Chương 273: 273: Tiểu Hắc Ra Tay! 2
Yêu thú cấp S đều có hình thể khổng lồ, sức chiến đấu kinh người, hơn nữa vô cùng khó đối phó.
Trước đây bọn họ chỉ nhìn thấy chúng ở trong bí cảnh, còn bây giờ không nhìn thấy nữa!
Ánh mắt mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía Dương Thiên đang ở trên đầu cự mãng, trong mắt tràn đầy khiếp sợ.
Nhìn bộ dáng này thì yêu thú này là của Dương Thiên, nghe theo mệnh lệnh của Dương Thiên.
“A! Tay của tôi!” Lôi Thần kêu lên thảm thiết.
Cánh tay ông ta bị răng nanh sắc nhọn của Tiểu Hắc đâm thủng, độc tố truyền vào trong.
Mặc dù ông ta là cấp S trung kỳ không chết được, nhưng cánh tay phải đã hoàn toàn mất cảm giác.
Nếu như không có thánh dược chữa thương thì cánh tay này của ông ta coi như bỏ.
William cũng bò lên khỏi miệng hố, nhìn Dương Thiên và cự mãng, sau đó lại nhìn về phía Lôi thần, sắc mặt tái nhợt.
Nếu như vừa rồi người mà cự mãng tấn công không phải Lôi thần mà là ông ta thì chắc chắn ông ta đã chết ở đây rồi.
Vẻ mặt Hải Thần Poggs vô cùng ảm đạm, ông ta nhìn về phía con quái vật khổng lồ, vẻ mặt tràn đầy vẻ kiêng kị.
Yêu thú cấp S trung kỳ! Bọn họ rất khó đối phó.
“Chết tiệt! Sao Dương Thiên lại có được yêu thú mạnh mẽ như thế này chứ? Hơn nữa chẳng phải yêu thú không bao giờ rời khỏi bí cảnh sao? Bí cảnh này là bí cảnh chết, toàn bộ sinh vật đã tử vong rồi, con yêu thú này rốt cuộc từ đâu tới?” Hải Thần Poggs vô cùng tức giận, trong lòng ông ta bắt đầu dâng lên cảm giác vô lực.
Ông ta có cảm giác những con át chủ bài của Dương Thiên cứ lần lượt xuất hiện, không chỉ có lực phòng ngự kinh người mà còn có yêu thú cấp S trung kỳ.
Bây giờ Lôi Thần đã trọng thương, tên phế vật William lại chẳng được tác dụng gì.
Bọn họ khó mà động đến được Dương Thiên.
“Tiếc quá!” Dương Thiên nhìn Lôi Thần, trong lòng cảm thấy hơi đáng tiếc.
Lúc trước là hắn giả vờ rời đi, cũng khống chế tốc độ của mình.
Nếu không, dựa vào thực lực của hắn thì một khi thi triển hoàn toàn tốc độ thì nhóm người Lôi Thần không thể nào đuổi kịp hắn được.
Kế hoạch ban đầu của Dương Thiên chỉ là lợi dụng sự xuất hiện của Tiểu Hắc loại bỏ một trong ba người này.
Không ngờ Lôi Thần lại có tính cảnh giác quá cao, thế nên Tiểu Hắc cũng chỉ phế được một cánh tay của ông ta.
Dương Thiên muốn xử lý Hải Thần Poggs!
Nhưng hắn cũng không quan tâm lắm, lần này không giết được thì về sau cũng vẫn còn cơ hội.
“Ha ha, ba người của Liên minh chúng thần mà không đánh lại được một mình người anh em Dương Thiên này, tôi cười chết mất!” Lugba của Liên minh châu Phi cười to, ánh mắt nhìn về phía Dương Thiên và cự mãng vẫn còn chút kiêng kỵ.
“Hừ!” Hải Thần Poggs chỉ hừ lạnh một tiếng chứ không nói thêm gì.
Ba người bọn họ không ngờ Dương Thiên lại có một con át chủ bài như vậy, nhất thời sơ ý trúng bẫy của Dương Thiên.
Poggs không để tâm đến những lời châm chọc mỉa mai của Lugba, ông ta cũng không có cách gì.
Lugba đã sắp tới cấp S hậu kỳ, hơn nữa còn là thức tỉnh giả thân thể.
Thân thể Lugba cứng như sắt thép, đến cả thủy đao của ông ta cũng không phá được hàng phòng ngự của Lugba.
Trước đây có một lần Uy Đế tức giận đuổi giết Lugba, nhưng đánh nhau hơn một tiếng mà vẫn không giết được ông ta.
“Các người còn thủ đoạn gì nữa thì cứ dùng hết đi! Nghe nói lần này Liên minh chúng thần các người dẫn đến tận sáu cường giả cấp S? Sao không cùng nhau liên thủ lại mà tấn công tôi?” Dương Thiên đứng trên đầu cự mãng, châm chọc.
“Hừ! Dương Thiên, cậu đừng có mà đắc ý, Uy Đế cũng ở bí cảnh này, cho dù cậu và con cự mãng này liên thủ thì cũng không phải đối thủ của Uy Đế đâu!” Hải Thần giận dữ.
Dương Thiên không bày tỏ ý kiến, thực lực hiện tại của hắn đúng là không so được với Uy Đế cấp S đỉnh phong, nhưng tốc độ của hắn so được.
Nếu không đánh được thì hắn chạy, Uy Đế cũng khó mà đuổi được.
“Dương Thiên, tôi nhất định phải giết cậu!” Lôi Thần oán giận hét lên.
Nếu như cánh tay phải của ông ta thật sự bị phế thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến sức chiến đấu.
“Ha ha, ông không muốn giữ cánh tay trái nữa à?” Dương Thiên mỉm cười.
Một con mãng xà khổng lồ, một người trẻ tuổi khoanh tay đứng hiên ngang, đối mặt với đông đảo cường giả cấp S nhưng không hề sợ hãi chút nào!
Xung quanh, các cường giả cấp S im lặng không nói gì, chỉ có tiếng cười của Dương Thiên truyền đến.
Tiếng cười này nghe tràn ngập tự tin.
Thực ra Dương Thiên vẫn còn đang bảo tồn thực lực nên vẫn chưa hoàn toàn bộc phát tốc độ của mình.
Một khi bùng nổ, sức chiến đấu của hắn sẽ càng lớn hơn, nhóm người Lôi Thần căn bản không thể nào chạm được vào hắn!
Cứ như thế, hắn dựa vào sức mạnh của chính mình, ngăn cản được ba cường giả cấp S: Hải Thần, Lôi Thần và William.
Mà từ khi Dương Thiên chưa sinh ra, Hải Thần và Lôi Thần đã uy chấn thế giới rồi!
Tất cả các cường giả cấp S ở đây nhìn Dương Thiên bằng đủ các loại sắc thái, có kính nể, có phẫn nộ, có kinh sợ, còn có cả hối hận.
Tốc độ phát triển của Dương Thiên quá mức kinh người.
Đến cả Long Kinh Thiên thời trẻ cũng không có khả năng nghịch thiên như vậy.
“Ha ha, Dương Thiên, nghe nói lúc trước cậu bị trục xuất khỏi Long tổ hả?” Lugba cười lớn, tính cách của ông ta là như vậy, nghĩ đến cái gì thì nói cái đó.
Sau đó, ông ta lại nhìn về phía Đường Chính Lâm và Từ Ngọc Cường lão nhân: “Không thể không nói, mắt nhìn người của Đường Chính Lâm và Từ Ngọc Cường các ông kém quá!”
“Hừ! Lugba, chuyện của Long tổ chúng tôi còn chưa đến lượt ông xen vào!” Đường Chính Lâm tức giận hừ lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn Dương Thiên vô cùng phức tạp.
Lúc trước ông ta còn vọng tưởng thông qua Dương Thiên để thúc đẩy Đường Tuấn tiến bộ.
Lúc đó Dương Thiên mới chỉ là cấp D đỉnh phong, nhưng Đường Tuấn đã là cấp C trung kỳ rồi.
Bây giờ, Dương Thiên đã đột phá tới cấp S, còn Đường Tuấn thậm chí vẫn chưa đạt tới cấp C đỉnh phong!
Không biết là ông ta đã quá coi trọng Đường Tuấn hay là quá xem thường Dương Thiên..
Bình luận truyện