Cưới Đi Rồi Yêu
Chương 14
Mica nhếch môi hài lòng, ha? Tình cảm tốt đẹp thì như thế nào? Đã kết hôn thì làm sao? Cô ta sẽ kiến từ tình cảm tốt thành tệ, từ kết hôn thành ly hôn, như vậy không phải rất thú vị sao?
***
Bầu trời hôm nay đẹp hơn mọi hôm thì phải? Những ngôi sao lác đác phía xa, trăng sáng chiếu rọi mọi góc trong thành phố sầm uất, bầu trời trong veo không một gợn mây. Phải chăng là yên bình trước giông tố?
Đã gần 12 giờ,mắt Lâm Nguyệt đã bắt đầu sập xuống, ý thức dần trở nên mơ hồ
- Diệp Minh ... - cô đi một vòng quanh CLB nhưng không thấy anh đâu, cả người mệt mỏi, đang mang thai, cô rất mệt khi đi lâu như vậy, cả người rã rời. Mắt híp lại. Cuối cùng cô chẳng thèm chú ý đến anh nữa, chắc là anh đi vệ sinh, lát nữa quay lại. Ngồi trên sofa ở sát cửa kính, cô lim dim,ngủ gật
——————
Diệp Minh ở trong phòng vệ sinh rửa mặt để tỉnh táo lại, cả người anh nóng đến độ muốn cởi đồ ra, thứ bên dưới bắt đầu ngạo nghễ ngẩng lên.
- Minh... - giọng nói mềm mại của Mica truyền vào, tiếng cửa đóng sầm lại, tiếp đó là tiếng bước chân nhẹ nhàng. A? Đây không phải vệ sinh nam sao?
- Minh... - Mica thấy anh đang rửa mặt, lại nhìn xuống thứ đang ngạo nghễ ngẩng đầu kia, nhịn không được mỉm cười.
- Anh say rồi, em đưa anh về khách sạn nhé?
- Không cần - Diệp Minh thẳng thừng từ chối. Định bỏ đi, Mica đã chắn trước mặt
- Minh... Anh nỡ đối xử với em lạnh nhạt như vậy sao? - Cô ta sờ nhẹ lên ngực anh, cởi cúc áo đầu tiên. Diệp Minh khó chịu hất tay cô ta ra. Nhưng cả người anh nóng rực, cậu bé bên dưới lại rục rịch. Mặc kệ anh hất tay, cô ta áp sát anh, hơi thở mát lạnh phả vào cổ,khiến Diệp Minh không nhịn được trầm mê. Cái lưỡi liếm nhẹ nơi hõm cổ,hai tay đặt lên vai anh. Ý thức của anh bắt đầu mơ hồ. Diệp Minh cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng kia, hơi thở hai người trở nên dồn dập.
- Nguyệt nhi... - bỗng nhiên từ đôi môi anh bật ra tiếng nỉ non. Khuôn mặt xinh đẹp của Mica biến thành Lâm Nguyệt khiến anh mất tự chủ. Nhưng rồi lại từ Lâm Nguyệt biến thành Mica, như một gáo nước lạnh xối lên ngọn lửa đang bùng cháy, Diệp Minh giật mình, lấy lại chút thanh tỉnh, đẩy cô ta ra bỏ đi. Mica bị đẩy, loạng choạng ngã xuống đất, lưng đập mạnh vào tường khiến cô ta đau điếng
***
0v0 hớ hớ hớ. Định để họ hiểu lầm nhưng thôi:) mị chỉ thích sủng thoii
***
Bầu trời hôm nay đẹp hơn mọi hôm thì phải? Những ngôi sao lác đác phía xa, trăng sáng chiếu rọi mọi góc trong thành phố sầm uất, bầu trời trong veo không một gợn mây. Phải chăng là yên bình trước giông tố?
Đã gần 12 giờ,mắt Lâm Nguyệt đã bắt đầu sập xuống, ý thức dần trở nên mơ hồ
- Diệp Minh ... - cô đi một vòng quanh CLB nhưng không thấy anh đâu, cả người mệt mỏi, đang mang thai, cô rất mệt khi đi lâu như vậy, cả người rã rời. Mắt híp lại. Cuối cùng cô chẳng thèm chú ý đến anh nữa, chắc là anh đi vệ sinh, lát nữa quay lại. Ngồi trên sofa ở sát cửa kính, cô lim dim,ngủ gật
——————
Diệp Minh ở trong phòng vệ sinh rửa mặt để tỉnh táo lại, cả người anh nóng đến độ muốn cởi đồ ra, thứ bên dưới bắt đầu ngạo nghễ ngẩng lên.
- Minh... - giọng nói mềm mại của Mica truyền vào, tiếng cửa đóng sầm lại, tiếp đó là tiếng bước chân nhẹ nhàng. A? Đây không phải vệ sinh nam sao?
- Minh... - Mica thấy anh đang rửa mặt, lại nhìn xuống thứ đang ngạo nghễ ngẩng đầu kia, nhịn không được mỉm cười.
- Anh say rồi, em đưa anh về khách sạn nhé?
- Không cần - Diệp Minh thẳng thừng từ chối. Định bỏ đi, Mica đã chắn trước mặt
- Minh... Anh nỡ đối xử với em lạnh nhạt như vậy sao? - Cô ta sờ nhẹ lên ngực anh, cởi cúc áo đầu tiên. Diệp Minh khó chịu hất tay cô ta ra. Nhưng cả người anh nóng rực, cậu bé bên dưới lại rục rịch. Mặc kệ anh hất tay, cô ta áp sát anh, hơi thở mát lạnh phả vào cổ,khiến Diệp Minh không nhịn được trầm mê. Cái lưỡi liếm nhẹ nơi hõm cổ,hai tay đặt lên vai anh. Ý thức của anh bắt đầu mơ hồ. Diệp Minh cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng kia, hơi thở hai người trở nên dồn dập.
- Nguyệt nhi... - bỗng nhiên từ đôi môi anh bật ra tiếng nỉ non. Khuôn mặt xinh đẹp của Mica biến thành Lâm Nguyệt khiến anh mất tự chủ. Nhưng rồi lại từ Lâm Nguyệt biến thành Mica, như một gáo nước lạnh xối lên ngọn lửa đang bùng cháy, Diệp Minh giật mình, lấy lại chút thanh tỉnh, đẩy cô ta ra bỏ đi. Mica bị đẩy, loạng choạng ngã xuống đất, lưng đập mạnh vào tường khiến cô ta đau điếng
***
0v0 hớ hớ hớ. Định để họ hiểu lầm nhưng thôi:) mị chỉ thích sủng thoii
Bình luận truyện