Đại Mộng Chủ

Chương 549: Hồn tu



Dịch: Độc Lữ Hành

Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông

Lôi điện phủ ảnh màu xanh chém vỡ phi kiếm màu đỏ cùng vòng tròn màu trắng xong, mặc dù vẫn ngưng thực như cũ, bất luận là quang mang tán phát hay là tốc độ đều đại giảm, nhưng khí thế vẫn lăng lệ tiếp tục bổ xuống một phát.

Đan Dương Tử tranh thủ khoảng cách này, trong tay loé lên hoàng ảnh, trống rỗng thêm ra một đại phiên màu vàng, đang muốn tế ra.

Đúng lúc này, mặt đất dưới chân Thẩm Lạc có bóng đen nhoáng một cái. Hai bóng đen từ mặt đất bay tán loạn ra, nhanh chóng lóe lên liền chui vào thân thể của hắn.

"Là hai tu sĩ Luyện Thân đàn kia! Hỏng bét! Quên phòng bị bọn hắn!"

Trong lòng Thẩm Lạc hồi hộp, đang muốn làm gì, nhưng sau một khắc thân thể của hắn bỗng nhiên ngây dại ra, kinh mạch thể nội giống như rót nước đá vào, trong nháy mắt trở nên lạnh buốt không gì sánh được, pháp lực vận chuyển cũng biến thành dị thường chậm chạp, giống như bị đông lại.

Hắn duy trì tư thế vung xuống rìu ngắn màu xanh, lôi điện phủ ảnh treo ở đỉnh đầu Đan Dương Tử cũng dừng lại ở giữa không trung, không đánh xuống, cũng không tiêu tán.

"Pháp lực các hạ cao cường, pháp khí cường hoành, đáng tiếc một khi bị chúng ta phụ thể, ai cũng cứu không được ngươi! Kiệt kiệt kiệt, ngoan ngoãn giao thần hồn ra đi." Một thanh âm lạnh lùng nhe răng cười vang lên trong não hải Thẩm Lạc, sau đó hai cỗ hồn lực âm lãnh xâm nhập vào trong đầu của hắn, ý đồ xâm chiếm thần hồn hắn.

"Không đúng! Hai người này là hồn tu trong Luyện Thân Bí Điển ghi lại!" Thẩm Lạc giật mình một cái, trong đầu bất giác hiện lên một ý niệm trong đầu, khiến cho hắn nghĩ tới một môn bí pháp thần hông ghi lại trên Luyện Thân Bí Điển.

Trong Luyện Thân đàn có một loại tu sĩ khả năng đặc biệt tu luyện lực lượng thần hồn, bọn họ dùng rất nhiều phương pháp rèn luyện thần hồn của mình, khiến cho nó trở nên cường đại, có thể ngay tại Ngưng Hồn kỳ, thậm chí Tích Cốc kỳ cũng có thể để thần hồn ly thể ra.

Hồn phách ly thể mặc dù có nhược điểm e ngại lôi điện, các loại hỏa diễm, nhưng cũng có rất nhiều năng lực thần kỳ. Giờ phút này thần hồn phụ thể, xâm chiếm thần hồn người khác chính là một loại trong đó.

"Muốn xâm chiếm thần hồn của ta? Mơ tưởng đạt được!" Tâm niệm Thẩm Lạc thay đổi thật nhanh, nhanh chóng vận khởi Bất Chu Trấn Thần Pháp.

Lực lượng thần hồn trong đầu hắn trong nháy mắt hội tụ đến một chỗ, ngưng tụ thành một toà cự phong liền trời tiếp đất.

Hai cỗ hồn lực âm lãnh xâm nhập vào đầu óc hắn lập tức bị ngăn cản bên ngoài, mặc cho nó vận lực thẩm thấu cỡ nào, cũng không thể xâm nhập thần hồn sơn phong mảy may.

"Bất Chu Trấn Thần Pháp! Ngươi làm sao lại có pháp môn chí cao Luyện Thân đàn này?" Một thanh âm khàn khàn khác mang theo vẻ chấn kinh vang lên trong đầu hắn.

"Tiểu tử này thật sự có mấy phần tà môn!" Thanh âm lãnh lệ lúc trước lại nói, sau đó trầm mặc xuống.

Thẩm Lạc đương nhiên sẽ không trả lời hai tên tu sĩ Luyện Thân đàn tra hỏi, toàn lực vận chuyển công pháp vô danh, ý đồ khôi phục một chút pháp lực.

Chỉ cần có thể vận chuyển pháp lực, hắn có thể thu nhập Thuần Dương Kiếm Phôi bên cạnh vào thể nội. Lấy thần thông chuyên khắc thần hồn của Hồng Liên Nghiệp Hỏa, thiêu chết hai tên hồn tu Luyện Thân đàn này căn bản không quá khó khăn.

Nhưng hai hồn tu này cũng không biết dùng thần thông gì, đông kết kinh mạch của hắn, bất luận hắn thôi động công pháp vô danh thế nào, đều không thể động đậy pháp lực mảy may.

"Đừng uổng phí sức lực! Hai người chúng ta đồng thời thi triển Cửu Hàn Ngưng Mạch Pháp, dù là tu sĩ Xuất Khiếu kỳ cũng đừng hòng vận dụng pháp lực!" Thanh âm khàn khàn tiếp tục nói.

"Ngươi biết Bất Chu Trấn Thần Pháp, chúng ta xác thực không cách nào thôn phệ thần hồn của ngươi, bất quá chúng ta có thể khiến ngươi không thể động đậy, Đan Dương Tử sẽ đến giết ngươi!" Thanh âm lãnh lệ lần nữa vang lên, khí tức băng lãnh trong kinh mạch Thẩm Lạc càng nặng.

Thẩm Lạc cùng hai hồn tu tới tới lui lui giao phong mấy lần, nhưng thời gian chỉ qua một cái chớp mắt mà thôi.

Đan Dương Tử hiển nhiên cũng nhìn thấy bóng đen chui vào thể nội Thẩm Lạc, trong mắt lộ vẻ vui mừng, thu đại phiên màu vàng lại, không nói hai lời giật xuống quần áo trên người, trước ngực và trên lưng lộ ra mười mặt người khủng bố, từng mặt thần sắc dữ tợn vặn vẹo, tựa như ác quỷ.

Trên mười gương mặt kia giờ phút này đều lấp loé hắc quang, khí tức hung sát đại thịnh, từng đạo quỷ ảnh màu đen từ đó bốc lên chui ra, hóa thành mười đầu tiểu quỷ hung lệ, đồng thời há miệng phun một cái.

Mười đạo hắc diễm từ trong miệng tiểu quỷ bắn ra, ngưng tụ thành một đạo hỏa trụ màu đen to cỡ thùng nước, đón lấy lôi điện phủ ảnh.

"Xoẹt" một tiếng vang nhỏ, phủ ảnh màu xanh uy lực không gì sánh được trảm lên hỏa trụ màu đen, phảng phất băng tuyết gặp lửa, vậy mà trong chớp mắt bị thiêu đốt biến mất.

Thân thể Thẩm Lạc mặc dù không thể động đậy, nhưng năng lực ngũ giác vẫn còn, nhìn thấy hết thảy trước mắt, trong đầu lập tức hiện ra cấm chế hắc diễm năm đó bảo tồn trong hộp gỗ Luyện Thân Bí Điển.

Hình dáng cả hai không sai biệt lắm, uy lực cũng tương tự, không gì không thiêu cháy, hẳn là cùng loại hỏa diễm này.

"Đi chết đi!" Đan Dương Tử thấy hắn không nhúc nhích, làm sao không minh bạch tình cảnh hắn tại thời khắc này, hai tay vung mạnh lên.

Hỏa trụ màu đen kia "Phần phật" một tiếng đằng không bay lên, hóa thành một đầu Hoả Long màu đen cực đại không gì sánh được, hung hăng đập xuống Thẩm Lạc.

"Đừng tổn thương chủ ta!"

Quỷ Tướng vừa mới chuyên tâm vận chuyển Vân Thuỳ Trận còn chưa thuận lợi, không nhìn thấy hồn tu Luyện Thân đàn xâm nhập thể nội Thẩm Lạc, thấy Đan Dương Tử hạ tử thủ với Thẩm Lạc, trong tay liền hiện lên bạch quang, thêm ra một thanh bạch khí ngưng tụ thành chiến mâu, bổ ra.

Chiến mâu đón gió phồng lớn mấy lần, bổ vào trên đầu Hỏa Long màu đen.

Trong chiến mâu màu trắng ẩn chứa hàn băng kinh người, đánh vào trên Hỏa Long màu đen, đầu mâu mặc dù lập tức sụp đổ, nhưng Hỏa Long màu đen cũng bị đánh thoáng ngừng một lát.

Thân hình Hoả Long màu đen uốn éo, vẫy đuôi một cái, "Ầm" một tiếng đánh cho chiến mâu tứ tán, tiếp tục phóng tới Thẩm Lạc.

Trong mắt Thẩm Lạc giờ phút này lại toát ra một tia kỳ quang, Quỷ Tướng động thủ công kích Hỏa Long màu đen, cả ba giờ phút này cùng chỗ trong Vân Thùy Trận, pháp lực lấy trận pháp tương liên, pháp lực trong cơ thể hắn ngưng kết lập tức bị dùng sức kéo theo một tia.

Bên ngoài thân hắn nổi lên một tia lam quang trong suốt, một ngón trỏ tay phải cứng ngắc đưa về phía trước nơi nào đó móc một cái.

Thuần Dương Kiếm Phôi lơ lửng bên cạnh hắn sáng lên một đoàn hồng quang yếu ớt, "Vèo" một tiếng bay vụt về, chui vào đan điền của hắn.

Tâm niệm Thẩm Lạc vừa động, vận khởi một chút pháp lực khó khăn lắm mới sử dụng được, rót vào trong Thuần Dương Kiếm Phôi.

Trên kiếm phôi đại phóng hồng quang, một cỗ khí tức nóng rực chen chúc ra.

Trong khí tức cực nóng của Thuần Dương Kiếm Phôi mang theo Hồng Liên Nghiệp Hỏa, vừa vặn khắc chế lực lượng hai hồn tu, những nơi khí tức nóng rực đi qua, pháp lực bị đông cứng lập tức khôi phục tự nhiên.

Hỏa Long màu đen giờ phút này cũng bay vụt đến trước Thẩm Lạc, miệng lớn cắn xuống.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, bên ngoài thân Thẩm Lạc sáng lên một tầng lam quang, dưới chân bỗng nhiên đạp lên mặt đất, người bắn ngược ra sau, đồng thời huy động rìu ngắn màu xanh bổ về phía trước một cái.

Mấy đạo lôi điện màu xanh to cỡ miệng chén từ trên rìu ngắn bắn ra, bổ vào thân Hoả Long màu đen đang bay nhào tới.

"Ầm ầm" mấy tiếng lôi minh nổ vang, lôi điện màu xanh bị Hỏa Long màu đen thiêu huỷ, nhưng Hỏa Long màu đen cũng bị đánh bay ra sau.

Hai tay Thẩm Lạc bấm niệm pháp quyết, toàn lực vận chuyển pháp lực có thể vận dụng, rót vào trong Thuần Dương Kiếm Phôi.

"Xùy" một tiếng vang nhỏ, một đám nhỏ Hồng Liên Nghiệp Hỏa trên Thuần Dương Kiếm Phôi hiển hiện, dung nhập vào trong khí tức nóng rực, ở trong cơ thể hắn cấp tốc khuếch tán ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện