Đặc Thù Không Gian

Quyển 7 - Chương 3: Bài trừ phong ấn, cứu tộc nhân cuối cùng của Bàn Cổ Tộc



Một thoáng do dự rồi quyết định, cuối cùng vẫn là lên tiếng hỏi:

- Cái gì là Cửu Châu Cự Long?

- Cửu đỉnh kết giới chính là ta tạo ra.

Lão giả thản nhiên nói:

- Cửu Châu Cự Long chính là dũng sĩ Bàn Cổ tộc, từ lúc khai thiên lập địa từ trong hỗn độn nguyên lực trải qua biến đổi thăng trầm mà tạo ra sinh vật. Chính nó trợ giúp dũng sĩ Bàn Cổ Tộc chúng ta sáng lập nên thế giới. Hơn nữa còn dùng phần lực lượng còn lại tạo nên Cửu Đỉnh kết giới … Đem vũ nội chia làm Tam Giới … năm Phương Thiên Địa…

- Tại sao từ trước tới giờ ta chưa từng nghe qua?

Thiên Nguyên nhíu mày hỏi. Cảm giác như là lão nhân kia lại lừa hắn.

- Đúng vậy!

Lão giả cười nói:

- Đây là bí mật tộc ta… Nếu không phải trường hợp hôm nay thì ngươi cũng không thể biết được.

Đúng lúc này, cái gọi là Cửu Châu Cự Long như muốn hóa thành vật thực bay lên trời, tại trong điện bên trong xoay ba vòng, hóa thành một đạo kim sắc lưu quang, hướng Long Vũ bay tới.

Long Vũ nhất thời kinh hãi, sắc mặt có chút ngưng trọng.

Hắn giơ lên Thiên Sư pháp kiếm, nhưng cùng thời điểm đó, hắn từ Cự Long cảm nhận được khí tức đầy thiện ý. Thoáng do dự hạ xuống, hắn vẫn là bỏ qua không công kích.

La Lâm cũng khẩn trương, nhìn thấy Long Vũ, không biết nên làm sao cho phải?

Đúng lúc này, Cự Long hóa thành một đạo kim quang nhập vào ấn đường Long Vũ. Long Vũ chỉ cảm thấy tại đó một trận đau đớn, không chịu nổi hét lớn một tiếng để phát tiết sự đau đớn thống khổ mà thân thể phải chịu đựng.

La Lâm lo lắng hướng Long Vũ bay tới. Thân hình lão giả nhoáng lên một cái ngăn trước mặt nàng nói:

- Không nên đi quản … Hắn đang tiếp nhận truyền thừa. Không phải việc gì xấu, ngươi nếu qua đó trái lại sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

La Lâm thoáng do dự rồi liền bỏ qua ý định đi hỗ trợ trong đầu. Chỉ là gắt gao nhìn Long Vũ không dám có chút thờ ơ.

…!

Lúc này tấm bia đá đột nhiên bị vỡ nát. Có thể thấy được lực lượng đã hoàn toàn bị Long Vũ hấp thu. Mà giờ khắc này bởi vì Cửu Châu Cự Long tiến vào thân thể Long Vũ nên thân thể vẫn phải chịu thống khổ dày vò. Sự mạnh mẽ của cỗ lực lượng đại địa tiến vào, mặc dù là Thần Anh cũng nhất thời không thể thừa nhận.

Thân thể Long Vũ vẫn không ngừng bành trướng. Kinh mạch trong cơ thể đang phình to nhanh chóng. Quần áo trong khoảnh khắc bị xé rách toàn bộ. Cả người hoàn toàn trần trụi.

Từ xa nhìn lại, lúc này Long Vũ như một đầu cự thú mang lực lượng vô cùng lớn, khí thế bức nhân, cuồng dã tràn trề.

- Cửu Châu Cự Long bởi vì giống với dũng sĩ tộc ta sáng lập thiên địa, nên đã tiêu hao gần hết lực lượng. Còn sót lại lực lượng trước mắt so với năm đó quả không đến một phần vạn. Xem ra nó đã tính toán hoàn toàn bỏ qua chút sinh mệnh còn sót lại của mình.

Lão giả thở dài sâu kín.

- Là sao?

Thiên Nguyên hỏi lại vẻ khó hiểu.

Tâm tình Lão giả dường như không được tốt:

- Ngu xuẩn, nói vậy còn không hiểu nữa? Cửu Châu Cự Long tính toán đem chút lực lượng còn sót lại của chính mình toàn bộ cấp cho Long Vũ. Tiểu tử đó cũng không biết đã tu luyện mấy đời mà có phúc như vậy, lại có thể được Cửu Châu Cự Long coi trọng, thật là làm người ta hâm mộ.

Thiên Nguyên liếm liếm môi, cũng có chút hâm mộ Long Vũ.

Nói thật, thời gian trước đây hắn luôn không phục Long Vũ. Nhưng càng về sau, sau khi Long Vũ giúp hắn ngộ đạo hắn mới hoàn toàn tâm phục khẩu phục. Dù vậy, hiện tại xem ra đúng là vận khí của Long Vũ quả thật quá tốt.

Theo lực lượng dung hợp vào, thân thể dần dần khôi phục nguyên dạng, kim sắc quang mang trên trán cũng dần ảm đạm đi.

Áp lực trong cơ thể chợt giảm bỗng thấy thoải mái khoan khoái, cảm giác thân thể chưa bao giờ tốt như vậy. Một cỗ lực lượng dịu dàng, theo máu chảy khắp toàn thân, tuần hoàn lặp đi lặp lại, sinh sôi không ngừng.

Long Vũ nhắm mắt lại, cảm thụ loại cảm giác tuyệt diệu này.

- Long Vũ ca ca phong độ lên rất nhiều!

La Lâm phát hiện, tuy ngũ quan của Long Vũ không thay đổi bao nhiêu nhưng lại làm cho người ta có cảm giác không giống với lúc trước, khí khái bức nhân. Đồng thời, thân hình của hắn cũng ngon ăn lên rất nhiều. Nhất là thân thể kia, hoàn mỹ cân xứng hoàn toàn bộc lộ ra, cùng với một cỗ khí chất thần bí quanh thân, giờ phút này Long Vũ đối với phái nữ có sức thu hút vô cùng cường đại.

Ngay cả khuôn mặt La Lâm cũng hơi hồng lên.

Nàng đã mấy lần muốn quay đi.

Nhưng mà như ma xui quỷ khiến, ánh mắt một mực không ngừng nhìn tới trên người Long Vũ.

Đối với Long Vũ mà nói, bất kể là tâm linh hay thị lực, trước nay đều chưa có để ý. Từng đợt từng đợt luồng điện không ngừng xâm nhập nàng, khiến cho trái tim không thể khống chế được đập nhanh lên, cảm giác ngứa ngáy. Hai má nóng bỏng đỏ hồng lên, theo đó thân thể cũng có chút nóng rát.

Long Vũ cảm thấy trong cơ thể có một đạo lực lượng thập phần cường đại chạy trong cơ thể. Hắn nắm chặt song quyền, đột nhiên ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng gầm điên cuồng. Nhất thời, toàn thân tràn ngập quang mang màu vàng, nháy mắt cả cung điện đều bị khí tức của hắn bao phủ.

Thiên Nguyên tỏ vẻ khiếp sợ không hiểu, muốn né tránh, lại hoảng sợ phát hiện cơ thể mình sớm đã bị một cỗ lực lượng thần bí vô cùng cường đại khóa chặt, căn bản là không làm sao nhúc nhích được.

Hắn càng kinh hãi muốn khi phát hiện, lực lượng trong cơ thể mình cũng bị lực lượng thần bí đó phong ấn.

- Thành công!

Lão giả cũng cảm ứng được khí tức trong cơ thể Long Vũ, khóe miệng hiện lên nụ cười, có chút hưng phấn, có chút kích động.

La Lâm vốn là có thể nhận thức tâm tưởng Long Vũ.

Lực lượng lần này tăng lên cùng trước kia không giống nhau, đã hoàn toàn siêu việt khỏi phạm trù mà bọn hắn có thể hình dung.

- Long Vũ ca ca.

Đúng lúc này, Long Vũ phi thân đến, đem vùng eo nhỏ nhắn của La Lâm ôm lấy, La Lâm cảm giác tiến nhập vào một bộ ngực ấm áp. Xông vào mũi khí tức đặc biệt của nam tử, làm cho nhịp tim nàng lại càng đập dộn dàng hơn. Ngay trong lồng ngực, nàng cảm thấy an tâm, ấm áp và hạnh phúc.

Long Vũ mang theo La Lâm bay lên. Lên đến đỉnh cung điện, hắn đánh ra một quyền. Một đạo kim sắc Phi Long theo đó mà ra, đem cung điện hoàng kim tạo thành một lỗ thủng thật lớn.

- Chạy mau, sắp đổ rồi.

Lão giả kéo Thiên Nguyên còn đang ngẩn ngơ.

Thiên Nguyên lúc này mới phản ứng, theo lão giả nhanh chân bỏ chạy.

Mới chạy ra đến đại môn cung điện, liền nghe một trận đất rung núi chuyển, cung điện đã biến thành một mảnh hoang tàn. Kiến trúc to lớn như vậy thế mà cứ như thế bị Long Vũ một quyền đánh nát.

Hai tay La Lâm do dự vòng tay lên cổ áo Long Vũ, thân thể mềm mại càng hướng vào trong ngực hắn hơn, cảm giác hạnh phúc dâng lên ngập tràn.

Đương nhiên, thân thể đã nóng dần lên.

Long Vũ rõ ràng cảm nhận được cảm nhận được sự mềm mại trong lòng, dâng lên một cỗ khoái cảm muốn chinh phục, Long Vũ nâng khuôn mặt xinh đẹp của La Lâm lên, không đợi nàng có chút phản ứng, hung hăng hôn lên đôi môi đỏ mọng mê người đó.

La Lâm toàn thân chấn động, ánh mắt mở lớn, đầu trống rỗng, ngây ngốc, để mặc nam nhân chiếm lấy đôi môi của mình, dùng sức mà bú mút.

Long Vũ kinh nghiệm đầy người lại quan hệ phong phú, kỹ thuật hôn đương nhiên là thập phần thuần thục, muốn đối phó với nữ nhân không có chút kinh nghiệm nào như La Lâm quả là cực kỳ dễ dàng. Đầu lưỡi khẽ liếm lấy ngậm tại trong miệng đôi môi, liếm mút không ngừng.

La Lâm rất muốn đem Long Vũ đẩy ra, nhưng thân thể toàn bộ không chịu sự khống chế của nàng, trên người mềm nhũn không còn chút sức lực. Trên môi truyền đến sự ấm áp làm cho lòng nàng chợt run rẩy, cả người giống như muốn bay lên, nhẹ nhàng thoải mái.

- Long Vũ ca ca, anh sẽ không định anh tươi nuốt sống La Lâm tại trận đấy chứ?

La Lâm cảm thấy mặt mày nóng hầm hập gay gắt.

Long Vũ biết giờ vẫn chưa phải lúc, nhưng mà đáy lòng lại có khát vọng muốn tiến thêm một bước. Hắn cố cầm lòng, bỏ qua cái ý tưởng muốn tiến thêm, đầu lưỡi trên miệng nàng liếm lấy một vòng, bộ dáng đã thỏa ước nguyện.

Trong lòng La Lâm mơ hồ có cảm giác mất mát. Phát hiện mình còn đang bị Long Vũ ôm trong lòng liền mạnh mẽ đẩy Long Vũ ra, vẻ mặt đỏ hồng nhưng liền nghiêm lại, làm bộ rất tức giận nói:

- Long Vũ ca ca, anh thật là hư.

- Ha ha!

Long Vũ cười khan một tiếng nói:

- Không trách anh, không trách anh, anh kìm lòng không được.

- Hừ!

La Lâm hừ nhẹ một tiếng, cùng với Long Vũ giữ một khoảng cách nhất định, lo lắng hắn lại kìm lòng không được.

Sau một hồi lâu, La Lâm thật khó khăn mới đem cảm xúc tâm tình đè nén xuống, nhìn vẻ mặt xấu xa của Long Vũ, tức giận nói:

- Long Vũ ca ca, anh cứ thế mà đẩy ngã La Lâm sao?

Long Vũ nhún nhún vai nói:

- Chưa vội chưa vội. Em chạy đâu cho thoát khỏi bàn tay anh.

- Long Vũ!

La Lâm vốn định nói thêm gì đó, lại không nghĩ lão giả kia đã phi thân tới đây. Hắn nhìn hai người có chút thâm ý, nói:

- Các ngươi đừng vội thân thiết, sự tình còn chưa kết thúc đâu.

- Nói đi, còn có chuyện gì?

Tâm tình Long Vũ đang tốt hỏi lại.

Lão giả nói:

- Hiện tại ngươi đã kế thừa lực lượng của tộc ta, đồng thời còn chiếm được truyền thừa của Cửu Châu Cự Long. Hiện tại lực lượng của ngươi hoàn toàn có thể đối kháng cùng thần Vận Mệnh. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là bản thân nàng còn bị trọng thương chưa có khỏi hẳn.

Lời này vừa nói ra, Long Vũ nhíu mày nói:

- Ý của ngươi là ta vẫn không phải đối thủ của thần Vận Mệnh?

- Buồn cười.

Lão giả khinh thường nói:

- Ngươi thật là biết nói đùa mà. Năm đó chúng ta hợp lực toàn tộc cùng nàng tranh đấu cũng còn không có chiếm được tiện nghi. Ngươi cảm thấy ngươi có thể không?

Long Vũ cười khổ một tiếng:

- Vậy hiện tại ngươi muốn ta làm cái gì?

- Đánh nát phong ấn.

Lão giả nói:

- Cơ thể của ta đã không còn kiên trì được bao lâu, tất phải mau chóng đánh nát phong ấn trên thân thể ta. Hiện tại hãy động thủ đi?

- Ở đâu?

Long Vũ hỏi.

- Lúc này giải quyết thôi.

Lão giả nói:

- Cả tòa cung điện hoàng kim chính là phong ấn.

- Ta đã hiểu!

Long Vũ gật đâu, tiếp đó kêu Thiên Nguyên:

- Đi thôi, cùng nhau rời khỏi.

Mà La Lâm cũng phi thân lại, cùng Long Vũ sóng vai đạp không mà đi. Khuôn mặt vẫn còn có chút hơi đỏ lên.

Một lát thời gian, Long Vũ đã đi ra tới đại môn cung điện hoang kim. Hít một hơi thật sâu, hắn một quyền đánh tới, giống chiêu thức lúc trước đập nát cung điện nhỏ.

- Ầm… Ầm…

Một tiếng nổ vang lên, công kích của hắn tiếp cận cung điện hoàng kim một chút, một cỗ khí thế khổng lồ bùng nổ, ùn ùn kéo đến rơi xuống. Trong thiên địa, một mảnh khí chất tiêu điều xơ xác, nguyên bản bầu trời trong xanh bây giờ đã dày đặc mây đen.

Long Vũ âm thầm kinh ngạc, đây là lực lượng sinh mệnh còn lại của thần. Đích xác không đơn giản.

- Ngươi cứ công kích hết mình, không cần giữ lại chút nào!

Trong cung điện hoàng kim truyền ra âm thanh của lão giả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện