Cuộc Chiến Giành Hồng Nhan Đại Hán (Nữ Tướng Quân Đấu Trí Cùng Tam Vương Gia)

Chương 40: Hoàng mệnh không thể trái



"Ngô giám quân vừa mới đọc thánh chỉ xong, toàn quân doanh trại đã biết cả rồi, còn có thể giả được sao?" Dứt lời, trong lòng Lưu Duẫn bỗng thấy buồn thay cho Vương gia. Tam Vương gia anh tuấn phóng khoáng như vậy sao có thể cưới một xấu nữ kia chứ, nhìn khuôn mặt cô đủ khiến người ta khiếp đảm, Hoàng thượng đang làm trò gì vậy?

"Tên khốn khiếp! Tam Vương gia sẽ không đồng ý đâu!" Thất Thất lớn tiếng kháng nghị, nếu lấy chồng ở Đại Hán thì cuộc đời cô coi như xong thật rồi, Uy Thất Thất hiện đại gả cho Vương gia cổ đại, quyết không thể được.

"Đó là thánh chỉ, cô cho là trò đùa sao?" Lưu Duẫn cảm thấy Thất Thất có phần quá ngây thơ, hoàng mệnh không thể trái, hôn sự là điều bắt buộc, Uy Thất Thất chỉ có thể chiếu theo thánh chỉ thành thân cùng Vương gia tôn kính của bọn họ mà thôi.

Uy Thất Thất đứng tại chỗ, nghĩ mãi cũng chẳng hiểu, tại sao lại xuất hiện cục diện này, cô suy tư một lát, vẫn cảm thấy hết sức phiền muộn, cô muốn tìm Vương gia để hỏi cho rõ, bèn nhanh chóng chạy về đại bản doanh.

Uy Thất Thất lỗ mãng vén rèm cửa đại bản doanh lên, không chút suy nghĩ đã xông vào, phát hiện bên trong không phải chỉ có mình Vương gia mà cả Trì tướng quân và Ngô Trung Nghĩa cũng đang ở đó, xem ra những lời Lưu Duẫn nói không giống bịa chuyện.

Lưu Trọng Thiên ngồi trước thư án, lòng đầy phiền muộn, ngẩng đầu nhìn chằm chằm Uy Thất Thất vừa tiến vào, khuôn mặt kia lỗ chỗ sẹo vàng, không khỏi nhíu mày, lẽ nào mình thực sự phải cưới nữ nhân xấu xí đó sao?

"Ê! Lưu Trọng Thiên!" Thất Thất gào rống lên, dọa Trì tướng quân và Ngô Trung Nghĩa giật nảy mình, bọn họ vô cùng kinh ngạc, Uy Thất Thất sao dám làm càn như thế, gọi thẳng tên húy của Tam Vương gia.

Lưu Trọng Thiên bất đắc dĩ nhìn cô, thật không biết phải nói sao với Thất Thất nữa. Nếu lấy cô về, vấn đề không phải ở chỗ xấu đẹp, mà là cô chẳng có quy củ phép tắc gì, cô thuộc dạng nữ nhân ngang tàng không bị gò bó.

"Ngài trừng mắt nhìn tôi làm gì?" Thất Thất nhìn Lưu Trọng Thiên "Lưu phó tướng nói Hoàng thượng ban hôn là có ý gì?"

Không chờ Tam Vương gia Lưu Trọng Thiên mở miệng, Ngô Trung Nghĩa mỉm cười tiếp lời "Đây là Vương phi tương lai ư…"

"Vương phi chó gì chứ, tôi là Uy Thất Thất!" Uy Thất Thất nổi cơn tam bành, vừa nghe thấy hai chữ Vương phi liền phát hỏa, xông lên trước, hung hăng túm lấy cổ áo Ngô Trung Nghĩa, kéo một mạch đến chỗ bình phong.

"Có phải ông truyền thánh chỉ không! Quay về báo cho tên cẩu Hoàng thượng kia, thánh chỉ của hắn ở trước mặt tôi không có hiệu lực!"

Ngô Trung Nghĩa sợ khiếp vía, trước giờ chưa từng gặp một nữ nhân nào ngang ngược như vậy, Uy Thất Thất chẳng những xấu xí, thô lỗ, còn dám nhục mạ Hoàng thượng.

"Cô, cô dám kháng chỉ, còn nhục mạ Hoàng thượng, phải tru di cửu tộc!"

"Cửu tộc?" Thất Thất phá lên cười "Ông hãy nói với tên cẩu Hoàng thượng kia rằng, nếu hắn có thể tìm được người nhà tôi, đừng nói gả cho Tam Vương gia, mà ngay cả gả cho hắn, tôi cũng sẵn lòng!"

"Gả, gả ai… Cứu mạng, Tam Vương gia!" Ngô Trung Nghĩa hoảng hồn không dám nói tiếp nữa.

Lời Thất Thất nói cũng đã hù dọa cả Trì tướng quân, nữ nhân xấu xí này muốn tạo phản sao? Những lời đại nghịch bất đạo như vậy mà cũng dám thốt ra.

Lưu Trọng Thiên cảm thấy Thất Thất có phần bát nháo quá mức, lập tức qua đó, túm lấy cổ tay Thất Thất, kéo Ngô Trung Nghĩa ra xa, sợ rằng cô sẽ tiếp tục đánh người gây thương tích cho cái tên kia.

Ngô Trung Nghĩa được giải thoát, cả người run cầm cập, bèn trốn sau lưng Trì tướng quân, nói thế nào cũng không chịu ló đầu ra. Uy Thất Thất này vô cùng đáng sợ, vừa xấu vừa hung dữ, có điều hắn phải nhẫn nhịn, xem ra lần này Tam Vương gia thực sự gặp xui xẻo rồi, đây mà là nữ nhân sao? Là quỷ dạ xoa thì có. Bạn đang xem tại truyenbathu.vn - www.truyenbathu.vn

Thất Thất vẫn không chịu yếu thế, đẩy Lưu Trọng Thiên ra "Để tôi đánh chết tên khốn khiếp này! Dám hãm hại tôi!"

"Thế nào, để cô làm Vương phi của ta, thiệt thòi cho cô à?" Lưu Trọng Thiên có hơi nổi nóng.

"Đương nhiên!" Thất Thất lườm Lưu Trọng Thiên, lớn tiếng kháng nghị.

"Tôi mới 17 tuổi, chưa đủ tuổi theo luật định, hơn nữa tôi hoàn toàn không muốn lấy ngài!"

"Vậy cô hãy chờ rơi đầu đi, hoàng mệnh không thể trái!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện