Cuộc Chiến Vương Quyền

Chương 9



Thú nhân tuổi tròn mười tám thân hình sẽ dài ra, ba ngày đầu là giai đoạn thống khổ nhất, bọn họ là đứa trẻ chưa bao giờ cao quá hơn nửa người dáng dấp cấp tốc cao lớn lên, gần như trở thành một thú nhân thành niên, mà cái loại sinh trưởng cấp tốc này không phải là không có đánh đổi, ba ngày đầu mỗi một cơ bắp mỗi một cơ xương của thú nhân, từ lục phủ ngũ tạng đến da dẻ đều đau đớn khó nhịn, như kim đâm đao cắt.

Trước đây không phải là không có thú nhân bởi vì loại cực hình thống khổ trong quá trình sinh trưởng không nhịn được phải tự sát, chính vì thế thú nhân thành niên đều sẽ trở lại trong không gian mẫu thân á thú nhân, ở nơi đó thú nhân không tìm được bất kỳ đồ vật nào có thể gây tổn thương đến chính mình, mà trở lại địa phương nơi chính mình sinh ra khiến thú nhân thành niên theo bản năng thả lỏng tâm tình căng thẳng.

Bởi vậy, lễ thành niên thông thường sẽ là sau khi thú nhân trưởng thành ngày thứ tư mới tổ chức, chúc mừng thú nhân thuận lợi vượt qua giai đoạn đầu trong kỳ thành niên, cũng biểu thị thú nhân có thể trở thành một thể và cân nhắc đến đối tượng kết hôn, chính thức tiến vào xã giao. Cho nên, sau lễ thành niên phần dạ tiệc vũ hội mới là chính thức quan trọng, thú nhân thành niên chính thức sắp sửa trình diễn một điệu nhảy đến á thú nhân.

Vì thế, Edward đặc biệt tìm đến giáo sư vũ đạo đến dạy William khiêu vũ. Giáo sư vũ đạo của Edward phu nhân Volee là một bà lão á thú nhân mi thanh mục tú, lúc còn trẻ là nghệ thuật gia vũ đạo danh chấn toàn đại lục Salman, sau khi về hưu liền vùi đầu trong cuộc sống gia đình nuôi nấng con cháu, vóc người rất nhanh liền thay đổi, từ một mỹ nhân tao nhã tinh tế, đã biến thành một lão bà mập mạp quý phái.

Phu nhân Volee tuy rằng vóc người không thon thả, thế nhưng tứ chi vẫn mềm mại, kỹ thuật nhảy ôn nhu, lại thấy mấy đứa trẻ đáng yêu như các đứa cháu nhà mình, đối với William thái độ rất ôn nhu hiền lành, trong phòng khiêu vũ mười phần kiên trì lấy tay chỉ đạo tứ chi cứng ngắc của William, bồi luyện người hầu Edward, William đi theo phía sau phu nhân Volee thích ứng rất nhiều người tập vũ đạo, học tập làm sao giữ khoảng cách cùng trao đổi bạn nhảy.

“Một, hai, ba, bốn, quỳ gối! Lên! Một, hai, ba, bốn, xoay người ——, quỳ gối —— ấy, không phải như vậy, phải chậm một chút, đầu hơi nâng lên, lúc này phải rũ ánh mắt xuống, biểu thị tôn trọng đến bạn nhảy.”

“Đầu ngón tay nhẹ nhàng cùng đầu ngón tay bạn nhảy trùng điệp vào nhau, không được bắt tay đối phương, đây là không lễ phép, đến, làm lại một lần nữa… Đúng, rất tốt, đứa nhỏ này rất giỏi, làm tư thế rất đẹp!”

“Vào lúc này có thể dắt tay bạn nhảy, chú ý phải để tay của đối phương chỉ khoát lên lòng bàn tay của ngươi, như kéo một vật trân quý bên người… Ừm, rất tốt! Một tay khác đặt sau lưng phía sau, đến, đi về phía trước, một, hai, ba, bốn…”

“Một, hai, ba, bốn, buông tay, quỳ gối, xoay người… Không cần phải cứng nhắc như thế, tự nhiên một chút, tốc độ nhanh hơn chút nữa…”

Edward ngồi ở bên trong gian phòng trên góc ghế sa lông, nhìn bé William càng nhảy càng cứng ngắc, gần như sắp muốn cùm tay cùm chân, cười đến bụng phát đau, sợ sẽ xúc phạm lòng tự ái của bé, liều mạng khống chế lại vẻ mặt của chính mình, duy trì mỉm cười nhàn nhạt, cơ bắp trên mặt đều đau nhức.

“Một, hai, ba, bốn, lập tức liền trao đổi bạn nhảy, hai, ba, bốn, xoay người! Đi về trước hai bước, quỳ gối! Đưa tay! Chú ý đầu ngón tay!” Phu nhân Volee tinh lực mười phần chỉ đạo William, theo sát ở bên cạnh hắn quan sát nhất cử nhất động của hắn, cẩn thận đến mỗi một tư thế giơ tay cúi đầu, thế nhưng William vẫn chuyển nhầm phương hướng, lại đã quên phu nhân Volee vừa nãy nhắc nhở, một phát bắt được tay bạn nhảy mới.

Người hầu thiếu kiên nhẫn liếc mắt một cái, sau đó không qua mấy động tác, William liền giẫm lên váy cô, nghiêng một chút, lại không cẩn thận giẫm chân cô, vũ đạo toàn bộ bị rối loạn. Nhưng mà chẳng kịp chờ người hầu nổi nóng, William trước tiên không nói tiếng nào hất tay cô ra, không tiếng động vọt tới góc tối trong gian phòng trên ghế sa lông, đột nhiên đem mình xà vào, nhăn mặt, xem như sinh hờn dỗi.

“Hả, có phải mệt mỏi rồi không, William nhỏ bé thân ái của ta?” Phu nhân Volee cười híp mắt nói, “Là ta cân nhắc không chu đáo. Đến, chúng ta nghỉ ngơi vài phút, ăn chút gì đó rồi thưởng trà.”

Nhìn hồi lâu Edward đứng lên, đi tới bên cạnh William ngồi xuống, “Học được không tệ.” Y trái với lương tâm tán dương, “Ngươi nắm giữ rất nhanh, chỉ cần thả lỏng một chút là tốt rồi.”

William lén lút ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn y, chân mày nhíu chặt hơn, “Ngay cả chuyện này ngài cũng cười ta.” Hắn nhỏ giọng lầu bầu nói.

Edward sờ sờ đầu hắn, “Đương nhiên không phải, ta phải mất đến mấy năm mới học được khiêu vũ, ngươi chỉ mới học một ngày, đã nắm được trình độ như thế này, thật sự rất thông minh. Cho nên, phải tự tin một chút, William thân ái.” Cuối cùng y nói theo phu nhân Volee xưng hô ngọt ngào đến William, nỗ lực trêu đùa William muốn thấy hắn hài lòng. Mà danh xưng này hiệu quả đến kinh người, William mặt liền đỏ lên, mới vừa rồi còn rầu rĩ vẻ mặt không vui chợt biến mất không còn một mảnh, chỉ còn lại một chút nhăn nhó ngại ngùng mà thôi.

Chờ mọi người đều thưởng trà xong, Edward nhìn xung quanh căn phòng, các thú nhân vẫn còn mười phần tinh lực, mà các á thú nhân xem ra vẻ mặt vẫn còn có chút bất mãn, dường như nghỉ ngơi còn chưa đủ, hoặc là bởi vì tẻ nhạt mà không nhấc nổi tinh thần. Phu nhân Volee đã bắt đầu giục: “Đứng lên đi, bọn nhỏ, đều đứng hết lên. Các ngươi thể lực như vậy là không được, phải biết, vũ hội sẽ bắt đầu vào rạng sáng ngày hôm sau, các ngươi không muốn ở trong bầu không khí tốt đẹp sao, kết quả bởi vì thể lực không chống đỡ nổi, chỉ có thể ngưỡng mộ trong lòng nhìn thú nhân cùng người khác khiêu vũ đấy chứ?”

“Để bọn họ nghỉ một lát đi.” Edward đứng lên tới nói, “Ta bồi William luyện tập một lúc.”

William bỗng nhiên ngẩng đầu, lập tức đầy phấn khởi từ trên ghế sa lông nhảy xuống, đi từng bước nhỏ tới trung tâm giữa phòng liền dừng lại.

Phu nhân Volee rất cao hứng William lại nhiệt tình đến như vậy, cười nói: “Vậy ta đến tiếp thân xem William luyện tập trao đổi bạn nhảy, ta sẽ đi phía sau điện hạ, ngươi chỉ cần đến vị trí kia trao đổi cùng ta là tốt rồi.”

Người hầu đặt một viên tinh thạch năng lượng bên trong quyển sách âm thanh, âm nhạc duyên dáng lập tức từ bên trong quyển sách trút xuống. William cắn môi, vẻ mặt nghiêm túc, dường như hắn không phải đang khiêu vũ, mà là đang chuẩn bị cùng người khác quyết đấu. Hắn một tay phủ ngực, một tay hướng về một bên mở ra, quỳ gối cúi người chào, Edward đáp lễ, sau đó đưa tay ra, từng ngón tay đặt trên đầu ngón tay William giơ lên cao.

Một khúc kết thúc, William không làm sai động tác nào, tuy rằng hắn vẫn cứng ngắc như kim giây đồng hồ, nhưng xem ra đã hoàn thành.

“Rất tốt.” Edward sờ sờ đầu hắn, “Chỉ cần thả lỏng một chút là hoàn mỹ. Mà điều này phải cần luyện tập nhiều hơn.”

Con mắt William sáng lấp lánh nhìn y, trên trán đều là mồ hôi, hắn quá sốt sắng, vì không muốn phạm sai lầm, khiêu vũ này so với đánh nhau còn căng thẳng hơn. “Ngài có thể cùng ta luyện tập mấy lần nữa ư, điện hạ?” Hắn lấy dũng khí hỏi.

“Đương nhiên có thể.” Edward không chút do dự đáp ứng, lại hướng về William đưa tay ra, “Lại nhảy một lần?”

Sau năm ngày, Edward tiền nhậm người hầu, tiệc tối lễ thành niên Jonas Kelly rốt cuộc bắt đầu.

Bá tước Kelly đưa vợ con đứng tại cửa phòng khách, vừa nhìn thấy vương trữ Edward bận lễ phục xuất hiện, lập tức cúc cung sâu sắc quỳ gối, xưng hô nói: “Vương trữ điện hạ cao quý.”

“Sinh nhật vui vẻ.” Vũ hội lúc này mới chính thức bắt đầu. Jonas nắm tay Edward đi tới trung tâm sân nhảy, theo tiếng nhạc vang lên, bắt đầu mở màn tiệc khiêu vũ.

Một khúc vừa kết thúc, Edward đi tới chỗ ngồi đặc biệt vì y mà chuẩn bị liền ngồi xuống, từ chối những người khác mời, bầu không khí vũ hội vẫn không có xào lên, y không muốn giọng khách át giọng chủ, đoạt phong thái Jonas.

Vợ chồng bá tước Kelly tán gẫu rất vui vẻ, mãi đến tận khi Edward cảm giác mình uống quá nhiều, cần phải đi giải quyết một chút. Y không dẫn William theo, mà là mang theo hai người hầu á thú nhân của bá tước Kelly dẫn dắt rời đi phòng khách lớn.

Edward mới vừa từ toilet đi ra, đi chưa được mấy bước, một bóng đen từ góc tường đi ra, chặn ở trước mặt của y.

“Điện hạ.” Jonas ở trước cửa người hầu thốt lên lúc đi ra lên tiếng cho thấy thân phận của mình, hắn biến hóa quá lớn, mấy ngày trước còn chỉ tới ngực Edward, hiện tại đã cao hơn y một cái đầu, vai cũng rộng không ít, đứng trước mặt Edward, hầu như muốn đem toàn bộ hành lang ngăn trở, “Điện hạ, ta muốn cùng ngài đơn độc nói hai câu.”

Edward không do dự, Jonas ở cùng y mười mấy năm, tình cảm không hề tầm thường. Phủ bá tước Kelly, hoa viên là dùng thủy tinh điêu khắc thành từng bụi hoa tươi diễm lệ.

“Rất đẹp.” Edward đưa ra kết luận, vừa nhìn về phía thú nhân đứng một bên, “Ngươi muốn nói cái gì liền cứ nói đi, đã mấy ngày không gặp, sao trở nên gò bó vậy?” Bọn họ đã vòng quanh chòi nghỉ mát ở ngoài vườn hoa hồng, mà Jonas vẫn không nói một lời.

“Điện hạ…” Jonas lẩm bẩm nói, nhìn y một chút, lại nhìn xuống dưới đất, “Điện hạ…”

Edward kiên trì chờ, y biết Jonas muốn nói gì, đầy mặt mỉm cười nhìn hắn.

Cuối cùng, Jonas như đã quyết định quyết tâm, “Điện hạ…, ta… Ta thích… Ta thích…”

Một thân ảnh nho nhỏ đột nhiên từ phía sau lùm cây thủy tinh vọt ra, mạnh mẽ đánh lên trên eo Jonas. Jonas có tâm sự nặng nề, không kịp phản ứng lại, lập tức bị va ngã trên mặt đất, tuy rằng thể tích không lớn, thế nhưng cường độ nắm đấm không hề nhỏ đập trúng vào xương gò má hắn.

“William!” Edward kinh ngạc thốt lên một tiếng, tay mắt lanh lẹ nắm lấy tứ chi của hắn, phòng ngừa hắn tiếp tục công kích Jonas, lại từ trên người Jonas kéo hắn lên, “Ngươi đang làm gì?” Edward lạnh lùng nói, “Tại sao đột nhiên đánh người!?”

William giận đùng đùng trừng mắt nhìn Jonas, la lớn: “Không cho ngươi cướp vương trữ điện hạ!” Hắn vẫn còn con nít, gọi lúc thức dậy, không chỉ có âm thanh lớn, âm điệu cũng cao lên rất nhiều, người hầu canh giữ hai bên lối vào hoa viên nghe được tiếng hắn sắc bén vang lên, lúc này mới ý thức được phát sinh chuyện gì, nhanh chóng vọt vào.

“Cái, cái gì?” Bị đánh ngã xuống đất Jonas đầu óc còn chút choáng váng, “Ai muốn cướp điện hạ?”

“Không cho ngươi thích điện hạ!” William nỗ lực vung chân lên đá hắn, nhưng chân hắn vẫn còn trong tay Edward, hắn không dám dùng sức giãy dụa quá nhiều.

“Ta, ta không thích điện hạ.” Jonas mờ mịt nói, “Người ta yêu chính là Antonio!”

Mới vừa đuổi tới hiện trường, còn không biết rõ phát sinh chuyện gì một trong hai người hầu ngay lập tức liền đỏ mặt, con mắt nhìn loạn khắp nơi, chính là không dám nhìn Jonas vẫn ngồi dưới đất. Một người khác “Ha” bật cười ra tiếng, xoay người che miệng lại, vai bắt đầu kịch liệt run rẩy.

Jonas cuối cùng cũng đã rõ ràng William hiểu lầm cái gì rồi, vội vã từ dưới đất bò dậy, nói với Edward: “Điện hạ, ta yêu Antonio, ta muốn theo đuổi em ấy, mời ngài để em ấy ở lại vương đô, đầu tháng 9 ta phải vào đại học thánh Saul Teddy trau dồi học tập, không có quá nhiều thời gian lui tới vương đô và Samosat. Mời ngài để em ấy ở lại đây đi, ta không nỡ rời xa em ấy.”

Antonio người yêu Jonas lắp ba lắp bắp nói: “Ngươi… Ngươi dựa vào cái gì muốn ta lưu lại? Ta mới không thèm ở lại! Ta muốn đi theo bên người vương tử… Ta không thèm ở lại!”

“Antonio!” Jonas có chút hoảng, “Em rõ ràng đã đáp ứng ta, chờ ta thành niên rồi cùng ta giao du!”

“Thời điểm ngươi chưa thành niên thì biết cái gì mà giao du chứ?” Antonio chết không thừa nhận, “Đó chỉ là trò chơi lúc còn nhỏ giữa hai đứa trẻ.”

“Nhưng là…”

“Các tiên sinh, dừng lại một chút.” Edward đánh gãy đôi tình nhân đối thoại không có dinh dưỡng, “Jonas, ta sẽ đem Antonio lưu lại đưa cho ngươi. Chuyện còn lại, chính các ngươi tự thương lượng đi. Chúng ta là những nhân sĩ không có mối quan hệ trong này phải nhanh chóng rời đi, quấy rối tình nhân ở chung là sự tình không có đạo đức.” Nói xong, y dẫn William cùng một vị người hầu khác bước nhanh rời khỏi hoa viên, trở lại phòng khách lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện