Cường Giả Đô Thị

Chương 295: 295: Giao Đường Tuấn Ra 1




Đường Tuấn hiện tại tràn đầy hoảng sợ trong lòng.

Anh ta không nghĩ tới hiện tại thực lực của Dương Thiên lại đạt tới cấp S!
Đây là cảnh giới mà anh ta tha thiết mơ ước, nếu như biết được thì lúc trước anh ta cứ thế phế bỏ tứ chi của Dương Thiên,trực tiếp chấm dứt tính mạng của Dương Thiên cho xong.

Nhất thời sơ suất lại lưu lại đại họa hiện tại.

"Ông nội, ông nội ơi cứu cháu!" Đường Tuấn nhìn Đường Chính Lâm, mặt lộ ra hoảng sợ nói.

Đường Chính Lâm nhìn Đường Tuấn đã hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi này mà vẫn chỉ là cấp C, lúc này còn chưa xảy ra chuyện gì mà trên mặt tràn đầy bộ dáng hoảng sợ, mà Dương Thiên kia chưa tới hai mươi tuổi đã đạt tới cấp S, đối mặt với Uy Đế đều không chút đổi sắc.

Hai người so sánh với nhau, Đường Tuấn này quả thực chính là phế vật.

"Hừ!"
Đường Chính Lâm hừ lạnh giận dữ một tiếng, khí thế tản ra: "Lúc trước cháu là người gây họa, hiện tại lại không dám gánh vác sao?"
Đường Tuấn trực tiếp bị khí thế áp đảo ngã trên mặt đất, anh ta ngẩng đầu lên khóc nói: "Ông nội, Đường gia chúng ta chỉ còn có hai chúng ta, nếu như Dương Thiên kia giết cháu, Đường gia chúng ta liền tuyệt hậu."

Trên mặt Đường Chính Lâm tràn đầy vẻ âm tình bất định.

Bên cạnh, Hoàng Thừa Quốc cùng Từ Ngọc Cường lão nhân nhìn Đường Tuấn kia, liếc nhau một cái, cũng không khỏi thở dài.

Trong Long tổ sao lại có người như vậy a!
Nếu như không phải có Đường Chính Lâm, bọn họ tuyệt đối sẽ lập tức giao Đường Tuấn cho Dương Thiên xử trí.

Nhưng hiện tại, Dương Thiên đều tìm tới cửa, bọn họ cũng chỉ có thể không ngừng trấn an Dương Thiên, ý đồ tìm được một giải pháp tốt hơn.

......!
Cố Linh Kiệt rất nhanh đi ra bên ngoài căn cứ, nhìn Dương Thiên, nói: "Dương Thiên, tổ trưởng nói, ngoại trừ Đường Tuấn ra, cậu có thể đổi một yêu cầu khác hay không, Long tổ chúng ta nhất định sẽ lập tức thỏa mãn yêu cầu của cậu!"
Dương Thiên lắc đầu, nói: "Tôi chỉ cần Đường Tuấn!"
Cố Linh Kiệt cười khổ nói: "Vậy thì Dương Thiên, cậu có thể chờ ba ngày nữa không, ba ngày này, bọn tổ trưởng nhất định sẽ cho cậu một giải pháp hài lòng."
Nói xong ông ta còn thật cẩn thận nhìn Dương Thiên một cái, kỳ thật lời này chính là đang kéo dài.

Khuôn mặt Dương Thiên vẫn bình tĩnh nhất thời lạnh xuống: "Các người không muốn giao Đường Tuấn ra?"
Cố Linh Kiệt cười khổ, nhưng cũng không biết nói cái gì mới được.

Một lúc lâu sau mới nói: "Dương Thiên, chuyện này không phải do một mình tổ trưởng định đoạt, còn phải xem ý kiến của những người khác."
Dương Thiên lại gật gật đầu, nói: "Tôi hiểu!"
"Cậu hiểu là tốt rồi!" Cố Linh Kiệt đang vui mừng khi Dương Thiên hóa ra lại dễ nói chuyện như vậy.

Lại nhìn thấy Dương Thiên trực tiếp lấy ra một thanh đại đao màu đen, hắn nhìn Cố Linh Kiệt, nói: "Nếu tổ trưởng Hoàng không làm chủ được, vậy Dương Thiên tôi liền dùng phương thức của mình giải quyết!"
"Dương Thiên, có chuyện gì cứ nói, có thể thu lại đại đao màu đen này hay không?" Cố Linh Kiệt vội vàng nói, ông ta biết uy lực của đại đao màu đen kia.

"Ha ha!" Dương Thiên cười lạnh.

Đã đến lúc này mà bọn Hoàng Thừa Quốc còn định giải quyết cho có lệ.


Trước kia khi hắn không có năng lực, Long tổ biết chuyện của Đường Tuấn còn không giải quyết giúp hắn, chỉ cho hắn một cái giao phó, hắn cũng không có cách nào khác.

Nhưng mà, hiện tại thực lực của hắn đã hoàn toàn không cần sợ hãi quái vật khổng lồ Long tổ này nữa, nếu bọn Hoàng Thừa Quốc còn đang bao che cho Đường Tuấn, như vậy Dương Thiên hắn cũng không cần phải lưu thủ.

Kỳ thật hắn cũng muốn giải quyết vấn đề một cách hòa bình, thế nhưng bọn Hoàng Thừa Quốc lại không coi hắn ra gì.

Ầm!
Một đao mang thật lớn hiện lên, cánh cửa ra vào căn cứ Long tổ lại trực tiếp bị phá hủy!
"Làm càn! Nơi này chính là căn cứ Long tổ, cậu lại thật sự dám động thủ?" Lý Thiết giận dữ nói.

Trong mắt Dương Thiên tản ra một loại ánh sáng nguy hiểm, thân ảnh nhanh chóng lướt qua, tại chỗ đều lưu lại một tàn ảnh, sau đó nhanh chóng xuất hiện bên cạnh Lý Thiết, một quyền hung hăng nện tới.

"Phanh!"
Lý Thiết thậm chí còn không thể phản ứng lại, lồng ngực liền hung hăng bị một quyền của Dương Thiên đánh trúng.

Ông ta cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình sắp bị xuyên qua, xương cốt trong lồng ngực đứt gãy vài đoạn, trong miệng tràn đầy máu tươi.

Bộ dáng nhìn qua thê thảm đến cực điểm.

Dương Thiên chỉ vận dụng sức mạnh thân thể của bản thân, Lý Thiết mới đột phá tới cấp S này lại không có chút năng lực phản kháng nào.


"Đây là chỗ tự tin của ông?" Dương Thiên đi tới bên cạnh Lý Thiết, lại đá ông ta một cước ra ngoài, lạnh lùng nói: "Không chịu nổi một công kích!"
Lý Thiết cảm thấy cả người đau đớn, nhìn thấy Dương Thiên, trong mắt không có ngạo mạn lúc trước, mà là tràn đầy vẻ sợ hãi, ông ta dường như cũng không thấy rõ tốc độ của Dương Thiên đã bị trọng thương, hơn nữa sức mạnh của Dương Thiên cũng vượt xa ông ta.

Ông ta nhìn về phía thanh đại đao màu đen trong tay Dương Thiên, nghe nói đó mới là thủ đoạn công kích mạnh nhất của Dương Thiên.

Dương Thiên nhìn bộ dáng sợ hãi của ông ta, lại không quản ông ta nữa, sau đó từng bước từng bước bước vào căn cứ Long tổ.

Người bên cạnh lại không có ai dám động thủ, ngay cả Lý Thiết cấp S cũng không chịu nổi một kích của Dương Thiên, bọn họ đi lên cũng không có bất kỳ biện pháp nào.

Cố Linh Kiệt cùng Phương Thư Dật liếc nhau một cái, nhưng không có phát động công kích đối với Dương Thiên, bọn họ biết sức chiến đấu của Dương Thiên, nếu tất cả bọn họ đi lên đều không thể là đối thủ của Dương Thiên.

Hơn nữa Dương Thiên cũng không có ra tay với bọn họ, Dương Thiên chỉ là tới tìm Đường Tuấn, ở trong lòng bọn họ, thậm chí hy vọng Dương Thiên có thể tìm được Đường Tuấn.

Tiến vào trong căn cứ Long tổ, Dương Thiên nhìn địa điểm quen thuộc này, suy nghĩ lại rất phức tạp..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện