Cưỡng Chế Ái Chi Đường Quả Dụ Hoặc
Chương 19: Thủ đoạn cưỡng chế
Đóng lại cửa phòng, Tô Thần lập tức thấy có chút không thích hợp, trong phòng mang theo chút khí xâm lựơc quen thuộc lẫn sự bí ẩn, thực sự làm người khác không thể quên!
Tiện tay vơ lấy vợt Tenis gần cửa, bên trong đen kịt nhìn không ra dáng người, cậu chậm rãi né qua đồ vật trong nhà, cẩn thận nhìn cách bố trí quen thuộc.
“Nếu tôi là em, sẽ buông vật đó xuống ngay.”
Phía sau đột nhiên vang lên giọng nói trầm thấp trêu chọc, hiển nhiên đã phá vỡ thế im lặng!
Mạnh mẽ xoay người lại, thân ảnh to lớn lẳng lặng đứng ở nơi mình vừa đi qua!?
Tuy rằng đã nhận ra người, nhưng cậu vẫn nắm chặt vợt tenis trong tay, phẫn nộ với hắn gầm nhẹ: “ Anh cứ như vậy đi vào?”
Trước đó rõ ràng là mình mở cửa, đối phương chờ trước cầu thang không vì sự quá phận của cậu mà nổi giận, nhưng lúc này hắn tại sao có thể dễ dàng bước vào nơi mình cùng Tần Bách sống?
“Em rất tức giận?” Người đàn ông hai tay ôm ngực, đối cực bộ dạng tạc mao của cậu hết sức vui vẻ.
“Mời đi ra ngoài!” Tô Thần hiểu rõ đối phương là muốn khiêu lên lửa giận của cậu, cưỡng chế tức giận hạ lệnh đuổi khách.
Đối phương trái lại đến gần: “ E rằng em không đủ tư cách cự tuyệt”.
Cánh tay vừa vung lên trong không trung đã bị ngăn cản, muốn áp dảo lực lượng cậu làm sao có thể bằng hắn!! Rầm một tiếng, vợt tenis rơi xuống sàn nhà, cổ tay bị đối phương nắm chặt, hô hấp cực nóng thoáng chốc lại gần!
“Đồ khốn!” Cho dù thân thể đã xuất toàn bộ khí lực cũng vô pháp giãy giụa, không gian riêng tư bị người đàn ông ghê tởm xâm phạm, thống khổ ấm ức nhiều ngày cuối cùng cũng bùng nổ!
Làm tính giống đánh nhau kịch liệt, quần áo bị thô lỗ giật xuống, cúc áo tóe mở, da thịt lõa lồ lập tức bị khắc sâu ấn ký. Tô Thần liều mạng phản kháng, lại bị Tiếu Nam lập tức khắc chế!
Thời khắc bị ấn ngã xuống giường, trong mắt Tô Thần bắt đầu xuất hiện nước mắt yếu ớt, thân thể bại lộ, nơi ấy bị người đàn ông xâm phạm, hắn sử dụng thủ đoạn đơn giản chỉ muốn cậu khuất nhục, nhưng cho dù vô pháp khốc khống chế, chò dù cực điểm tuyệt vọng, cậu cũng tự nhủ tuyệt đối không được cúi đầu.
Thích ứng bóng tối, hai bên dừng lại nhìn nhau, một người quần áo xộc xệch, chật vật vạn phần, một kẻ tao nhã đẹp đẽ, lạnh lẽo cường thế, ánh mắt dường như phát ra tia lửa, trong không gian yên tĩnh chỉ vang lên hơi thở dốc trầm thấp.
“Tít! Tít! Tít!” Di động trong túi áo vang lên, là nhạc chuông cài riêng cho Tần Bách.
Thân thể xuất ra cõ sức mạnh đẩy người phía trên ra, vươn tay ấn nút trả lời, thanh âm có chút ướt át: “A BÁch…”
“A Thần, em ngủ sao?” Tần Bách luôn luôn ôn nha.
Cổ tay truyền đến cỗ đau nhức, trước mắt hiện lên lam mâu ngập tràn bạo ngược, trong lòng căng thẳng, cậu cúi đầu nói: “Em…Em mệt đến chết!”
“..Thế sao!” Tần Bách với phản ứng của cậu có chút kinh ngạc, nhưng vẫn nhanh cười nói: “Nghỉ ngơi thật tốt, mai anh sẽ gọi lại”
Tắt máy lòng cậu tràn ngập ảo não, Tần Bách thật khó khăn mới có thể gọi cho cậu một cuộc điện thoại, tốt rồi lại bị bỏ qua, hung hăng nhìn người đàn ông, lại bị thần sắc hung ác làm cho sợ hãi ngẩn người.
Nhịp tim đập loạn, hạ thân bị nắm chắc, eo theo phản cạ co rút, khô nóng bụng dưới lập tức dâng lên, người đàn ông với khiêu khích người khác rất thành thạo, đối phó với cậu rất dễ dàng.
“Buông tay!” đẩy đẩy cánh tay kiên cố của đối phương. Cậu tức giận kêu lên, rất rất không muốn cho Tiếu Nam thỏa mãn.
Thế nhưng tay hắn xoa nắn càng nhanh, khí lực toàn thân Tô Thần thoáng chốc bị rút đi xịu lơ ngã vào giường, hơi nước dâng lên mắt dần dần trở nên mờ mịt,nhiệt ưu dưới bụng đang dần hội tụ, thở dốc ngày càng mạnh, như vậy cậu sẽ không dừng được dục vọng đang dâng lên mất!
Trong phút chốc, bộ rế tiểu phúc bị chú ý bóp chặt, dục hỏa sinh sôi gần phát tiết lại khổng thể đến được.
“Cầu tôi!” tư thế cao ngạo, trong đêm tối hiện lên cặp mắt đầy vẻ châm chọc nhìn vào cậu.
Đầu óc nhanh chóng thanh tỉnh! Ý thức chính mình suýt chút nữa làm trò hề trước mặt hắn, Tô Thần hận không thể đâm vào tường.
“Mơ tưởng!” Giọng nói bởi vì dục vọng bao vây mà có chút khàn khàn, lạnh lùng quật cường.
Mâu quang hiện lên, môi mỏng tươi cười chậm rãi biến mất, âm thanh trầm thấp mang theo tia uy hiếp rõ ràng: “Cầu tôi!”
Tô Thần tuy rẳng ơi vào hoàn cảnh xấu hổ, nhưng vẫn như cũ nâng cằm lên: “Đừng mơ tưởng nữa!”.
Giọng nói tràn đầy cự tuyệt, chính là kích thích nhất dục vọng chinh phục của người đàn ông cường liệt, cậu không muôn cúi đầu chịu thua trước mặt hắn, cho dù cơ thể theo bản năng có phản ứng, tâm cũng tuyệt đối không thừa nhận.
Nhưng Tô Thần không biết thái độ ngông nghênh của chính mình sẽ đem sẽ đem đến bao tai họa.
Tiếu Nam tươi cười đảo mắt qua bộ dáng khiêu khích đấy, chậm rãi buông lỏng tay, chậm rãi nới lỏng cà vạt, cởi dây lưng không tiếng động từng bước từng bước cưỡng chế ý chí Tô Thần.
Vì cái gì biết rõ kết cục có bấy nhiêu khó coi vẫn phải mở mắt ra chứng kiến toàn bộ? Cái này giống như trừng phạt tử từ, chậm rãi sát thương, chậm rãi lên đạn, loại tâm lý giày vò này còn không bằng trực tiếp cho một viên đạn mà chết!
Cởi toàn bộ quần áo và đồ dùng hàng ngày, thân thể tinh tráng của Tiếu Nam hiện lên lõa lồ trước mắt cậu, mặc dù chính cậu chưa trần truồng, nhưng nhìn khí thế đối phương lõa lồ thậm chí còn cường đại hơn lúc nguyên quần áo.
“Muốn làm thì nhanh mjôt chút!” Tô Thần cuối cùng cũng không chịu nổi loại không khí áp bức này, hướng hắn quát lên.
Nhướn mi, Tiếu Nam biết tâm lý phòng tuyến của Tô Thần chậm rãi buông lỏng, không nhanh vội như hổ đói rình mồi, hắn cúi người treo trên mặt là bộ dáng mị hoặc cười nhạt, “Không bằng chơi trò thú vị trước?”
Phía sau dáng cười tuấn mĩ mê người là tâm lãnh khốc cường thế, không đợi Tô Thần trả lời, Tiếu Nam cầm cà vạt vừa táo qua hướng hai tay cậu mà trái chặt.
“Anh làm gì vậy?” Tình tiết chỉ xuất hiện trọng Gv nay lại trên người mình, Tô Thần chính là khiếp sợ chỉ biết sững sờ nhìn đối phương đang đem cà vạt thắt chặt ở đầu giường.
“Trước đây chưa từng làm qua?” Tiếu Nam kéo quần cùng đồ lót xuống, nắm thật chặc xuống cánh mông trắng nõn mịn màng trơn bóng.
“Anh cho là ai cũng biến thái giống anh hay sao? Buông!” Tô Thần từ trong khiếp sợ đã kịp hoàn hồn lập tức giãy dụa kịch liệt.Tuy rằng hai tay bị trói nhưng cậu vẫn còn hai chân để sử dụng.
“Hư!” Tiếu Nam nhíu mày, chân dài lập tức ngăn cản chân cậu, sức lực Tô Thần lập tức mềm nhũn, hắn cầm quần áo vừa cởi qua một bên lập tức cột chân cậu vào một bên thành giường.
Chỉ còn một chân Tô Thần muốn động cũng không thể động nổi, hai tay cao bị nắm quá đỉnh đầu, một chân bị trói bên thành, mông kiều độn lên, tiểu phúc yếu ớt cùng hậu huyệt mềm mịn bị nhìn không sót chút gì.
“Thả…thả tôi ra!” Tư thế này của cậu rất khó để trốn tránh, cho nên khí thế cũng yếu ớt theo, trong ánh mắt nỗi lên tia sợ hãi đề phòng nhìn chằm chằm vào cử động của hắn bên giường.
“Cầu tôi!” Hạ thân Tiếu Nam đã thẳng đứng từ lúc nào, hắn không thèm chú ý đến ánh mắt hoảng sợ của Tô Thần, con ngươi màu lam chỉ chăm chú nhìn đến khe nhỏ.
Tô Thần bởi thấy thẹn mà rũ mắt xuống, cắn môi dưới không thèm trả lời, mục đích của người đàn ông này là làm nhục cậu, như vậy dù cho nói gì cũng là vô dụng, nếu không càng làm cho đối phương thêm vui vẻ.
“Em vừa rồi nói gì ở bàn trà?” Thấy cậu im lặng Tiếu Nam cũng không lấy lấy làm giận, liền biến mất ở cửa phòng ngủ.
Bàn…trà? Tô Thần có chút không rõ nhìn hắn biến mất trước mặt mình, lúc này trong đầu đột nhiên chợt lóe lên, nhất thời nhịn không được run lên.
“Không! Không nên!”
Giọng cậu run run cầu xin nhưng Tiếu Nam đã trở lại, trong tay hắn còn cầm theo một vật, khi thấy rõ hắn cầm gì, hô hấp Tô thần nhất thời cứng lại, tim đập kịch liệt tưởng chừng muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Tiện tay vơ lấy vợt Tenis gần cửa, bên trong đen kịt nhìn không ra dáng người, cậu chậm rãi né qua đồ vật trong nhà, cẩn thận nhìn cách bố trí quen thuộc.
“Nếu tôi là em, sẽ buông vật đó xuống ngay.”
Phía sau đột nhiên vang lên giọng nói trầm thấp trêu chọc, hiển nhiên đã phá vỡ thế im lặng!
Mạnh mẽ xoay người lại, thân ảnh to lớn lẳng lặng đứng ở nơi mình vừa đi qua!?
Tuy rằng đã nhận ra người, nhưng cậu vẫn nắm chặt vợt tenis trong tay, phẫn nộ với hắn gầm nhẹ: “ Anh cứ như vậy đi vào?”
Trước đó rõ ràng là mình mở cửa, đối phương chờ trước cầu thang không vì sự quá phận của cậu mà nổi giận, nhưng lúc này hắn tại sao có thể dễ dàng bước vào nơi mình cùng Tần Bách sống?
“Em rất tức giận?” Người đàn ông hai tay ôm ngực, đối cực bộ dạng tạc mao của cậu hết sức vui vẻ.
“Mời đi ra ngoài!” Tô Thần hiểu rõ đối phương là muốn khiêu lên lửa giận của cậu, cưỡng chế tức giận hạ lệnh đuổi khách.
Đối phương trái lại đến gần: “ E rằng em không đủ tư cách cự tuyệt”.
Cánh tay vừa vung lên trong không trung đã bị ngăn cản, muốn áp dảo lực lượng cậu làm sao có thể bằng hắn!! Rầm một tiếng, vợt tenis rơi xuống sàn nhà, cổ tay bị đối phương nắm chặt, hô hấp cực nóng thoáng chốc lại gần!
“Đồ khốn!” Cho dù thân thể đã xuất toàn bộ khí lực cũng vô pháp giãy giụa, không gian riêng tư bị người đàn ông ghê tởm xâm phạm, thống khổ ấm ức nhiều ngày cuối cùng cũng bùng nổ!
Làm tính giống đánh nhau kịch liệt, quần áo bị thô lỗ giật xuống, cúc áo tóe mở, da thịt lõa lồ lập tức bị khắc sâu ấn ký. Tô Thần liều mạng phản kháng, lại bị Tiếu Nam lập tức khắc chế!
Thời khắc bị ấn ngã xuống giường, trong mắt Tô Thần bắt đầu xuất hiện nước mắt yếu ớt, thân thể bại lộ, nơi ấy bị người đàn ông xâm phạm, hắn sử dụng thủ đoạn đơn giản chỉ muốn cậu khuất nhục, nhưng cho dù vô pháp khốc khống chế, chò dù cực điểm tuyệt vọng, cậu cũng tự nhủ tuyệt đối không được cúi đầu.
Thích ứng bóng tối, hai bên dừng lại nhìn nhau, một người quần áo xộc xệch, chật vật vạn phần, một kẻ tao nhã đẹp đẽ, lạnh lẽo cường thế, ánh mắt dường như phát ra tia lửa, trong không gian yên tĩnh chỉ vang lên hơi thở dốc trầm thấp.
“Tít! Tít! Tít!” Di động trong túi áo vang lên, là nhạc chuông cài riêng cho Tần Bách.
Thân thể xuất ra cõ sức mạnh đẩy người phía trên ra, vươn tay ấn nút trả lời, thanh âm có chút ướt át: “A BÁch…”
“A Thần, em ngủ sao?” Tần Bách luôn luôn ôn nha.
Cổ tay truyền đến cỗ đau nhức, trước mắt hiện lên lam mâu ngập tràn bạo ngược, trong lòng căng thẳng, cậu cúi đầu nói: “Em…Em mệt đến chết!”
“..Thế sao!” Tần Bách với phản ứng của cậu có chút kinh ngạc, nhưng vẫn nhanh cười nói: “Nghỉ ngơi thật tốt, mai anh sẽ gọi lại”
Tắt máy lòng cậu tràn ngập ảo não, Tần Bách thật khó khăn mới có thể gọi cho cậu một cuộc điện thoại, tốt rồi lại bị bỏ qua, hung hăng nhìn người đàn ông, lại bị thần sắc hung ác làm cho sợ hãi ngẩn người.
Nhịp tim đập loạn, hạ thân bị nắm chắc, eo theo phản cạ co rút, khô nóng bụng dưới lập tức dâng lên, người đàn ông với khiêu khích người khác rất thành thạo, đối phó với cậu rất dễ dàng.
“Buông tay!” đẩy đẩy cánh tay kiên cố của đối phương. Cậu tức giận kêu lên, rất rất không muốn cho Tiếu Nam thỏa mãn.
Thế nhưng tay hắn xoa nắn càng nhanh, khí lực toàn thân Tô Thần thoáng chốc bị rút đi xịu lơ ngã vào giường, hơi nước dâng lên mắt dần dần trở nên mờ mịt,nhiệt ưu dưới bụng đang dần hội tụ, thở dốc ngày càng mạnh, như vậy cậu sẽ không dừng được dục vọng đang dâng lên mất!
Trong phút chốc, bộ rế tiểu phúc bị chú ý bóp chặt, dục hỏa sinh sôi gần phát tiết lại khổng thể đến được.
“Cầu tôi!” tư thế cao ngạo, trong đêm tối hiện lên cặp mắt đầy vẻ châm chọc nhìn vào cậu.
Đầu óc nhanh chóng thanh tỉnh! Ý thức chính mình suýt chút nữa làm trò hề trước mặt hắn, Tô Thần hận không thể đâm vào tường.
“Mơ tưởng!” Giọng nói bởi vì dục vọng bao vây mà có chút khàn khàn, lạnh lùng quật cường.
Mâu quang hiện lên, môi mỏng tươi cười chậm rãi biến mất, âm thanh trầm thấp mang theo tia uy hiếp rõ ràng: “Cầu tôi!”
Tô Thần tuy rẳng ơi vào hoàn cảnh xấu hổ, nhưng vẫn như cũ nâng cằm lên: “Đừng mơ tưởng nữa!”.
Giọng nói tràn đầy cự tuyệt, chính là kích thích nhất dục vọng chinh phục của người đàn ông cường liệt, cậu không muôn cúi đầu chịu thua trước mặt hắn, cho dù cơ thể theo bản năng có phản ứng, tâm cũng tuyệt đối không thừa nhận.
Nhưng Tô Thần không biết thái độ ngông nghênh của chính mình sẽ đem sẽ đem đến bao tai họa.
Tiếu Nam tươi cười đảo mắt qua bộ dáng khiêu khích đấy, chậm rãi buông lỏng tay, chậm rãi nới lỏng cà vạt, cởi dây lưng không tiếng động từng bước từng bước cưỡng chế ý chí Tô Thần.
Vì cái gì biết rõ kết cục có bấy nhiêu khó coi vẫn phải mở mắt ra chứng kiến toàn bộ? Cái này giống như trừng phạt tử từ, chậm rãi sát thương, chậm rãi lên đạn, loại tâm lý giày vò này còn không bằng trực tiếp cho một viên đạn mà chết!
Cởi toàn bộ quần áo và đồ dùng hàng ngày, thân thể tinh tráng của Tiếu Nam hiện lên lõa lồ trước mắt cậu, mặc dù chính cậu chưa trần truồng, nhưng nhìn khí thế đối phương lõa lồ thậm chí còn cường đại hơn lúc nguyên quần áo.
“Muốn làm thì nhanh mjôt chút!” Tô Thần cuối cùng cũng không chịu nổi loại không khí áp bức này, hướng hắn quát lên.
Nhướn mi, Tiếu Nam biết tâm lý phòng tuyến của Tô Thần chậm rãi buông lỏng, không nhanh vội như hổ đói rình mồi, hắn cúi người treo trên mặt là bộ dáng mị hoặc cười nhạt, “Không bằng chơi trò thú vị trước?”
Phía sau dáng cười tuấn mĩ mê người là tâm lãnh khốc cường thế, không đợi Tô Thần trả lời, Tiếu Nam cầm cà vạt vừa táo qua hướng hai tay cậu mà trái chặt.
“Anh làm gì vậy?” Tình tiết chỉ xuất hiện trọng Gv nay lại trên người mình, Tô Thần chính là khiếp sợ chỉ biết sững sờ nhìn đối phương đang đem cà vạt thắt chặt ở đầu giường.
“Trước đây chưa từng làm qua?” Tiếu Nam kéo quần cùng đồ lót xuống, nắm thật chặc xuống cánh mông trắng nõn mịn màng trơn bóng.
“Anh cho là ai cũng biến thái giống anh hay sao? Buông!” Tô Thần từ trong khiếp sợ đã kịp hoàn hồn lập tức giãy dụa kịch liệt.Tuy rằng hai tay bị trói nhưng cậu vẫn còn hai chân để sử dụng.
“Hư!” Tiếu Nam nhíu mày, chân dài lập tức ngăn cản chân cậu, sức lực Tô Thần lập tức mềm nhũn, hắn cầm quần áo vừa cởi qua một bên lập tức cột chân cậu vào một bên thành giường.
Chỉ còn một chân Tô Thần muốn động cũng không thể động nổi, hai tay cao bị nắm quá đỉnh đầu, một chân bị trói bên thành, mông kiều độn lên, tiểu phúc yếu ớt cùng hậu huyệt mềm mịn bị nhìn không sót chút gì.
“Thả…thả tôi ra!” Tư thế này của cậu rất khó để trốn tránh, cho nên khí thế cũng yếu ớt theo, trong ánh mắt nỗi lên tia sợ hãi đề phòng nhìn chằm chằm vào cử động của hắn bên giường.
“Cầu tôi!” Hạ thân Tiếu Nam đã thẳng đứng từ lúc nào, hắn không thèm chú ý đến ánh mắt hoảng sợ của Tô Thần, con ngươi màu lam chỉ chăm chú nhìn đến khe nhỏ.
Tô Thần bởi thấy thẹn mà rũ mắt xuống, cắn môi dưới không thèm trả lời, mục đích của người đàn ông này là làm nhục cậu, như vậy dù cho nói gì cũng là vô dụng, nếu không càng làm cho đối phương thêm vui vẻ.
“Em vừa rồi nói gì ở bàn trà?” Thấy cậu im lặng Tiếu Nam cũng không lấy lấy làm giận, liền biến mất ở cửa phòng ngủ.
Bàn…trà? Tô Thần có chút không rõ nhìn hắn biến mất trước mặt mình, lúc này trong đầu đột nhiên chợt lóe lên, nhất thời nhịn không được run lên.
“Không! Không nên!”
Giọng cậu run run cầu xin nhưng Tiếu Nam đã trở lại, trong tay hắn còn cầm theo một vật, khi thấy rõ hắn cầm gì, hô hấp Tô thần nhất thời cứng lại, tim đập kịch liệt tưởng chừng muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Bình luận truyện