Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 695



Chương 695: Sao Anh Còn Uật Ức Chứ?

Nguy rồi, bị anh phát hiện!

Cô nên bịa cớ gì đây?

Cái đầu nhỏ linh hoạt của Hạ Tịch Quán thật nhanh xoay chuyển: “Anh nghĩ nhiều rồi, đây chỉ là… hiểu lầm, tôi rơi đồ ở phòng làm việc của trưởng đài Dạ, nên vào nhặt lại thôi ấy mà.”

Lục Hàn Đình nhìn hai tròng mắt đảo quanh của cô, cũng biết cô lại đang lừa anh rồi, con nhóc lừa đảo này chỉ thích nói dối lừa anh thôi!

Lục Hàn Đình hừ lạnh một tiếng, níu lại cổ tay trắng của cô xách cô cô ra ngoài: “Được lắm, vậy tôi liền dẫn cô đến gặp Dạ Huỳnh, đồ của cô rơi vào chỗ bà ta, hỏi trước mặt bà ta chẳng phải khỏe hơn à?”

.‌ Anh lại muốn túm cô đi gặp Dạ Huỳnh!

Hạ Tịch Quán nhanh chóng lắc đầu, liều mạng níu lại môn không chịu đi ra ngoài, làm bộ đáng thương nhìn anh: “Lục tổng… Lục tổng đại nhân, anh đừng gây khó dễ cho tôi mà, tôi cũng không vào phòng làm việc của anh, anh không thể mắt nhắm mắt mở sao?”

Lục Hàn Đình dừng bước, không kéo cô ra nữa, anh từ trên cao liếc xuống cô liếc: “Cô là đang bàn điều kiện với tôi?”

Hạ Tịch Quán biết anh ăn mềm không ăn cứng, tổng tài bá đạo như vậy hẳn rất hưởng thụ con gái làm nũng với mình, Hạ Tịch Quán cảm giác vận khí của mình quá nát rồi, lại bị anh bắt được, hiện tại cũng chỉ có thể nghĩ cách chiều lòng anh.‌ Hạ Tịch Quán đứng thẳng người, sau đó vươn bàn tay nhỏ bé, kéo lại ngón trỏ thon dài của anh, lắc lắc: “Lục tổng đại nhân, anh… Hàn Đình, anh thả em ra nhé, chúng ta coi như hôm nay chưa có gì xảy ra, được không?”

Hạ Tịch Quán học theo dáng vẻ Lệ Yên Nhiên bình thường nũng nịu, gọi một tiếng “anh Hàn Đình”, cô gọi đến mức cả người nồi hết da gà da vịt.‌ Lục Hàn Đình nhìn dáng vẻ cô cố ý ỏn ẻn, kỳ thực rất nhiều cô gái thích làm nững với anh, có cả Lệ Yên Nhiên, thế nhưng bọn họ sẽ chỉ làm anh thấy chán ghét, hiện tại cô lại nhí nhảnh nháy mắt với anh, lại cố ý chu cái miệng nhỏ hồng hồng, có ý là cố ý, thế nhưng, nũng nịu cũng là thực sự nũng nịu.‌ Lục Hàn Đình từ trong xương cốt là thẳng nam rất truyền thống, thích cô gái xinh đẹp thanh thuần như nước, cũng thích con gái mềm mại làm nũng với anh.‌ Anh thấy bây giờ Hạ Tịch Quán vừa đáng yêu vừa mềm yếu, so với lúc bình thường miệng mồm lanh lợi tuyệt nhiên khác xa, càng thêm mấy phần yêu mị của hồ ly nhỏ, làm anh rất muốn xoa bóp khuôn mặt như trứng gà nhỏ của cô.‌ Anh Hàn Đình…‌ Lệ Yên Nhiên cũng gọi anh như vậy, anh đối với cách xưng hô này không có cảm giác chút nào, nhưng bây giờ nghe Hạ Tịch Quán gọi, anh lại cảm thấy mẹ nó êm tai.‌ Anh thực sự trúng bùa mê của cô rồi!

Yết hầu Lục Hàn Đình khẽ lăn: “Tại sao tôi phải giúp cô, cô lén lút vào phòng làm việc của Dạ Huỳnh, tại sao tôi phải biến mình thành đồng lõa ăn trộm?”

Cái này…‌ Hạ Tịch Quán suy nghĩ một chút: “Em mời anh bữa cơm có được không, một bữa không được thì mời hai bữa.”

Lục Hàn Đình khinh thường bật cười một tiếng: “Muốn ăn với tôi, cô phải hẹn trước với thư ký của tôi! Tôi không rảnh ăn với A”

co.‌ “

…” Tốt, quả nhiên là tên tổng tài phách lồi!

Hạ Tịch Quán ngước khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc nhìn anh, không cười nữa, tay cũng buông lỏng ra, dứt khoát hỏi: “Lục Hàn Đình, vậy anh đến tột cùng muốn thế nào?”

Gương mặt điển trai của Lục Hàn Đình nhanh chóng dâng lên sương lạnh: “Hạ Tịch Quán, lúc cô muốn cầu cạnh tôi thì gọi là anh Hàn Đình, hiện tại thì trở thành Lục Hàn Đình rồi, cô con mẹ nó sao lại thực dụng như vậy, đây chính là kiên nhẫn cô dành cho tôi?”

Sao anh lại nổi khùng nữa rồi?

Chẳng lẽ anh không rõ, hiện tại người bỏ đá xuống giếng, nhân cơ hội uy hiếp người khác lại là anh!

Sao anh lại tỏ ra uất ức thế làm gì chứ?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện