hiện tại hắn chỉ thấy được một chuỗi tàn ảnh. Nghi hoặc thì nghi hoặc, nhưng hắn cũng chẳng sợ hãi.

Huyết Sắc Minh Vương đỡ lấy một cách tự nhiên

Đông!

Kiếm của Cao Lôi Hoa chạm vào đao của Huyết Sắc Minh Vương.

Khi hai vũ khí chạm nhau. Tu vi mấy ngàn năm cùng tu vi mấy chục năm liền lộ ra độ chênh lệch ngay tại đây.

Huyết Sắc Minh Vương đã sống rất lâu. Tu vi của hắn so với Cao Lôi Hoa chênh lệch rất nhiều.

Cấp độ Huyết Sắc Minh Vương đã vượt qua mức độ chủ thần. Minh Long cũng chẳng biết được Huyết Sắc Minh Vương đã đạt tới trình độ gì. Dù sao Huyết Sắc Minh Vương là có cùng một đẳng cấp với Lôi Thần trước kia. Mà Lôi Thần trước kia tuy nói rằng chỉ có trình độ chủ thần, nhưng các vị thần khác đều biết hắn đã vượt qua nó rồi.

Hai vũ khí chạm nhau, Cao Lôi Hoa liền bị bật ra.

- Phù!

Huyết Sắc Minh Vương nói:

- Tốc độ không tồi nhưng lực lượng thì chưa đủ.

- Lực lượng sao?

Bị bắn ra, Cao Lôi Hoa liền cười lạnh một tiếng:

- Tiếp chiêu – Tử Lôi Cửu Kích – Xuân Lôi Bạo Kích...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện