Đại Ca Ta Hảo Soái Ca

Chương 93: Sống chết tùy ý trời



“Bốp”, một bàn tay lạnh lẽo lướt tới mặt của Yêu Cơ lạnh lùng ký hạ xuống gò má trắng trẽo mịm màng, ngay lại tức hiện lên năm vết hằn đỏ của các đốt xương tay, Yêu Cơ bịch má lại, khóe môi xuất hiện chút tơ máu.

“Ngay cả muội cũng phản tỷ” Yêu Nghiệt đau lòng không kể siết, hết người này đến người khác đều phản nàng cả, đáng hận, đáng hận

“Muội không có ý đó…là do đêm qua…muội bất cẩn…sắc trời…tối như mực…căn bản muội…không thể nhìn thấy…thân ảnh hay…khuôn mặt của….nam nhân xa lạ đó”, do miệng Yêu Cơ bị rách, dù đau đớn nhưng nàng vẫn biện lý do tự giải cứu cho bản thân nàng.

“Phải không”, Yêu Nghiệt cay độc rặn hỏi, liền nói “Không lý nào mà muội không nhìn thấy được, trừ phi muội là cố ý”

“Không”, lắc đầu Yêu Cơ cúi đầu khóc lóc giọt ngắn giọt dài, Yêu Cơ là người luôn trung thành với Yêu Nghiệt, là một nhị tỷ khiến ai ai cũng phải khuất phục kính nể, nên Yêu Sắc im lặng nãy giờ liền lên tiếng “Đại tỷ, xin tỷ niệm tình nhị tỷ có công với chúng ta liền bỏ qua, vả lại xú tiện nhân kia cũng bị ‘bắt gian’ tại trận chắc chắn chết cũng không xong sống cũng không được”

“Phải đó”, không đợi Yêu Nghiệt nói, Yêu Mỵ cũng quỳ xuống cầu xin cho Yêu Cơ, Yêu Ái cũng nói “Đại tỷ mặc kệ nhị tỷ cố ý hay vô ý nhưng cũng khiến cho tiện nhân kia thân tàn danh liệt”

Yêu Nghiệt dù khí giận ngất trời nhưng vẫn rất thương các tiểu muội muội của mình cố gắng nuốt trôi cục tức này nàng liền nói “Được rồi”

“Đa tạ, đa tạ đại tỷ”, Yêu Cơ lên tiếng vui mừng nói, dù miệng nàng đau đớn vô cùng những vẫn ráng nở lên nụ cười

Yêu Nghiệt hừ lạnh, rồi trừng mắt nhìn Yêu Cơ sau đó liền xoay người ra đi, các tiểu muội của Yêu Cơ ra vẻ đồng tình nối gót theo Yêu Nghiệt.

Đứng dậy, Yêu Cơ lau đi vẹt máu ở khóe môi, cắn chặt môi, thật ra đêm qua là nàng cố ý sắp đặt như vậy, khi quanh quẩn khắp đều xuất hiện nhiều xú nam nhân, nhưng nàng vẫn không nhẫn tâm theo lệnh của đại tỷ.

Rất may mắn trong lúc nàng bối rối không biết phải kiếm đâu một suất nam nhân đây, thì xuất hiện trên mái ngói là một thân ảnh cao to, thon dài dáng dấp rất được không lý nào khuôn mặt lại tệ như vậy!

Thấy hắn ta đang rình mò trên mái nhà dáng vẻ chuyên nghiệp như một ‘tiểu thâu’ thì nàng cắn răng làm liều liền đánh đổ thân ảnh kia, rồi cõng hắn về, rất may nàng nói dối để phân tán sự chú ý của các tỷ muội mới có thể giúp cho ngũ muội lần cuối cùng.

Linh nhi đây chính là lần cuối cùng Diệc Nhã Hy này giúp muội, từ nay coi như chúng ta đoạn tuyệt tình tỷ muội, vì muội đã làm sai quy tắc trong giáo phái, phải chịu đựng quy củ giáo phái tùy ý phán xử, muội đã sai khi chỉ vì một nam nhân mà đánh mất lòng của các tỷ muội.

Linh nhi có lẽ đây là lần cuối Hy tỷ gọi muội như thế, coi như tỷ đã trả ân tình của sư phụ giáo dưỡng bao năm qua cho muội, hãy cố sống nhé!

Từ vạt áo của Yêu Cơ xuất hiện lên một chiếc khăn hồng có bông hoa mẫu đơn đang nở rộ một cách mỹ lệ, Yêu Hồn tự tay thiêu thâu đêm dâng tặng cho Yêu Cơ nhân ngày thọ thần của Yêu Cơ tròn 18 tuổi, nàng cao hứng tới nỗi dắt Yêu Hồn tới Phương Gia Trang ăn quà vặt, nhớ lại khi đó, khóe môi lại nở ra nụ cười hạnh phúc

Năm đó Yêu Cơ cùng tất cả mọi người chỉ là những tiểu thiếu nữ vui vẻ phấn khởi không hề biết chuyện đời, vui vui vẻ, khi ngẫm lại bất chi bất giác giọt nước mắt tích tụ đã lâu từ hốc mắt chảy xuống.

Tay mang theo khăn thiêu của Yêu Hồn giơ lên bất chợt thả ra, để khăn tay của Yêu Hồn lấp lửng theo ngọn gió, từ nay số phận của Yêu Hồn cũng giống với khăn tay này phấp phới phập phồng giữa ranh giới ‘sống’ và ‘chết’, sau này sống hay chết thì phải tùy thuộc vào duyên số, thở dài, Yêu Cơ liền xoay mình ra đi, nối gót về lại với các tỷ muội của của nàng….

Mở mắt ra Yêu Hồn vẫn không tin chuyện xảy ra mấy hôm trước cứ như một ác mộng, nàng bị chính các tỷ tỷ của mình đánh thuốc mê, uống xuân dược thúc tình giao hoan với nam tử khác, đây gọi là xử theo quy củ của môn phái.

Lẽ nào mẫu thân kiêm sư phụ của nàng lại ra loại quy định tàn độc như vậy sao!

Không, đây hoàn toàn là ác mộng, là ác mộng “AAAAA”, nàng hét lên, ôm lấy đầu, co rúm một cách khổ sở đau thấu xương, không gì tàn độc hơn là bị chính tỷ muội *** hại tới bán đứng cả

Sau một hồi đau khổ quằn quoại nàng liền vươn người đứng dậy, nhất quyết tìm lấy Độc Cô Chính Vương để giải thích, chuyện quan trọng bây giờ chính là ‘giải thích’, ân, nàng không hề ‘Hồng hạnh xuất tường’, phải, bây giờ chỉ còn có chỗ dựa là Độc Cô Chính Vương

Lén lút ra khỏi phòng nàng liền tiến thẳng đi tìm khắp nơi bất chợt nghe thấy tiếng bước chân cùng giọng nói thì liền nép người vào cây cột, hai tiểu cung nữ xuất hiện mang theo sự than thở

“Thật tội nghiệp cho phu nhân, cứ tưởng họ là đôi tiên lữ cơ đấy”, nàng nhận ra đó chính là A Cúc nha hoàn thiếp thân của Độc Cô Chính Vương, kế bên chính là A Hỷ cũng là nha hoàn thân cận của hắn.

A Hỷ lắc đầu thở dài nói “Phu nhân không trong sạch liền tìm tới đại cô nương, aiz, xem ra phu nhân quả thật rất đáng thương”

Cái gì? Nàng có phải nghe lầm không? Có ai nói cho nàng biết chuyện nàng nghe thấy có phải là sự thật không?

“Suỵt, im lặng, tai vách mạch gần” A Cúc liền đưa tay cái lên miệng ý chỉ A Hỷ cẩn thận cái miệng nhỏ của mình, A Hỷ thở phì ra nói “Thì đã sao, Vương, ngài thật quá đáng, suốt ngày chỉ biết ở ôn tuyền ôm lấy kẻ xấu xa kia….”

Bất chợt A Cúc bịch miệng nàng ta lại không cho nàng ta xuất khẩu ngông cuồng loạn xa, mặc dù đang vùng vẫy như cá chết sau một hồi khẳng định A Hỷ đã im lặng thì A Cúc liền buông tay, rồi thì thào to nhỏ với A Hỷ khi thấy A hỷ đã bình tĩnh hơn nhiều.

Chân nàng mềm nhũn ra, đứng không vững, nuốt lấy nước miếng, cả người đều run rẫy như cày sấy không tin, phải, không tin, nàng liền chạy đến ôn tuyền, bất chợt những thanh âm bên trong truyền ra khiến cõi lòng nàng tan nát

Nhưng nàng phải chứng kiến, vì nguyên tắc của nàng là phải tìm ra ‘chân tướng’, phải tin tưởng, phải tin tưởng…..

“A…a..Vương…hảo…xấu”, tiếng rên rỉ thập phần dâm đảng lại kiều mỵ đủ biết thân thể phía dưới nam nhân có bao nhiêu phóng đãng, cùng khoái trá

Hắn không nói gì cả chỉ biết kiếm thân thể của Yêu Nghiệt phát tiết, vì nữ nhân căn bản là ngu xuẩn tự dâng người lên cho hắn, thân là một nam nhân bỏ qua thì có lỗi với bản thân quá đi

Vả lại hắn phải phá hư tấm thân này vì nàng ta đã phá hủy cuộc đời của hắn những suy nghĩ của nữ nhân này khi đến thông báo cho hắn hoàn toàn bị hắn nhìn thấy, chính tiện nhân này phá hủy hạnh phúc của hắn, tự tay hắn sẽ phá hủy tất cả mọi thứ của Yêu Nghiệp, thấy được nàng ta phóng đãng có bao nhiêu sung sướng thì hắn càng khoái trí, tùy tiện dẫm đạp, căn bản không để ý đến thân ảnh đang lấp ló phía sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện