Cuộc Chiến Vương Quyền

Chương 99: (Phiên ngoại 2)



Trong hành lang cung điện, Hầu tước Kantra đang đi về phía thư viện của quốc vương. Cha anh, Kondra bị bệnh nặng, hi vọng quốc vương sẽ chuyển người thừa kế của mình từ tiền tuyến trở lại vương quốc, kế thừa tước hiệu và tài sản của mình. Hầu tước Kantra vừa đến cung điện đang chuẩn bị báo cáo với quốc vương.

Đột nhiên, một con tiểu ngân long từ bên cạnh nhảy ra, chắn trước mặt anh, há miệng ra liền phun một ngọn lửa về phía anh.

Hầu tước Kantra hoảng sợ, xém tí nữa theo bản năng phản kích khiến anh thiếu chút nữa ra tay, cũng may anh kịp thời nghĩ đến vị trí mình đang ở, vội vàng biến băng đao đã huyễn hóa thành một tấm khiên, ngăn trở ngọn lửa nhỏ trước mắt.

“Vester tà ác xâm lược cung điện!” Tiểu ngân long thanh âm non nớt hướng về phía Hầu tước Kantra kêu to, “Vương tử dũng cảm Richard vì bảo vệ phụ vương cùng mẫu hậu bị bệnh nặng, muốn cùng tên xấu xa tà ác này quyết một trận tử chiến!”

Một giọt mồ hôi lạnh từ trên trán hầu tước Kantra nhỏ xuống, tiểu thú nhân trước mắt thoạt nhìn chỉ mới năm sáu tuổi đang vặn vẹo mông, hướng về phía anh bày ra một tư thế tiến công, sau đó nhào tới dùng sức cắn quần anh kéo một cái, một tiếng roẹt vang lên, quần của anh liền nhiều thêm từng vết cắn nham nhở. Hầu tước Kantra mặt không chút thay đổi nhìn tiểu ngân long ôm chân mình còn định tiếp tục cắn xé, không đợi anh kịp phản ứng, một đám tiểu ngân long so với vật nhỏ này còn nhỏ hơn từ đầu hành lang gào rít lên, một bên “lăn” tới —— đúng vậy, bọn chúng quá mập, nhìn như những quả bóng màu bạc.

“Ca ca đúng thật là lợi hại!” Một tiểu thú nhân mặt búng ra sữa nói, đặt mông ngồi xuống đất, một tiểu thú nhân khác trốn ở phía sau bé, có chút sợ hãi nhìn hầu tước Kantra mặc một thân màu đen, mặt không chút thay đổi, còn mấy con khác thì gào thét, cũng xông tới, cắn chặt quần hầu tước Kantra.

“Chúa ơi!” Một tiếng thét lên từ phương hướng đám tiểu tử này chạy tới, hầu tước Kantra theo hướng thanh âm nhìn lại, mấy á thú nhân mặc trang phục hầu cận đang chạy về phía bọn họ, “Vương tử Richard, ngài mang theo đệ đệ muội muội chạy đến đây làm gì? Đây là người thừa kế của đại công tước Kondra, hầu tước Kantra! Hầu tước đại nhân sẽ đi gặp cha của các ngươi, các ngươi làm hỏng quần hắn, hắn còn gặp cha ngươi như thế nào? ”

“Á a a a a!” Tiểu thú nhân ban đầu cắn đứt quần hầu tước Kantra kêu lên một tiếng, lại từ trên quần hắn xé ra một miếng vải, “Tên xấu này muốn cáo trạng với phụ thân ta!”

Hầu tước Kantra cuối cùng cũng chịu không nổi, hắn khom lưng, kéo từng con thú nhỏ treo trên quần hắn xuống, đặt xuống đất, sau đó tháo mũ ra, lễ phép cúi đầu, mỉm cười nói: “Ta là Richard Kantra, là người thừa kế đại công tước Kondra, ta vừa nghe bảo mẫu của người giữ trẻ của người khác nói, ngài cũng gọi là Richard nhỉ, phải không hoàng tử điện hạ?”

Anh cười, cười đến đầy sát khí, tiểu ngân long nhìn anh, lui về phía sau một bước, ngã xuống đất, biến thành một tiểu hài tử, sau đó lớn tiếng khóc lên, đám tiểu ngân long từng con một biến thành hình người, cũng không biết vì cái gì, đều khóc theo. Trong lúc nhất thời toàn bộ hành lang khóc đến vang dậy đất trời, hầu tước Kantra đứng ở giữa một đám nhóc khóc đến gan ruột đứt đoạn, trên mặt lộ ra biểu tình tuyệt vọng.

Một giờ sau, hầu tước Kantra đã đi thay quần mới, ngồi trong thư viện của nhà vua, trong khi nhà vua ngồi trước mặt anh cười ôm bụng không thở được.

“Xin lỗi, xin lỗi.” William lau nước mắt tràn ra khóe mắt, “Từ nhỏ Richard đã không thành thật, thích nhất là chọc người khắp nơi. Gần đây nó bị thu hút trở thành dũng sĩ huyền thoại, vừa nghe được câu chuyện hoàng tử Herbert có cuộc đại quyết chiến với hắc ám sư tử bóng tối West, liền dẫn theo một đám đệ đệ muội muội giả vờ là chiến đội dũng sĩ, rất nhiều quần của đám đại thần bị bọn chúng xé nát hết.”

Hầu tước Kantra cười ha ha, trong lòng đối với cha của 12 đứa nhỏ, quốc vương William có sự cảm thông sâu sắc. Kể từ khi sinh ra Thái tử Henry, Edward đã thêm các thành viên mới vào hoàng gia mỗi năm, bây giờ là năm thứ bảy hai người kết hôn, Edward đã biến gia đình nhỏ quý giá nhất của đế chế thành một gia đình lớn với 12 đứa con, trong đó có 4 con nhân thú và 8 á thú nhân. Tiểu thú nhân khi còn bé có bao nhiêu nghịch ngợm, có bao nhiêu lực phá hoại, hầu tước Kantra có hai đệ đệ thú nhân biết rất rõ, mà quốc vương bệ hạ phải ứng phó đến 12 đứa. Hắn bỗng nhiên sinh ra cảm thương sâu sắc đối với người đàn ông trước mắt này.

May mắn mình không sinh con, nếu không với việc Yade Just giày vò như vậy, chỉ sợ không chỉ có 12 đứa con đâu, 20 đứa dư sức có thể. Anh ở trong lòng suy nghĩ, sau này nếu mà mình có kỳ tích có thể sinh con mà mặt trở nên tái đen đi. 

Yade Just chết tiệt. Anh thầm mắng.

Nói xong chức vụ, Hầu tước Kantra trở về nhà, Yade Just không đi ra nghênh đón anh, cũng không có gì kỳ quái, cởi áo khoác ra, lên lầu đi tới phòng phụ thân, quả nhiên vừa mới đến gần cửa phòng, liền nghe thấy phụ thân đang dùng thanh âm khàn khàn khiển trách Yade Just.

“Tao biết, mày muốn giết tao, sao không ai nhắc nhở Richard đáng thương, nói cho nó biết nên cảnh giác dã tâm của mày!”

“Rồi rồi, được rồi.” Âm thanh Yade Just kiên nhẫn truyền ra ngoài, “Cho nên ông phải sống lâu hơn một chút, canh chừng nghiêm ngặt tôi cho chặt chẽ vào.”

“Hừ!” Đại công hừ lạnh một tiếng, “Đừng tưởng rằng tao không biết mày muốn làm gì, mày tính lấy tình dục khống chế nó, để cho nó nghe lời mày!” Đột nhiên, ông bắt đầu khóc thêm một lần nữa, “Con trai đáng thương của ta! Richard tội nghiệp của ta!”

Hầu tước Kantra có chút không nghe nổi, anh mở cửa ra, đi vào, trong phòng, Yade Just đang xoa bóp tay chân sưng vù cho lão đại công. “Ba.” Anh đi đến bên giường, cúi xuống hôn lên má cha mình, “Con đã trở lại.”

Đại công rất vui nhìn thấy con trai mình, kéo tay anh không buông, đầu tiên là hỏi anh tình huống ở vương cung, sau đó bắt đầu cáo trạng. “Thần quan giả này đã phản bội giáo hội sẽ đến giết chết ba.” Ông nói, “Nó muốn trói tay chân và hành hạ ba thừa sống thiếu chết!” ”

“Phải không?” Hầu tước Kantra ra vẻ nghiêm túc nói, xoay người nghiêm túc nói với Yade Just, “Hình như đúng là như vậy! Biến ra khỏi đây tối nay đừng hòng ăn cơm!” 

Yade Just vâng lời đứng dậy, thì thầm thấp giọng nói: “Vâng, thưa ngài.” Sau đó, liền rời khỏi phòng.

Hầu tước Kantra nói chuyện với cha mình, chờ cho đến khi cha ngủ thiếp đi, sau đó liền trở về phòng mình. Vừa vào phòng, đã bị một đôi tay ôm lấy từ phía sau, Yade Just hôn lên cổ anh, vừa hỏi, “Sao lại thay quần mới?”

“Là do em phải đi gặp người yêu mình, nên cởi quần để lại cho người ta.” Hầu tước Kantra xoay người lại, ôm lấy cổ thú nhân liền hôn lên.

Bắt đầu từ khi nào, hầu tước Kantra đã không còn nhớ rõ, anh chỉ nhớ rõ, trong khoảng thời gian đó, anh hiểu lầm George cũng đang theo đuổi Edward, trong lòng rất bất mãn, liền thường xuyên khiêu chiến Yade Just, mỗi một lần Yade Just đều chiếm ưu thế. Sau khi kết thúc khiêu chiến, Yade Just thường mời anh uống rượu, anh cũng không từ chối tìm hiểu thêm về kẻ thù.

Bọn họ ở chung một chỗ càng ngày càng nhiều, đến cùng anh cũng quên cụ thể là một ngày nào đó, ngày đó uống đến say khướt, lúc tỉnh lại phát hiện mình bị thần quan này đè xuống dưới thân, mà phía sau đau đến mức như từng cơn lửa hun đúc qua.

Không phải anh chưa từng kháng cự, nhưng anh không muốn người khác biết rốt cuộc mình đã xảy ra chuyện gì, đành phải lảng tráng Yade Just. Nhưng Yade Just luôn luôn đến và nói điều gì đó xấu hổ khiến anh phải động tay động chân với hắn. Có đôi khi trực tiếp chọc giận anh, liền lập tức khiêu chiến với Yade Just, thề sẽ giết hắn, nhưng mà mỗi một lần quyết đấu, đến cuối cùng lại bị đối phương ghìm chặt xuống đất, thậm chí có vài lần, hắn thậm chí biến thành thú nhân ép buộc mình cùng hắn phát sinh quan hệ.

Thời gian là điều kỳ diệu nhất trên thế giới. Ngay từ đầu, anh có nỗi hận ý với Yade Just, nhưng dần dần quan hệ giữa hai người đã thay đổi, anh bắt đầu chờ mong thần quan xuất hiện, bắt đầu thích đối phương động tay động chân nói những câu lưu manh cợt nhả, anh không còn khiêu khích đối phương phải quyết đấu nữa, mà khi thần quan đè anh xuống đất, anh sẽ cảm thấy kích động hưng phấn nhiều hơn.

Khi anh cuối cùng phát hiện ra rằng đây là tình yêu, thì đã trôi qua được nhiều năm.

Một nụ hôn dài thật sâu, hầu tước Kantra sờ lên mặt Yade Just, nhẹ giọng nói: “Vất vả cho anh rồi.” ”

Yade Just nhìn chằm chằm vào ánh mắt của anh, tay bắt đầu chậm rãi sờ khắp nơi, “Khi nãy không cho anh nói.” Hắn luồn bàn tay mình vào trong áo của đối phương nắm lấy eo anh, “Anh muốn bồi thường thật thỏa đáng.” ”

Trong phòng dần dần vang lên tiếng mập mờ, mùi vị phát tình của thú nhân tràn khắp phòng, đại công Kondra nằm trên giường, mở mắt ra, hừ lạnh một tiếng: “Đáng tiếc lúc trước không sinh ra con trai là á thú nhân.”

“Đại nhân, vì sao lại nói như vậy?” Cận thị canh giữ trong phòng đỡ ông ngồi dậy.

“Nếu là á thú nhân, hiện tại lão già ta đã có rất nhiều tiểu tôn tử chạy tới chạy lui trong phòng.” Đại công phiền muộn nói, “Quốc vương bệ hạ và vương hậu bệ hạ quả thật quá hạnh phúc, có tận mười hai bảo bối.” 

“Tại sao không phải là Yade Just trở thành á thú nhân?” Cận thị cười nói.

Đại công lại hừ một tiếng: “Ngươi cho rằng ta không nhìn ra sao?” Ông hận sắt không thành thép lắc đầu, “Ngươi cảm thấy Richard đè nổi hắn à?

Sau một lần thân thiết, hầu tước Kantra nằm sấp trên người Yade Just, tùy ý thú nhân xoa bóp nhẹ nhàng trên thắt lưng anh, một bên đem chuyện ở vương cung bị tiểu vương tử và tiểu công chúa xé rách quần nói cho hắn biết. Cuối cùng cảm khái nói: “May mắn em không phải á thú nhân.” Hắn hài lòng sờ trên da thịt căng cứng dưới lòng bàn tay mình, “Bằng không trong nhà phải có bao nhiêu đám trẻ con đây nhỉ?”

Yade Just nở nụ cười đen tối, đột nhiên áp đảo anh dưới thân, trán dán lên trán anh, nói: “Hay là để anh tiến vào không gian của em để tìm kiếm thử xem, xem coi có thật là tìm ra được hai mươi quả trứng không?” Nói xong, tay sờ xuống dưới, lập tức khẽ nở nụ cười: “Nơi này hình như có hai quả trứng rơi ra.”

Một lần nữa, căn phòng tràn đầy ánh sáng mùa xuân, vào ngày hôm nay, họ đã được chấp thuận một lệnh đặc biệt đến từ quốc vương và vương hậu, vào năm thứ năm cả hai được kết hôn trở thành bạn đời của nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện