Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 410



Chương 410: Khao Khát

Hạ Tịch Quán lúc này mới ôm lấy anh, lật người ngồi
táo bạo lên vòng eo rắn chắc của anh, hàng mày xinh
đẹp của cô gái nhuốm vẻ quyến rũ, đôi mắt mong chờ
tuôn ra tràn đầy xuân sắc: “Lục tiên sinh, lúc nãy em
không tranh cãi vô lý, em là tức giận, sau này không
cho phép Hạ Nghiên Nghiên đến gần anh, em nói rồi

mà, thắt lưng trên người anh chỉ có thể do em mở!”

Vừa nói đôi tay nhỏ nhắn của cô trượt xuống, đặt lên

chiếc thắt lưng màu đen đắt tiền quanh eo anh.

Lục Hàn Đình đưa tay lên che tròng mắt đỏ tươi, sau
đó duỗi tay ra cưỡng ép đè bàn tay nhỏ bé của cô xuống.

Hạ Tịch Quán trì trệ một lúc.

Lúc này thế giới quay cuồng, cô lại bị đè xuống, người
đàn ông nắm quyền chủ động, anh đè ở trên cô, ánh
mắt nóng bỏng âm trằm chăm chú nhìn cô, nhưng

không làm gì.

Hạ Tịch Quán bối rối nhìn anh: “Lục tiên sinh, anh sao

vậy, đêm nay… chúng ta chân chính thành vợ chồng
nhé, em đã chuẩn bị xong rồi, lẽ nào… anh không

muốn em ư2″

Lục Hàn Đình trong lòng đáp, muốn!

Muốn muốn muốn!

Anh muốn!

Cô là vợ anh, là Lục phu nhân của anh, cho dù cuộc
hôn nhân này đã đến điểm cuối, anh cũng là người lấy

lần đầu tiên của cô đi.

Huống chỉ bây giờ cô lại chủ động đưa tới cửa, anh lại

càng không nên từ chối.

Nhưng…

Hay là giữ cho cô đi.

Sau khi ly hôn, cô lại kết hôn, sau này cô sẽ gặp được

người đàn ông tốt hơn anh, anh không muốn người

đàn ông đó có ác cảm với cô vì chuyện này, cô vẫn
còn vẹn toàn, hi vọng rằng người đàn ông đó trong
tương lai có thể xem cô như bảo bối mà đối xử trân
trọng và quan tâm cô, anh không muốn để lại bắt kỳ

dấu vét nào của bản thân trên người cô.

Vì thế, giữ cho cô thôi.

Lục Hàn Đình cúi đầu, vùi gương mặt tuấn tú vào mái
tóc dài của cô, tham lam ngửi lấy hương thơm trên
người cô: “Hôm nay cô nhiệt tình như vậy là do sợ
mình sẽ gặp bắt lợi khi ly hôn, dẫu sao chúng ta còn
không phải vợ chồng chân chính, quá lắm chỉ là một

cuộc hợp tác, cô sợ tôi không cho cô tiền?”

Nét ửng đỏ nơi gò má Hạ Tịch Quán lập tức tái đi, trở

nên trắng bệch, cả người cũng nhanh chóng cứng đờ.

Anh nói gì cơ?

Hạ Tịch Quán muốn bịt tai lại để không nghe anh nói
những lời tàn nhẫn này, nhưng anh lại cưỡng chế đè

cô lại, giọng nói khàn khàn lạnh lẽo dán vào tai cô nói:

“Yên tâm đi, dù cô không giúp tôi kiếm được đồng

nào, cũng chẳng cố găng gì cả, nhưng trước giờ tôi
luôn rộng lượng với phụ nữ, sẽ dựa theo tài sản
chung của vợ chồng chia tiền cho cô, cuộc hôn nhân
này nói trắng ra chính là một cuộc trao đổi, cô cũng
leo lên giường tôi vài lần, tôi liền cho cô bấy nhiêu
tiền, mặc dù chúng ta không làm đến bước cuối,
nhưng thứ nên làm cũng đã làm, tôi cũng không chơi

cô free đâu.”

Nói xong Lục Hàn Đình xuống giường, đặt trên tủ
giường một văn kiện: “Thỏa thuận ly hôn đã viết xong,

cô xem qua, nếu không có vấn đề gì thì ký vào.”

“Nhân tiện, trước khi ly hôn, tôi hy vọng cô có thể giữ
bí mật cho bà của tôi, bà tôi đối xử với cô thật lòng, cô
đừng nên lợi dụng bà ấy, Hạ Tịch Quán, nếu để tôi
phát hiện cô có tâm tư đùa bỡn bà tôi, tôi sẽ không bỏ

qua cho côi”

Lục Hàn Đình mở cửa phòng ngủ, trực tiếp đi ra ngoài.

Hạ Tịch Quán ngắn người trên giường, đêm nay mọi

nhiệt tình đều bị chậu nước của anh dập tắt, cô ngồi

dậy đi lấy tài liệu trên tủ đầu giường.

Năm chữ “giấy thỏa thuận ly hôn” đột ngột đập vào
mắt cô, cuối cùng cô cũng chấp nhận hiện thực, anh

không nói đùa, anh thật sự muốn ly hôn với cô.

Hạ Tịch Quán cảm thấy toàn bộ hốc mắt mình bị năm
chữ này đốt cháy, rất đau, cô vội ngắng mặt lên,
không muốn giọt lệ nóng rực trong mắt chảy xuống,
nhưng nước mắt vẫn như những viên hạt châu, lã chã

rơi xuống, chớp mắt đã thám đẫm mặt cô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện