Đại Chúa Tể

Chương 1511: Đưa thiếp



Thanh âm hùng vĩ vang vọng thiên địa, vô số tầm mắt mang theo chấn động nhìn thân ảnh bước ra từ trong cột sáng, đạo thân ảnh kia, quanh thản dập dờn tinh quang, trên áo bào phảng phất in rõ sơn xuyên hà lưu, hai mắt như sao, thâm thúy như vực sâu. hắn chẳng qua chỉ đứng ở nơi đó, nhưng lại có một cỗ khí thế kình thiên tản ra, khiến người ta kính sợ.

"Đại thiên cung, Tru ma vương - Tần Thiên"

Các phe cường giả nhìn thấy người này, sắc mặt đều chấn động, khẽ kêu lên.

Trên đại thiên thế giới này, vô số siêu cấp thế lực, nhưng ai cũng hiểu, chỉ có đại thiên cung mới có thể coi là thế lực mạnh nhất đại thiên thế giới, bởi vì phạm vi bao quát của thế lực này, bao gồm toàn bộ sinh linh đại thiên thế giới.

Cái gọi là đại thiên cung, càng giống như một cái liên minh của đại thiên thế giới.

Một liên minh vì chống lại Ngoại vực tà tộc mà thành lập.

Mà người sáng lập đại thiên cung, chính là bất hủ đại đế.

Tại thời thượng cổ, đại thiên thế giới có thể chống cự được ngoại vực tà tộc, không thể bỏ qua công lao của đại thiên cung, cho nên dù là hiện tại, cự đầu các phương vẫn là duy trì tôn kính với đại thiên cung.

Dù là các nhân vật đỉnh phong như Viêm Đế, Võ Tổ, cũng có lấy một ghế trưởng lão trong đại thiên cung.

Mà trong đại thiên cung, muốn nâng cao địa vị phải cần đến tru ma điểm, mà chỉ có chém giết một vị thiên ma đế, mới có thể đạt được danh hiệu tru ma vương này. Nếu là ở thời thượng cổ, có lẽ tru ma vương cũng không coi là quá hiếm, nhưng thời hòa bình bây giờ, muốn chém giết một vị thiên ma đế, vậy phải tiến vào địa vực của ngoại vực tà tộc.

Điểm này, cho dù là thánh phẩm thiên chí tôn cũng không dám dễ dàng thử.

cho nên mấy ngàn năm qua, đại thiên cung chỉ xuất hiện một vị tru ma vương, đó là vị tuyệt thế mãnh nhân đã từng đặt chân lên tà vực, hơn nữa một đường giết trở về.

Mà vị tuyệt thế mãnh nhân kia, chính là nam tử trước mắt này - Tần Thiên.

So sánh với việc Mục Trần may mắn đạt được tru ma vương, vị tần thiên này mới thật sự là người đánh giết ngoại vực tà tộc, tấn cấp tru ma vương.

"Tần thiên huynh, đây là chuyện của ma ha cổ tộc ta, đại thiên cung cũng không thể quản a?" Ma ha thiên hít sâu một hơi, trầm giọng nói.

Tay áo tần thiên theo gió nhẹ bay, hắn hướng về phía ma ha thiên, cười một tiếng, thanh âm hùng hồn nói:"Ma ha tộc trưởng cẩn gì cố chấp như thế với vạn cổ bất hủ thân? NGuyên thủy pháp thân này đặt ờ ma ha cổ tộc mấy vạn năm, các ngươi cũng chưa từng trở thành chủ của nó, có thể thấy được giữa nó và các ngươi cũng không có duyên phận"

Sắc mặt ma ha thiên có chút khó coi, nếu là người khác nói thế, hắn đã sớm một chường đánh bay, nhưng người trước mặt lại không thể như thế, bởi vì tần thiên này đã sớm tiến vào thánh phẩm hậu kỳ, chính là cường giả đỉnh phong đủ để đứng trong top 10 đại thiên thế giới, có thể tranh phong với cự đầu như viêm đế, võ tổ.

Nếu có ma ha âm dương bình trong tay, ma ha thiên có thể chống lại, nhưng hiện tại ma ha âm dương bình bị thạch tháp trấn áp, đối mặt với một vị thánh phẩm hậu kỳ, hắn cũng sẽ ăn nhiều thua thiệt.

Dĩ nhiên, quan trọng hơn chính là đại thiên cung sau lưng tần thiên, mặc dù xưa nay, thời hòa bình đại thiên cung sẽ không nhúng tay vào bất kỳ tranh chấp nào giữa các thế lực trên đại thiên thế giới, nhưng bản thản nó vẫn có uy tín cực lớn, điểm này, ngay cả ma ha cổ tộc bọn họ cũng phải nể mặt mũi.

Nhưng mà, nếu cử để Mục Trần lấy đi vạn cổ bất hủ thân như vậy, hắn làm sao cam tâm?

"Tần thiên huynh, ma ha cổ tộc ta bảo vệ vạn cổ bất hủ thân mấy vạn năm, không có công lao cũng có khổ lao, Mục Trần này muốn thẳng tay lấy đi như vậy, nào có chuyện tốt như thế?"

Ma ha thiên hít sâu một hơi, ánh mắt lóe lên, nói: "Hơn nữa lúc trước ta cũng đã lui một bước, chỉ là muốn hắn để vạn cổ bất hủ thân ở tộc ta trăm năm, trăm năm sau, nhất định sẽ không ngăn cản hắn thu hồi"

Tần thiên nghe vậy, làm như cười cười, nói: "Ma ha tộc trưởng, ta cũng không muốn nói lời vô vị với ngươi, hôm nay ta tới đây, chính là được viêm đế, võ tổ truyền tin"

sắc mặt ma ha thiên hơi đọng lại, những trưởng lão ma ha cổ tộc khác, sắc mặt cũng biến hóa, trong mắt thoáng hiện một tia sợ hãi.

Đối mặt với phù đồ cổ tộc cùng thái linh cổ tộc, bọn họ còn có thể cắn răng kiên trì một cái, nhưng nếu lại thêm vô tận hỏa vực cùng võ cảnh, cho dù là ma ha cổ tộc, cũng có chút không chịu nổi.

Đặc biệt là năm đó ma ha cổ tộc bọn họ còn từng khai chiến qua, kết cục cũng là ma ha thiên thua trong tay viêm đế, nếu không phải là có ma ha âm dương bình, năm đó sợ rằng ma ha cổ tộc bọn họ sẽ phải mất hết thể diện.

Mà hiện giờ, viêm đế cũng không phải là sơ nhập thánh phẩm như năm đó, thậm chí đã vượt qua ma ha thiên, chính là cưởng giả đỉnh phong số 1 số 2 trên đại thiên thế giới.

vô tận hỏa vực càng là thế lớn, nói về nội tình cũng không kém ma ha cổ tộc bọn họ.

Huống chi, còn có một bên võ tổ cùng võ cảnh không kém gì viêm đế cùng vô tận hỏa vực.

Ngoài vạn cổ thành, thế lực khắp nơi cũng âm thầm tặc lưỡi, ai có thể ngờ được, chuyện hôm nay lại dây dưa tới nhiều thế lực cự đầu như vậy...

sắc mặt ma ha thiên xanh mét, trong lòng tức giận tới cực điểm, vốn hắn định lấy thế đè người, như ai ngờ được cuối cùng lạl là người nếm trái đắng.

vô tận hỏa vực, võ cảnh, đại thiên cung, phù đồ cổ tộc, thái linh cổ tộc...

5 phe thế lực này tụ lại, toàn bộ đại thiên thế giới cũng sẽ run rẩy, cho dù là ma ha cổ tộc bọn họ cũng không thể nào chống được đại thế này...

"Tần thiên huynh, các ngươi đây là muốn lấy thế đè ma ha cổ tộc ta sao?" Ma ha thiên nghiêm mặt, nói.

Tần thiên chăm chú nhìn ma ha thiên, thần sắc cũng dần trở nên nghiêm nghị, chậm rãi nói: "Ma ha tộc trưởng, hiện giờ đại thiên thế giới đối diện với nguy cơ, ngoại vực tộc rục rịch, thời điềm thế này nếu vạn cổ bất hủ thân có thể nhận chủ, đối với vô số sinh linh đại thiên thế giới mà nói, đều là chuyện tốt, cho nên mong ngươi có thể lấy đại cục làm trọng"

Nơi xa Mục Trần nghe lời này, trong lòng hơi chấn động, liên tưởng tới nguyên do viêm đế, võ tổ không cách nào dứt ra được, trong lòng lại cảm giác bất an, ngoại vực tà tộc kia, chẳng lẽ một lần nữa muốn ngóc đầu trờ dậy sao?

Ma ha thiên lại là trầm mặc, đến nước này, trong lòng hắn cũng đã hiểu rõ không thể nào đoạt lại vạn cổ bất hủ thân được nữa, đã như vậy, nếu đối phương đã cho thang, vậy hắn cũng chỉ có thể trèo xuống, nếu không đến cuối cùng chịu thiệt cũng chỉ là ma ha cổ tộc bọn họ.

"Nếu đã thiên cung cũng nhúng tay, ma ha cổ tộc ta tự nhiên cũng không thể không nể mặt"

Ma ha thiên rốt cục cũng mờ miệng, dao động linh lực mạnh mẽ quanh thân cũng dần dần thu lại, sau đó mắt lạnh nhìn về phía Mục Trần, nói: "Nhưng mà hắn phải trả lại Ma ha âm dương bình cho tộc ta"

Tần thiên cũng nhìn về phía Mục Trần, ôn hòa cười nói:"Mục vương, ân oán nên cởi không nên buộc, nếu ma ha tộc trưởng đã nhượng bộ, vậy ngươi cũng nên lui một bước đi"

Nếu tần thiên đã lên tiếng, Mục Trần tự nhiên cũng sẽ không thể không nể mặt mũi của hắn, lúc này mới gật đầu, dù sao hắn cũng không muốn khai chiến với ma ha cổ tộc, cho dù có phù đồ cổ tộc cùng thái linh cổ tộc ủng hộ, nhưng loại tranh đấu đó quá mức khổng lồ, tất sẽ khiến thiên chí tôn vẫn lạc, như vậy đối với 2 bên đều sẽ là cái giá cực lớn.

Hiện tại có thể ép ma ha thiên nhượng bộ, đã là kết quả tốt nhất.

Mục Trần xoay người lại, ôm quyền hướng về vạn cổ tháp nói: "Nếu chuyện đã có kết quả, xin tiền bối xuất thủ một lần đi"

Theo thanh âm hắn nói ra, vạn cổ tháp nhất thời chấn động, trên đỉnh tháp bắn tán loạn ra vạn ức tia sáng, trong ánh sáng lại có một đạo hắc quang lướt ra, hóa thành một hắc bạch bình.

Ma ha thiên thấy vậy, vội vàng ngoắc tay, hắc bạch bình kia rơi vào trong tay hắn, thận trọng kiểm tra một phen, sau khi không phát hiện tổn thương gì mới thở phào nhẹ nhõm.

"không hổ là một tia lực lượng do bất hủ đại đế lưu lại, dù là mấy vạn năm qua đi, vẫn cường thịnh như thế".Tần thiên ngước nhìn vạn cổ tháp, không khỏi cảm thán một tiếng, mặc dù hắn có thực lực thánh phẩm hậu kỳ, nhưng trước một tia lực lượng còn sót lại trong vạn cổ tháp này, vẫn duy trì một phần kính sợ.

Nhưng mà, một tia lực lương kia sau khi vừa phóng ra xong, hiển nhiên cũng bắt đầu tiêu tán, thậm chí ngay cả mặt ngoài vạn cổ tháp cũng có vết nứt lan ra.

Mục Trần nhìn cảnh này, một lần nữa khom người hướng về vạn cổ tháp, trịnh trọng thi lễ một cái.

Đông đảo các thế lực xung quanh thấy không khí giương cung bạt kiếm được giải trừ, cũng âm thầm thờ phào nhẹ nhõm, cái kiểu thần tiên đánh nhau này ảnh hưởng phạm vi quá lớn, cho dù là thiên chí tôn bình thường cũng không dám dính vào.

Hôm nay cái kết thúc đầu voi đuôi chuột này, lại là tốt nhất.

"Tần Thiên huy giá lâm ma ha cổ tộc ta, vốn nên tiếp đãi cẩn thận, nhưng hiện giờ trong tộc rối loạn, cũng chỉ có thể giản lược rồi". Ma ha thiên ngước nhìn tòa vạn cổ thành đã hóa thành phế tích, trong lòng nén một hơi ngột ngạt, lúc này cũng không muốn ờ lâu, hướng về phía tần thiên ôm quyền, sau đó hóa thành một đạo lưu quang biến mất nơi chân trời.

Mà tất cả các trưởng lão ma ha cồ tộc khác, cũng rối rít đuổi theo.

Đối với hành động như vậy của ma ha thiên, tần thiên cũng không để ý, dù sao hắn đến, trực tiếp làm ma ha cổ tộc mất đi vạn cổ bất hủ thân, có một chút oán khí cũng là bình thường.

Hơn nữa, chuyến này hắn tới, đích đến cũng không phải là ma ha cổ tộc.

Tần thiên tay áo bãi xuống, ánh mắt nhìn về phía Mục Trần, chân bước một bước, xuất hiện phía trước hắn, mang theo nụ cười nói: "Đã sớm biết đại thiên cung ta lại xuất hiện một vị tru ma vương, hôm nay cuối cùng cũng nhìn thấy rồi"

Đối mặt với vị tru ma vương chân chính này, Mục Trần cũng duy trì một phần tôn kính, nói: "tần thiên tiền bối lại là để ý tới ta, cái tru ma vương này của ta là như thế nào, tiền bối chẳng lẽ còn không biết sao?"

Tần thiên cười haha một tiếng, tiếng cười hùng hồn, tự có một phen khí độ: "Bất kể làm sao có được, chỉ cần ngươi có thể có, vậy chính là duyên phận của ngươi, hơn nữa, ngươi bây giờ cũng đã có tư cách trờ thành tru ma vương chân chính"

Mục Trần trước kia nếu muốn chém giết một vị thiên ma đế, có lẽ chỉ là chuyện viển vông, nhưng hiện giờ hắn có thánh phẩm thân thể cùng vạn cỗ bất hủ thân, nói về sức chiến đấu, đủ sánh ngang cường giả thánh phẩm trung kỳ đỉnh phong, cho nên nếu gặp thiên ma đế tầm thường, cũng đủ để chém chết"

Mục Trần cười cười, hướng về phía tần thiên ôm quyền, nói: "Nhưng bất kể thế nào, hôm nay vẫn phải cám ơn tiền bối, nếu không, sợ là không dễ giải quyết"

Hắn dù là không sợ ma ha thiên, nhưng lại không muốn khiến phù đồ cổ tộc và thái linh cỗ tộc liên lụy vào.

Tần thiên khua tay một cái, thở dài nói: "Một khi tam đại cổ tộc khai chiến, liên lụy quá lớn, hiện giờ cũng không phải thời điểm có thể nội loạn"

Nói đến đây, hắn dừng một chút, nói: "hôm nay ta tới đây, ngăn cản 3 tộc đại chiến là một chuyện, mà nhiệm vụ của ta còn có một chuyện khác"

Thanh âm vừa dứt, tay áo tần thiên rung lên, chợt có mấy đạo kim quang bắn ra, những kim quang này trực tiếp bắn về phía thanh diên tịnh, phù đồ huyền, thái minh lão tổ, thậm chí còn có ba đạo hướng về phía đám người ma ha thiên rời đi lúc nãy.

Đám người thanh diên tịnh nhận kim quang, thần sắc trở nên vô cùng nghiêm túc.

"Đây là?". Mục Trần ánh mắt chợt lóe, thần sắc cỏ chút kinh dị, hắn mơ hồ cảm ứng được, bên trong kim quang dường như là một đạo kim thiếp...

Tần thiên hướng về phía Mục Trần cười một tiếng, nói: "Hiện giờ ngươi cũng có tư cách nhận đạo kim thiếp này"

vừa nói, từ trong tay áo hắn một lần nữa bay ra một đạo kim quang, từ từ rơi về phía Mục Trần.

Mục Trần xòe bàn tay ra, kim quang rơi vào lòng bàn tay, kim quang thu lại, một tấm kim thiếp như từ hoàng kim tạo thành, lẳng lặng nằm trong tay Mục Trần.

Hắn ngưng thần nhìn lại, sau đó liền thấy, bên trên kim thiếp, 3 chữ viết cổ xưa đập vào trong mắt.

Đại thiên kim thiếp.

***

Dịch bởi zero

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện