Đại Boss Xinh Đẹp: Trả Vớ Tôi Về
Chương 25: Dự tiệc
Tối đến, cô mặc trên người một chiếc váy cup ngực đuôi cá mà đen. Dáng người chuẩn người mẫu, lại thêm làn da trắng hồng của cô, khi mặc chiếc váy màu đen càng trở nên quyến rũ, lại yêu kiều duyên dáng. Trên người toả ra sự cao quý, lại đầy kiêu ngạo đậm chất Lý Dạ Hoa.
Còn anh, vẫn mặc một bộ vest đen như bình thường. Dáng người uy nghiêm, nhưng lại đậm chất soái ca, càng khiến người nhìn vừa không thể rời mắt vừa nể phục bởi khí chất trên người anh.
Hai người khoác tay nhau bước vào buổi tiệc.
(Hơ hơ...cứ như là bước vào lễ đường kết hôn ấy nhỉ)
Quả nhiên, vừa bước vào liền thu hút không biết bao nhiêu ánh mắt người nhìn.
Tiếng xì xầm to nhỏ vang lên, họ tò mò không biết cô và anh là ai?
"Chào Dương tổng, thật vinh hạnh khi anh đồng ý tới buổi tiệc của công ty tôi..."
Một cô gái, với mái tóc vào vàng xoăn nhẹ bước ra từ trong đám đông, nhìn anh cười duyên dáng.
Nhìn kĩ một chút, cô ta rất đẹp, rất hấp dẫn người nhìn, lại mang khí chất của một phụ nữ thành đạt.
"Chào Bạch tổng..."
Anh liếc mắt nhìn cô ta, gật đầu một cái.
"A...đây là phu nhân của anh sao, quả nhiên rất xinh đẹp...chào Dương phu nhân, tôi là Bạch Mỹ Chi"
Trước sự lạnh nhạt của anh, cô ta vẫn cười cười, rồi lại hướng ánh mắt về phía cô chào hỏi, trong mắt xẹt qua một tia đánh giá.
"Chào cô...tôi là Lý Dạ Hoa"
Cô mỉm cười, gật đầu với cô ta, hồn nhiên ngây thơ đến vô tội.
"Nào...mời hai vị..."
Cô ta cầm hai ly rượu đưa đến trước mặt hai người, khách khí nói.
"Tôi uống là được rồi, bà xã tôi không uống được rượu..."
Anh đưa tay tiếp lấy cả hai ly rượu, nhưng chỉ cầm một ly còn để lại trên khay của phục vụ một ly, nhẹ giọng nói, trong giọng chứa bao nhiêu sự quan tâm cùng cưng chiều với cô.
"Ai nói em uống không được, đưa đây..."
Cô chu môi lên hờn dỗi nhìn anh nói.
Không biết hôm nay cô bị gì, bỗng nhiên lại thay đổi cả xưng hô, bình thường cô lúc nào cũng tôi này tôi nọ. Lại còn bày ra biểu cảm hờn dỗi ấy nữa, bất quá anh lại rất thích.
"Cứng đầu...em uống say vào lại làm khổ anh"
Anh cười cưng chiều nhìn cô, tay nhẹ nhàng cốc vào đầu cô một cái.
"Haha...hai người thật hạnh phúc, nào vậy Dương tổng uống là được rồi"
Bạch Mỹ Chi cười gượng gạo nhìn hai người đang "tình chàng ý thiếp" trước mắt mình. Trong lòng lại trùng xuống đến rét lạnh.
Còn anh, vẫn mặc một bộ vest đen như bình thường. Dáng người uy nghiêm, nhưng lại đậm chất soái ca, càng khiến người nhìn vừa không thể rời mắt vừa nể phục bởi khí chất trên người anh.
Hai người khoác tay nhau bước vào buổi tiệc.
(Hơ hơ...cứ như là bước vào lễ đường kết hôn ấy nhỉ)
Quả nhiên, vừa bước vào liền thu hút không biết bao nhiêu ánh mắt người nhìn.
Tiếng xì xầm to nhỏ vang lên, họ tò mò không biết cô và anh là ai?
"Chào Dương tổng, thật vinh hạnh khi anh đồng ý tới buổi tiệc của công ty tôi..."
Một cô gái, với mái tóc vào vàng xoăn nhẹ bước ra từ trong đám đông, nhìn anh cười duyên dáng.
Nhìn kĩ một chút, cô ta rất đẹp, rất hấp dẫn người nhìn, lại mang khí chất của một phụ nữ thành đạt.
"Chào Bạch tổng..."
Anh liếc mắt nhìn cô ta, gật đầu một cái.
"A...đây là phu nhân của anh sao, quả nhiên rất xinh đẹp...chào Dương phu nhân, tôi là Bạch Mỹ Chi"
Trước sự lạnh nhạt của anh, cô ta vẫn cười cười, rồi lại hướng ánh mắt về phía cô chào hỏi, trong mắt xẹt qua một tia đánh giá.
"Chào cô...tôi là Lý Dạ Hoa"
Cô mỉm cười, gật đầu với cô ta, hồn nhiên ngây thơ đến vô tội.
"Nào...mời hai vị..."
Cô ta cầm hai ly rượu đưa đến trước mặt hai người, khách khí nói.
"Tôi uống là được rồi, bà xã tôi không uống được rượu..."
Anh đưa tay tiếp lấy cả hai ly rượu, nhưng chỉ cầm một ly còn để lại trên khay của phục vụ một ly, nhẹ giọng nói, trong giọng chứa bao nhiêu sự quan tâm cùng cưng chiều với cô.
"Ai nói em uống không được, đưa đây..."
Cô chu môi lên hờn dỗi nhìn anh nói.
Không biết hôm nay cô bị gì, bỗng nhiên lại thay đổi cả xưng hô, bình thường cô lúc nào cũng tôi này tôi nọ. Lại còn bày ra biểu cảm hờn dỗi ấy nữa, bất quá anh lại rất thích.
"Cứng đầu...em uống say vào lại làm khổ anh"
Anh cười cưng chiều nhìn cô, tay nhẹ nhàng cốc vào đầu cô một cái.
"Haha...hai người thật hạnh phúc, nào vậy Dương tổng uống là được rồi"
Bạch Mỹ Chi cười gượng gạo nhìn hai người đang "tình chàng ý thiếp" trước mắt mình. Trong lòng lại trùng xuống đến rét lạnh.
Bình luận truyện