Đại Sắc Lang (Đam Tứ Tuyệt)

Chương 46: Phiên ngoại 1



Phiên ngoại 1

Hạ Nghiệt bị hai nam nhân cao lớn đè lấy, một bên bị Sở Mặc áp lấy thân, một bên bị Văn Khải giữ chặt cổ tay cậu. Hơi thở cả hai nóng hổi phả vào cơ thể cậu, quả thực chẳng khác gì hai con thú hoang đang gặm nhấm thưởng thức tư vị con mồi dưới thân vậy.

– Hai… hai người đang làm cái gì? – Thanh âm Hạ Nghiệt run rẩy, vầng trán cơ hồ sợ đến mức toát mồ hôi lạnh, ngây ngốc lên tiếng.

– Ngoan, im lặng để tối nay chúng ta được vui vẻ.

Hạ Nghiệt vừa dứt lời, Văn Khải đã kè kè tiến sát mặt cậu, vươn lưỡi tham lam liếm một cái, rồi vươn tay chế trụ cằm Hạ Nghiệt, điên cuồng hôn lấy. Đầu lưỡi vẽ loạn khắp môi cậu, nhiệt tình cắn nát môi người kia đến xuất huyết, lại hung mãn mở lấy khoang miệng phía trước, len đầu lưỡi tiến vào, lập tức bắt lấy lưỡi của Hạ Nghiệt, quấn quít đậm tình.

– Ân… ha…

Hạ Nghiệt bị hôn đến đầu óc loạn cả lên, tay trái thuận theo giữ chặt lấy cổ Văn Khải, nhắm hai mắt đáp lại lưỡi của hắn. Chính là vừa lúc cả hai đang nồng nhiệt hôn môi, Sở Mặc ở phía dưới đã sớm lột quần áo, bàn tay giúp Hạ Nghiệt đem y phục trên người cởi sạch sẽ, thân hình trắng nõn mê người lọt vào tầm ngắm.

Ánh mắt Sở Mặc dừng lại ở phần yết hầu không ngừng lên xuống của người kia, nuốt nước miếng, cúi xuống nhẹ nhàng hôn lên, từng tấc da thịt không chút bỏ sót, cứ như bữa ăn trước đó không hề ăn thua gì đối với cái “bụng đói” này của y, tham lam cắn mạnh lên da thịt. Đôi môi đi xuống hai bên đầu vú khêu gợi, Sở Mặc ra sức đưa ngón tay ngắt lấy, “chụt chụt” vài tiếng, mút lấy đầu vú, liếm lấy đầu vú, không chút lưu tình nhéo mạnh một cái.

– A…

Hạ Nghiệt vội buông môi Văn Khải ra, dâm đãng phát ra thanh âm rên rỉ, hai bên má ửng đỏ cúi đầu nhìn động tác của Sở Mặc, cảm thấy lồng ngực đập mạnh không thôi. Lại nhìn sang Văn Khải, hắn quỳ hai chân trước mặt cậu, bàn tay nhấn đầu cậu cận kề chiếc quần lót màu đen của mình, ngữ điệu ngọt ngào ra lệnh.

– Giúp em giải quyết, Hạ Nghiệt.

Ngón tay tinh tế vuốt ve quần lót Văn Khải, Hạ Nghiệt đưa mắt khát vọng nhìn vật thể lênh đênh bên trong quần lót kia, nhịn không được liền nuốt nước miếng, đôi môi hôn lên côn thịt giấu đằng sau quần lót, rồi đưa tay cởi lấy quần lót, đem dương vật màu tím trướng to kia ra ngoài, há miệng ngậm lấy.

Đầu lưỡi Hạ Nghiệt đảo quanh quy đầu Văn Khải, nhẹ nhàng lấy ra, rồi lại từ từ mút vào, động tác đều đặn ra sức ngậm côn thịt kìm ném dục vọng mà ngày một trướng to, hương vị nồng đậm của nam nhân xông lên mũi, lông mao lại thỉnh thoảng cọ xát lên mũi cậu, cảm giác vừa ngứa ngáy mà thích thú tăng lên.

Văn Khải ở trên chỉ biết nhắm mắt hưởng thụ sự khoái cảm do đầu lưỡi thành thạo linh động kia, đương nhiên tính khí nam nhân của Hạ Nghiệt cũng đã sớm có phản ứng, cư nhiên bị Sở Mặc phía dưới trêu đùa không ngừng, Hạ Nghiệt khoang miệng bao phủ lấy dương vật bỗng chốc phát ra tiếng rên rỉ nhất thời.

– Ngô… ân…

Sở Mặc nhận ra khoái cảm kéo đến khiến Hạ Nghiệt mới kêu lên như vậy, tâm tình lập tức thập phần hưng phấn, lại bắt chước động tác của cậu, mở miệng ngậm hạ thân quyến rũ, đưa tay cầm lấy nó, di chuyển từ trên xuống dưới, phối hợp đầu lưỡi hạ từ đỉnh đầu đảo quanh dương vật, ra sức liếm mút, một lát lại phát hiện dương vật một lúc cứng rắn, y hơi cong khóe miệng, đưa tay búng nhẹ một cái.

Khoái cảm dục vọng cứ thế mãnh liệt lan tỏa khắp cơ thể, Hạ Nghiệt một bên thở dốc, đôi mắt ướt đẫm lén lút nhìn xuống, chỉ thấy Sở Mặc biểu tình hứng thú trêu đùa dưới hạ thân của mình, gương mặt liền đỏ thẹn nóng hổi.

– Quả nhiên dưới thân dâm đãng nhanh như vậy, Sở Mặc, động tác nhanh một chút, tôi muốn xem phản ứng của Hạ Nghiệt.

Văn Khải đem dương vật đẩy ra khỏi miệng Hạ Nghiệt, tạo không gian cho cậu tranh thủ thở dốc, lại hất cằm hướng Sở Mặc ra lệnh, nhếch miệng cười khoái chí. Sở Mặc không ngờ bộ dạng hiện tại của Hạ Nghiệt lại đến mức này, công cuộc kích thích người nọ một lần nữa cảm thấy có thú vị, bàn tay liền di chuyển ra phía sau, vuốt ve hai cánh mông mịn màng trắng trẻo.

– Sở… Sở Mặc… chạm… chạm vào chỗ kia.

Hạ Nghiệt nhanh tay bắt lấy cánh tay Sở Mặc, đem ngón tay y chạm đến tiểu huyệt phía sau đang chờ đón sự to lớn của vật thể nam nhân. Y kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Văn Khải, chỉ thấy gương mặt lộ vẻ gian tà của hắn, nghi hoặc nói.

– Em ấy trước đây có dâm đãng thế này không? Cậu quả là có phước.

– Không sao, từ từ sẽ quen thôi. Xem như cho anh biết bản chất thực bên trong của anh ấy dâm đãng đến mức nào.

Văn Khải nhún vai trả lời, quay sang nhìn bộ dạng chật vật của Hạ Nghiệt, khẽ cười, hắn cúi xuống vuốt lấy mái tóc cậu, ngon ngọt nói.

– Anh như thế nào đã muốn bị đâm rồi, có phải rất khó chịu không?

Hạ Nghiệt chính là mơ mơ màng màng nhìn Văn Khải, hốc mắt ướt lệ không biết nên trả lời thế nào, ngay lập tức cảm nhận được dưới thân bị ngón tay của ai đó ma sát bên trong tiểu huyệt của mình, cậu không tự chủ liền lớn tiếng rên rỉ, run rẩy mở miệng.

– Tiểu… Tiểu Khải… nơi kia… a… khó chịu.

Sở Mặc bắt đầu gia tăng thêm hai ngón tay, chạm đến nơi mẫn cảm mềm mại thì ấn mạnh một cái, cơ thể lập tức vì sung sướng mà nóng bỏng cả lên, hơi thở dồn dập phả trên gương mặt Văn Khải. Hạ Nghiệt bất giác vặn vẹo hai cánh mông, thắt lưng động đậy một chút, nức nở lên tiếng.

– A… Không được… nóng quá… mau… mau… Tiểu Khải…. ngô.

Hạ Nghiệt không thể kìm chế được sự thích thú, hai tay vơ loạn khắp giường muốn khống chế dục vọng, rốt cuộc liền đưa tay nắm lấy tóc Văn Khải, ngẩng người dậy điên cuồng hôn lên môi hắn, hung hăng cắn mạnh môi hắn, mãnh liệt mút lấy môi hắn, thở dốc nặng nề.

– Văn Khải, đến.

Sở Mặc rút ngón tay ra, khẩn trương bò đến đem cơ thể Hạ Nghiệt lật ngửa lại. Văn Khải ra phía sau ôm lấy thắt lưng Hạ Nghiệt, nhấc mông cậu lên cao, tạo tư thế quỳ sấp trên giường, phát hiện tiểu huyệt người kia từ khi nào đã xuất nhiều dâm thủy, hắn mê mụi liếm mép, không báo trước liền vội vã cắm ngay vào bên trong.

– A.. aa… ngô…

Bị côn thịt đột ngột đâm thẳng đến điểm sâu nhất, cơn đau kéo đến làm Hạ Nghiệt thất thanh thét lớn một tiếng, ngay lập tức lại bị dương vật của Sở Mặc cắm vào miệng, điên cuồng luật động, một chút cũng không tạo cơ hội cho Hạ Nghiệt lấy hơi, nắm lấy tóc cậu, mãnh liệt đem lửa nóng dưới khố hạ đỉnh sâu trong yết hầu.

– Ô… ân..

Hạ Nghiệt thống khổ phát ra thanh âm nức nở, nước mắt dọc theo gò má chảy xuống, khẩu thủy không đuổi kịp tốc độ ma sát của nam nhân, rơi theo khóe miệng xuống giường.

– Ngoan, mau động lưỡi, làm anh thoải mái, Hạ Nghiệt.

Sở Mặc ôn nhu chùi lấy nước mắt Hạ Nghiệt, ngón tay vén lấy mái tóc ướt đẫm mồ hôi trên vầng trán cậu, động tác lúc này bắt đầu nhẹ nhàng hơn trước, từ từ đem côn thịt di chuyển bên trong khoang miệng cậu, rồi rút ra, rồi lại cắm vào, mang đến cảm giác sung sướng cho y.

Hạ Nghiệt làm sao có thể làm theo yêu cầu của Sở Mặc, trong khi phía sau cứ bị Văn Khải điên cuồng đâm chọc như vậy, cư nhiên đó không phải là cảm giác đau đớn, mà hiện tại chính là vì thích thú mà dục vọng dâng trào không nói nên lời.

– Bên trong anh thực ướt át nha, có phải hay không bị thao rất sung sướng?

Văn Khải vung tay đánh mạnh vào mông Hạ Nghiệt, bốp bốp hai tiếng, tác động đến côn thịt bên trong đang thúc đẩy cùng ma sát, Hạ Nghiệt thích đến mức nước mắt cứ trào ra, phân thân ở dưới khố không ngừng lắc lư, cảm nhận trên quy đầu dần dần rỉ ra nước.

– Văn Khải, đừng có dùng sức như vậy, làm sao Hạ Nghiệt giải quyết cho tôi đây?

Văn Khải vừa nghe lập tức ngừng động tác, hơi ngẩng đầu về phía trước xem thử Hạ Nghiệt, chỉ thấy trên gương mặt đẫm nước mắt của người kia vừa biểu lộ sự thống khổ vừa thích thú của cậu, hắn cười gian tà, nhún vai hướng Sở Mặc đang lạnh lùng nhìn mình.

– Được thôi. Bất quá một lát tôi sẽ tăng tốc độ, khi đó anh mới thấy Hạ Nghiệt dâm đãng đến mức nào, anh ấy rất thích dùng lực nha.

Cảm thấy phía sau Văn Khải đột nhiên ngừng động tác, động huyệt ướt đẫm không bị côn thịt to lớn đâm đến nơi ngứa ngáy khó chịu kia nữa, Hạ Nghiệt luyến tiếc hạ mi mắt, khẩn trương thả dương vật của Sở Mặc, thẹn thùng quay đầu ra sau nói.

– Cái kia… không cần, em cứ động đi, anh tự biết cách giải quyết cho Sở Mặc.

Nhân lúc Văn Khải và Sở Mặc còn đang ngây ngốc khi vừa nghe câu nói thẳng thắn kia, Hạ Nghiệt đã vội nhấc mông ra sau, muốn vật thể kia nhét toàn bộ vào hậu huyệt mình, sau đó lại đưa tay cầm lấy côn thịt của Sở Mặc, vươn lưỡi liếm mút, hôn lấy, rồi cho toàn bộ vào miệng ngậm vào, lại rút ra tranh thủ thở dốc, sau đó lại tiến vào.

Văn Khải rốt cuộc không nhịn được dục vọng, lập tức không chút lưu tình thô bạo đâm chọc xuyên xỏ cái động dâm mỹ kia, thẳng đến trong vách tường trừu sáp kịch liệt, chạm đến điểm mẫn cảm, cánh mông bị tốc độ ma sát với xương hông người kia vang lên thanh âm ba ba dữ dội, Hạ Nghiệt nức nở rên rỉ, hai tay ôm lấy thắt lưng Sở Mặc, cuồng dã đem dương vật rút ra cắm vào.

Sở Mặc ngẩng cao đầu thở dốc tràn trề, chưa từng có cảm giác ngoài việc chạm vào động huyệt lại được khoang miệng ấm áp ướt át của người kia có thể đem lại khoái cảm cho mình mãnh liệt như vậy, y nắm lấy đầu Hạ Nghiệt, thuận theo tốc độ ma sát của cậu mà dốc sức ra vào.

Hạ Nghiệt một bên ngậm lấy dương vật Sở Mặc điên loạn liếm mút, một bên bị Văn Khải điên cuồng đâm chọc từ phía sau, cậu giống như bị dục vọng làm cho đầu óc lu mờ, lấn át lâm vào khát vọng điên dại, bộ dạng hết sức dâm đãng phối hợp cùng Văn Khải và Sở Mặc, ánh mắt mơ hồ chỉ biết có hai từ tình dục.

– A… Hạ Nghiệt….

Sở Mặc và Văn Khải hơi thở càng lúc nặng nề, một bên ra sức thao lộng, một bên lại hung bạo nắm lấy tóc Hạ Nghiệt cuồng dã ra vào, mà cả hai lại đem lại cho người đang thống khổ dưới thân cảm giác sung sướng kích thích không thể tả, căn phòng rộng lớn hiện tại chỉ có khung cảnh dâm loạn của ba người nam nhân lâm vào dục vọng.

Rốt cuộc sau mấy chục lần ma sát, ba người đạt tới cao trào bắn ra. Hai tên đại sắc lang kẻ phóng thích sâu tận trong hậu huyệt, kẻ lưu lại tinh dịch bên trong khoang miệng. Hạ Nghiệt kiệt sức xụi lơ trên giường, tinh dịch theo khóe miệng tràn ra ngoài.

Sở Mặc vội vã cúi xuống nâng cằm cậu lên, nhẹ nhàng lau đi tinh dịch bên khoé miệng cậu, thanh âm ôn nhu nói.

– Hạ Nghiệt, nghe lời anh, nuốt xuống.

Hạ Nghiệt cau chặt mày tỏ vẻ khó chịu, muốn đem thứ chất nhầy dinh dính kia phun ra, nhưng thanh âm người nọ cứ ngon ngọt dụ dỗ bên tai, cậu cư nhiên không còn cách còn khác, lập tức ngoan ngoãn nghe lời nuốt xuống, khoang miệng tràn đầy mùi vị nam nhân.

Văn Khải rời khỏi cơ thể Hạ Nghiệt, cúi người quan sát động huyệt dâm đãng kia, cửa huyệt không ngừng co rút trào ra tinh dịch nồng đậm của chính hắn. Văn Khải đắc ý cười thầm, lại để ý Hạ Nghiệt cơ thể mềm nhũn nằm bệt trên giường, liền hướng Sở Mặc hỏi.

– Anh ấy còn chịu đựng được không?

Sở Mặc im lặng không nói gì, đau lòng quan sát thân ảnh suy yếu dưới thân, thở dài, y mở miệng nói.

– Lần tới chúng ta sẽ làm tiếp, để em ấy nghỉ ngơi đi.

– Hảo, lần tới tôi nhường anh.

Sở Mặc ôm Hạ Nghiệt nằm ổn định trên giường, đưa tay gác ra sau gáy cậu điều chỉnh tư thế ngủ thật thoải mái, Văn Khải sửa soạn lại chiếc giường lộn xộn, cơ thể cũng mệt mỏi mà nằm dài trên giường, vòng tay qua thắt lưng Hạ Nghiệt ôm chặt, cả ba cứ thế an tĩnh đi vào giấc ngủ sâu.

HẾT PHIÊN NGOẠI 1

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện